Khao Khát Những Vạt Nắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có chăng trong những ngày nắng hạ ta "thèm" gửi cánh chim đem đến những áng mây nhẹ tênh để che đi vùng nắng chói. Để rồi có đôi lúc ta lại khát khao hứng vạt nắng bình minh hay một cái nắng chiều tà của cuối ngày khi lòng sáng Tây đổ về. Ta "thèm" có nắng cho riêng mình, nhưng ấy là cái nắng dịu nhẹ, cái nắng mang lòng mình đến với sự bình yên và tĩnh lặng.
Đã có bao lần lòng ta đã bị "cháy khét" chưa? Phải chăng lòng ta lúc nào cũng nóng như lửa đỗ là vì ta cứ mãi chạy đua để bắt kịp cái khắc thời gian, bắt kịp cái tiếng kèn inh ỏi của sự giục giã. Chính điều ấy đã tạo nên một con người mang trong tâm hồn của một khúc gỗ, của hàng vạn sỏi đá, và khiến trái tim mình thiếu đi cái "dưỡng chất" để cân bằng lại nhiệt độ cảm xúc chính mình.
Ta lang thang như tên hành khất, ta điên đảo bước như kẻ mất trí. Dẫu cho là ta có đang rơi vào khổ ải nào, hẳn rằng chỉ cần con người chúng ta buông thả đi cái vội vàng ấy, chiêm nghiệm lại chính mình, sống một cuộc đời hạnh phúc mình đáng có và chờ đợi hồi âm từ con sóng đời gửi đến, lúc ấy ta hãy lại bắt đầu chinh chiến như những người từng trải.
Hãy sống cho mình ở thực tại, đừng dừng lại để hoài niệm về quá khứ, đừng như con thiêu thân lao mình về tương lai. Hãy sống trọn vẹn ngày hôm nay, khoảnh khắc sẽ qua không trở lại - BẤT TÁI LAI.
"Mây bay trôi
Trên bầu trời xanh ngắt
Ta đứng lặng rồi thẫn thờ ưu tư
Hoàng hôn tắt nắng mang gió đi mất!"
-Hoa Tâm-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro