[Chương 19: Một Ngày Bình Thường]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào buổi sáng, cả nhóm đã thức dậy từ sớm. Trong bếp, Sarlim và Fiona bận rộn chuẩn bị bữa sáng, với Lynh phụ giúp hai người một tay.

Trong khi đó ở phòng khách, Pafique và Botato ngồi trò chuyện. Pafique vẫn còn vài thắc mắc về chủng tộc Viperis mà Botato đã đề cập tối hôm qua, nên cậu tranh thủ hỏi thêm.

Tuy nhiên vẫn có hai người còn chìm trong giấc ngủ, dù đã là tám giờ sáng. Hai người đó không ai khác ngoài Scarlet và Shu.

Lynh đã định đi gọi hai người họ dậy, nhưng Sarlim đã cản lại và bảo rằng hãy để họ ngủ thêm một chút, khi nào bữa sáng xong thì sẽ gọi họ dậy. Lynh gật đầu và quay lại bếp, tiếp tục phụ giúp Sarlim và Fiona.

Sarlim đứng trước bếp, khéo léo chiên trứng và thịt xông khói. Mùi thơm lan tỏa khắp phòng, khiến bầu không khí buổi sáng thêm ấm cúng.

Bên cạnh đó, Fiona bận rộn chuẩn bị rau củ, đôi tay thoăn thoắt xắt nhỏ và bày biện. Lynh nhẹ nhàng rót nước ép vào ly, rồi bê ra bàn ăn và đặt xuống. Cô nhìn vào tủ lạnh, nhớ ra hôm trước lúc đi trung tâm thương mại cô có mua một ít trái cây. Cô nhìn sang Sarlim và hỏi:

- Em lấy thêm ít trái cây ra nhé? (Lynh)

Sarlim gật đầu, cô ừ một tiếng. Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Sarlim nhìn quanh, hài lòng với bữa sáng thịnh soạn trên bàn bếp, giờ chỉ cần dọn ra thôi là hoàn tất.

- Xong, giờ có ai muốn đi đánh thức hai đứa đang ngủ nướng kia không? (Sarlim)

Sarlim nhìn sang những người còn lại và hỏi, Pafique giơ tay lên và nói là cậu sẽ đi đánh thức Scarlet, đồng thời Lynh cũng nói cô sẽ đi gọi Shu dậy. Pafique bay lên trên phòng của Scarlet, cậu lơ lửng trước cửa phòng Scarlet. Nhè nhẹ gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào.

Bên trong căn phòng, ánh sáng ban mai len lỏi qua tấm rèm mỏng, tạo nên những vệt sáng nhẹ nhàng trên nền nhà. Scarlet vẫn đang nằm trên giường, mái tóc tím sẫm phủ xuống gối, đôi mắt nâu đậm của cô vẫn nhắm nghiền. Chiếc mền chỉ đắp hờ lên nửa mặt, để lộ khuôn mặt thanh tú nhưng đầy vẻ mệt mỏi.

Pafique bay đến gần giường, cậu đáp xuống sàn và gọi cô dậy. Scarlet khẽ cựa mình, mắt vẫn nhắm, như thể cô không muốn tỉnh dậy. Pafique bước đến cạnh giường, khẽ đặt tay lên vai cô, vừa lay người cô vừa tiếp tục kêu cô dậy.

- Mau mau thức dậy đi nè Scarlet à, kiếm sĩ thì phải dậy sớm mới khoẻ được chứ! (Pafique)

Scarlet chầm chậm mở mắt ra, đôi mắt nâu đậm nhìn lên Pafique với chút lơ mơ.

- Oáp, tôi biết rồi mà. (Scarlet)

Cô vừa ngáp nhẹ vừa thì thầm, giọng khàn khàn từ giấc ngủ dài. Cô kéo mền xuống rồi ngồi dậy và xoa nhẹ đôi mắt mệt mỏi, cố lấy lại sự tỉnh táo. Pafique đứng ra xa một chút, nở nụ cười động viên.

- Ta sẽ đợi ngươi ngoài nhé. Mau lên, không thì bữa sáng sẽ nguội đấy! (Pafique)

Scarlet gật đầu, rồi bước xuống giường. Cô biết rằng mọi người đều đang chờ cô, nên có lẽ phải vệ sinh cá nhân nhanh thôi.

Trong khi đó tại một căn phòng khác, Shu nằm cuộn tròn trong chăn, mái tóc vàng óng ánh vương nhẹ trên gối, mắt nhắm nghiền, như thể cô đang cố níu kéo thêm vài phút yên bình nữa.

Bên ngoài cửa, Lynh đứng đợi một chút trước khi gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ. Cánh cửa mở ra, Lynh bước vào phòng với nụ cười nhẹ.

Cô tiến đến gần giường, cúi xuống và nhẹ nhàng lay vai Shu, cô dịu dàng gọi Shu dậy. Shu khẽ rên rỉ trong giấc ngủ, nửa tỉnh nửa mê. Cô cuộn người lại sâu hơn trong chăn, rõ ràng không muốn rời khỏi nơi ấm áp này. Lynh bật cười nhẹ, kiên nhẫn lay cô thêm lần nữa.

- Shu, bà chỉ cần dậy thôi. Mọi người đã dậy hết rồi, bữa sáng cũng đã xong lun rồi á. (Lynh)

Lần này, Shu từ từ mở mắt, đôi mắt tím thạch anh lấp lánh dưới ánh sáng buổi sáng. Cô nhìn Lynh một lúc, rồi ngáp dài.

Shu lẩm bẩm với giọng lười biếng rằng cô không muốn dậy chút nào. Nhưng rồi cô cũng bắt đầu rời khỏi giường, kéo mền ra khỏi người và với tay về phía điện thoại trên bàn. Đúng là giờ đã tám giờ hơn rồi, cô phải vệ sinh cá nhân nhanh nhanh để họ không phải đợi thôi.

Bên dưới nhà, mọi người đã ngồi vào bàn ăn và chờ bọn cô đi xuống. Scarlet và Shu nhanh chóng hoàn tất việc vệ sinh cá nhân và cùng nhau xuống nhà.

Bọn cô bước vào phòng ăn với ánh mắt vẫn còn vương chút ngái ngủ, nhưng mùi thơm quyến rũ từ thức ăn đã làm cho tinh thần của họ phấn chấn lên đôi chút.

- Chào buổi sáng nhé Shu, Scarlet. (Fiona)

Cô nói với một nụ cười dịu dàng khi thấy cả hai đã dậy. Sarlim từ bếp quay lại, cô đặt các dĩa đồ ăn xuống bàn

- Nhanh lên nào, bữa sáng đã sẵn sàng rồi đó. Ngồi xuống và ăn đi, không thì nguội là mất ngon á. (Sarlim)

Scarlet và Shu ngồi xuống bàn ăn, nhìn quanh một lượt. Mọi người đã sẵn sàng bắt đầu bữa sáng, ai nấy đều có vẻ háo hức trước món ăn sáng mà Sarlim và Fiona đã chuẩn bị.

Trên bàn, ngoài những món ăn sáng đơn giản thường ngày như trứng chiên, thịt xông khói và rau củ, còn có thêm một số món đặc biệt mà Sarlim đã làm để tạo sự đa dạng cho bữa sáng hôm nay. Món bánh mì nướng giòn rụm, ăn kèm với mứt quả tươi và phô mai, bày biện gọn gàng trên đĩa.

Cả nhóm bắt đầu thưởng thức bữa sáng trong không khí vui vẻ, tiếng cười nói râm ran lấp đầy căn phòng.

- À phải rồi, mọi người có kế hoạch gì cho hôm nay không? (botato)

Cậu lên tiếng hỏi, vì hôm nay là một ngày rảnh rỗi. Cậu định đi đâu đó chơi nhưng lại chưa có kế hoạch cụ thể, nên Botato hỏi mọi người xem có ai có ý tưởng gì không để cậu có thể đi chơi cùng họ.

Lynh nghe xong liền đề xuất rằng cô biết một khu chợ khá nổi tiếng gần đây, nằm ngay cạnh khu vực sắp tổ chức lễ hội. Cô nghĩ rằng cả nhóm có thể ghé qua đó để khám phá trước khi bắt đầu các hoạt động trong lễ hội.

Mọi người gật đầu đồng ý với ý tưởng của cô, cảm thấy hào hứng với cơ hội khám phá một địa điểm mới. Họ tiếp tục thưởng thức bữa sáng một cách thoải mái, không vội vã, vì cả hôm nay lẫn ngày mai đều là những ngày tự do và dư dả thời gian.

Sau khi đã lấy lại năng lượng từ bữa sáng, cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn, cả nhóm bắt đầu chuẩn bị đồ đạc và ra ngoài. Họ cùng nhau khám phá khu chợ gần đó, nơi được đồn đại là có nhiều điều thú vị và bất ngờ.

Sau khi đã chuẩn bị xong, cả nhóm cùng nhau rời khỏi ngôi nhà. Bầu không khí buổi sáng trong lành và sảng khoái, với ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống đường phố. Họ bước đi qua những con hẻm nhỏ và con đường lát đá, nơi từng góc phố đều mang theo dấu ấn của cuộc sống thường nhật.

Lynh dẫn đầu nhóm, nhẹ nhàng chỉ đường qua những con phố ngoằn ngoèo. Chẳng mấy chốc, họ đã đến được khu chợ mà cô nhắc tới.

Khu chợ hiện ra trước mắt với những dãy hàng quán san sát, đủ mọi màu sắc và âm thanh rộn ràng. Người dân địa phương tấp nập qua lại, tiếng nói cười rộn rã hòa lẫn với tiếng rao hàng.

Cả nhóm bắt đầu tản ra, mỗi người dừng lại trước một gian hàng khác nhau. Fiona, với đôi mắt tò mò, dừng lại trước một quầy bán hoa quả tươi.

Mùi hương ngọt ngào của những loại trái cây chín mọng khiến cô không thể cưỡng lại mà mua vài loại mang về. Pafique thì bị thu hút bởi một quầy bán trang sức thủ công, những món đồ nhỏ nhắn lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Scarlet, tuy có vẻ lười biếng khi mới thức dậy, nhưng giờ đây cũng thấy hứng thú. Cô dừng lại trước một quầy bán vũ khí cổ. Cảm giác cầm một thanh kiếm thật sự trong tay khiến cô cảm thấy phấn khích.

Shu thì bước đi chầm chậm, ánh mắt dò xét từng gian hàng. Cô không tìm kiếm điều gì cụ thể, chỉ đơn giản là thả mình vào dòng chảy của cuộc sống nơi đây. Đôi khi, những chuyến đi vô định như thế này lại mang đến những điều bất ngờ.

Khu chợ rộn ràng với tiếng người nói chuyện, cười đùa, và âm thanh từ các quầy hàng xung quanh. Nơi này đầy màu sắc và mùi hương của những món đồ thủ công, thảo mộc, và các loại thức ăn đường phố đặc trưng.

Sarlim và Botato cũng cùng nhau tản bộ qua các gian hàng. Họ dừng lại trước một quầy bán đồ lưu niệm trông có vẻ cổ kính, với những món đồ trang trí thủ công được bày biện một cách tỉ mỉ, các món đồ tại đây mang đủ hình dạng và màu sắc.

Từ những chiếc vòng tay tinh xảo và những chiếc mặt nạ nhỏ xinh, cho đến những bức tranh nhỏ gợi nhớ đến các truyền thuyết và văn hóa của vùng đất này, cùng với các bức tượng nhỏ làm từ đá quý, tất cả đều được trưng bày trên các kệ gỗ cũ kỹ.

Botato luôn tò mò về mọi thứ xung quanh, cậu cầm lên một chiếc vòng cổ được làm từ các viên đá màu xanh lá lấp lánh. Cậu xoay chiếc vòng cổ trong tay, ngắm nhìn vẻ đẹp của nó dưới ánh sáng mặt trời. Các viên đá xanh ánh lên những tia sáng rực rỡ, tạo ra một vẻ đẹp huyền bí và quyến rũ.

Cậu không khỏi cảm thấy chiếc vòng cổ này thật đặc biệt, và thầm nghĩ rằng nó có thể là một món đồ trang sức tốt để tặng cho người khác.

Sarlim đứng bên cạnh, cảm thấy vui vẻ khi thấy Botato bị cuốn hút bởi những món đồ nhỏ nhắn. Cô nhìn quanh quầy hàng với ánh mắt sắc sảo và sự tò mò, nhanh chóng bị thu hút bởi một món đồ nằm ở góc trong cùng của kệ gỗ.

Món đồ này có màu sắc chủ đạo xám đen, không nổi bật như các món đồ lưu niệm khác, nhưng không biết tại sao lại thu hút được sự chú ý của Sarlim. Cô vươn tay cầm lấy nó, cảm nhận được kích thước vừa đủ để cầm trong lòng bàn tay.

Nhìn kỹ hơn, Sarlim thấy món đồ có hình dạng viên cầu, đường kính khoảng 7cm. Bề mặt viên cầu được khắc hình một con mắt lớn, giống như biểu tượng của sự huyền bí và sức mạnh. Xung quanh con mắt là các ngôi sao bốn cánh trắng, kéo dài theo viền viên cầu, tạo nên hiệu ứng rực rỡ và ma mị.

Phần trên viên cầu có một khối hình vuông nhỏ với các đường chéo tinh tế, và một viên cầu nhỏ hơn nằm ở trên cùng. Phần dưới là một cấu trúc nhọn giúp món đồ đứng vững trên bề mặt phẳng. Dù màu sắc không nổi bật, nhưng thiết kế của nó khá đặc biệt.

Sarlim quay sang Botato, vốn đang chăm chú ngắm những món đồ khác, và chỉ vào món đồ này rồi cô hỏi có nên mua nó không. Botato, bị thu hút bởi vẻ độc đáo của món đồ, tiến lại gần và xem xét kỹ lưỡng.

Cậu gật đầu, cho rằng món đồ này có thể dùng làm đồ vật trang trí thú vị. Sarlim gật nhẹ đầu và hỏi giá của món đồ với chủ quầy.

Botato tiếp tục tìm kiếm các món đồ khác để mua làm quà hoặc lưu niệm, trong khi Sarlim không hề biết rằng quyết định của cô sẽ khởi đầu cho những sự kiện đầy bất ngờ và tuyệt vời trong tương lai.

Khi cả nhóm đã khám phá chợ một vòng, họ quyết định ngồi lại tại một quán nhỏ bên đường để nghỉ ngơi.

Quán được trang trí đơn giản với những chiếc ghế gỗ và bàn đá, tạo cảm giác bình yên giữa sự nhộn nhịp của khu chợ.

Lynh nhìn quanh nhóm, cảm thấy hài lòng khi thấy mọi người đều có vẻ vui vẻ. Cô khẽ mỉm cười và nhẹ nhàng nhắc mọi người về bữa trưa, rằng cô đã tìm thấy một quán ăn đặc sản không xa đây.

Mọi người đều tán thành, quyết định rằng sau khi nghỉ ngơi xong sẽ tiếp tục cuộc hành trình ẩm thực của mình. Khi cả nhóm đã nghỉ ngơi đủ, họ quyết định tiếp tục hành trình khám phá ẩm thực của mình.

Lynh dẫn đầu cả nhóm qua những con đường khác, nơi có những quán ăn đặc sản của địa phương. Mùi thơm của món ăn lan tỏa trong không khí, khiến cả nhóm cảm thấy hào hứng hơn bao giờ hết.

Họ dừng lại trước một quán ăn nhỏ, với biển hiệu mang phong cách cổ điển và cửa sổ kính trong suốt.

Quán ăn này nổi tiếng với món ăn đặc sản địa phương, từ những miếng thịt nướng thơm ngon đến các món ăn nhẹ và tráng miệng độc đáo.

Khi bước vào, họ được chào đón bởi không khí ấm cúng và tiếng cười nói của những thực khách khác.

Các bàn ăn được bố trí gọn gàng, với ánh đèn vàng ấm áp tạo ra một không gian thoải mái và dễ chịu.

Lynh nhanh chóng chọn một bàn gần cửa sổ, nơi có thể nhìn ra con phố đông đúc bên ngoài. Họ ngồi xuống, một nhân viên phục vụ đến gần rồi đưa cho họ thực đơn.

Mọi người bắt đầu xem xét các món ăn, thảo luận về những lựa chọn và tạo ra một danh sách những món ăn mà họ muốn thử.

Fiona và Pafique quyết định thử một số món ăn độc đáo mà quán chỉ phục vụ vào những ngày đặc biệt, trong khi Scarlet chọn một món mì xào đặc biệt.

Shu và Sarlim quyết định thử món thịt nướng đặc sản của quán. Còn Botato và Lynh thì chỉ ăn vài món ăn nhẹ với tráng miệng, vì dù sao bữa sáng vẫn chưa tiêu hoá hết.

Khi món ăn được dọn lên, không khí trong quán trở nên sống động với những tiếng cười vui vẻ và những lời khen ngợi về chất lượng món ăn.

Cả nhóm cùng nhau thưởng thức bữa trưa, tận hưởng từng miếng thịt nướng thơm ngon và món mì xào đậm đà.

Sau bữa trưa, họ rời quán ăn và tiếp tục khám phá khu phố. Lynh, vẫn hào hứng với các điểm đến mới mà cô xem trên bản đồ hệ thống, gợi ý cho cả nhóm về một số cửa hàng thú vị và những địa điểm đặc biệt khác mà họ có thể ghé thăm.

Cả nhóm tiếp tục tản bộ qua các con phố, dừng lại để xem các cửa hàng và thưởng thức những món ăn đặc sản của khu vực.

Họ không quên ghi lại những khoảnh khắc thú vị bằng những bức ảnh và video, tạo ra những kỷ niệm đẹp trong chuyến đi của mình.

Mặt trời đã bắt đầu lặn khi họ quay trở lại khu vực gần nơi ở, và cả nhóm quyết định dừng lại để thư giãn tại một quán cà phê nhỏ.

Họ gọi đồ uống và ngồi xuống, chia sẻ những câu chuyện vui vẻ về những trải nghiệm trong ngày. Trong lúc trò chuyện, một cảm giác yên bình và hài lòng lan tỏa trong nhóm.

Họ cảm thấy rằng chuyến đi này không chỉ giúp họ thư giãn mà còn củng cố thêm sự gắn bó giữa các thành viên.

- Đây mới ngày thường thôi mà chợ đã náo nhiệt vậy rồi, không biết lúc có lễ hội thì như nào ha? (Fiona)

Cô mỉm cười nhẹ nói. Hiếm khi cô được đi chơi cùng bạn bè như vậy, những trải nghiệm như này thật khó để có thể quên. Pafique gật đầu trong khi uống ly sinh tố dâu của cậu, rồi cậu nói:

- Phải đó phải đó, chắc chắn là sẽ vui gấp ngàn lần cho xem! Ta háo hức chờ đến lễ hội mà Lynh nói quá đi! (Pafique)

Mọi người đều đồng tình với lời nói của Pafique, cả nhóm bắt đầu có chút mong chờ vào lễ hội tại thế giới này. Theo lời Lynh và Shu, hai người đã từng sống ở đây, lễ hội sắp diễn ra là một sự kiện toàn quốc, thu hút sự tham gia của cả các nhân vật nổi tiếng lẫn người dân bình thường.

Sự kiện đó được chia thành ba giai đoạn. Giai đoạn một sẽ là xem ca nhạc giải trí, giai đoạn hai sẽ là các nhân vật nổi tiếng như nghệ sĩ hoặc thợ săn hầm ngục và toà tháp xuất hiện và trò chuyện với mọi người.

Giai đoạn ba được cho là thú vị và đặc biệt nhất, vì mọi người khi đăng ký sẽ được hoá thân thành các thợ săn hầm ngục và toà tháp.

Tất nhiên toà tháp và hầm ngục đó chỉ là nhân tạo, cho những người dân có niềm đam mê với nghề thợ săn tham gia để có những trải nghiệm tuyệt vời.

- Ôi trời, mọi người cũng ở đây sao? Trùng hợp thật đấy (????)

Một giọng nói phát ra từ xa, cả nhóm quay đầu hướng về giọng nói đó. Trùng hợp làm sao, người đó là Lusha và cạnh cô ấy còn có một người đàn ông, anh ta và cô đang nắm tay một đứa trẻ tóc hồng mắt xanh dương. Trông họ khá giống một gia đình.

--END--

Sau chương 20 thì tôi sẽ đăng ngoại truyện, hoặc một cái gì đó khác để tự thưởng cho bản thân vì đã nghị lực tới nỗi đăng được nhiều chương đến vậy (/'▽⁠')/✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro