[Chương 18: Mana Vũ Trụ?]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- What the...? Sao giờ mới nói vậy! (Botato)

\"Các bạn phải hỏi thì chúng tôi mới có thể trả lời được, hiện tại hệ thống chúng tôi chưa có chức năng trả lời tự động"/

Botato im bặt sau khi hệ thống trả lời, cậu bây giờ muốn đánh vào cái hệ thống này rồi đấy. Nhưng tiếc là nó không có dạng vật lý, chứ nếu mà có thì có lẽ đã bị Botato vặt đầu rồi.

- Không phải tôi nhớ là hệ thống có thể trả lời được thắc mắc sao? Kiểu như là chưa kịp hỏi đã trả lời rồi ấy? (Scarlet)

Cô thắc mắc hỏi hệ thống, cô nhớ rằng hồi trước đã có nhiều lần hệ thống tự xuất hiện và trả lời câu hỏi trước khi bọn họ kịp nói gì.

\"Chúng tôi có khả năng cung cấp phản hồi tự động khi các bạn có thắc mắc hoặc câu hỏi về một vấn đề cụ thể. Tuy nhiên, phản hồi này chỉ khả dụng khi các bạn có sự tò mò hoặc nghi ngờ về điều gì đó."/

\"Trong trường hợp của nhóm người dùng "Sarlim", "Botato", "Pafique", và "Fiona" họ đã hành động tấn công quái vật "Ostarus" mà không có sự suy nghĩ hoặc thắc mắc rõ ràng. Điều này có nghĩa là chúng tôi không thể cung cấp phản hồi khi không có sự quan tâm hoặc nghi ngờ từ phía người dùng"/

Sarlim nhíu nhẹ mày, xem ra cái hệ thống này cũng bất tiện thật. Cô tự nhủ, có lẽ sau này cô phải rút kinh nghiệm thôi. Ngược lại, Botato khi nghe xong thì càng muốn đấm hệ thống, cậu thấy hệ thống của thợ săn trong thế giới này còn tốt hơn cái hệ thống chết tiệt này.

Scarlet và Lynh, Lusha bước đến cạnh cái xác con quái vật Ostarus đó. Scarlet quỳ xuống, bắt đầu kiểm tra cái xác con quái vật với sự cẩn thận.

- Thôi thì nó cũng chết rồi, kệ đi. Có cái xác cũng được, vẫn có thể nghiên cứu được thân xác của nó (Scarlet)

Lusha đứng cạnh gật đầu đồng tình. Cô thêm vào rằng dù sao họ cũng đã mang về được một sinh vật từ di tích cổ, đó cũng là một thành công. Sau đó, Scarlet và Lusha cùng đưa xác con quái vật vào căn phòng thí nghiệm ở bên dưới lòng đất.

Sarlim khá ngạc nhiên khi nhìn thấy căn phòng thí nghiệm này. Cô nhớ rằng khi khám phá khắp căn nhà, cô không thấy phòng thí nghiệm này.

- À này là do update đó chị, Shu nó vừa mò ra được cái update căn nhà nên nó nâng cấp thêm cái phòng thí nghiệm cho cả bọn ấy (Scarlet)

Scarlet nói trong khi dùng phép lơ lửng lên cái xác con quái vật, rồi cô đặt nó lên bàn thí nghiệm. Sarlim à một tiếng, không ngờ là căn nhà mà hệ thống bán cho bọn cô lại có nhiều thứ tiện lợi đến vậy.

//Bộp//

Scarlet đặt xác con quái vật xuống bàn thí nghiệm, cô quay lại và bước đến bàn dụng cụ. Lusha đã đeo găng tay lên, cô cẩn thận kiểm tra các dụng cụ cần thiết, chuẩn bị cho quá trình phân tích.

Những ánh sáng mờ ảo từ đèn phòng thí nghiệm chiếu lên khuôn mặt cô, làm nổi bật sự tập trung và nghiêm túc trong công việc của Lusha.

Scarlet mở một ngăn kéo, lấy ra những công cụ cần thiết như dao phẫu thuật, kẹp, và ống nghiệm, đồng thời kiểm tra lại các dụng cụ để đảm bảo chúng sạch sẽ và sẵn sàng cho thí nghiệm.

Cô kiểm tra các tài liệu và ghi chú để đảm bảo không bỏ sót bước quan trọng nào trong quá trình phân tích.

- Lynh không ở đây cùng bây hả? (Sarlim)

Sarlim đứng ở cửa và thắc mắc hỏi. Scarlet lắc đầu, cô nói là Lynh khá sợ mấy cái việc mổ xẻ này. Với cả cô ấy hiện tại đang trong phòng, và đang giãi mã mấy cái tài liệu cổ mà Botato gửi cho.

Lusha chuẩn bị các dụng cụ thí nghiệm, ánh sáng từ các đèn chiếu xuống bàn thí nghiệm làm nổi bật các công cụ sắc bén và sạch sẽ.

Scarlet đứng bên cạnh, hỗ trợ bằng cách chuẩn bị các chất lỏng cần thiết và ghi chép lại các thông số.

Lusha bắt đầu công việc với sự tỉ mỉ và kinh nghiệm dày dạn. Cô dùng dao phẫu thuật sắc bén để cắt mở phần da của con quái vật, từng lớp da bị tách ra nhẹ nhàng và cẩn thận.

Mỗi lần cắt mở, cô đều chú ý quan sát cấu trúc bên trong, xác định các cơ quan và mô khác nhau của con quái vật.

Scarlet đứng gần, hỗ trợ bằng cách đưa các dụng cụ khi cần thiết và ghi chép các quan sát từ Lusha. Cô cũng điều chỉnh ánh sáng và kiểm tra các mẫu vật để đảm bảo chúng không bị lẫn lộn.

Mỗi bước tiến hành đều được thực hiện một cách chính xác và chuyên nghiệp, nhằm thu thập dữ liệu quan trọng.

Khi Lusha phát hiện các đặc điểm quan trọng, cô cẩn thận lưu giữ mẫu vật trong ống nghiệm và ghi chép lại các thông số. Scarlet xem xét các mẫu vật và đảm bảo rằng tất cả thông tin được ghi lại đầy đủ và rõ ràng.

Những lớp cơ quan bên trong con quái vật được phân tích một cách chi tiết, với từng phần được kiểm tra để tìm hiểu thêm về cấu trúc và chức năng của chúng.

Sarlim đứng ngoài cửa, xem một lúc rồi rời đi vì dù sao cô cũng nên cho họ không gian riêng để tập trung làm việc. Vừa bước lên lại, cô nhìn thấy Fiona và Pafique đang ngồi đó và nói chuyện cùng nhau một cách thoải mái.

Sarlim chợt nhớ về việc Shu nói rằng nếu được, hãy tìm hiểu thêm về thành viên mới này để rõ hơn về tính cách của cô ta, cô cảm thấy đây là cơ hội tốt để tìm hiểu thêm về Fiona.

Sarlim tiến lại gần mỉm cười nhẹ thân thiện, chào hai người họ. Fiona và Pafique chào lại, và Sarlim bắt đầu cuộc trò chuyện một cách tự nhiên.

Cô hỏi Fiona về cảm giác của cô ta khi tham gia vào nhóm, đưa ra những câu hỏi nhẹ nhàng để không tạo cảm giác áp lực.

Fiona trả lời bằng những câu chuyện về cuộc sống hiện tại và cảm giác của cô về nhóm. Sarlim, với khả năng quan sát nhạy bén, nhìn thấy Fiona có phần lảng tránh nhắc đến quá khứ của mình.

Cô tiếp tục giữ giọng điệu nhẹ nhàng và động viên, khéo léo nhắc lại những khó khăn mà Fiona đã trải qua và hỏi về cảm xúc của cô khi nhìn lại những quyết định đã qua.

Fiona dường như cảm thấy an tâm với sự đồng cảm của Sarlim, và bắt đầu mở lòng hơn về quá khứ của mình.

Cô kể về quãng thời gian đau buồn khi còn làm việc cho hội Heresie Noire, về nỗi đau khi chứng kiến cảnh người vô tội bị hành hạ, và về nỗi đau khổ khi phát hiện những người thân trên hành tinh của mình đã bị xoá sổ cùng với hành tinh đó.

Sarlim lắng nghe với sự đồng cảm, tiếp tục khuyến khích Fiona chia sẻ mà không tạo cảm giác bị tra khảo. Nhờ sự chân thành và thái độ cởi mở của Sarlim, Fiona cảm thấy mình được hiểu và tôn trọng, và cô càng thêm thoải mái khi nói về những ký ức đau thương của mình.

Cuộc trò chuyện dần trở nên sâu sắc hơn, và Fiona vô tình bộc lộ những điều mà cô cố gắng che giấu.

Sarlim, với sự tinh tế trong cách dẫn dắt câu chuyện, giúp Fiona cảm thấy dễ chịu hơn khi chia sẻ, đồng thời tạo ra một không gian an toàn để cô có thể bộc lộ cảm xúc thật của mình và có thể nhắc về quá khứ mà cô muốn quên.

Pafique khi nghe về quá khứ của cô thì không khỏi cảm thấy có chút đồng cảm nhẹ, có lẽ vì cả cậu và cô đều mất cả người thân và quê hương của mình.

Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Sarlim đứng dậy và chào tạm biệt Fiona và Pafique. Fiona cảm thấy nhẹ nhõm và biết ơn vì có người hiểu và đồng cảm với mình.

Một vài giờ nữa đã trôi qua, cuối cùng cũng đã đến tối. Shu quay trở về nhà, cô mỉm cười tươi tắn chào hỏi mọi người. Trên tay cô là những túi quà đầy bánh ngọt ngon miệng, Shu nói rằng được người quen vô tình gặp lại cho.

Pafique nhanh chóng đi xuống phòng thí nghiệm để kêu Scarlet với Lusha lên nhà trên ăn bánh, rồi còn nghỉ ngơi.

Khi lên nhà, Scarlet nhìn thấy cả Botato cũng có mặt. Cô tưởng rằng cậu sẽ tiếp tục đi tìm các di tích cổ khác, và Botato như biết cô nghĩ gì nên liền nói:

- Tao nhìn vậy thôi chứ cũng biết mệt mà, nên tao định là sẽ ở lại nhà bây luôn. Sarlim có đồng ý rồi (Botato)

Shu vừa dọn bánh ra bàn cùng với Lynh, cô cảm thấy tò mò về việc cậu ta có nhà riêng không. Shu liền hỏi, và Botato trả lời rằng cậu ta không có nhà.

Ban đầu, cậu dự định sẽ mua một căn nhà sau khi có được số tiền lớn từ kho báu, nhưng suy đi nghĩ lại, cậu vẫn thấy sống nhờ ở nhà Sarlim vẫn tốt hơn.

- Số tiền từ kho báu? (Lynh)

Lynh ngồi xuống ghế mà Shu kéo ra cho mình, nghiêng đầu thắc mắc. Botato a một tiếng như chợt nhớ ra, cậu vẫn chưa kể cho họ về việc họ bị kẹt trong mê cung bất tận.

Botato bắt đầu kể lại câu chuyện về việc cậu và mọi người đã điều tra di tích cổ và vô tình bị mắc kẹt trong một mê cung bất tận.

Rồi Fiona đưa ra ý tưởng mà Shu đã từng áp dụng, và sau khi thoát khỏi đó, họ đã nhận được một phần thưởng khổng lồ.

Sau khi nghe xong, Lynh cảm thấy rất may mắn khi thấy họ tìm được những phần thưởng lớn như vậy, và Shu cũng đồng ý với cô.

Sarlim nói rằng khi trở về căn cứ, cô sẽ chia số tiền vàng còn lại của riêng mình cho các thành viên khác như Shu, Scarlet, Stella, Lynh, Yun, và các thành viên cấp cao khác.

Cô cho rằng kho báu đó quá lớn để chỉ giữ cho riêng nhóm và việc chia sẻ với toàn bộ hội GD là điều hợp lý.

Lusha không khỏi cảm thấy ngưỡng mộ sự bình tĩnh và sức mạnh của họ, vì họ có thể đối mặt với những thử thách như vậy một cách kiên cường và bình tĩnh.

Sarlim chợt nhớ ra điều gì đó, cô quay sang nhìn Lusha và hỏi về con quái vật Ostarus. Lusha gật đầu, đứng dậy và bước đến lấy những tờ báo cáo nghiên cứu mà Scarlet đã đặt trên bàn ở phòng khách.

Cô cầm các tài liệu đó và trở lại chỗ họ, đặt chúng xuống bàn. Lusha giải thích rằng do hiện tại chỉ mới nghiên cứu được một phần thông tin, nên số dữ liệu có thể không hoàn toàn như mong đợi của họ.

- Theo những gì mà tôi và Scarlet đã nghiên cứu, thì Ostarus là một dạng quái vật được cấy ghép từ nhiều sinh vật khác (Lusha)

Lusha mở tập tài liệu, đưa ra những chi tiết về con quái vật mà Sarlim, Botato, Pafique và Fiona đã đối mặt. Mỗi phần của Ostarus, từ chiếc mặt nạ trắng bí ẩn đến đôi sừng xoắn ốc, đều mang một ý nghĩa trong chiến lược sinh tồn của nó.

Cô chỉ vào những bản vẽ và ghi chép rồi giải thích rằng Ostarus là một tổ hợp kỳ quái của nhiều sinh vật khác nhau, được cấy ghép để đạt được những chức năng nhất định.

Thân thể của Ostarus không phải là một sự kết hợp ngẫu nhiên, mỗi phần đều được chọn lựa cẩn thận để phục vụ một mục đích cụ thể.

Cánh của nó không chỉ đơn thuần để bay, mà còn tăng cường sự linh hoạt, cho phép nó di chuyển nhanh chóng và tránh né các đòn tấn công.

Đuôi dài và to lớn của nó, ngoài việc là một công cụ tấn công mạnh mẽ, còn đóng vai trò như một chiếc khiên tự nhiên, giúp bảo vệ cơ thể khỏi những cú đánh chí mạng.

Chiếc mặt nạ trắng và đôi sừng xoắn ốc không chỉ tạo ra vẻ ngoài bí ẩn mà còn có thể liên quan đến các cơ chế cảm ứng, giúp Ostarus phát hiện và phản ứng với mối đe dọa từ xa.

Cô còn phát hiện thêm, ở miệng của nó có cơ chế giống như rắn độc vậy.

Con quái vật Ostarus này sở hữu khả năng phun ra làn sương độc hại, không chỉ làm giảm khả năng chiến đấu của đối thủ mà còn buộc họ phải rút lui do độc tính nguy hiểm của nó.

Giống như cách mà nó đã từng làm với nhóm của Botato mà cậu đã kể, làn sương này khiến các chiến binh lâm vào tình trạng yếu ớt nghiêm trọng, không còn cách nào khác ngoài việc phải rút lui để bảo toàn mạng sống.

Thông qua sự phân tích của Lusha, nhóm nhận ra rằng Ostarus không chỉ là một quái vật hung dữ mà còn là một sinh vật được cấy ghép tinh vi, với những đặc điểm và chức năng được cấy ghép để phục vụ cho các chiến thuật chiến đấu và phòng thủ.

Nhưng nhìn chung, sinh vật này không có đặc điểm hay bất kỳ dấu hiệu nào liên quan đến chủng tộc Viperis.

Cả nhóm vẫn chưa thu thập được thông tin mới nào về chủng tộc đó, có vẻ như họ sẽ phải thực hiện thêm một chuyến đi khác.

- Ah, nhắc đến chủng tộc Viperis, em đã giải mã được thêm một chút rồi á chị (Lynh)

Lynh chợt nhớ ra, cô đặt muỗng xuống bàn và quơ tay lên không. Một loạt màn hình 3D lơ lửng trên không trước mắt họ, các thông tin về Viperis có khá nhiều.

Mọi người vô cùng ngạc nhiên khi đọc tài liệu này, bởi nội dung chủ yếu xoay quanh ma thuật của chủng tộc Viperis.

Điều đáng chú ý nhất là Viperis không sử dụng mana tự nhiên hay ma lực như thông thường, mà thay vào đó, họ khai thác một nguồn sức mạnh khác. Đó là mana vũ trụ.

Chủng tộc Viperis sở hữu một loại ma thuật độc đáo cho phép họ thao túng không gian và thời gian, từ đó nó giúp họ tạo ra những vũ khí và giáp trụ đặc biệt.

Họ đã phát triển các kỹ thuật chiến đấu và ma thuật vượt trội, kết hợp sức mạnh của mana vũ trụ với khả năng điều khiển không gian để trở thành một trong những lực lượng chiến đấu hàng đầu.

Đó chính là những gì Lynh đã giải mã được từ các tài liệu mà Botato đã đưa cho. Mọi người vẫn chưa thể tin rằng có một thứ như mana vũ trụ tồn tại.

Đây có lẽ là một bước tiến lớn để nhóm của cô thông báo cho các nghiên cứu viên trong khu nghiên cứu của hội, mở ra những khả năng nghiên cứu mới.

Sau đó Lynh lướt qua một trang khác và nói rằng cô đã tìm được nguyên nhân dẫn đến sự suy tàn của chủng tộc Viperis, rồi Lynh phóng to màn hình 3D hệ thống ra.

Khi Lynh phóng to màn hình 3D của hệ thống, các thành viên trong nhóm chăm chú quan sát.

Trên màn hình hiện ra một bản đồ vũ trụ với các ký hiệu và một số hình ảnh được phục hồi, được cho là có liên quan đến chủng tộc Viperis. Những thông tin mới đã làm họ ngạc nhiên, đặc biệt là về cuộc xâm lăng từ vị thần hỗn loạn.

Theo đó, chủng tộc Viperis đã phải đối mặt với một cuộc tấn công tàn khốc từ một vị thần hỗn loạn, kẻ đã dẫn dắt một đội quân hủy diệt.

Cuộc chiến kéo dài không ngừng nghỉ đã khiến cho các thành viên của chủng tộc Viperis bị tàn sát gần như toàn bộ.

Sự tàn phá này không chỉ đơn thuần là sự sụp đổ của các thành phố và nền văn minh, mà còn là một sự hủy diệt tinh thần và văn hóa.

Các chiến binh Viperis, vốn được biết đến với khả năng ma thuật mạnh mẽ và kỹ thuật chiến đấu tinh vi, đã bị cuốn vào một cuộc chiến không thể thắng, dẫn đến sự tiêu diệt gần như toàn bộ của chủng tộc họ.

Những người còn sống sót đã phải chạy trốn và sống lưu lạc khắp nơi trong đa vũ trụ, những ai còn lại đều bị phân tán và gần như không còn cơ hội phục hồi.

Sự sụp đổ này đã dẫn đến việc chủng tộc Viperis gần như biến mất khỏi các ghi chép lịch sử, không còn dấu vết nào ngoài những huyền thoại và giai thoại. Những người sống sót, nếu còn tồn tại, đều ẩn náu và tránh xa sự chú ý của thế giới bên ngoài.

- Hmm, lại là thần linh nữa à? Mấy ông bà thần này có vẻ rảnh rỗi quá ha (Shu)

Cô thở dài, dựa lưng vào ghế, ánh mắt mệt mỏi. Scarlet phì cười nhẹ, gật đầu đồng tình với nhận xét của Shu.

Thần linh thật sự khó hiểu, dù đã có mọi thứ trong tay, họ vẫn không ngừng can thiệp và tiêu diệt những thứ khác.

Sau khi lắng nghe ý kiến của Shu, không khí trong phòng trở nên nhẹ nhàng hơn. Cả nhóm quay trở lại với tài liệu, tập trung vào thông tin về chủng tộc Viperis.

Lynh tiếp tục lướt qua các trang tài liệu và chỉ ra rằng mặc dù chủng tộc Viperis đã bị tấn công bởi một vị thần hỗn loạn, dấu vết của họ vẫn còn rải rác khắp nơi.

Điều này mở ra những khả năng mới cho nhóm, có thể tìm ra dấu tích của Viperis và hiểu thêm về nguồn gốc của mana vũ trụ mà họ từng sử dụng.

Scarlet với ánh mắt đầy tò mò, quay sang Lynh và hỏi liệu có thể tìm được thêm thông tin gì hữu ích không. Lynh gật đầu, giải thích rằng những manh mối nhỏ bé trong các tài liệu có thể dẫn họ đến những phát hiện quan trọng hơn.

Nhóm quyết định sẽ tiếp tục nghiên cứu tài liệu, và theo dõi các dấu vết còn lại để hiểu thêm về di sản của chủng tộc Viperis và khả năng của mana vũ trụ.

Khi mọi người đồng ý rằng việc tìm hiểu về di tích còn sót lại và tiếp tục nghiên cứu là cách tốt nhất để tiến về phía trước, Sarlim suy nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi Lynh:

- Lynh, còn bao nhiêu ngày nữa là đến sự kiện hay lễ hội gì đó? (Sarlim)

Lynh ngẫm nghĩ một lúc trước khi trả lời:

- Um... Hình như chỉ còn 1-2 ngày nữa thôi chị (Lynh)

Sarlim gật đầu. Nếu bắt đầu đi ngay bây giờ và tìm kiếm thêm một di tích nữa, có lẽ họ vẫn sẽ kịp quay lại trước khi sự kiện bắt đầu.

- Bây giờ, mấy đứa muốn nghỉ ngơi, hay tiếp tục tìm kiếm di tích và giải mã tài liệu? (Sarlim)

Ánh mắt Sarlim lướt qua những người ngồi quanh chiếc bàn tròn lớn trong phòng ăn.

Ánh sáng từ ngọn đèn trên trần nhà tỏa xuống, tạo ra một lớp ánh vàng dịu dàng phản chiếu qua những ly nước trên bàn.

Buổi tối đã muộn, và không khí trong căn phòng trở nên yên tĩnh, như thể mọi người đều chờ đợi quyết định cuối cùng.

Shu nhìn quanh và nhận thấy mọi người đều có vẻ mệt mỏi sau một ngày dài tìm kiếm và giải mã tài liệu.

Cô nhẹ nhàng chống tay lên cằm, đôi mắt tím thạch anh khẽ nhìn về phía Sarlim, rồi mỉm cười nói:

- Có lẽ nghỉ ngơi một chút sẽ tốt hơn á, dù sao mọi người đã làm việc rất nhiều và cật lực rồi, không phải nên nghỉ ngơi sao? Vẫn còn 1-2 ngày trước khi lễ hội bắt đầu mà, chúng ta có thể nghỉ ngơi rồi sau khi tham gia sự kiện xong thì tiếp tục cũng được (Shu)

Scarlet, ngồi kế bên Shu, gật đầu đồng ý. Cô tựa lưng vào ghế, lên tiếng:

- Phải rồi, chúng ta không cần vội vã. Nếu không giữ được tinh thần tỉnh táo, chúng ta cũng chẳng thể làm gì hiệu quả đâu (Scarlet)

Pafique và Botato cũng gật đầu theo. Botato nhấc chiếc ly trước mặt, nhấp một ngụm nước rồi đặt xuống bàn.

- Tao nghĩ tụi mình đã làm rất nhiều thứ trong hôm nay rồi, nghỉ ngơi sẽ giúp tụi mình có sức hơn, có gì sau sự kiện thì tiếp tục đi khám phá cũng được (Botato)

Lynh, với nụ cười nhẹ nhàng nhưng đôi mắt có chút mệt mỏi, gật đầu đồng ý với họ. Fiona, người vẫn giữ im lặng từ nãy, khẽ gật đầu đồng ý với Lynh.

Cô tựa cằm lên tay, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh trăng bạc nhàn nhạt phủ xuống cảnh vật bên ngoài.

Sarlim lặng lẽ quan sát mọi người, rồi khẽ gật đầu đồng ý. Cô đứng dậy, tay nhẹ nhàng vẫy mọi người.

- Ngủ ngon nhé, tao về phòng đây (Sarlim)

Mọi người lần lượt đứng dậy, mang theo sự mệt mỏi. Họ tạm biệt nhau trong căn phòng ăn, mỗi người trở về phòng mình để nghỉ ngơi.

Fiona là người quay về phòng ngủ cuối cùng, vì cô còn giúp Lusha dọn đồ đạc và về nhà. Sau khi tạm biệt Lusha, cô đứng lại một lúc, ngắm nhìn không gian yên tĩnh của căn nhà.

Cô thở dài nhẹ nhõm, rồi tắt đèn trước khi rời khỏi, để lại căn phòng trong bóng tối hoàn toàn.

Fiona không biết rằng bên ngoài cửa sổ, phía trên tường đối diện với nhà bọn cô có một bóng dáng đang đứng trên đó và quan sát họ ngay từ lúc Shu vừa về nhà.

--END--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro