[Chương 16: Kỳ Nghỉ Bất Ổn Bắt Đầu]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

—Hành Tinh ???—Địa Điểm ???—

Cánh cổng được mở ra giữa một tàn tích cổ đại, ba người bước ra từ đó là gã đeo mặt nạ và ả tông đồ năm cùng vơi gã tông đồ một. Vừa ra khỏi cổng, ả tông đồ năm đã ngồi bịch xuống mặt đất và dựa lưng vào tảng đá phía sau, ả đã suýt nữa mất nửa cơ thể nếu dây chuyền trên cổ ả không bảo vệ ả.

Gã tông đồ một cũng chẳng khá hơn là bao, cơ thể dính đầy máu lẫn vết thương lớn nhỏ khác nhau. Vì sau khi rời khỏi vùng Cõi Mộng, những vết thương trước khi quay ngược thời gian trong vùng đó đều quay lại cơ thể gã.

Người duy nhất trông có vẻ lành lặn nhất là gã đeo mặt nạ, dù áo choàng của gã cũng khá tả tơi. Gã đeo mặt nạ lấy từ trong kho ra một cái áo choàng khác và thay nó, cởi bỏ lớp áo choàng tả tơi cũ kia ra. Ả tông đồ năm nhìn chằm chằm gã ta một lúc, rồi chợt nhoẻn miệng cười nói.

- Nè, anh nên thay đổi phong cách của mình đi đó, anh chàng mặt nạ, cách ăn mặc nhàm chán như vậy thì làm sao có người theo đuổi đây?~(Tông đồ #5)

Ả tông đồ năm cười khúc khích nhẹ, co chân lại và đặt tay lên đầu gối rồi dùng tay chống cằm nói.

Trang phục của gã đeo mặt nạ quả thật thì khá đơn điệu, bên trong chỉ có áo cổ lọ đen bó sát dài tay và mặc bên ngoài là một cái áo sơ mi trắng dài tay với cúc áo phía trên cùng được mở ra, quần tây đen. Gã đeo mặt nạ im lặng, ả tông đồ năm dường như cảm thấy gã ta đang liếc ả. Sau đó gã tặc lưỡi rồi nói rằng ả vẫn còn sung sức quá nhỉ, ả ta cười khúc khích nhẹ.

- Các người vẫn còn thoải mái nói chuyện quá nhỉ? Giờ chúng ta phải đi báo cáo lại cho ngài chúa thượng đây này (Tông đồ #1)

- Có mình ả ta còn hăng hái nói chuyện thôi (Kẻ đeo mặt nạ)

Ả tông đồ năm chỉ cười nhẹ, sau đó lấy trong túi không gian ra lọ thuốc và đổ nó lên vết thương của mình. Gã tông đồ một trông khó chịu vô cùng, cắn móng tay và đi qua đi lại, có lẽ đang suy nghĩ cách để nói sao cho ngài không tức giận.

Gã tông đồ một cũng khá bực bội về trận chiến lúc nãy, đây là lần đầu tiên gã bị thua cuộc một cách thảm hại thế này.

- Hay là mình giấu chuyện này đi, dù sao thì chúng ta cũng chỉ là qua đó để tiếp viện cho đám ma cà rồng kia thôi mà? Vả lại, lúc chúng ta đến tiếp viện cũng đang trên đường làm nhiệm vụ khác, ngài có lẽ sẽ không thắc mắc đâu (Tông đồ #5)

Ả ta giơ tay lên hỏi, cơ thể ả giờ đã lành lặn lại được một chút rồi. Gã đeo mặt nạ vừa khoác áo choàng lên người vừa lẩm bẩm nói ả ta ngu ngốc, ả tông đồ năm phồng má giận dỗi nhưng lại bị gã đeo mặt nạ phớt lờ.

- Thôi cái biểu cảm đó đi, cô nghĩ ta sẽ bị lừa như xưa hay gì? (Kẻ đeo mặt nạ)

- Hưm ta thích vậy đó (Tông đồ #5)

Ả cười tươi tắn nói. Khi nghe thấy câu trả lời của gã đeo mặt nạ, dù đã biết là gã không còn bị lừa bởi biểu cảm này nhưng ả vẫn thích lấy ra chọc gã.

- Cả hai người ngậm miệng lại đi, giờ chúng ta phải quay về để báo cáo cho ngài chúa thượng thôi, không giấu được đâu (Tông đồ #1)

- Ể tại sao không được thế? Lần trước tôi nhớ là chúng ta đã thành công giấu ngài chúa thượng vụ— (Tông đồ #5)

Ả ta chưa kịp nói dứt lời thì gã tông đồ một đã chặn lời nói của ả.

- Ngài chúa thượng chắc chắn sẽ biết rồi vì dây chuyền của Ray đã bị vỡ sau khi kích hoạt vụ nổ đó, trong dây chuyền đó đã yểm một loại phép giúp ngài ấy nhận biết được chúng ta có sử dụng nó hay không (Tông đồ một)

Gã dừng một chút rồi nói tiếp với giọng trầm thấp khó chịu.

- Mà thường thì chúng ta chỉ sử dụng nó khi có nguy hiểm đến tính mạng như ngài đã dặn mà thôi, ngài ấy chắc chắn sẽ khá tò mò đấy (Tông đồ #1)

Ả ta suy nghĩ một lúc rồi gật đầu như đã hiểu và chợt nhận ra điều gì đó.

- Hở, anh chàng mặt nạ tên thật là Ray hả? (Tông đồ #5)

Ả hướng mắt sang gã đeo mặt nạ và nói với giọng điệu ngạc nhiên, gã chỉ thở dài, rõ ràng hồi trước lúc vô giáo phái là gã có giới thiệu rồi nhưng ả ta có vẻ như không nghe thì phải.

Gã tông đồ một suy nghĩ đắn đo một lúc rồi lệnh cho hai người kia chuẩn bị quay về căn cứ chính, hai người họ gật đầu rồi đến gần gã tông đồ một.

Gã tông đồ một búng tay thay đổi trang phục tả tơi của mình thành cùng bộ trang phục đó nhưng lành lặn hơn, sau đó giơ tay lên giữa không trung tạo cổng để về lại căn cứ chính.

//Swoshhh//

Cánh cổng được mở ra, cả ba bước vào và quay về căn cứ chính, cụ thể hơn là căn phòng làm việc của Lorcus. Cả ba cúi thấp người chào hắn đầy sự tôn kính.

Lorcus dừng bút đang viết lại, hắn điều khiển các giấy tờ bay sang một bên rồi nhìn họ, nở nụ cười tươi tắn.

- Các ngươi quay lại rồi nhỉ? Thế, có thể giải thích cho ta tại sao dây chuyền lại bị vỡ và các ngươi đi tiếp viện về lâu vậy không? (Lorcus)

Giọng nói trầm thấp, người đàn ông tóc đỏ sẫm dài ngang vai đặt cả hai tay lên bàn và chống cằm bằng mu bàn tay, mỉm cười rạng rỡ và đôi mắt xám tro nhìn chằm chằm họ. Dù giọng điệu vui vẻ và thản nhiên nhưng không khí lại ảm đạm, lạnh lẽo vô cùng.

Gã tông đồ một do dự một lúc rồi cất tiếng, trả lời câu hỏi của hắn.

—Bên căn cứ của GD Mines Mixtes—

Nhóm bọn cô đã quay về và được các thành viên cấp cao khác chào đón, bọn cô cũng nhanh chóng hoà vào cuộc vui sau khi tắm rửa thay đồ.

Còn về cậu nhóc ma cà rồng bị nhốt trong thanh kiếm của Scarlet và Pafique, cậu ta đã được xác định là đã chết rồi. Có lẽ do không chịu đựng được mana thánh mà Stella đã bộc lộ ra ngoài, và chết vì mana thánh đó xâm nhập vào cơ thể.

Hoặc có thể là do chết bởi aura to lớn của vị thần bậc hai đó, dù sao aura của vị thần đó đủ để giết những kẻ yếu đuối như cậu nhóc ma cà rồng đó.

Còn về phần hắc thánh nữ, cô ấy ngồi ở bàn tròn phía xa và nói chuyện với Sarlim. Đúng hơn là đang bị tra hỏi, cô ta vẫn điềm tĩnh trả lời từng câu hỏi một.

- Vậy, hắc thánh nữ— (Sarlim)

- Xin hãy gọi tôi là Fiona, vì từ giờ tôi không còn là hắc thánh nữ hay là thánh nữ nữa đâu (Fiona)

Cô ta mỉm cười nhẹ, đặt tay lên ngực và nói. Sarlim gật đầu rồi hỏi về chức vụ cũng như vài thông tin khác liên quan đến hội Heresie Noire, cô cần có nhiều thông tin về hội đó nhất có thể.

Sinh vật đen nhỏ ngồi trên bàn kế Sarlim, cầm một cuốn sổ ghi chép trong tay và đợi Fiona nói tiếp để nó ghi rồi giao cho ban giám định(?).

Thứ sinh vật đen nhỏ này tự xưng là những người hầu nhỏ trong căn cứ, chúng được hệ thống phân chia vai trò rõ ràng. Ban đầu bọn cô có hơi không thoải mái khi có sự có mặt của nó, nhưng dần dần cũng quen và thấy bọn nó rất có ích.

Scarlet cũng từ từ rời khỏi bữa tiệc và tiến về phía bọn họ, cô cũng có vài điều thắc mắc nên muốn hỏi Fiona. Scarlet ngồi xuống kế thứ sinh vật đen nhỏ kia, Pafique từ trong không khí xuất hiện một cách bất ngờ và lơ lửng bên cạnh Scarlet. Cậu ấy cũng muốn nói chuyện với người này.

Sau một lúc tra hỏi thì họ cũng biết được rằng hội Heresie Noire đã có từ rất rất lâu về trước, có khoảng mười chín nhánh phụ và hai nhánh chính.

Nhánh chính một là do Lorcus quản lý và nhánh chính hai là do con mèo tên Amias đó quản lý, ngoài ra hội Heresie Noire đó còn có rất nhiều tà giáo. Giáo phái chính và lớn nhất của hội đó cũng có tên là Heresie Noire.

Ba kẻ tông đồ mà bọn cô đã đụng độ trước đó là nằm trong chín tông đồ mạnh nhất của giáo phái, ả tông đồ năm và gã tông đồ một thì Sarlim và Scarlet biết rồi, chỉ có mỗi gã đeo mặt nạ là bọn cô chưa biết gã ta có cấp bậc thứ mấy.

- Thế gã đeo mặt nạ đó là tông đồ thứ mấy vậy, Fiona? (Scarlet)

Fiona suy nghĩ một lúc như thể đang cố nhớ lại rồi cô lên tiếng.

- Anh ta là tông đồ thứ ba trong số chín tông đồ (Fiona)

Sarlim im lặng suy nghĩ, ba người họ là những người mạnh mẽ đến vậy mà bọn cô vẫn đối đầu được và phải khiến họ rút lui, điều này có nghĩa rằng bọn cô đã mạnh lên đáng kể rồi.

Nhưng việc họ rút lui cũng một phần nhờ có Stella, cô ấy thức tỉnh một loại sức mạnh nào đó sau khi chết và đã hồi sinh Sarlim lại, rồi đánh tơi tả ba người đó.

Pafique nghe mọi người nói nên cậu tò mò hỏi Stella bây giờ đang ở đâu, thứ sinh vật đen nhỏ kia quay đầu sang cậu, giọng nói hệt như robot.

Nó nói rằng hiện tại Stella đang ngất và được điều trị bên khu vực y tế, sức khoẻ của cô ấy vẫn bình thường ngoại trừ việc mana đang bị mất cân bằng mà thôi.

- Mana bị bất cân bằng? (Pafique)

Cậu lặp lại câu nói đó của sinh vật đen nhỏ kia một cách khó hiểu, Fiona lên tiếng giải thích cho cậu.

- Thường trong cơ thể của các thiên thần sẽ có mana tự nhiên và mana thánh, cả hai mana trong cơ thể có nhiệm vụ cân bằng lẫn nhau, nếu một trong hai bị dư hay thiếu dù chỉ một lượng nhỏ cũng đủ để khiến cả cơ thể bị mất ổn định. Và khi bị như thế, các thiên thần thường sẽ chìm vào giấc ngủ đông vài tháng để ổn định lại mana của họ (Fiona)

Scarlet khá ngạc nhiên về thông tin đó, nếu chỉ thiếu dù chỉ một lượng nhỏ cũng đủ để họ chìm vào giấc ngủ mấy tháng luôn sao, đó là một thông tin mới mẻ đối với cô. Nếu vậy thì có lẽ sẽ mất vài tháng họ mới nhìn thấy Stella lại rồi đây.

Sarlim đột nhiên nhận ra điều gì đó.

- Làm sao cô biết việc này? (Sarlim)

Fiona do dự không biết cô có nên nói hay không nhưng nhìn Sarlim có vẻ khá nghiêm trọng, nên cô đành nói ra bí mật của mình.

- Là do tôi có khả năng nhìn thấy quá khứ của người khác, nhưng cụ thể hơn là chỉ có thể nhìn thấy của những người có mana thánh và mana tự nhiên (Fiona)

Một thông tin mới lại đến, sinh vật đen nhỏ kia tiếp tục viết vào cuốn ghi chép của nó. Còn Sarlim và Scarlet, Pafique đều ngạc nhiên.

Fiona tiếp tục nói rằng trước đó cô ấy có vô tình xem qua một xấp tài liệu liên quan đến hành tinh quê hương của Stella, và trong đó có ghi về chủng tộc thiên thần của cô ấy.

Dù sao Lorcus cũng có dính dáng đến vụ việc của đám thiên thần sa ngã của đế quốc Monotui, nên hắn dĩ nhiên là có những tài liệu liên quan đến hành tinh đó rồi.

Quay lại vấn đề chính, Sarlim hỏi rằng ngoài con mèo tên Amias ra, còn ai là người mà hắn tin tưởng nhất nữa hay không thì nhận lại câu trả lời là cái lắc đầu của Fiona.

- Người mà hắn tin tưởng nhất chỉ có mỗi bản thân hắn mà thôi, đối với những kẻ khác thì hắn không có đặt quá nhiều niềm tin vào. Amias vì có khế ước linh hồn với hắn nên hắn mới tin tưởng con mèo đó một chút (Fiona)

Khế ước linh hồn? Dạng giống như lời thề mà Scarlet đã lập sao? Scarlet thầm nghĩ, chưa để cô nói ra thì Pafique đã nói trước. Cậu từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ nghe đến việc này, hoặc có lẽ cậu đã quên mất rồi.

Sinh vật đen nhỏ đó một lần nữa giải thích cho họ. Khế ước linh hồn cũng gần giống lời thề nhưng nó khác ở cái khế ước linh hồn nguy hiểm hơn nhiều.

Không phải chúng có cái giá phải trả đắt mà là bởi vì một khi đã lập khế ước đó, linh hồn của cả hai sẽ hoà làm một và vĩnh viễn không thể thoát ra, trừ khi linh hồn một trong hai tan vỡ hoặc người A tự hủy bỏ khế ước đó.

Cũng vì thế mà khế ước linh hồn này rất được các thế lực đen tối như ác thần hoặc ma quỷ ưa chuộng. Khế ước linh hồn vì nguy hiểm như thế, nên các thần linh cấp cao đã quyết định dùng sức mạnh của mình để chia tách nó.

Biến nó thành nhiều loại khế ước linh hồn, và độ nguy hiểm lớn nhỏ khác nhau. Lời thề mà Scarlet đã lập với Pafique cũng là một nhánh nhỏ khác của khế ước linh hồn đó mà ra.

Sau khi sinh vật nhỏ đó giải thích xong thì đột nhiên có một cánh cổng được mở ra, khiến cho mọi người dừng trò chuyện lại mà quay ngoắt qua nhìn với vẻ đầy cảnh giác, Sarlim và Scarlet, Pafique cũng vậy.

Một cái bóng đen di chuyển trên sàn nhà và sinh vật đen nhỏ khác trồi lên từ sàn nhà. Nó giống y đúc sinh vật đen nhỏ đang ngồi trên bàn, nó chỉ khác mỗi màu nơ trước ngực, giọng nói không cảm xúc như robot phát ra.

- Xin đừng cảnh giác, thành viên Yunki De Stephanie chỉ đang mở cổng để đến đây (Sinh vật đen 2)

Nó vừa nói dứt lời thì Yun từ trong cánh cổng lao ra như một cơn gió, vẻ mặt cô ấy đầy sự lo lắng. Cô đến chỗ Sarlim và hỏi về tình hình của Stella, có lẽ như cô đã nhận được thông báo từ hệ thống về trận chiến kia rồi.

Sinh vật đen nhỏ ngồi trên bàn cất đi cuốn sổ ghi chép vào bụng nó rồi nói với cô ấy là Stella hiện giờ đang ở khu vực y tế, nó cũng giải thích về tình hình của Stella.

Yun gật đầu rồi kêu sinh vật đen nhỏ có chiếc nơ màu xanh lá kia dẫn cô ấy đến khu vực y tế để gặp Stella, và rồi cô ấy cũng rời đi.

Sau đó mọi người vẫn tiếp tục ăn uống trò chuyện vui vẻ và sinh vật đen kia tiếp tục tra hỏi Fiona, vài tiếng sau thì đã kết thúc tiệc và mọi người ai về phòng nấy để ngủ.

Sáng hôm sau sẽ là ngày nghỉ đầu tiên của Sarlim và Shu, Stella, Scarlet và Lynh. Mà Stella thì hiện tại đang chìm vào giấc ngủ đông, có lẽ cô ấy sẽ không thể tham gia vào kỳ nghỉ này được rồi.

Sáng hôm sau, cả bốn thức dậy sớm nhất trong số các thành viên cấp cao còn lại. Shu và Lynh ngồi ở bàn tròn trung tâm phòng khách, cô ôm chầm Lynh và vùi đầu vào hõm cổ cô ấy, Shu vẫn còn rất buồn ngủ.

Cô thật ra không muốn dậy sớm vậy đâu, nhưng lại bị Sarlim lôi đầu dậy để chuẩn bị đến thế giới khác chơi. Cả Lynh cũng khá buồn ngủ, nên sinh vật đen nhỏ nơ hồng đã đưa cô ấy một ly cà phê sữa cho cô tỉnh táo lại.

Sarlim cầm ly cà phê đen trên tay và nhìn xung quanh, rồi cô chợt thấy thiếu Scarlet nên có hỏi sinh vật đen nơ hồng đó. Nó trả lời rằng cô ấy đã dậy từ sớm hơn cả ba người bọn cô và đang ở sân tập, có lẽ đang luyện kiếm.

Cô gật đầu rồi ngồi xuống ghế, quơ tay lên trên không trung và rồi những quả cầu trong suốt màu xanh dương 3D xuất hiện trước mắt, đây là những hành tinh được hệ thống đề xuất khi có kỳ nghỉ này.

- Rồi giờ mấy đứa nghĩ là chúng ta nên đến đâu chơi đây? (Sarlim)

- Em muốn đi ngủ.... (Shu)

Cô chậm rãi lên tiếng với giọng điệu vô cùng buồn ngủ.

- Đéo (Sarlim)

Sarlim trả lời lại cô ấy thẳng thắn và nhanh gọn. Lynh nhìn vào những hành tinh được đề xuất và suy nghĩ, có khá nhiều lựa chọn và bọn cô không biết nên chọn cái nào nữa.

Một cánh cổng xuất hiện, Scarlet bước ra từ đó và đã thay một bộ trang phục khác. Cô ngồi xuống ghế ở cái bàn tròn lớn trung tâm phòng khách, ngay sau đó hệ thống hiện lên không trung cùng với những quả cầu trong suốt màu xanh dương 3D xuất hiện trước mắt.

Sarlim quay sang hỏi cô ấy liệu có ý tưởng đi đến hành tinh nào, Scarlet chỉ lắc đầu vì cô cũng không biết nên đi đâu nữa.

Lynh suy nghĩ một hồi thì giơ tay lên và nói.

- Nè, hay là chúng ta tới hành tinh của tui với Shu ha? Tại theo thời gian ở hành tinh đó thì sắp tới sẽ có khá nhiều lễ hội ấy (Lynh)

Shu giật mình nhẹ khi nghe Lynh đề cập đến việc về hành tinh quê hương bọn cô. Sarlim và Scarlet khá bất ngờ khi Lynh đề cập đến việc về lại hành tinh cô ấy, mà nó không có trong đề xuất của hệ thống nên không biết là có chọn nơi đó được không.

Hệ thống như hiểu được suy nghĩ mà xuất hiện trước mặt bọn cô lần nữa, nó ghi rằng bọn cô vẫn có thể đến được các thế giới khác ngoài mục đề xuất này.

Và sau một lúc nói chuyện, bọn cô cũng đều thống nhất về việc đến quê hương của Lynh và Shu chơi. Tuy nhiên, bọn cô vẫn còn thiếu một người nữa thì mới có thể sang thế giới khác được.

Bởi trong hội cô, hệ thống đã nói là một nhóm thì thường phải có năm người trở lên, hệ thống mới bắt đầu cho phép đi đến các thế giới khác. Mà Stella thì hiện giờ đang trong giấc ngủ đông rồi, nên bọn cô có lẽ nên phải kiếm người khác.

- Fiona hình như bây giờ đã là thành viên của hội rồi phải không chị? (Shu)

Cô lên tiếng, cắt ngang khoảng không im lặng từ nãy đến giờ. Sarlim gật đầu, cô ta hiện giờ đã là thành viên của hội GD Mines Mixtes rồi.

Lý do mà cô cho vào một phần là do cô ta có ích cho hội và phần khác là do cô ta cầu xin rất nhiều. Scarlet như hiểu Shu có ý định gì nên cô liền nói.

- Mày tính kêu là cho Fiona đi cùng hả? (Scarlet)

- Yep, bả dù gì cũng là người mới mà, ít nhất là chúng ta cũng nên tương tác nhiều với bả để thân thiết với bả hơn cho có nhiều thông tin hơn nữa chớ (Shu)

Cô gật gù nói trong khi vẫn còn ôm Lynh. Sarlim cũng đồng ý việc này, chuyến đi này có lẽ sẽ giúp bọn cô thân thiết hơn với Fiona, và đồng thời cũng có được nhiều thông tin bí mật khác mà cô ta giấu.

Bọn cô vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng tất cả lời cô ta nói, nên đây có lẽ sẽ là kỳ nghỉ giúp bọn cô tin tưởng cô ta hơn chăng?

Sarlim quơ tay về phía sinh vật đen nhỏ đeo nơ vàng với ý muốn kêu nó đi gọi Fiona đến đây, sinh vật đen nơ vàng đó gật đầu và đặt tay lên trán tuân lệnh rồi nhanh chóng chạy đi.

Một lúc sau thì cánh cổng khác được mở ra, sinh vật nhỏ nơ vàng bước ra trước và sau đó là Fiona bước ra sau. Cô ta có vẻ khá bối rối, Fiona thắc mắc tại sao bọn cô lại kêu cô ta đến vào lúc sáng sớm như này.

Sarlim mỉm cười nhẹ và giải thích về việc bọn cô định đi chơi đâu đó nhưng lại thiếu người và muốn cô ta đi chơi cùng, Scarlet cũng thêm vài lời vào cho cô ta đồng ý và đúng như dự đoán, Fiona mỉm cười tươi và gật đầu đồng ý đi cùng.

Rồi bọn cô gật đầu, Scarlet và Shu mở shop hệ thống lên để mua chút đồ, đề phòng tình trạng giống lần xuyên không hôm qua.

Sarlim thì tìm hành tinh của Shu và Lynh để kích hoạt xuyên không của hệ thống, cô mời Fiona ngồi xuống và chờ một chút vì bọn cô lần này có vẻ phải chuẩn bị soạn đồ hơi lâu.

Mười phút sau thì bọn cô cũng đã xong xuôi mọi việc, Sarlim ấn vào nút trên hệ thống và một vòng tròn ma pháp trận phức tạp lớn xuất hiện ở kế Fiona. Fiona đã giật mình khi đột nhiên có một ma pháp trận phức tạp và lớn như thế xuất hiện kế cô ta.

Sinh vật đen nơ vàng vỗ vỗ nhẹ chân cô ấy và nói bằng giọng robot của nó, nói rằng vòng tròn ma pháp trận này an toàn và không phải của kẻ địch.

Scarlet bước lên vòng tròn ma pháp trận, Fiona chần chừ một lúc rồi cũng bước lên, sau đó là Lynh bước lên và cuối cùng là Shu.

Cô đã ngáp lên ngáp xuống mấy chục lần nhưng lại không chịu uống cà phê vì cô ấy không thích cà phê lắm, cô chỉ muốn đi ngủ. Và thật đáng tiếc là Sarlim không cho, cô lôi cổ áo cô ấy vào vòng tròn ma pháp trận để chuẩn bị xuyên không.

\"Bắt đầu quá trình xuyên đến hành tinh 1548, vui lòng đứng trong vòng ma pháp trận"/

\"Quá trình xuyên không bắt đầu đếm ngược"/

- Hy vọng là nó sẽ không gặp lỗi nữa... (Scarlet)

Cô lẩm bẩm với chính bản thân, ba người còn lại đều gật đầu đồng tình trong khi Fiona thấy khó hiểu vì lời nói đó của cô.

\"3"/

\"2"/

\"1"/

//Swoshhhhhh//

Ma pháp trận bắt đầu phát sáng và cơ thể bọn cô dần dần trở nên trong suốt và biến mất cùng ma pháp trận, thật may là lần này bọn cô không gặp không gian lỗi nữa.

\"Chào mừng, người dùng "Shu" và "Lynh" đã trở lại quê hương của mình"/

Một ánh sáng trắng lóe lên rồi vụt tắt nhanh chóng ở sân thượng của một tòa nhà cao tầng. Pafique nhìn quanh với sự phấn khích, cảm nhận được sự kỳ lạ của nơi này. Trời đã tối, và nhóm đến vào thời điểm này để tránh bị phát hiện. Hệ thống thông báo rằng để ngăn chặn thế giới này phát hiện sự xâm nhập, sức mạnh của bọn họ đã được giảm xuống 50%.

Scarlet đứng gần lan can sân thượng, nhìn xuống phố. Dưới đó, vẫn còn khá nhiều người tụ tập, ánh đèn rực rỡ tạo nên một bức tranh sống động. Sarlim kiểm tra thông tin trên hệ thống và đề xuất nhóm nên tìm một nơi để ở trước, rồi mới quyết định đi chơi.

Scarlet và Shu hào hứng với ý tưởng đi chơi ngay lập tức, trong khi Pafique, Fiona và Lynh cho rằng việc tìm chỗ ở trước là ưu tiên hàng đầu. Sarlim đồng ý với số đông và nhóm quyết định tìm nơi để ở trước.

Bọn cô kích hoạt kỹ năng bay lên không, với Shu và Lynh, những người đã từng sống ở thế giới này sẽ dẫn đầu. Những kiến thức của họ về giá cả và khu vực sẽ giúp nhóm dễ dàng tìm được nơi ở phù hợp.

- Trời má, giá cả cao dữ thần vậy! (Shu)

Shu vừa lướt qua các thông tin trên shop hệ thống, vẻ mặt cô đầy sự ngạc nhiên và thất vọng. Trong thành phố này, giá các căn hộ và chung cư cho thuê đã tăng rất nhiều so với lần cuối cùng cô sống ở đây. Sarlim nhìn vào hệ thống của Shu và nhăn mặt, không thể không thừa nhận rằng giá thuê thực sự rất đắt.

Shu lướt qua một số lựa chọn rồi dừng lại, đưa cho nhóm xem hình ảnh một chung cư trên hệ thống.

- Hay chúng ta thuê một căn chung cư ở khu Otpron ha? Đây là khu có giá hợp lý nhất rồi (Shu)

Shu chỉ vào hình ảnh của chung cư đó trên màn hình. Lynh gật đầu đồng ý ngay lập tức, nhớ lại rằng cô từng thích sống ở khu vực này vì có nhiều sự kiện thú vị. Sarlim, Scarlet, và Fiona cũng đồng ý với sự chọn lựa của Shu.

- À, đúng rồi, tui có một con em họ là con của chủ khu chung cư đó. Có thể nhờ nó giảm giá cho chúng ta một chút. (Lynh)

Lynh chợt nhớ ra và nói với vẻ vui vẻ. Cô từng rất thân với em họ của mình, dù đã một thời gian dài không liên lạc. Shu cảm thấy không chắc chắn liệu em họ đó có còn nhớ đến cô không, nhưng Lynh vẫn tỏ ra tin tưởng.

Fiona khuyên rằng cứ thử liên lạc, vì nếu em họ của Lynh vẫn còn nhớ và thân thiết với cô ấy thì có khả năng sẽ giúp đỡ. Cô nói Lynh rằng mối quan hệ tốt đẹp giữa hai người có thể vẫn còn nguyên vẹn.

Pafique gật đầu phấn khích và bắt đầu di chuyển về phía khu chung cư. Nhưng rồi, Shu lo lắng rằng vào giờ này giữa đêm, việc đến nhà cô em họ có thể khiến họ bị nhầm là kẻ trộm.

- Bộ mày định vào nhà người ta bằng đường cửa sổ hay gì mà sợ bị hiểu nhầm? (Scarlet)

Sarlim và Fiona, cùng với những người còn lại, gật đầu đồng tình với lời nhận xét của Scarlet. Shu cười trừ và quay ánh mắt đi chỗ khác, nhận ra có lẽ mình đã lo lắng quá mức.

Sau đó, bọn cô theo Lynh đến nhà của người em họ. Trên đường đi, Scarlet, Fiona và Pafique để ý thấy nhiều tấm biển quảng cáo và các cửa hàng bán vũ khí như cung tên, giáo, kiếm, v.v...

Fiona thắc mắc về việc bán vũ khí trực tiếp như thế này và lo lắng liệu có vấn đề gì không. Pafique cũng cảm thấy lạ, vì vũ khí dù sao đi nữa cũng không phải là mặt hàng thường xuyên được bày bán công khai.

Shu nhanh chóng giải thích rằng những vũ khí này chỉ dùng để tiêu diệt các ma vật trong hầm ngục và toà tháp, không có tác dụng đối với con người và không thể dùng để giết người. Chính vì vậy, chính phủ cho phép bán chúng công khai.

Mặc dù đã giải đáp thắc mắc cho họ, Shu vẫn cảm thấy điều gì đó không ổn. Trước đây, khi còn làm thợ săn ở thế giới này, cô không thấy nhiều cửa hàng như vậy. Thường thì đáng lẽ các thợ săn sẽ nhận vũ khí từ viện nghiên cứu vũ khí của thợ săn.

Chưa gì mà cô đã cảm thấy có rắc rối sắp đến rồi.

Khi đến nơi theo trí nhớ của Lynh, họ dừng lại trước một căn nhà đang được rao bán. Sarlim mở bản đồ ra để xác nhận địa điểm, và đúng là vị trí họ đang đứng là nơi cần đến.

Khi kiểm tra thông tin về căn nhà, họ phát hiện chủ sở hữu trước đây, tức là ba mẹ của người em họ Lynh, đã chuyển đi do khu vực gần đó đã xuất hiện hai cổng hầm ngục biến thể. Lo lắng về khả năng xuất hiện lại của các cổng hầm ngục, họ đã quyết định thu dọn và chuyển nhà.

Hiện tại bọn cô không có điện thoại của thế giới này để liên lạc với người em họ, và dù có thì Lynh cũng không chắc chắn liệu số của cô có được nhận ra không. Nhìn thấy Lynh có vẻ buồn vì không thể giúp được gì, mọi người đã an ủi cô, nói rằng không sao cả. Dù không có giảm giá, họ vẫn có đủ tiền để chi trả.

Sau đó, nhóm bắt đầu di chuyển đến khu Otpron. Trên đường không phải hoàn toàn vắng vẻ, vẫn có một số nhân viên công chức và thợ săn di chuyển qua lại, tạo nên một bầu không khí sống động.

Pafique bay lơ lửng gần Scarlet, quan sát mọi thứ bằng ánh mắt đầy sự tò mò. Vì là linh hồn nên không có con người thường hay thậm chí là thợ săn nào có thể thấy được cậu, vì vậy Scarlet mới yên tâm để cậu bay lơ lửng như thế.

Fiona suy nghĩ một lúc, rồi chợt nhận ra và lên tiếng. Cô hỏi liệu có vấn đề gì khi thuê nhà vào đêm khuya như thế này không. Lynh lắc đầu và trả lời rằng ở thế giới này, buổi tối gần giống như buổi sáng. Vẫn còn rất nhiều người thức, đặc biệt là các cửa hàng vũ khí, thuốc, và những thứ khác dành cho thợ săn về đêm.

Các thợ săn cũng có một lớp thợ săn thường làm việc vào ban đêm, đó là lý do có những cửa hàng mở cửa vào giờ đó.

Tất nhiên, cũng có một số chủ nhà cho thuê vào ban đêm, đối tượng chính của họ là các thợ săn đêm. Khu Otpron là nơi có nhiều thợ săn đêm thuê nhất vì gần trụ sở của các thợ săn đêm, cùng với các khu thương mại khác. Vì vậy, giờ bọn cô chỉ cần giả vờ là thợ săn đêm và đến thuê nhà. Nếu bị phát hiện, chỉ cần tẩy não là xong chuyện.

Cuối cùng, bọn cô đã đến khu Otpron. Trước mắt là một tòa nhà lớn mười lăm tầng.

- Ủa, mà tao nhớ khi thuê nhà thì phải mất vài ngày để làm thủ tục, giờ vô nói muốn thuê cái là được luôn à? (Sarlim)

Sarlim dừng lại, cô lên tiếng. Shu cũng chợt nhớ ra.

- À, phải rồi, hình như còn cần phải làm một vài thủ tục gì đó... (Shu)

Cô lẩm bẩm. Trong người bọn cô không có giấy tờ tùy thân gì cả, vì bọn cô vừa mới đến đây mười mấy phút trước. Để thuê nhà, có lẽ cũng cần một số giấy tờ để hoàn tất thủ tục.

Shu vốn đã vứt bỏ những giấy tờ này từ lâu, vì cô không nghĩ mình sẽ trở lại đây. Mà nếu cô còn giữ thì chắc cũng đã hết hạn từ lâu rồi, cả của Lynh cũng vậy.

Cả bọn nhìn nhau, không biết làm sao. Thật may mắn là hệ thống đã xuất hiện như một cứu tinh.

\“Các bạn đang gặp khó khăn trong việc tìm nhà sao? Đừng lo lắng, hệ thống của chúng tôi có thể cung cấp cho các bạn giải pháp!”/

\“Chỉ cần trả từ mười đến ba mươi lăm xu vàng để thuê nhà là đủ.”/

\“Các bạn có muốn thuê không?”/

\“YES or NO”/

Sarlim không chần chừ mà nhấn vào “YES”. Ngay lập tức, trước mặt bọn cô hiện ra các vị trí khá đắc địa, nhưng tất nhiên, những vị trí đó đều trên ba mươi xu. Với số tiền tối đa là ba mươi lăm xu, bọn cô chọn ngay vị trí đẹp nhất, vì giá cả hợp lý nên không cần suy nghĩ nhiều khi quyết định.

Khi đến trước căn nhà mới mua, ánh sáng đêm khuya bao trùm toàn bộ khu vực. Căn nhà hai tầng nổi bật giữa bóng tối như một khối kiến trúc sang trọng và hiện đại.

Cửa kính lớn trên mặt tiền của căn nhà phản chiếu ánh sáng từ các đèn chiếu sáng xung quanh, tạo nên những điểm sáng nổi bật trong đêm tối.

Mái nhà màu xám tro, cùng với các thanh lam kim loại và tấm ốp gỗ trên mặt trước, nổi bật một cách tinh tế dưới ánh sáng đèn, tạo cảm giác ấm cúng và yên tĩnh giữa khuya.

Pafique và Fiona không khỏi cảm thấy ngạc nhiên trước thiết kế sang trọng này của căn nhà, cậu phấn khích nhanh chóng bước vào căn nhà cùng với năm người còn lại.

Vừa bước vào căn nhà, bọn cô lập tức cảm nhận được sự rộng rãi và thoải mái. Phòng khách lớn nằm ngay lối vào, với trần nhà cao vút và cửa sổ lớn mở ra sân trước, làm cho không gian trở nên thoáng đãng và rộng rãi hơn bao giờ hết.

Nội thất hiện đại và trang nhã, nổi bật với một lò sưởi ấm cúng và một chiếc tivi màn hình lớn. Ánh sáng từ những đèn trang trí chiếu sáng nhẹ nhàng, phản chiếu trên các bề mặt và tạo ra một bầu không khí ấm áp trong đêm khuya.

Khu vực tiếp nối phòng khách là phòng ăn sang trọng, với chiếc bàn dài có thể tiếp đón nhiều người. Phòng ăn cũng được trang bị cửa sổ lớn hướng ra sân sau, cho phép ánh sáng từ những đèn ngoài trời nhẹ nhàng lọt vào và làm cho không gian thêm phần sáng sủa.

Nhà bếp hiện đại nằm ngay cạnh phòng ăn, với đầy đủ tiện nghi và một bàn đảo ở giữa. Cửa sau nhà bếp mở ra sân sau, nơi có khu vực BBQ lý tưởng, dù giờ đây, không khí yên tĩnh của đêm khuya đang bao trùm toàn bộ khu vực này.

Tầng trệt còn có một phòng ngủ lớn với nhà tắm riêng biệt, cùng với một phòng tắm nhỏ khác gần lối vào. Garage rộng rãi có thể chứa hai chiếc xe, với cửa tự động và lối vào nội thất tiện lợi.

Khi màn đêm buông xuống, âm thanh của gió nhẹ thổi qua các cửa sổ mở thêm phần yên tĩnh và bình yên cho không gian.

- Quào, tính ra ba mươi lăm xu mà mua được nguyên căn đẹp vãi (Sarlim)

Sarlim không giấu nổi sự ngạc nhiên và hài lòng, vừa khen vừa đi quanh nhà để khám phá. Pafique cũng bay lượn khắp nhà để kiểm tra từng góc nhỏ.

Shu tìm kiếm phòng ngủ nào có thiết kế và view đẹp nhất để dành cho Lynh. Những người còn lại cũng đi một vòng quanh căn nhà, tận hưởng không khí mới và chiêm ngưỡng các tiện nghi.

Một lúc sau thì bọn cô đã nhớ rõ vị trí của mọi nơi trong căn nhà, cũng đã chọn ra được căn phòng ngủ của riêng họ.

- Đây là lần đầu tôi được nhìn thấy một nơi đẹp đến thế này đấy (Fiona)

- Hể? Trước đây cô không được nhìn thấy những cảnh đẹp như thế này ở hội Heresie Noire sao? Tôi nhớ là cái hội đó không nghèo đến thế (Pafique)

Fiona mỉm cười nhẹ. Cô giải thích rằng, đúng là hội Heresie Noire không nghèo. Nhưng trong thời gian ở đó, cô rất ít khi được ra ngoài, và khi có cơ hội, chỉ để thực hiện nhiệm vụ. Mỗi lần ra ngoài, cô đều phải đi cùng với thuộc hạ của Lorcus.

Nhiệm vụ chính của cô thường là thao túng và gieo rắc mầm mống của sự hỗn loạn, vì vậy rất hiếm khi cô có cơ hội chiêm ngưỡng những cảnh vật yên bình và đẹp đẽ như vậy.

Sarlim im lặng một lúc khi nghe cô ta giải thích, như vậy khác nào đang giám sát và giam cầm cô ta 24/7 đâu chứ.

Shu nhẹ nhàng vỗ vai Fiona, bàn tay cô đặt lên đó với sự nhẹ nhàng và ấm áp. Nụ cười trên môi Shu rạng rỡ và tươi tắn, như thể cô đang cố gắng mang lại sự an ủi thật sự. Đôi mắt của cô nheo lại một cách duyên dáng, và ánh sáng trong đôi mắt màu tím của cô tạo ra vẻ hòa nhã, đầy chân thành.

- Tạm quên chuyện quá khứ đi, bây giờ cô đã có một gia đình mới rồi! (Shu)

Shu nói, giọng nói của cô mềm mại và đầy sự quan tâm. Dù vẻ ngoài của Shu có vẻ nhẹ nhàng và đầy đồng cảm, nhưng ánh mắt cô lại không hoàn toàn phản chiếu sự ấm áp đó.

Nụ cười của Shu, tuy tươi tắn, không chạm đến đôi mắt của cô. Đôi mắt của Shu lấp lánh một ánh sáng lạnh lùng ẩn dưới vẻ ngoài dịu dàng, phản chiếu một sự điều chỉnh tâm lý hơn là sự đồng cảm chân thật.

Fiona, không nhận ra sự giả tạo trong nụ cười của Shu, nhẹ nhàng nở một nụ cười nhẹ và gật đầu. Cô cảm thấy như được an ủi thật sự, và nỗi buồn trong cô dường như được xoa dịu một chút. Fiona thầm nghĩ, phải, giờ đây cô ta đã có những đồng minh và bạn bè mới rồi.

Pafique ngáp dài, vươn vai một cách uể oải. Cậu lại cảm thấy buồn ngủ nữa rồi, không thể tập trung vào cuộc trò chuyện được nữa. Thanh kiếm tức vật chủ của cậu đã tan biến khi ở vùng lãnh thổ cõi mộng Somviatoris, và giờ đây cậu liên tục cảm thấy mệt mỏi.

Scarlet nhận thấy tình trạng của Pafique và quyết định đưa cậu lên phòng của mình để nghỉ ngơi. Dù sao phòng Scarlet cũng có tận hai giường nên cô dẫn Pafique lên phòng của cô.

Sarlim đột ngột nhớ ra một điều và quay sang Lynh.

- À, phải rồi, về cái sự kiện hay lễ hội gì đó mà Lynh đã nhắc tới ấy, khi nào mới bắt đầu vậy? (Sarlim)

Lynh đáp lại với vẻ thân thiện, cô nói rằng sự kiện đó sẽ bắt đầu trong khoảng 5-6 ngày nữa. Nó sẽ kéo dài từ 1-2 tuần trước khi kết thúc.

- Ừm nếu vậy thì khoảng thời gian đó chúng ta sẽ đi tham quan thành phố này ha? (Sarlim)

Lynh cười vui vẻ gật đầu, cô cũng muốn đi khám phá thành phố xem coi nó có thay đổi gì nhiều không.

Sau đó bọn cô về phòng riêng để làm việc riêng của mình, chờ trời sáng thì bọn cô mới ra ngoài để đi chơi bắt đầu kỳ nghỉ của mình.

—Sáng Hôm Sau—

- Mọi người ơi dậy đi nào! Mau đi chơi thôi! (Pafique)

Pafique hào hứng nói. Hôm nay sẽ là ngày đầu tiên cậu được đi chơi tại thế giới loài người, và sự phấn khích của cậu không thể giấu nổi.

Cậu mặc một chiếc áo sơ mi dài tay màu hồng đậm, với kiểu dáng thanh lịch và cổ áo cao. Bên ngoài, cậu khoác một chiếc áo len không tay màu trắng, tạo nên vẻ ấm áp và hiện đại. Áo len có viền cổ áo màu xanh và vàng, nổi bật và tinh tế. Chiếc quần kẻ sọc màu hồng sẫm và trắng kết hợp hài hòa với trang phục, tạo điểm nhấn cho tổng thể.

Lynh cũng tỏ ra hào hứng không kém, bởi đã lâu rồi họ chưa trở về hành tinh quê hương của mình. Fiona, với những người bạn đầu tiên của cô, cảm thấy háo hức về chuyến đi này.

- Ừ vậy thì giờ đi thôi nào (Sarlim)

Cả nhóm đến cửa hàng ăn sáng gần đó, mua một số món ăn trước khi tiếp tục di chuyển đến khu trung tâm thương mại lớn. Lynh đã giới thiệu về "Apex Plaza," một trung tâm thương mại nổi tiếng trong thành phố, và mọi người đồng ý đi thăm nơi này trước tiên.

Trên đường đến trung tâm thương mại, Pafique không ngừng quan sát xung quanh với sự tò mò rõ rệt về mọi thứ mới lạ. Fiona cũng giống như Pafique, bước đi bên cạnh Lynh và hỏi về những điều chưa bao giờ thấy trước đây.

Sarlim, Shu, và Scarlet đi phía sau, quan sát các thành viên khác với nụ cười hài lòng. Sarlim không bỏ lỡ cơ hội trêu chọc Shu.

- Ai đó có vẻ như sắp mất người yêu rồi kìa (Sarlim)

Sarlim cười, huých nhẹ vào cánh tay Shu. Scarlet cười khúc khích trước sự trêu chọc của Sarlim, trong khi Shu chỉ mỉm cười, ánh mắt lướt qua Fiona và Lynh. Cô cảm thấy một chút lo lắng khi nhìn thấy sự vui vẻ của họ, và tự hỏi việc mời Fiona cùng đi liệu có phải là quyết định đúng đắn.

Suốt đường đi, hầu như là Lynh chỉ giải thích và giới thiệu về những gì mà Fiona và Pafique hỏi. Về Sarlim và Scarlet vẫn trò chuyện với nhau, duy chỉ Shu là im lặng từ đầu đến cuối. Đôi mắt tím thạch anh dán chặt vào Fiona và Lynh, dù ngoài mặt thì cô vẫn cười nhẹ gật gù với các câu chuyện mà Sarlim và Scarlet kể nhưng sự chú ý của cô chỉ ở hai người đó.

Cô quan sát từng cử chỉ và hành động của họ, có vẻ như đang lên kế hoạch dành lại sự chú ý của Lynh đây mà.

- Mày im lặng dữ vậy Shu? (Sarlim)

Shu giật mình nhìn sang Sarlim, cô gãi gò má và cười trừ. Scarlet tinh ý nhìn thấy cô ấy đang ghen và lên kế hoạch gì đó liên quan đến Lynh, nhưng cô im lặng không nói vì dù sao nó cũng không quá gây hại.

Vài phút sau, bọn cô đã tới khu trung tâm thương mại. Trước mắt họ là Apex Plaza, một tòa nhà hình chóp ngược cao sáu tầng, với cấu trúc hiện đại và kiên cố. Mỗi tầng có thiết kế khác biệt nhưng hài hòa, các mặt tiền kính lớn tạo nên vẻ ngoài sáng sủa và trong suốt.

Mặt tiền của Apex Plaza được trang trí bằng các tấm kính phản chiếu ánh sáng, kết hợp với chi tiết kim loại sáng bóng. Đặc biệt, các màn hình hologram lớn chiếu những quảng cáo sống động và thông tin nổi bật về sự kiện và khuyến mãi. Các biểu tượng ánh sáng LED sáng rực, tạo hiệu ứng thị giác ấn tượng vào ban đêm.

Lối vào chính được thiết kế với cửa tự động bằng kính cường lực, khung kim loại mạ chrome sáng bóng. Cửa mở tự động khi có người tiếp cận, và biển hiệu LED lớn phía trên chào đón khách bằng các chữ cái sáng lấp lánh.

Tòa nhà có đường nét góc cạnh và hình học rõ ràng, thể hiện phong cách kiến trúc tối giản và hiện đại. Các bức tường bên ngoài được trang trí bằng họa tiết ánh sáng LED và phần trang trí kim loại, tạo ra cái nhìn thanh thoát và tinh tế.

Đèn chiếu sáng bên ngoài được lắp đặt trên các cột, dọc theo các cạnh của tòa nhà. Đèn có thể thay đổi màu sắc và độ sáng, phù hợp với các sự kiện hoặc mùa lễ hội.

