TU NOMBRE (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau giấc ngủ sáng, Porsche được đánh thức bởi tiếng gió và sóng biển, trong phút chốc cậu vẫn chưa tỉnh táo để nhận ra bản thân đang ở đâu nhưng cũng rất nhanh chóng nhìn thấy khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt, đó thực sự là một thiên đường mà có lẽ nếu không quyết định đi với Kinn thì Porsche sẽ không bao giờ thấy được. Nhìn từ cửa sổ, nước biển được những tia nắng rọi xuống như những viên ngọc lấp lánh dưới bầu trời trong xanh.

- Em dậy rồi hả?? - Kinn chỉ mặc áo choàng tắm, đứng uống cà phê ở cửa sổ, quay lại nhìn Porsche, mỉm cười hỏi cậu.

- Sao anh không gọi em dậy?? - Porsche quấn cơ thể trong chăn như chú mèo lười, hỏi Kinn với giọng ngái ngủ.

- Thấy em ngủ ngon và thoải mái nên tôi không nỡ đánh thức em..... - Kinn trả lời, ngồi xuống bàn đã được chuẩn bị bữa sáng và vẫy tay gọi Porsche.

- Không đánh thức em là một thói quen xấu đó..... - Porsche vui vẻ ngồi dậy, mặc áo choàng tắm Kinn đã chuẩn bị sẵn rồi đi đến bàn ngồi cùng anh.

- Chúng ta phải dậy sớm để tận hưởng những khoảnh khắc tuyệt vời ở đây chứ..... - Porsche tiếp tục nói.

- Đừng lo lắng..... Tôi đã lên kế hoạch cho ngày hôm nay của chúng ta..... - Kinn vừa trả lời vừa thưởng thức bữa sáng.

- À..... Có câu hỏi dành cho em và tùy thuộc vào câu trả lời của em mà kế hoạch có thay đổi không..... - Kinn nhìn Porsche tiếp tục nói.

- Anh muốn hỏi gì?? - Porsche nhìn Kinn chờ đợi trong khi ăn bánh Tortilla với cà phê.

- Em có biết bơi không?? - Kinn hỏi sau khi uống một ngụm cà phê.

- Em là thành viên bơi lội của trường trung học trước đây khi còn đi học..... - Porsche hào hứng trả lời và có phần thích thú khi thấy phản ứng ngạc nhiên của Kinn.

- Vậy thì kế hoạch của tôi vẫn được tiếp tục thực hiện..... - Kinn mỉm cười hài lòng rồi đứng dậy thay quần áo.

- Kế hoạch gì vậy?? - Porsche hỏi trong khi vừa ăn tráng miệng vừa nhìn cơ thể khỏa thân hoàn hảo của Kinn với ánh mắt thích thú.

- Hôm nay chúng ta sẽ đi du thuyền..... - Kinn trả lời trong khi tập trung thay quần áo mà không chú ý đến ánh mắt của Porsche đang nhìn mình.

- Hả?? Anh đang nói nghiêm túc đó hả?? - Porsche cố gắng không để miếng trái cây mắc nghẹn ở cổ họng vì sốc.

- Uhm..... Vậy nên em cũng nhanh chóng chuẩn bị đi, mặc gì thật thoải mái để chúng ta có thể bơi và mang thêm đồ để thay cho bữa ăn vào buổi tối nhé..... - Kinn mỉm cười trả lời và anh cũng đã mặc xong quần áo với áo phông và quần short đơn giản.

- YEAHHHHH..... - Porsche bất ngờ hét lên rồi chạy đến ôm Kinn khiến anh suýt ngã nếu không đứng vững để ôm cậu.

- Anh là khách hàng tuyệt vời nhất mà em từng gặp.... - Porsche phấn khích nói rồi hôn lên má Kinn trước khi chạy đến vali để soạn đồ và anh chỉ có thể lắc đầu mỉm cười nhìn cậu, đây mới là tính cách anh yêu thích ở cậu, một chàng trai vô tư, đáng yêu đúng với tuổi thật, mà không phải là chàng Callboy lạnh lùng, vô cảm như những ngày đầu họ gặp nhau.

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, môt chiếc xe hơi sang trọng khác đưa cả hai đến bên cảng, nơi có một chiếc thuyền nhỏ đang đợi họ. Chiếc thuyền đưa cả hai đi dạo quanh biển một chút rồi đưa họ đến một chiếc du thuyền lớn và sang trọng hơn đang đậu phía ngoài.

- Chào mừng quý khách..... - Một nhân viên mặc đồng phục như hải quan, có lẽ là thuyền trưởng cúi chào cả hai và phục vụ họ bằng những ly cocktail mang phong cách biển.

- Trời ạ..... Em có cảm giác như mình đang ở trong bộ phim James Bond vậy..... - Porsche hào hứng nói khiến Kinn và người thuyền trưởng bật cười.

- Rất vui vì em thích..... - Kinn mỉm cười, xoa đầu Porsche nhưng cậu hoàn toàn không còn để ý đến anh nữa mà chạy ra mũi thuyền để ngắm nhìn khung cảnh xung quanh và toàn bộ vùng biển vô tận đến hùng vĩ.

