Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10.

Khương Vi nhìn Khương Hưu sắc mặt khó chịu, cười nhẹ: "Hưu Hưu, ngươi cũng đừng cảm thấy tủi thân, nên trách là trách mẹ của ngươi ai mượn đi làm tiểu tam? Ngươi vốn dĩ cũng không nên tồn tại trên thế giới này, là ba cùng mẹ của ta nhân từ mới đem mạng của ngươi giữ lại, ngươi như thế nào có thể qua cầu rút ván?"

Khương Hưu bị chọc giận đến mức ngón tay run rẩy, nàng nhìn Khương Vi, như là một con sói nhỏ bị chọc giận: "Ta sẽ không đi!"

Khương Thế Nguyên tức giận nói: "Ngươi dám! Ngươi không muốn cũng phải đi !"

Cẩu Linh mỉm cười nói: "Ta đã kêu người giúp việc của Phó gia lấy ngươi thân phận đi mời Phó gia lão thái thái, Hưu Hưu à ngươi thông minh như vậy đã biết là như thế nào rồi đúng không."

"......" Khương Hưu cắn răng.

Những người này...... Như thế nào có thể như vậy không biết xấu hổ ?!

Cẩu Linh để sát vào một chút, thấp giọng nói: "Khương Hưu, đừng quên, ông ngoại của ngươi vẫn còn ở trong bệnh viện, nếu là ta nghĩ , tùy lúc đều có thể cho hắn vĩnh viễn rời đi ngươi."

Khương Hưu hung hăng cắn môi.

Ông ngoại......

Là người thân duy nhất của nàng , nàng không thể lại làm ông ngoại xảy ra chuyện .

Cẩu Linh cười đắc ý, ôn nhu sờ sờ Khương Hưu đầu tóc: "Hưu hưu dì biết, ngươi là cái đứa bé ngoan."

Khương Hưu ghê tởm né tránh nàng đụng vào.

Cẩu Linh cũng không ngại, dù sao mục đích đạt được là tốt , còn có Khương Hưu, cũng chỉ là cái đồ đê tiện sống không lâu được , vào cổng Hàn gia rồi, đoán chừng không qua bao lâu liền phải đi tìm mẹ ruột của nàng.

Phó gia lão thái thái năm nay đã 90 tuổi, tinh thần lại còn vẫn là rất sáng suốt, mặc dù đầu tóc hoa râm, cũng vẫn là không chút cẩu thả búi thành búi tóc, ăn mặc một thân rộng thùng thình tơ tằm trang phục thời đường , trên mặt còn thêu cát tường con dơi cùng với hoa mẫu đơn, phía sau giống nhau trang điểm là một đại mỹ nữ giúp đỡ nâng vào trong hiên ngoài.

Xem mặt mày, vị này lão nhân có khuôn mặt hiền từ, có chút nghiêm khắc. Phó lão thái thái con cả đã chết sớm, trực hệ dòng dõi chỉ có hai người cháu một người là Phó Ý Thư, một người là cái gặp thần giết thần gặp quỷ giết quỷ Phó Trầm Hàn

Không biết có phải do con cháu trong nhà tuổi còn nhỏ hay không mà cách làm việc có Phó lão thái thái rất chuyên quyền, tác phong hành xử rất độc đoán.

Nàng cũng chưa nhìn hết người nhà họ Khương, liền trực tiếp ngồi xuống trên ghế, bọn giúp việc nhanh chóng rót trà.

Khương Thế Nguyên cùng với Cẩu Linh vừa nãy còn rất mạnh miệng hiện giờ khi đối mặt với Phó lão thái thái giờ một lời cũng không dám nói ra.

Lão thái thái vốn dĩ rất coi thường nhà họ Khương Hưu, tùy tiện mua tới cho có gọi là quan tâm Phó Trầm Hàn mà thôi, càng không phải nói tới người nhà của nàng, hôm nay biết được vừa vào của Khương Hưu có việc muốn nhờ gậy trong lòng càng chén ghét, cái kia con dâu nuôi từ bé chân trước mới bước vào cổng, chân sau liền dám làm này làm kia, về sau còn muốn như thế nào nữa?.

Bất quá cũng sẽ không có về sau.

Lão thái thái khinh bỉ nhìn Khương Hưu liếc mắt một cái, trong lòng cười lạnh, nàng chính là mình cháu trai ý nghĩ như thế nào nàng đều biết, chắc chắn sẽ không giữ lại cái cô gái này thân phận không rõ ràng , hiện giờ nàng lại đây cũng chính là cho Phó Trầm Hàn một ân tình mà thôi.

"Đứa bé kia" Lão thái thái mở miệng, nhìn Khương Hưu ánh mắt vô cùng lạnh nhạt: "Ngươi tìm ta có việc?"

Khương Hưu cúi đầu xuống, không dám nói, Cẩu Linh thấy vậy sốt ruột nhanh tay nhéo Khương Hưu một cái. Khương Hưu làn da vốn dĩ rất trắng lại mỏng, bình thường khi va chạm nhẹ đều có thể bị thâm tím, cái nhéo này vừa rơi xuống nàng trên người đau đến muốn chết, không cần nhìn cũng biết là xanh tím một hình tròn.

Khương Hưu hít vào một hơi, ngẩng đầu nói: "...... dạ"

Đây là lần cuối cùng ...... Chờ nàng đem ông ngoại tiếp ra tới...... Sẽ không bao giờ nữa dùng chịu những người này hiếp bức......

"Ta tưởng nhờ lão thái thái, làm chị của ta đi học viện Tư Lan Á ." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro