Chap 17: Chủ nhật là ngày thoải mái nhất.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa sáng sớm,nó đã nhận được một tin nhắn. Không,thực ra nó đang mơ mơ ngủ nhưng tin nhắn đó sốc tới mức nó tròn căng mắt nhìn và bật người tỉnh giấc :

"Dậy đi mèo lười ơi. Nhìn xem bình minh đã vào tận cửa sổ phòng em rồi kìa. Chúc mèo lười một ngày thật đẹp nha!
Gia Phong"
Ôi mẹ ơi,cái gì đây?
-Anh bị điên à?-Nó nhắn tin lại.
Tâm trạng của hắn thì phơi phới vô cùng,muốn ngọt ngào một chút cũng không nổi mà. Nó làm tâm trạng hắn tối đen như cơn giống tố.
Cả bọn kéo qua nhà hắn chơi,đó là ý kiến của hắn,vừa để nó chiêm ngưỡng tài sản của hắn có được. Nó sẽ khen hắn giỏi cho mà coi. Nó cũng ngạc nhiên lắm,rất vĩ đại và hoành tráng.
-Chồng ơi,có phải anh xây cho em không thế? Nhìn là biết nó sẽ về tay em thôi.
Bảo Linh với Trúc Tình thì ngây mặt ra một lúc,cho đến khi người hầu dẫn hai nàng vào dinh.
-Thật hiện đại.-Bảo Linh hét lên.
Trịnh Hoàng và Tiểu Hàm đã tới đây từ sáng và tất nhiên sẽ không có mặt Khánh An rồi vì hắn đâu có ưa gì tên đó.Tiểu Hàm lẫn Trịnh Hoàng đều tự tay pha sữa cho nó nhưng nó không uống và tất cả nhường cho Trúc Tình và Bảo Linh. Nó chạy xăng xăng vào bếp,tìm tủ lạnh.
-Trời ơi,nhà giàu vậy mà không có nổi một hộp kem..
- Có kem để em ăn cho buốt răng à. Cuối thu rồi,chuẩn đông sang,em nghiện kem lắm. Anh giấu cả rồi.-Hắn pha trà mời bạn tử tế.
-Không. Đi về.-Nó phụng phịu.
-Ra đây ngồi chơi. Tí anh kêu quản gia làm kem.-Hắn đến là chịu thua mà.
Ngồi nằm đủ kiểu,nó lăn lộn cuối cùng là gối đầu lên đùi hắn,nằm ườn ra sopha xem film hoạt hình. Hắn nói chuyện với Trịnh Hoàng và Tiểu Hàm về công việc còn Bảo Linh thì nghiên cứu vị trà cùng Trúc Tình. Nó đưa tay che miệng ngáp:
-Ê,hay mình bơi đi?Nhà anh có bể bơi to thế còn gì?
-Đúng đó.- Trúc Tình- bơi là một đam mê.
Nhưng mọi chuyện làm gì như mình nghĩ cơ chứ. Trúc Tình và Bảo Linh tha hồ mặc đồ bơi,nó thì bị hắn cấm. Nó mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình đi theo sau hắn,phụng phịa:
-Không biết. Mặc thế này sao bơi.
Trịnh Hoàng và Tiểu Hàm đi ra, Hàm không bơi chỉ ngồi uống rượu trong vòm mái che.
-WOA. Tám múi đầy đủ nha...-Nó hét lên khi nhìn thấy Trịnh Hoàng.
Biết tính nó hay tò mò,hắn kịp thời kéo cổ áo nó lại. Làm như chồng nó không như Trịnh Hoàng í. Thậm chí còn hơn. Trịnh Hoàng đỏ mặt,khởi động vài thao tác rồi nhảy " ùm " xuống bơi. Hắn cởi áo ra,kéo nó ngồi xuống ghế,bôi kem cho nó để khỏi bắt nắng. Có ai quan tâm người yêu như hắn không?
-Thích ghê?-Nó sờ vào múi bụng của hắn,trông thật khoẻ khoắn rồi sờ vào bụng nó.-Bao giờ bụng mình mới được như vậy nhỉ?
-Ngốc này.-Hắn bật cười với những suy nghĩ của nó.
Vì sức khoẻ nó dạo này không tốt,cứ lạnh là nó lại hay bị cảm nên hắn mới không cho nó bơi vì bơi là hoạt động thể thao cần sức nhiều,bản tính nó thì quậy hết sức. Hắn cho nó đu cầu trượt từ trên xuống còn mình đứng đỡ ở dưới. Coi vậy thôi chứ nó thích lắm. Tiểu Hàm cũng bật cười.
-Á....
-Sao thế?-Hắn quay lại hỏi.
-Hình như Trúc Tình bị chuột rút. Để em lại coi.-Bảo Linh đáp trả nhưng đã có người tới chỗ Trúc Tình trước,bế cô lên bờ. Trúc Tình đột nhiên tim đập mạnh,đỏ mặt liên hồi khi nằm trong lòng Trịnh Hoàng.
Vậy là ngừng bơi,tất cả vào nhà . Bảo Linh nắn bóp cho Trúc Tình. Trịnh Hoàng ôm lấy chiếc tab của hắn,nó thì thích thú với mấy con robot,hắn khổ sở kéo nó xuống khỏi người mấy con robot đó,nó thì đủ trò. Tiểu Hàm quyết định trổ tài nấu ăn.
-Ê,nhìn vào.
Đó , biết ngay mà. Cái gì cũng phải tự sướng cho được một tấm.
Táchh
Trong 1s tấm ảnh được post lên facebook và mọi người đã nghĩ đó là nhà hàng năm sao nào đó. Nó vô tư ăn,hắn gắp thịt,nó lên tiếng:
-Hán Phong.
-Hứ..-Hắn nheo mày nhìn vào miếng thịt đang gắp,cũng đủ hiểu í nó.
-Người ta có câu : " Ăn trông nồi,ngồi trông người bên cạnh." -Nhanh tay nó gắp ngay miếng thịt bỏ vào miệng nhưng thực ra hắn định gắp cho nó mà. Coi thì tưởng nó ăn nhiều nhưng thực ra là nhiều kinh khủng...đối với một con mèo. Thậm chí , hắn đã phải cầm bát đuổi nó khắp nhà để ép nó ăn đó. Thấy chưa, Sam nói rồi mà, họ thật mắc cười.

-Không sao chứ?-Trịnh Hoàng hỏi Trúc Tình.

-Không sao.-Trúc Tình tránh ánh nhìn đó,cô cảm thấy có gì đó lạ lạ trong mình.
Ăn xong,mỗi đứa lăn ra ngủ giữa nhà. Mất mặt,mất mặt quá.. .Hắn gọi nó lên phòng ngủ mà nó cứ lăn ra sàn nói ngủ sàn cho mát kéo theo mọi người. Hắn cũng bất lực mà nằm bên cạnh. Mọi người tỉnh dậy thì hoảng hồn. Nó nằm cái tướng hết sức dễ thương

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :

Tay che mặt hắn,chân gác tới tận cổ hắn. Ôi trời...Hắn thì hét lên,ném chân nó ra khỏi cổ mình:
-Di Di,em dám gác chân lên người anh sao?
-Cái anh này...-Nó bật cười,kéo hắn nằm xuống,đưa tay qua ôm cổ.- Chủ nhật đúng là ngày thoải mái nhất mà.
Là một nụ cười trong veo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2015#teen