Pafique nhìn toà nhà trước mặt với đôi mắt lấp lánh đầy sự phấn khích và bất ngờ trước độ lớn của nó, ngay cả Fiona cũng rất bất ngờ với độ lớn của khu trung tâm thương mại này.

Pafique quay đầu lại chỉ về phía toà nhà lớn mà phấn khích nói với Scarlet, cậu trông như sắp phấn khích tới mức nói không rõ chữ rồi.

Lynh mỉm cười rạng rỡ và kéo tay Shu với Fiona đi vào trong, Shu trong phút chốc đã thoát khỏi đống suy nghĩ của mình và bất ngờ với hành động bất ngờ của Lynh, mọi suy nghĩ tiêu cực trong cô tan biến như chưa từng tồn tại luôn rồi.

Sarlim cười nhẹ, cô bước vào trong cùng mọi người. Dù đây là lần đầu tiên cô thấy trung tâm thương mại này nhưng cô không phản ứng quá ngạc nhiên hay phấn khích, vì không phải lần đầu tiên cô được nhìn thấy khung cảnh rực rỡ như này.

Bước vào trong, cánh cửa kính mở tự động Apex Plaza mở ra với một không gian rộng lớn, mái vòm kính cao vút cho phép ánh sáng tự nhiên chiếu vào, tạo nên một bầu không khí sáng sủa và thoáng đãng. Sàn nhà được lát bằng đá hoa cương sáng bóng, phản chiếu ánh sáng từ các đèn LED được lắp đặt dọc theo các khu vực chính, tạo ra ánh sáng rực rỡ và hiện đại.

Scarlet và Sarlim nhìn thấy các quầy hàng được sắp xếp theo từng khu vực chuyên biệt, với những cửa hàng hiện đại và phong cách thiết kế tinh tế.

Từ các cửa hàng bán lẻ đồ công nghệ, thời trang cao cấp, cho đến các quầy buôn bán thuốc mana và nguyên liệu ma pháp, mọi thứ đều được tổ chức một cách khoa học.

Các quầy thuốc mana được thiết kế với những bồn chứa chất lỏng lấp lánh, được chiếu sáng bằng ánh sáng màu sắc kỳ ảo, tạo cảm giác ma thuật.

Khu vực ẩm thực và giải trí được bố trí ở trung tâm, với các quán cà phê, nhà hàng và khu vực ăn uống tiện nghi. Các bàn ghế hiện đại, ánh sáng ấm cúng và âm nhạc nhẹ nhàng tạo ra một không gian thư giãn, cho phép mọi người nghỉ ngơi và trò chuyện trong khi khám phá.

Những màn hình hologram lớn treo trên trần nhà và các bảng điều khiển thông minh hiển thị thông tin sản phẩm, chương trình khuyến mãi, và bản đồ của khu vực trung tâm.

Pafique tò mò những cái đó là gì, cậu hỏi Lynh và nhận được câu trả lời là các vị khách hàng có thể sử dụng thiết bị cảm ứng để tìm kiếm thông tin, điều này giúp nâng cao trải nghiệm mua sắm và tương tác.

Scarlet bước đến chỗ bản đồ của trung tâm thương mại, cô kêu những người còn lại đến đây xem để biết đường đi trong khu trung tâm thương mại này.

Trên bản đồ hiện ra khá nhiều các khu vực khác nhau. Có những khu vực như phòng thay đồ tự động, khu vực hướng dẫn thông minh và các dịch vụ khách hàng được trang bị công nghệ tiên tiến để phục vụ nhu cầu của khách hàng. Có cả các trạm nạp năng lượng và sửa chữa thiết bị công nghệ, cũng như các điểm cung cấp thông tin và hỗ trợ.

Những khu vực còn lại thì bọn cô đã thấy rồi, nên không cần phải xem thêm làm gì.

Trong lúc nhóm Sarlim đang nghiên cứu bản đồ và suy nghĩ là nên đến khu vực nào trước, Pafique nhìn xung quanh và vẫn giữ sự phấn khích trong đôi mắt to tròn màu hồng của cậu.

Cậu thấy có rất nhiều người, từ các thương nhân, người tiêu dùng cho đến các nhà thám hiểm, thợ săn hầm ngục, thợ săn toà tháp. Không khí sôi động với những âm thanh của các cuộc trò chuyện, tiếng bước chân và tiếng rì rầm của các máy móc công nghệ. Mọi người đi lại nhanh chóng, nhắm đến mục tiêu của họ, tạo ra một bức tranh sống động và nhộn nhịp.

Pafique và Fiona có thể cảm nhận được sự năng động và hiện đại của khu trung tâm thương mại, đồng thời bị cuốn hút bởi sự kết hợp độc đáo giữa công nghệ và ma thuật mà nơi đây cung cấp.

Đang lúc nhìn mọi người xung quanh đi qua lại tại trung tâm thương mại, cậu bỗng thấy bóng dáng ai đó khá quen thuộc.

Cậu ta có mái tóc đen, dài đến gần vai và hơi rối, mang vẻ bí ẩn và cuốn hút.
Đôi mắt màu đỏ sáng. Mặc một chiếc áo khoác màu đen dài đến gần đầu gối. Áo cậu ta có các khóa cài độc đáo ở phần trước, bên trong áo khoác có thể thấy phần trên áo khác màu đen, khá đơn giản. Trên áo khoác có các chi tiết giống như khóa cài màu vàng, tạo điểm nhấn thú vị và làm cho trang phục thêm phần nổi bật.

Pafique chợt nhận ra, đó là Botato! Con thỏ vàng to lớn với cơ bắp cuồn cuộn và khuôn mặt dễ thương, có vẻ cậu ta đang trong dạng con người. Vì sao cậu biết á?

Đơn giản thôi, vì hai cái tai thỏ vàng mà người đó đang cố giấu đi bằng ma thuật tàng hình kìa, nó không qua mắt được cậu, một người có sức mạnh gần bằng tiểu thần đâu.

Kèm với đó là cái ghim cài áo hình thỏ cười kiểu ":3", được nhấn nhá thêm bằng hai ngôi sao vàng trên tai và một dải ruy băng màu vàng.

Đó chính xác là cái ghim cài áo mà Sarlim đã mua cho cậu, dùng nó làm vật nhận dạng cho Botato mỗi khi cậu thay đổi hình dạng con người của mình. Pafique quay qua, cậu khều áo của Scarlet và chỉ về phía Botato đang dừng chân để xem bảng điều khiển thông minh.

- Nhìn kìa nhìn kìa, là Botato kìa! (Pafique)

Cả bọn quay sang nhìn theo hướng Pafique chỉ, bọn cô khá ngạc nhiên khi thấy Botato ở đây. Bình thường cậu ta chỉ toàn làm nhiệm vụ thôi chứ ít khi nào đi đến trung tâm thương mại để chơi lắm, nên khiến bọn cô lấy làm lạ.

- Yo Botato! (Sarlim)

--END--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro