Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11

Lão thái thái điệu cười để lộ ra chút kinh bỉ vừa nói: "Lúc nãy vừa mới tới Phó gia của ta ngày đầu tiên, liền vội vàng cho người trong nhà ngươi thêm chút tương lai?"

Khương Hưu cúi đầu, âm thanh thấp thấp: "... Cầu xin ngài giúp ta lão thái thái."

Vẫn luôn đứng cạnh giúp Phó lão thái thái bưng trà lúc này người phụ nữ trung niên nói: "Khương tiểu thư, chúng ta Phó gia cũng không phải là loại người bạc đãi con dâu, nhưng ngươi cũng nên nhớ rõ thân phận của mình." Nàng ánh mắt rét lạnh như rắn độc hận không thể lao lên cắn Khương Hưu: " Chẳng qua cũng chỉ là giúp Phó gia chúng ta xung hỉ con dâu, lần này chúng ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi, nhưng tuyệt đối không có lần sau."

Khương Hưu cảm giác được người nữ nhân này đối với mình không nhỏ địch ý, nàng nghe nói qua ở Phó gia tình huống gia đình, lão thái thái có một cái nhi tử, cũng không có sinh ra ai là nữ nhi, nhưng lão thái thái có cái chị ruột qua đời sớm, để lại một cô bé gái làm Phó gia lão thái thái nuôi lớn, vẫn luôn ở lại Phó gia, trước mắt nữ nhân kia chắc chắn là nàng gọi là Đậu Trân Thụy.

Nhưng Khương Hưu trước kia cũng chưa từng gặp qua nàng, nàng là từ đâu đối với mình địch ý lớn như vậy?

Khương Hưu mím môi thật chặt, không lên tiếng nói lời nào chính là thừa nhận Đậu Trân Thụy nhục nhã chính mình: "...Cảm ơn lão thái thái."

Người của Khương gia vui đến nỗi không ngăn nổi tiếng cười ở miệng, Cẩu Linh vội nói : "cảm tạ lão thái thái đã đồng ý."

Khương Vi trên mặt càng lúc càng rạng rỡ, cùng với Cẩu Linh nói lời cảm ơn.

Khương Thế Nguyên lúc này khuôn mặt lộ ra chút ít hài lòng, ít nhất của gái Khương Hưu vẫn có chút ít ích lợi, không có phí công nuôi dưỡng bao nhiêu năm.

Đậu Trân Thụy đỡ lão thái thái rời khỏi, Khương gia người hận không thể đứng ở chỗ đó hoan hô, cảm tạ trời đất.

Khương Vi đắc ý nhìn Khương Hưu: "em à, chờ chị sau này giàu có, nhất định sẽ không quên ngươi, ngươi chính là của ta thần tài."

Cẩu Linh nói: "đúng vậy, phải cố gắng cảm ơn Hưu Hư mới phải, nếu là không có con, học viện Tư Lan Á không có dễ như vậy tiến vào." nàng nhìn móng tay tinh sảo của mình nói: "ngươi yên tâm, ông ngoại của ngươi tiền thuốc men, chúng ta vẫn sẽ tiếp tục giao cho bệnh viện."

Khương Hưu gương mặt trắng nõn nà không lộ ra chút cảm xúc gì: "nếu các người đã đạt được lợi ích mà các người mong muốn, ta không tiễn các người.'

Nàng nói song xoay người liền đi, không có quay đầu lại.

Bước ra khỏi cái hiên kia, nàng biết, về sau gặp lại Khương Thế Nguyên, nàng sẽ không còn một chút tình cảm cha con.

......

Khương Hưu theo ký ức cũ trở , nghe thấy phía sau chỗ nhà gỗ, có vài người hầu đang nói chuyện đến quên trời đất, Khương Hưu đối với mấy cái này không có hứng thú nghe, nhưng họ đang thảo luận vấn đề chính là nàng.

Vừa cắn hạt dương một người hầu nói: "các ngươi biết chuyện gì không? con dâu nuôi từ bé của Đại thiếu gia sáng sớm đã có người nhà tìm đến cửa, muốn từ Phó gia tìm chút lợi ích... Muốn nói chính là xuất thân từ gia đình bình dân, còn là cái con riêng của tiểu tam, cái này tính tình thật đúng là .... chẹp chẹp."

" này có cái gì ngạc nhiên đâu, rõ ràng mua tới để giúp xung hỉ, địa vị còn so với đám người hầu chúng ta còn thấp, cố tình không nhận ra địa vị gì trong cái nhà này, không phải là muốn chờ thành vợ của đại thiếu gia phu nhân của Phó gia đi?"

"Aì, các ngươi đừng nói nữa, người vẫn là còn ở phòng của đại thiếu gia , có thể sống mấy ngày? Lúc trước kia Phó lão thái thái đem người nhét vào phòng của thiếu gia, đại thiếu gia trực tiếp đem cô ta đánh tới cả người toàn máu rồi ném ra ngoài, còn cô con dâu nuôi này cũng là không có cái kết cục tốt? Kiêu căng không được bao lâu."

"......" Khương Hưu nghe phát ngốc , có chút mờ mịt.

Nàng cũng không thèm để ý các nàng nói xấu, mà là...... Phó Trầm Hàn còn đánh người sao? Cả người toàn là máu...... Như vậy hung sao? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro