Chap 43.2: Ăn tối.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một chiếc Porches đẹp mắt chậm rãi dừng trước nhà hàng châu Âu ưu nhã,nhất thời hấp dẫn lực chú ý của mọi người. Một người đàn ông mặc sơ mi trắng từ trên xe đi xuống ,vóc người tuấn mĩ,chỉ thấy mọi người đều dừng động tác nhìn chăm chằm hắn,hắn xoay người mở cửa xe sau đó thận trọng đỡ một cô gái xinh đẹp mang hơi thở mát mẻ ,một đai mĩ nữ tuyệt sắc.Nhìn một cái ai cũng biết mối quan hệ của hai người này không tầm thường nhưng vẫn không ít đàn ông hướng về phía cô gái lộ rõ ánh mắt si mê,đang thưởng thức bị ánh mắt giết người của người đàn ông bên cạnh chiếu tới thức thời bỏ đi.Lúc này,hắn hận không thể giết sạch những tên mơ ước nó,từ lúc bọn hắn xuống xe đã bắt đầu có một đống người đáng ghét dùng ánh mắt lang sói nhùn chằm chằm làm người ta vô cùng không thoải mái,nhất là những người đắm đuối theo dõi bảo bối của hắn.

-Anh nói là nhà hàng này sao?-Ánh mắt tràn đầy mong đợi.
-Ừ,nhất định bà xã yêu sẽ thích.-Hắn quét những người đi đường một cái rồi cau mày.
Những cây trúc xanh rậm rạp xanh um đứng thành hai hàng đan xen hài hoà dọc theo đường nhỏ,rừng trúc lá xanh cao lớn vây kín cả khuôn viên bên trong,chung quanh có lối đi.tâm tình nó thật tốt,vốn tưởng rằng rừng trúc sẽ dẫn tới nhà hàng nhưng không ngời đi không bao xa,tầm mắt trước mặt đột nhiên trống trải làm nó có một cảm giác ở chốn bồng lai tiên cảnh. Chung quanh trồng đầy các loại hoa phong phú đầy màu sắc. Trong không khí,không có gió thật tĩnh mật an tường. Những múi hoa trùng điệp tuỳ ý nở ra,rực rỡ sáng lạng như những đám mây đủ màu,toả ra hương thơm làm người ta say mê.Cách đó không xa có một toà núi giả,dòng nước nhỏ chậm rãi chạu từ trên xuống.Bên kia là một hồ nước có rất nhiều hoa sen nở rộ.Trên sàn nhà dài dẫn đến phòng ăn được trải một tấm thảm gấm màu nhạt thỉnh thoảng cháy lên mấy ngọn lửa màu đỏ rực. Nó mỉm cười nhìn tất cả trước mắt,mặc dù biệt thứ trong nhà đã rất đẹp rồi nhưng nơi đây đều có ẩn vị riêng.
-Như thế nào? Bảo bối có thích không?-Hắn nhìn thấy sắc thái vui mừng trong mắt nó,trong lòng đã biết nó rất thích nơi này nhưng vẫn muốn nghe chính miệng nó nói ra.
Nó gật đầu,từ khi vào nơi này,ánh mắt nó không ngừng ngắm phong cảnh,điều này làm cho hắn có chút ghen tị trong lòng.
Nhà hàng được khảm thuỷ tinh bằng đá châu Âu vây quanh,đẩy cửa đi vào sắc cảnh trước mắt làm cho hai mắt người ta toả sáng,đập vào là những căn phòng trang nhã ngăn thành từng khu,bên kia là quầy rượu,bên trong bày biện trang hoàng đơn giản mà chất phác hoà hợp với ánh đèn nhàn nhạt bóng vàng.
Hắn vừa vào nhà hàng lập tức có một số người dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn,mặc dù ánh nhìn không nóng bỏng như người ngoài kia nhưng vẫn làm cho hắn không thoải mái.Trong khoảnh khắc khi phụ vụ nhìn thấy hắn và nó cũng ngẩn người tại đó,họ thật đúng là chưa từng gặp người phụ nữ và người đàn ông nào đẹp thế,nhìn qua vô cùng xứng nhau,chắc là người yêu.
-Chào hai vị,xin hỏi có gì có thể phục vụ hai vị?-Một người phục vụ nhanh chóng đi tới lễ phép nói,nhìn từ xa đã đẹp như thế rồi,không ngờ nhìn gần càng đẹp hơn,da của nó thật tốt.
-Phòng 1.-Hắn nhìn phục vụ đang lộ vẻ háo sắc trước mặt mắt,cau mày không nhịn được nói.
Quản lí nhanh chóng tới khom lưng cung kính chỉ vào hành lang dẫn ra đại sảnh:
-Chủ tịch Bạch,hoan nghênh hạ giá quang lâm. Ngài đã bao trọn phòng 1,xin mời bên này.
Nhìn thấy một đám nhân viên bên cạnh với vẻ háo sắc,quản lí không vui nhíu mày một cái,nhìn thấy chân mày của hắn đang nhíu lại? Như vậy rõ ràng là không vui,thế mà họ làm như vậy còn trực tiếp nhìn chằm chằm hắn,xem ra các cô không muốn tiếp tục làm việc rồi.Bình thường anh đối với hành động của các cô có thể nhắm mắt bỏ qua nhưng đôi tượng hôm nay là chủ tịch Bạch Hán Gia Phong nổi danh lãnh khốc lại không lại gần nữ sắc,không ai biết hắn đang nghĩ gì,nếu không cần thận đặc tội với người nắm giữ nền kinh tế,đừng nói những nhân viên kia ngay cả chủ nhà hàng cũng phải .. Nói không gần nữ sắc nhưng hắn hôm nay sao lại mang phụ nữ tới đây ,hơn nữa còn là tuyệt sắc đại mĩ nhân hiếm thấy,quản lị không nhị được liếc nhìn nó,đột nhiên cảm thấy lãnh khí đánh tới làm cho lòng anh run cầm cập. Vừa rồi hắn hung hăng trợn mắt nhìn anh? Không lẽ chỉ len lén nhìn đại mĩ nữ bên cạnh cũng đắc tội với hắn sao? Chẳng lẻ người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh hắn rất quan trọng?Trong lòng quản lí mồi hôi lạnh,mắt không ngừng biến đổi. Nó nhìn quản lí không ngừng biến hoá sắc mặt,mắt cười híp thành một đường. Hắn nhìn vợ yêu bên cạnh cười vui vẻ,hô hấp hơi chậm lại,trong mắt đậm vẻ nhu tình nhưng nghĩ tới nguyên nhân nó cười ,trong lòng hắn xông lên một cảm giác ghen tức,hắn dùng lực ôm eo nó,đi theo hướng quản lí . Quản lí dẫn hắn tới một căn phòng tao nhã,rộng rãi,bên trong ngoài bàn ăn còn chứa ghế solon nhập khẩu mày da nâu thoải mái. Đối diện là một ti vi lớn.Nó đến trước cánh cửa sổ ,kéo màn cửa lập tức thấy cảnh đẹp vườn hoa không xa,nó tham lam nhìn.Hắn nhàn nhạt gọi món,trong lúc đó nhìn nó yêu chiều.
-Chủ tịch còn phân phó gì không ạ?-Quản lí thấp thỏm hỏi.
Hắn phất phất tay ra hiệu cho quản lí đi xuống,sau đó nhìn bóng dáng nó đang đứng trước cửa sổ,trong mắt đầy dịu dàng,từ khi đến đây,nụ cười nó chưa từng mất.Hắn đi đến bên cạnh nó,từ phía sau ôm eo nó,tựa đầu nhẹ nhàng đặt trên bả vai nhỏ,khống chế sức lực không để cho cô cảm thấy không thoải mái,theo tầm mắt của nó nhìn sang,cảnh vật bên ngoài quả nhiên rất đẹp.. Hắn bắt đầu ghen tị với những cảnh vật nơi đây,bởi vì đã đoạt đi tầm mắt của nó.Một tay hắn bá đạo ôm cả eo nó nhưng không làm nó đau,một tay khác đan xen mười ngón với nó,trên mặt hiện rõ ý cười,trong mắt có nhu tình cùng yêu chiều hiện rõ.
-Vẫn là ôm bảo bối thoải mái nhất.-Hắn trên gò má trơn mềm của nó hạ xuống một nụ hôn.
Một đôi môi ấm áp mềm mại đã đặt lên đôi môi đỏ mọng của nó,môi lưỡi tuỳ ý dây dưa,từ răng ngọc hơi mở tiến vào,mạnh mẽ chiếm lấy,mút thoả thích chiếc lưỡi thơm tho của nó,uyển chuyển triền miên.Nó bất lực vươn đôi tay cuốn lấy cổ hắn,nhiệt tình đáp lại nụ hôn nóng bỏng của hắn. Không biết từ lúc nào,vốn chỉ là nụ hôn đơn giản càng không cách nào dừng lại,hơi thở nóng rực,sau một khắc bàn tay của hắn đã cởi ra một nút áo của nó chui vào trước ngực mềm mại,nó kêu lên một tiếng bắt bàn tay tác quái của hắn lại.Hắn không vì thế mà buông tha,một tay khác lại lặng lẽ che lên,mang theo nhiệt độ nóng bỏng như lửa,giống như muốn làm nó tan chảy.
Cộc cộc côc
Nó đẩy người đàn ông đang ôm cô một cái nhưng hắn lại làm như không nghe thấy,tiếp tục động tác trong tay.
-Ư..Phong... Có người..Tới..-Nó đứt quãng nói khi đang bị hắn ôm hôn.
Nghe nó nói,hắn nháy mắt phục hồi lí trí,mặc dù vô cùng muốn nó nhưng hiện tại người bên ngoài tuỳ thời đều có thể xông vào,hắn không hi vọng người khác nhìn thấy bộ dáng kiều mị của bảo bối,hắn lập tức cài lại nút áo cho nó,sau đó cho nó nghiêng đầu trước ngực mà đầu hắn thì tựa trên vai nó,ngửi mùi hương thuộc về nó,hắn từ từ bình phục dục vọng của mình. Khi tiếng gõ cửa lần thứ hai sắp vang lên,thanh âm lạnh lẽo không vui của hắn vang lên:
-Vào đi.
Lúc này, quản lí ngoài cửa mới thở phào nhẹ nhõm,mang theo nghi ngờ dẫn một đám nhân viên phụ vụ cầm khay chỉnh tề đi vào. Mới vừa vào,nhìn thấy đôi vợ chồng ân ái dính vào nhau trên ghế sopha,quản lí hơi sững sờ nhưng sau đó dời tầm mắt đi,lập tức thu hồi thần sắc kinh ngạc trong mắt mình. Nhân viên phúc vụ đặt món ăn trên bàn,mắt cũng không dám ngắm loạn khắp nơi,sau đó liền nhìn thẳng rời khỏi phòng.
-Chúc hai vị ngon miệng.-Quản lí cúi đầu,cung kính rồi rời phòng,dù là kẻ ngu cũng biết hai người họ làm gì,cả căn phòng đều là không khí mập mờ,rất dễ nhận thấy lúc nãy bọn họ quấy nhiễu người ta ân ái,quản lí ảo não nghĩ,hôm nay thật là mọi chuyện đều không thuận lời,vô duyên vô cơ đắc tội với hắn.
Nó nhìn tất cả mọi người lui khỏi phòng ăn,hắn ngồi bên cạnh vẫn không có ý định thả nó.
-Đi ăn cơm thôi,chồng yêu.
Hắn bế nó đặt bên bàn cơm giúp nó trải khăn,cưng chiều sắp xếp món ăn.Nó nhìn món ăn trên bàn,hai mắt cười đến toả sáng ,thực ra chỉ cần nó nói,cái gì hắn cũng có thể làm cho nó mà.Hắn cười dịu dàng sau đó lại không ngừng gắp thức ăn vào chén nó.
-Ừ,vị rất ngon,thật không uổng công..-Nó vừa ăn vừa nói,thật là hưởng thụ trong đời.
Hắn cưng chiều cười ,bảo bối hắn vừa thấy thức ăn ngon sẽ nói nhiều câu cảm thán,không sai biệt lắm khi quên sự hiện hữu của hắn rồi,thật làm hắn ghen ghét.
-Anh ăn thử đi nào..-Nó không nhịn được cùng hắn chia sẻ vui vẻ,đũa gắp một món đưa kề miệng hắn,mong đợi nhìn.
-Ừ. Rất ngon.-Hắn nhai ngon lành,nhìn hai mắt nó sáng long lanh nhìn mình,gật gật đầu nói,quả thật cùng với mùi vị hắn vừa ăn không giống nhau,là nơi nào có vấn đề?
Thử mấy lần,hắn cũng biết nơi nào xảy ra vấn đề,nguyên lai là muốn ăn cùng chén với nó,món ăn mới cảm thấy ngon ,cho ra kết luận này,hắn không ngừng từ trong chén nó gắp thức ăn.
-Này,em không cho.-Nó nhìn động tác của hắn,tá hoả nói.
-Anh gặp cho em.-Hắn cười nói,sau đó lại gắp vào chén nó,trong lòng hắn tràn đầy hạnh phúc.
Một bữa cơm với không khí ấm áp hoàn thành,hắn ôm eo nó ra về sau khi đã được hầu hạ rửa tay.. Quản lí đã đợi sẵn:
-Chủ tịch Bạch,phu nhân đi thong thả. Hoan nghênh lần sau đại giá quang lâm.
Chính câu phu nhân này làm hắn hài lòng,không nói gì chỉ ôm nó bước ra ngoài trước những ánh nhìn ghen tị cùng ngưỡng mộ. Quoa.. Thật vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2015#teen