- Kinn..... Chúng ta sẽ bơi ở đây hả?? - Porsche hét lên hỏi Kinn khi nhìn thấy làn nước trong vắt phía dưới.

- Tất nhiên..... - Kinn mỉm cười khi bước ra mũi thuyền đứng cạnh Porsche.

Sau đó cả hai cởi bỏ quần áo, chỉ mặc quần bơi rồi nhảy xuống làn nước dù rất lạnh nhưng rất tuyệt, dù gì cũng đang là buổi trưa nên sẽ không làm họ bị cảm lạnh. Thuyền trưởng đưa thêm hai ống thở để cả hai có thể khám phá thế giới kỳ diệu sâu bên dưới đại dương. Porsche càng lúc càng phấn khích hơn vì thấy những rạn san hô đầy màu sắc và đa dạng, thật sự vùng biển này xứng đáng là một trong những vùng biển thiên đường đẹp nhất Thái Lan, cậu còn được thấy cả sao biển, cá mập hổ rồi được vuốt ve cả rùa biển nữa..... 

- Lúc nãy anh có thấy không Kinn?? Con cá đuối đó đến gần em và suýt chạm vào em rồi đó..... - Porsche vui vẻ, huyên thuyên nói với Kinn khi cả hai kết thúc chuyến tham quan và ngồi trên boong thuyền, chưa bao giờ cậu trải qua chuyến hành trình tuyệt vời như thế này nên thấy gì cũng mới mẻ và thú vị cả.

- Uhm..... Tôi thấy rồi..... - Kinn bật cười trả lời với phản ứng của Porsche trong khi thoa kem chống nắng ở lưng cho cậu.

- Cám ơn vì đã đưa em đến đây, Kinn..... - Porsche đứng dậy và quay người ôm lấy Kinn rồi thì thầm vào tai anh.

- Tôi rất mừng vì em thích chuyến đi này..... - Kinn hôn nhẹ lên môi Porsche và mỉm cười trả lời.

Porsche lấy kem chống nắng để thoa lên mặt Kinn và anh nhắm mắt để tận hưởng cảm giác ấm áp từ bàn tay cậu chạm vào da mặt anh. Ngay lúc đó, khi đang thoa kem cho Kinn, Porsche lại ngẩn ngơ, cậu không khỏi ngưỡng mộ từng đường nét đẹp đẽ trên khuôn mặt thanh tú của anh, như thể anh là một vị thần Hy Lạp bước ra thế giới thực. Tim Porsche bỗng nhiên đập nhanh đến nỗi cậu cảm thấy như nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực và cảm giác kỳ lạ lại bắt đầu xuất hiện trong tâm trí cậu. Porsche không biết cảm giác kỳ lạ đó là gì nhưng nó đã liên tục xuất hiện kể từ khi cậu gặp Kinn từ những ngày đầu tiên. Khẽ lắc đầu, Porsche dừng việc thoa kem chống nắng lên mặt Kinn và di chuyển xuống ngực anh, nhưng kết quả vẫn như vậy, cảm giác kỳ lạ đó vẫn xuất hiện mỗi lần tay cậu chạm vào làn da ấm áp của Kinn và nhận ra rằng mọi nơi trên cơ thể anh đều rất đẹp.

- Làm sao để không yêu người đàn ông này chứ??

- Khoan đã..... Mày đang nghĩ gì vậy Porsche?? - Porsche hốt hoảng với câu nói vừa xuất hiện trong tâm trí cậu.

Porsche không thể nào chấp nhận cảm xúc đó xuất hiện trong tâm trí, cậu không đủ khả năng để chi trả cho cảm giác xa xỉ đó, nên nhanh chóng quay người né tránh nhìn vào Kinn và uống cạn ly cocktail của mình, cậu đang cố gắng xua đi suy nghĩ đó bằng rượu và khiến Kinn nhìn cậu bối rối vì hạnh động bất ngờ của cậu.

- Có chuyện gì vậy?? - Kinn lo lắng hỏi nhưng Porsche chỉ lắc đầu rồi tiếp tục uống rượu như thể chưa từng được uống bao giờ.

- Còn bây giờ thì mình làm gì tiếp theo?? -Porsche tỏ ra bình bĩnh hỏi và Kinn mỉm cười khi thấy hành động kỳ lạ của cậu.

Một lần nữa, tim Porsche lại đập nhanh hơn vì nụ cười đẹp đẽ của Kinn, khiến tâm trí cậu quay cuồng và vô thức đỏ mặt.

- Chết tiệt...... Mình say rồi..... - Porsche nguyền rủa bản thân trong tâm trí và suýt nghẹn ngụm rượu vừa mới uống.

- Em có muốn lái mô tô nước không?? - Kinn lên tiếng hỏi để xua đi sự gượng gạo hiện tại của Porsche.

- Anh đang nói dối em, đúng không?? - Porsche chớp mắt như không tin vì không nghĩ Kinn lại đầu tư cho chuyến đi này nhiều đến như vậy.

- Tôi nói thật..... - Kinn mỉm cười, xoa đầu Porsche khẳng định và khiến cậu nhảy cẫng lên vì sung sướng, sau đó thì ôm lấy Kinn hét lớn như một đứa trẻ được cho quà.

Cả hai đứng ở mạn thuyền chờ thuyền trưởng hạ hai chiếc mô tô xuống nước trước đôi mắt mở to kinh ngạc của Porsche, cậu không thể không phấn khích khi nhìn thấy chúng. Sau vài lời giải thích và căn dặn của thuyền trưởng, Porsche nhanh chóng mặc áo phao rồi nhảy lên mô tô, không hề báo trước hay đợi Kinn mà lái đi với tốc độ khá nhanh và vượt qua những con sóng trên mặt đại dương. Cả Kinn và thuyền trưởng đều tỏ ra kinh ngạc như thể Porsche đang muốn chạy trốn cùng chiếc mô tô nếu không nghe thấy tiếng cười sảng khoái của cậu. Tất nhiên, Kinn sẽ không chấp nhận việc bị bỏ lại nên nhanh chóng lái theo Porsche và cả hai bắt đầu cuộc đua lướt qua những con sóng, và thủy triều đang lên cao nên cuộc đua của họ càng thú vị hơn với những con sóng cao. Porsche nhìn Kinn phía sau qua gương chiếu hậu và mím môi lo lắng anh sẽ đuổi kịp, nhưng bởi vì phân tâm nên cậu không để ý đến một con sóng lớn đang ập đến và mô tô của cậu bị ngã khiến cậu lao xuống nước.

- Phoenix..... - Kinn sợ hãi hét lớn.

Tuy nhiên, Porsche đã lập tức ngoi lên khỏi mặt nước và chỉ ho vài tiếng vì sặc nước, lúc đầu cậu khá choáng khi bị ngã bất ngờ nhưng sau đó thì có thể lấy lại bình bĩnh nên hoàn toàn không gặp nguy hiểm gì. 

- Cái này chạy rất nhanh nên anh phải cẩn thận đó..... - Porsche nói với Kinn để chữa ngượng và anh không thể nhịn cười vì phản ứng của Porsche, thái độ lúng túng của cậu sau cú ngã thật sự rất buồn cười.

- Em cũng phải cẩn thận đó..... - Kinn vừa nói vừa đỡ Porsche ngồi lên mô tô của mình. 

Sau khi Porsche ôm chặt eo, Kinn lập tức lái đến chiếc mô tô của cậu đang trôi bồng bềnh trên mặt nước và đỡ cậu ngồi trở lại lên chiếc mô tô đó.

- Theo tôi..... - Kinn nói rồi cả hai cùng lái đến một hòn đảo có vẻ là của tư nhân nên hoàn toàn vắng vẻ, không có ai ở đó.

Cả hai đậu xe ở bến tàu, cởi áo phao rồi chạy trên cát, vui vẻ đùa giỡn với nhau như những cặp đôi trẻ yêu nhau. Sau khi mệt thì cả hai lại nằm trên cát dưới bóng cây cọ để tận hưởng sự mát mẻ của gió biển.

- Làm thế nào mà anh tìm được nơi này vậy?? - Porsche tò mò hỏi khi vẫn nhìn xung quanh khám phá cảnh quan tuyệt đẹp.

- Mẹ thường đưa anh em tôi đến đây..... - Kinn mỉm cười trả lời, nhắm mắt cảm nhận vị mặn và không khí ấm áp của biển.

Porsche quay đầu nhìn Kinn, cậu biết mẹ anh quan trọng với anh như thế nào vì đã nhiều lần cậu nghe anh gọi bà trong khi ngủ, và cậu cảm thấy hạnh phúc khi được Kinn chia sẻ một phần cuộc đời anh với cậu. Và lúc đó, Porsche có thể hiểu được sự quan tâm của Kinn khi muốn biết về cậu nhiều hơn, vì bản thân cậu cũng mong muốn được biết mọi điều về người đàn ông đang nằm bên cạnh vì biết rằng anh cũng có nhiều bí mật che giấu với cậu.

- Anh có yêu mẹ anh nhiều không?? - Porsche hỏi Kinn.

- Có chứ..... Bà ấy là người tôi yêu nhất trên cuộc đời..... - Kinn thì thầm trả lời trong khi vẫn nhắm mắt và Porsche nhận ra anh đang rất buồn khi nhắc đến mẹ.

- Em..... Em có thể hỏi chuyện gì đã xảy ra với mẹ anh được không?? - Porsche ngập ngừng, tò mò hỏi Kinn.

- Cha tôi thường đánh đập mẹ tôi..... Vào một buổi sáng, khi ông ấy mất bình bĩnh đã.... giết chết bà ấy..... Mẹ đã bỏ lại ba anh em tôi..... Và tôi là người có lỗi khiến bà ấy ra đi..... - Kinn nhắm mắt trả lời nhưng giọng anh đã có chút nghẹn ngào như đang kìm nén cảm xúc.

- Khi tôi cảm nhận được yêu trở lại thì người đó lại tiếp tục bỏ rơi tôi và tôi đã hoàn toàn cô đơn trong thế giới của mình kể từ lúc đó..... - Sau một lúc im lặng, Kinn tiếp tục nói và Porsche đã thấy những giọt nước mắt rơi ra khỏi đôi mắt nhắm nghiền của anh nên lập tức lấy tay nhẹ nhàng lau đi.

Kinn bất ngờ mở mắt và nhìn Porsche với ánh mắt mãnh liệt đặc trưng mà luôn khiến cảm giác kỳ lạ đó xuất hiện trong tâm trí cậu, sau đó anh đưa tay vuốt ve má cậu trong khi họ nhìn vào mắt nhau tưởng chừng như vài giây ngắn ngủi đó là vĩnh cửu trước khi anh tiến đến đưa cậu vào nụ hôn say đắm. Kinn nhẹ nhàng đặt Porsche nằm xuống cát, tận hưởng nụ hôn mang theo vị mặn và hương thơm trong khoang miệng của cậu, trong khi cả hai vuốt ve cơ thể nhau đầy khao khát. Tuy nhiên, Porsche bất ngờ dừng nụ hôn nửa chừng khiến Kinn bối rối.

- Đến lúc chúng ta phải đi rồi..... - Porsche vuốt ve mặt Kinn và nói với anh.

Đúng như Porsche nói, du thuyền đã đến đợi họ ở bến tàu, cậu lập tức đứng dậy và cả hai cùng nhau lên thuyền trong im lặng, sau đó thưởng thức bữa tối đã được chuẩn bị trước. Bởi vì vui chơi cả ngày nên cả hai cảm thấy rất đói, họ vui vẻ thưởng thức bữa ăn của mình và tạm thời quên đi sự gượng gạo  cũng như cảm xúc kỳ lạ trên bãi biển.

- Em đã thực sự được ăn những món ngon trong chuyến đi này..... - Porsche cười híp mắt nói khi thưởng thức món hải sản sốt béchamel.

- Nếu là những món ngon nhất thế giới thì chúng ta nên đến Paris..... - Kinn trả lời khi thưởng thức món ăn của mình.

- Em nghĩ..... chúng ta không thể đến đó trong hôm nay.... - Porsche nhanh miệng nói và nhận ra rằng thời gian của họ đang dần trôi qua từng phút một, khiến cậu cảm thấy có gì đó buồn bã vô cùng khó chịu trong lòng.

- Uhm..... thật sự là không thể..... - Kinn cười buồn gật đầu, một cảm giác đau đớn xuất hiện trong tim khi anh cũng nhận ra rằng chẳng bao lâu nữa chàng trai trước mặt cũng sẽ rời đi như những chàng trai khác để trở về công việc của mình và nằm trong vòng tay của những người xa lạ khác.

- Anh vẫn có thể thuê lại em bất cứ lúc nào anh muốn.... - Porsche nhếch mép cười, cúi đầu nói với Kinn như thể tâm trang của cậu không bị ảnh hưởng bởi cuộc chia tay sắp đến, nhưng thật ra là đang che giấu đôi mắt đang dần đỏ lên của mình.

Nghe những lời Porsche nói, Kinn chỉ im lặng nhìn cậu với ánh mắt tiếc nuối vì biết rằng những gì họ trải qua và chia sẻ cùng nhau suốt 7 ngày vừa qua chỉ là ảo ảnh thoáng qua và là cảm xúc nhất thời mà thôi.

- Kinn..... Anh có sao không?? - Porsche lo lắng hỏi khi thấy khuôn mặt trầm ngâm của Kinn.

- Tôi muốn cám ơn em vì khoảng thời gian chúng ta chia sẻ cùng nhau và những khoảnh khắc hạnh phúc em dành cho tôi trong 7 ngày qua..... Em thật sự đáng giá với những gì tôi đã dành cho em..... - Kinn nhìn Porsche, cố gắng mỉm cười nhưng cảm thấy rất khó khăn vì cảm giác lồng ngực nơi trái tim đang đập mạnh đang bị bóp nghẹt đến khó thở.

- Em mừng vì anh cảm thấy hạnh phúc..... - Porsche cũng mỉm cười gật đầu nhưng sao thức ăn trong miệng khó trôi xuống quá, vì cổ họng nghẹn ngào như có gì chặn lại.

Cuối cùng chuyến đi của họ cũng kết thúc khi du thuyền cập bến, cả hai im lặng rời khỏi và cảm giác dễ chịu cả ngày hôm nay bỗng nhiên biến mất và thay là cảm giác khó chịu không thể diễn tả được. Khi về đến khách sạn thì cũng đã muộn nên cả hai chỉ có thể ngắm hoàng hôn từ xa, Kinn đề nghị sẽ ngắm từ ban công trong phòng của họ. Và rồi cả hai nắm tay nhau, im lặng trở về phòng và ngồi ở mép giường nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt khi mặt trời lặn xuống biển. Màu cam của bầu trời hòa quyện với màu xanh của biển tạo nên ảo ảnh phản chiếu những tia nắng cuối cùng rọi trên tấm gương khổng lồ trước khi lặn xuống hoàn toàn phía chân trời. Cơn gió ấm áp buổi chiều làm dịu đi cái nóng ban ngày nhưng không thể làm vơi đi cái lạnh mà cả hai cảm nhận trong lòng họ. Cả hai vô thức cùng nhau bước đến ban công, im lặng nhìn mặt trời khuất bóng phía chân trời, nhớ đến tất cả những gì cả hai đã trải qua và chia sẻ trong 7 ngày qua như thể đó là một kỷ niệm ngọt ngào mà họ cảm nhận.

- Kinn..... - Porsche bối rối nhìn Kinn khi thấy một vài giọt nước mắt lăn dài trên má anh mà không hề báo trước.

- Tôi cảm thấy sẽ rất nhớ em..... - Kinn nói với giọng buồn bã dù đã cố gắng mỉm cười mặc cho nước mắt vẫn lăn dài trên má anh.

Porsche hoàn toàn im lặng sau lời nói của Kinn nhưng cảm thấy có gì đó vỡ vụn trong lồng ngực và khiến tim cậu rất đau, đau đến nỗi cậu muốn đưa tay bóp chặt nó để giảm đi cơn đau tột cùng đó. Tuy nhiên, Porsche vẫn lựa chọn che giấu cảm xúc đó và cố gắng mỉm cười khi nhìn lên bầu trời đang dần chuyển tối phía trước như ánh sáng của những ngày qua dần biến mất theo ánh mắt trời.

- Không có gì tốt đẹp là tồn tại mãi mãi, Kinn..... - Porsche nói với giọng đượm buồn, đầy hoài niệm.

Đúng vậy, cuộc đời Porsche đã bao nhiêu lần bị cướp đi những khoảnh khắc hạnh phúc tưởng như là mãi mãi và trở thành ảo tưởng phù du không bao giờ trở thành sự thật. Vì vậy, lần này cũng không ngoại lệ, niềm vui hay hạnh phúc nào rồi cũng sẽ kết thúc, Porsche lại trở về cuộc sống trước đây của mình trong bóng tối, chỉ là cuộc chia tay này lại khiến cậu đau đớn theo một cách khác biệt, đau đớn trong tim đến vỡ vụn bởi sự tử tế, chân thành của Kinn, mà không phải là đau đớn về thể xác như bao lần bị tra tấn bởi khách hàng khác.

Tuy nhiên, có lẽ Kinn vẫn chưa thoát khỏi những khoảnh khắc hạnh phúc họ đã trải qua nên Porsche để Kinn ngồi xuống mép giường, từ từ ngồi lên đùi anh, nhìn anh với ánh mắt dịu dàng và nhẹ nhàng vuốt tóc anh.

- Thôi mà Kinn..... Đừng nói nhớ em nữa..... Em vẫn ở đây, chưa đi đâu mà...... - Porsche thì thầm rồi hôn lên trán Kinn.

Kinn khẽ cười, vòng tay ôm eo Porsche trong khi cậu dùng một tay phác thảo từng đường nét trên khuôn mặt anh như để ghi nhớ vào tâm trí. Chúa ơi..... Người đàn ông này tại sao lại đẹp đến như vậy, đẹp đến nỗi Porsche không thể cưỡng lại được ham muốn với anh. Không cần suy nghĩ thêm, Porsche nhẹ nhàng hôn lên môi Kinn và đây là lần đầu tiên cậu chủ động hôn anh say đắm như vậy khiến anh mở to mắt kinh ngạc trước khi chìm đắm trong nụ hôn dịu dàng của cậu. Nụ hôn đầu tiên kết thúc, họ nhìn vào mắt nhau với cảm xúc riêng rồi lại chìm đắm trong nụ hôn tiếp theo, và nụ hôn này lại không nồng cháy mà mang đến sự lãng mạn, hòa hợp của cả hai và có lẽ là nụ hôn đầu tiên xuất phát từ tình cảm thật sự trong tim họ dành cho nhau. Cảm giác đau đớn từ sự chia tay và nghĩ rằng họ sẽ không bao giờ được ở bên nhau nữa đã cho phép cả hai bộc lộ hết những cảm xúc sâu thẳm bên trong tâm hồn qua nụ hôn này.

- Hãy nói cho tôi biết một sự thật về em đi..... - Kinn nói và nhìn Porsche với ánh mắt đầy khao khát khi nụ hôn kết thúc.

- Anh muốn biết gì?? - Porsche nhẹ nhàng vuốt má Kinn và hỏi anh.

- Hôm qua tôi đã không đặt bất kỳ câu hỏi cho em nên tôi được quyền hỏi hai câu đúng không?? - Kinn hỏi với nụ cười ấm áp.

- Uhm...... - Porsche gật đầu, tiếp tục vuốt má Kinn.

- Nhưng nếu tôi sử dụng sức mạnh của hai câu hỏi thành một câu hỏi thì em có trả lời được không?? - Kinn nhìn Porsche bằng ánh mắt hy vọng.

- Uhm..... Một câu hỏi..... - Sau vài giây suy nghĩ, Porsche ôm mặt Kinn và hôn nhẹ lên môi anh trước khi gật đầu đồng ý.

- Tên thật của em là gì?? - Kinn tiếp tục nhìn Porsche với ánh mắt hy vọng, mỉm cười ngọt ngào hỏi cậu.

Porsche mở to mắt kinh ngạc trước câu hỏi của Kinn, đối với cậu, đây là một câu hỏi quá thân mật vì tính chất công việc của mình. Bằng cách sử dụng nghệ danh Phoenix, Porsche sẽ tạm thời quên đi thân phận thật của mình, cũng như tạo ra sự phân biệt rõ ràng giữa khách hàng và những người cậu yêu thương trong cuộc sống của mình. Tuy nhiên, nhìn vào ánh mắt mong chờ như đang cầu xin của Kinn, Porsche không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

- Tên em là Pachara..... Nhưng gia đình và bạn bè đều gọi em là..... Porsche..... - Porsche hít thật sâu trước khi trả lời câu hỏi của Kinn.

- Pachara có nghĩa là kim cương, là sự tò mò, sự quyến rũ và tình bạn. Nhưng ba em là người đam mê xe thể thao và kinh doanh xe nhập khẩu nên đã gọi em là Porsche...... - Porsche nói rõ hơn về tên của mình.

- Bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao em lại đam mê xe thể thao, em rất giống ba em..... Nhưng tôi nghĩ đó là một cái tên đẹp và rất hợp với em..... - Kinn mỉm cười nói trong khi vuốt ve má Porsche.

Sau đó, cũng như Porsche, Kinn dùng tay phác thảo chi tiết từng đường nét trên khuôn mặt cậu để ghi nhớ tất cả nhiều nhất có thể, trong khi cậu nhìn theo ánh mắt của anh đang nhìn theo tay của mình như chiếc máy ảnh đang ghi lại những hình ảnh tay anh lướt qua.

- Porsche..... Em đẹp lắm..... - Kinn nói trước khi hôn Porsche thật sâu khiến tim cậu lại một lần nữa đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.

- Porsche..... - Kinn tiếp tục gọi tên Porsche trước khi hôn lên cổ cậu, trong khi tay nhẹ nhàng mở nút áo sơ mi cậu đang mặc.

Porsche cũng làm việc tương tự, cởi áo cho Kinn rồi vòng tay qua cổ anh để cơ thể cả hai sát vào nhau hơn, để làn da họ tiếp xúc trực tiếp với nhau mà không bị cản trở bởi vật cản nào.

- Porsche..... Porsche...... - Kinn nhẹ nhàng đặt Porsche nằm xuống giường, vừa chăm sóc hai đầu ngực và vuốt ve cơ thể cậu, vừa liên tục gọi tên thật của cậu.

- Kinn..... Ummm..... Nếu anh cứ gọi tên em mãi như vậy sẽ mất thời gian đó...... - Porsche rên rỉ, vặn vẹo cơ thể như muốn né tránh sự bỏng rát từ bàn tay Kinn.

- Anh cảm thấy rất hạnh phúc khi cuối cùng được gọi tên thật của em..... - Kinn khẽ thì thầm làm Porsche bất ngờ khi anh thay đổi cách xưng hô trước khi tiếp tục hôn cậu.

Đây là lần đầu tiên có người gọi cậu là Porsche khi quan hệ tình dục, không..... với Kinn là làm tình mới đúng. Khách hàng luôn gọi Porsche là Phoenix khi ngủ với cậu và đối với cậu thì tên gọi đó khiến cậu nhẹ nhõm vì tạm thời quên đi con người thật của mình, như thể đó là một linh hồn khác đang ngự trị trong cơ thể cậu, tách cậu ra khỏi thực tế cậu đang chống chọi mỗi ngày. Nhưng lần này hoàn toàn khác, lần đầu tiên có người gọi tên Porsche đầy khao khát, trân trọng và cũng là lần đầu tiên cậu mất kiểm soát khi nghe tên mình từ miệng của người cậu thực sự có cảm xúc. Cũng vì lý do đó mà Porsche cảm thấy như đây là lần đầu tiên có người thật sự làm tình với cậu mà không phải là quan hệ tình dục để thỏa mãn nhu cầu ham muốn, và cảm giác đó làm cậu sợ hãi.

- Porsche..... Bình tĩnh lại..... - Kinn thì thầm khi cảm nhận cơ thể Porsche đang run rẩy.

- Thật sự rất lạ..... Ummm..... Khi nghe anh gọi tên em..... Ummm..... - Porsche nói giữa những tiếng rên rỉ khi tay Kinn di chuyển lên xuống trên dương vật của cậu.

- Anh cũng cảm thấy thật lạ khi gọi tên em, giống như đây là lần đầu tiên thực sự làm tình với em mà không phải là bất cứ ai khác mà em hóa thân..... - Kinn mỉm cười nói trong khi Porsche đưa tay vào quần anh và vuốt ve dương vật của anh.

" Họ đang có suy nghĩ giống nhau, đúng không??"

Porsche không khỏi mỉm cười khi nghe Kinn nói như vậy, đồng thời cảm nhận được cách anh vuốt ve cơ thể cậu đầy đam mê và ham muốn nên đã ôm mặt Kinn hôn cuồng nhiệt trong khi anh vẫn tiếp tục chăm sóc cho dương vật của cậu.

- Kinn..... Ahhhhh..... - Porsche rên rỉ gọi tên Kinn cùng cơ thể run rẩy với sự kích thích của anh.

- Em có thích không, Porsche?? - Kinn hỏi giữa tiếng rên rỉ của chính mình khi được Porsche chăm sóc cho dương vật bên dưới.

- Uhm..... tiếp tục đi..... Kinn..... Ahhhhh...... - Porsche rên rỉ, cảm thấy như mình sắp đạt khoái cảm chỉ vì nghe Kinn gọi tên.

- Anh thích em cầu xin anh chạm vào em..... - Kinn nói trước khi tiếp tục hôn Porsche để ngăn chặn tiếng rên rỉ của cậu, tay anh vẫn di chuyển mạnh mẽ trên dương vật của Porsche trước lời cầu xin tuyệt vọng của cậu.

Sau một lúc, Porsche cảm thấy hơi thở của mình gấp gáp hơn và trải qua cơn cực khoái mạnh mẽ, khiến cơ thể cậu run rẩy dữ dội trước ánh mắt thích thú của Kinn và không khỏi mỉm cười hài lòng.

- Ngay cả khi giải phóng, em cũng rất quyến rũ..... - Kinn hôn nhẹ lên môi Porsche trong khi cậu thở hổn hển vì khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể cậu.

Kinn từ từ đưa các ngón tay vào bên trong lỗ nhỏ của Porsche bằng tinh dịch cậu đã giải phóng, và sau khi lấy lại hơi thở, Porsche luồn tay vào quần Kinn để tìm kiếm vật thể sẽ khiến cậu phát điên và vuốt ve nó. Cả hai cùng nhau tạo khoái cảm cho đối phương trong khi nhìn nhau với ánh mắt chứa đầy dục vọng, ham muốn, khao khát và một cảm giác gì đó rất khác bên trong lồng ngực họ mà chính bản thân họ cũng không thể định nghĩa nó là gì.

- Kinn..... Em cần anh..... - Porsche rên rỉ nói và Kinn lập tức đứng dậy cởi quần, rồi đặt đầu dương vật trước lỗ nhỏ.

Tuy nhiên, Kinn không vội đẩy vào mà dùng hai tay chậm rãi vuốt ve ngực và bụng Porsche, trong khi nhìn cậu với ánh mắt mãnh liệt như xuyên thấu đến từng mạch máu giống đêm đầu tiên anh nhìn cậu khiêu vũ trên sân khấu và Porsche không thể ngăn cản ham muốn của mình dâng cao hơn từ sâu thẳm trong tâm hồn mình.

- Biến chàng trai này thành của mày, Kinn..... - Một giọng nói xuất hiện trong tâm trí Kinn và anh ngay lập tức đeo bao cao su, rồi đẩy mạnh vào lỗ nhỏ mà không báo trước.

- Ahhhhh..... Chúa ơi..... Em tuyệt vời quá, Porsche..... - Kinn rên rỉ, cảm nhận sự ấm áp bên trong cơ thể Porsche.

Khoái cảm của Porsche càng lúc càng dâng cao hơn khi Kinn liên tục gọi tên cậu với chất giọng đầy ham muốn, khiến cơ thể cậu run rẩy, và lỗ nhỏ siết chặt dương vật của anh. Kinn đột nhiên di chuyển và Porsche không thể ngăn cản mà chỉ cảm nhận sự mạnh mẽ của cự vật to lớn bên trong lỗ nhỏ, liên tục chạm vào điểm khoái cảm và phải siết chặt dra giường, lắc đầu hét lớn. Chưa bao giờ Porsche đạt đến cảm giác đỉnh điểm của khoái cảm nhanh như vậy và khao khát nhiều hơn nữa cùng với Kinn.

Đối với Kinn, nụ cười trên môi anh chưa một lần tắt đi khi thấy phản ứng của Porsche và tiếp tục đẩy mạnh vào bên trong cậu cho đến khi cậu cảm thấy khó thở một lần nữa và nghĩ rằng bản thân chuẩn bị giải phóng lần nữa. Tuy nhiên, Kinn không thể để Porsche đạt khoái cảm nhanh như vậy khi dương vật của anh vẫn còn ham muốn, nên dần di chuyển chậm lại và cúi người vuốt ve khuôn mặt cậu vô cùng dịu dàng. Nhưng Porsche không thể chịu đựng được cảm giác khó chịu khi bị ngăn cản đạt khoái cảm nên đã tự động di chuyển cơ thể để dương vật của Kinn đẩy sâu vào trong hơn.

- Em sắp giết chết anh rồi...... - Kinn rên rỉ nói với Porsche khi cảm thấy cơ thể cậu đang dần thích nghi với sự kích thích của anh, khiến tâm trí anh quay cuồng. Vì vậy, không còn cách nào khác phải tiếp tục di chuyển nhanh và cảm nhận sự siết chặt của lỗ nhỏ, một cảm giác thật sự tuyệt vời mà anh chưa từng cảm nhận với bất cứ ai, dù là với Tawan.

- Ahhhhh..... Kinn...... Ahhhhh..... Kinn..... - Porsche hét lên bấn loạn với từng cú thúc mạnh mẽ của Kinn.

- Porsche...... Ahhhhh..... Porsche...... - Kinn cũng không khác Porsche, liên tục hét lớn tên cậu trong khoái cảm và khiến tâm trí cậu trở nên mụ mẫm.

Porsche đột nhiên đưa tay ôm lấy mặt Kinn để anh nhìn vào mắt cậu trong khi vẫn di chuyển mạnh mẽ, khiến cho sợi dây liên kết vô hình của cả hai càng sâu sắc và bền chặt hơn. Và rồi cả hai không thể chịu đựng được cảm xúc mãnh liệt sâu thẳm bên trong đang trỗi dậy mà hôn nhau mãnh liệt, họ cảm thấy như đang hòa thành một trong ham muốn và khoái cảm đến mức nghẹt thở. Họ trải qua một đêm làm tình đầy lãng mạn và mãnh liệt như đang trải qua thời gian bất tận, không có ngày mai cho đến khi gục ngã bên cạnh nhau.

-------------------------

Như những ngày trước đó, Porsche không ngủ và nằm trong vòng tay Kinn, ngắm nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của anh đang ngủ ngon lành, anh là người đẹp trai nhất mà cậu từng gặp và cậu không thể hạnh phúc hơn khi được trải qua khoảng thời gian 7 ngày cùng anh. Tuy nhiên, Porsche nhận thấy trong thâm tâm đã tồn tại một cảm xúc gì đó kỳ lạ không tưởng tượng được và không thể để cảm xúc càng lúc càng lớn hơn nữa, cậu phải ngăn chặn nó ngay lập tức. Vì vậy, Porsche cẩn thận hôn nhẹ lên môi Kinn tránh không đánh thức anh, nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay ấm áp, nhanh chóng mặc quần áo và lặng lẽ rời đi. Porsche gọi taxi và đi đến bến xe buýt tuyến đến Bangkok dù biết rằng sẽ mất 11 tiếng mới đến nơi, nhưng cậu nghĩ bản thân sẽ dùng thời gian đó để từ từ quên đi khoảng thời gian hạnh phúc cậu trải qua cùng Kinn.

Porsche cho rằng......

Làm sao cậu có thể yêu Kinn nếu cậu phải bán thân xác cho người trả giá cao nhất??

Làm sao cậu có thể bên cạnh Kinn khi bản thân cậu không thể thuộc về duy nhất một mình ai??

Làm sao Kinn có thể tin tưởng tình cảm của cậu nếu cậu qua đêm trên giường của người lạ??

Còn rất rất nhiều câu hỏi khác đặt ra để  Porsche có lý do ở cạnh Kinn, nhưng không..... một Callboy sống trong thế giới tối tăm sẽ không thể bước ra ánh sáng để ở bên cạnh một người như Kinn.

Kinn là một người tốt và xứng đáng với một người thật sự yêu anh, có khả năng trở thành một phần quan trọng trong thế giới đẹp đẽ của anh, người mà anh có thể chân thành trao trái tim của mình và sẽ không bao giờ rời xa anh.

" Người đó mãi mãi không phải là Porsche và cậu nhận thức được điều đó....."

Mặc dù những ngày vừa qua đã khuấy động cảm xúc gì đó bên trong thâm tâm sâu thẳm của Porsche, cảm xúc mà cậu đã đánh mất từ lâu và cậu không thể chịu nổi đau đớn vì nó một lần nào nữa. Công việc của cậu không có phép cậu chứa đựng cảm xúc đó trong lòng vì sẽ không thể hoàn thành tốt việc bán thân xác cho người xa lạ. Porsche đã tự hứa với bản thân từ khi bước vào thế giới bóng tối rằng sẽ chỉ dành tình cảm yêu thương cho duy nhất một mình Porchay, cậu là một người bán thân xác để kiếm tiền mưu sinh thì không thể và không được cảm nhận hay dành tình yêu cho bất cứ ai khác nữa.

- Kinn..... - Nhìn vùng biển cuối cùng khuất sau núi, tên Kinn thoát ra khỏi môi Porsche lần cuối cùng với trái tim vỡ vụn.

Porsche cảm nhận bản thân như sắp khóc nhưng có lẽ cậu không còn nước mắt để chúng rơi nữa nên đôi mắt chỉ có thể đỏ lên trong khô khóc. Vì vậy, Porsche sẽ cố gắng chôn sâu tình cảm của mình bên trong sâu thẳm của trái tim và mong rằng 7 ngày vừa qua sẽ mãi mãi là kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời cậu.

-------------------------

Vậy là giao dịch 7 ngày đã kết thúc với nhiều cảm xúc và nuối tiếc. Từ đây trở về sau KinnPorsche sẽ trở về với cuộc sống của riêng họ và liệu duyên phận nào sẽ đưa họ gặp nhau?? Cả hai sẽ trải qua những khó khăn gì để có thể bên nhau?? Và liệu cả hai có thể ở bên nhau không??

Loud chỉ muốn thông báo với mọi người là kể từ chương sau thì mọi người nên chuẩn bị khăn giấy, gậy gộc, dao kéo, mâm Khun Nủ gì đó...... trước khi đọc nha vì mỗi chương đều sẽ có những tình huống không đoán trước được.

Cám ơn mọi người đã ủng hộ truyện nhiều nhiều. 💚💛



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro