Chap 4: Vết sơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được rồi, như tất cả các em đều biết lễ hội trường sắp đến. Nên điều đó có nghĩa là chúng ta phải chuẩn bị một số thứ với tư cách là một tập thể và cùng giúp nhau chuẩn bị." Giáo viên nói và mọi người đều hào hứng. Ngoại trừ Sunoo, người luôn bối rối.

"Hyung nghĩ chúng ta sẽ làm gì trong năm nay?" Jungwon hỏi Sunoo.

"Tôi thậm chí còn không nhớ năm ngoái chúng ta đã làm gì..." Không phải là cậu không nhớ rằng mình đã không ở đây.

"Hyung không nhớ à?" Bây giờ Jungwon mới là người bối rối. "Sao hyung có thể quên được khi hyung nhảy điệu nhảy ngầu đến thế cơ chứ?" Jungwon bắt đầu cười khi nhớ lại.

Và như thể có phép thuật, Sunoo đã hồi tưởng lại khoảnh khắc đó, cậu nhớ lại cảnh cả lớp nhảy một kiểu remix nào đó của những bài hát nổi tiếng nhất trong năm.

"Aaaa." Sunoo co rúm người khi nhớ lại ký ức, giấu mặt sau hai bàn tay.

Nếu đúng thì cậu đã ngã trước cổng trường khi một cô gái tông vào cậu.

"Em đoán bây giờ hyung đã nhớ ra rồi phải không?" Người trẻ hơn mỉm cười vuốt tóc Sunoo.

"Chúng ta hãy nói về chuyện khác đi!" Sunoo vội lãng đi khiến Jungwon bật cười.

"Có ai có ý tưởng về những gì chúng ta có thể làm trong năm nay không?" Giáo viên hỏi.

"Có lẽ chúng ta có thể diễn một vở kịch?" Có người đề nghị.

"Chúng ta có thể làm về một câu chuyện tình yêu được không?" Một cô gái hỏi.

"Nếu vậy thì liệu tôi có thể là cô gái hôn Jungwon được không?" Một người khác hỏi với vẻ rất hào hứng.

"Cái gì?!" Jungwon nói gần như hét lên.

Biểu cảm cực thốn của người nhỏ hơn khiến Sunoo bật cười.

"Tôi muốn thấy điều đó, tôi vote một phiếu tán thành." Sunoo nói, coi đây là sự trả thù ngọt ngào cho cậu vì đã chế nhạo mình chuyện mất mặt năm ngoái.

"SUNOO!" Jungwon đang tức giận nhìn anh.

"Em không nghĩ chúng ta có thể làm được điều đó đâu." Một chàng trai ở phía sau nói. "Em nghe nói lớp 4 đang định diễn một vở kịch."

"Cảm ơn Lớp 4." Jungwon vừa nói vừa nhìn lên bầu trời như thể đang cầu nguyện.

"Đó không phải là lớp của Jake và Sunghoon sao?"

"VÀ CẢ CỦA HEESEUNG."

"VÀ JAY NỮA."

"Ừ ừ. Các cô ơi, chúng ta không ở đây để nói về việc các lớp khác đang làm gì, chúng ta cần tìm hiểu xem lớp mình sẽ làm gì." Mọi người cố gắng nghĩ ra điều gì đó.

Chúng ta nên làm điều gì đó không gây nhiều sự chú ý để cậu có thể hòa nhập với mọi người.

"Có lẽ chúng ta có thể nấu ăn?" Mọi người đều nhìn Sunoo chờ cậu giải thích ý tưởng mà cậu đề xuất.

"Các bạn biết đấy, có lẽ chúng ta có thể nấu nhiều loại món tráng miệng hoặc đồ ăn nói chung và đưa chúng cho các lớp khác... Tôi cũng thực sự không chắc, đó chỉ là một ý tưởng thôi." Sunoo nhìn xuống nói.

"Tôi nghĩ đó là một ý kiến ​​hay." Cậu nghe thấy một giọng nói.

"Vâng! Chúng ta sẽ không phải trình bày bất cứ thứ gì, chỉ cần đưa đồ ăn sẽ dễ dàng hơn việc chuẩn bị cho việc khác." Một người khác lên tiếng nói.

Sunoo ngước lên bắt gặp ánh mắt của Jungwon, người đang mỉm cười giơ ngón tay cái lên với cậu.

"Vậy thì quyết định vậy đi. Chúng ta chỉ cần chọn nấu món gì và ai sẽ nấu chúng thôi."

............

Chúng tôi kết thúc sớm hơn dự kiến ​​nên có chút thời gian rảnh.

Cuối cùng, chúng tôi chỉ thành lập 5 nhóm và mỗi nhóm sẽ quyết định nấu món gì cho lễ hội.

"Xin lỗi vì đã làm phiền! Nhưng mình nghe nói bạn đã hoàn thành xong kế hoạch của bạn nên mình không biết liệu có ai trong số các bạn có thể giúp bọn mình một số việc không?"

Hai cô gái xuất hiện ở cửa lớp.

"Được, em có thể lấy bao nhiêu bạn em cần." Giáo viên nói.

"Mình cần giúp đỡ về nghệ thuật, nó chỉ là vẽ vài thứ và những thứ tương tự thôi." Một người nói.

"Chúng mình cũng cần trợ giúp viết và dán báo tường." Một người khác nói.

"Chúng ta có nên đi không?" Jungwon hỏi Sunoo.

"Tôi không giỏi viết lách."

"Vậy thì vẽ nó đi."

Họ đi theo cô gái và đến khán phòng. Nó thực sự rất lớn. Có một sân khấu làm bằng gỗ đỏ và phía sau có một vài vật liệu.

"Chúng mình sẽ làm phông nền cho vở kịch." Cô gái nói.

"Cho vở kịch của lớp 4 à?" Một cô gái hỏi.

"Đúng rồi."

"CHÚA ƠI!!!"

Tại sao? Chúa ơi tại sao?

Suy nghĩ của Sunoo bị gián đoạn bởi Jungwon đang cực kì lo lắng.

"Hyung!! Anh hãy luôn ở bên cạnh em và không nói chuyện với ai, được chứ?" Jungwon nắm lấy vai Sunoo nhìn thẳng vào mắt cậu.

"Cái gì? Tại sao?"

"KHÔNG MỘT AI, HYUNG! ĐƯỢC CHỨ?"

"Được rồi, bây giờ đi thôi." Khi Jungwon đã tin tưởng, cậu đã buông Sunoo ra.

Cô gái giao cho họ một số nhiệm vụ phải làm và tất cả đều bắt đầu làm việc. May mắn cho họ là không nhìn thấy những chàng trai khác.

"Có ai cao 1m74 không?" Một chàng trai hỏi từ khung cửa.

"Tôi cao 175cm." Sunoo nói.

"Không, tôi cần một người cao chính xác là 174cm." Chàng trai trông có vẻ lo lắng.

Nó chỉ là một cm thôi.

"Tôi đây." Jungwon nói.

"Ồ tuyệt vời tôi cần bạn." Chàng trai bước đến chỗ Jungwon.

Sau đó cậu ta xem xét từng chi tiết trên cơ thể Jungwon.

"Bạn đang làm gì thế?" Jungwon bối rối ôm lấy cơ thể mình, cậu cảm thấy khó chịu.

"Chúng tôi cần bạn hợp tác đo đạc một số thứ." Chàng trai nắm lấy tay Jungwon và kéo cậu đi mà không để cậu nói điều gì.

Được rồi... điều đó thật kỳ lạ...

Sunoo nghĩ và tự hỏi câu truyện bây giờ đang cố gắng làm gì.

"Sunoo, bạn có thể giúp tôi mang cái này sang phòng khác được không?" Một cô gái đang mang một chiếc hộp đầy sơn, hỏi.

"Được thôi." Cậu nhận lấy chiếc hộp từ tay cô gái. Nó nặng thật, cậu không ngờ nó lại nặng đến thế.

"Cảm ơn cậu." Cô gái mỉm cười và lấy một chiếc hộp nhỏ hơn. "Đi theo tôi" cô gái mỉm cười với cậu trước khi quay người và đi về phòng.

Ngay khi họ bước vào đã nghe thấy một số giọng nói.

"Hãy im lặng, họ đang tập kịch!" Cô gái thì thầm với Sunoo.

Cậu nhìn những người đang luyện tập.

Cảm ơn Chúa! Họ không có ở đây.

Sunoo nghĩ khi thấy không có gương mặt quen thuộc nào cả.

"Đây!" Cô gái nói với Sunoo nơi để chiếc hộp. "Bây giờ bạn có thể giúp tôi không, tôi cần sơn nó."

"Ừm." Sunoo nói với lời cảnh báo của Jungwon là không được nói chuyện với ai trong đầu.

Chỉ giúp cô ấy thôi là được rồi... Phải.

"Bạn là một thiên thần ngoài đời thực, bạn biết điều đó không?" Sau một lúc vẽ, cô gái lên tiếng.

"Ờ? " Sunoo nhìn cô gái đang nhìn cậu.

Cô gái bật cười khi nhìn thấy một chút vết sơn trên mặt Sunoo.

Không cần suy nghĩ, cô tiến lại gần và chạm vào mặt cậu để lau vết bẩn trên má khiến cậu bất ngờ.

"Mặt bạn bị dính sơn kìa." Cô gái giải thích hành động của mình khi nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Sunoo.

"Ah. Kamsamita."

Sunoo bị cắt ngang khi một tiếng động lớn vang lên khiến mọi người phải ngoái nhìn xem nó phát ra từ đâu.

"À xin lỗi..." Sunghoon đang đứng trước một chiếc hộp thủy tinh giờ đã vỡ nát cùng một số vật liệu khác.

Anh ấy nhìn Sunoo rồi nhìn cô gái, "Wonyoung, bạn có thể giúp tôi mang một chiếc hộp khác và một cây chổi đến đây được không?"

"Ừ, vâng, tất nhiên rồi." Cô ấy nói, rời khỏi phòng và mọi người quay lại với công việc họ đang làm.

Sunghoon bước lại gần Sunoo.

"Cậu có cần giúp không?" Một bàn tay đặt lên má cậu khiến cậu cứng miệng.

Sunoo nhìn Sunghoon, người đang nhìn sâu vào mắt cậu.

Sunghoon không thích cách cô gái kia nhìn Sunoo chỉ vài phút trước đây.

"Xin lỗi." Sunghoon bỏ tay ra. "Khụ, má cậu vẫn còn một ít sơn." Anh nói mặc dù Wonyoung đã lau hết sơn.

Hai má Sunoo ửng hồng.

Làm sao cậu lại bị dính sơn lên mặt nhỉ?

"Cậu có cần giúp đỡ việc đó không?" Anh hỏi lại.

"Vâng." Họ bắt đầu dọn dẹp ngay khi Wonyoung đến với những thứ mà Sunghoon yêu cầu, lần này Sunghoon đứng gần Sunoo không để người kia lại gần cậu.

............

"Hyung biết không? Jay không phải là người xấu như em nghĩ vẫn nghĩ." Jungwon nói với Sunoo khi họ đang đi bộ về nhà.

Jungwon nói với cậu rằng Jay là người chế tạo trang phục cho vở kịch nên cậu ấy đã nói chuyện với chàng trai ấy.

"Tại sao em lại nghĩ cậu ấy sẽ là người xấu?"

"Bố cậu ấy rất giàu có nên em tưởng cậu ấy sẽ chảnh chọe, khoe khoang."

"Em không nên đánh giá một cuốn sách qua bìa của nó chứ."

"Em biết, em biết..." Jungwon ngập ngừng một lúc lâu. "Cậu ấy thực sự rất vui tính, nói chuyện cuốn hút, ăn mặc phong cách và..."

"Em bị con quỷ tình yêu bắt rồi phải không Yang Jungwon?"

"KHÔNG PHẢI!!" Cậu đẩy Sunoo, người đang cười lớn vì phản ứng mà cậu dành cho anh. "Đừng cười nữa, không vui đâu! Chỉ thế thôi."

Cậu dừng lại và Sunoo mỉm cười "Nói tiếp đi, hyung nghe thấy rồi."

"Ôi chúa ơi... tôi phải lòng Jay!?" Người nhỏ hơn nắm tóc mình. "Chắc em điên rồi."

"Ừ, yêu đến điên rồi." Sunoo nói trước khi bỏ chạy, khiến Jungwon tức giận chạy theo sau cậu.

"Anh chết chắc rồi, Kim Sunoo!!!"

............

#Góc tâm sự
Mấy bồ có nghĩ Sồi cũng sẽ phải lòng ai đó không??

Mấy bồ nghĩ Sồi sẽ thích ai??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro