Chap 44:Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần cũng trôi qua,hắn đã nhọc công sắp xếp để suốt một tuần qua nó không cảm thấy buồn chán. Nó đi thăm rất nhiều nơi:Tháp Effel,Khải Hoàn Môn,điện Lourve...

-Kính chào chủ tử,kính chào phu nhân.-Hai hàng dài người hầu kính cẩn cúi chào.
Hắn gật đầu ôm nó vào dinh thự.Lý Ánh Hồng đã đi học nên dinh thự im ắng hẳn lại thêm sự trở về của chủ tử nên không một ai dám hó hé,kinh động. Nó tao nhã nở nụ cười, dù sao nó cũng là Bạch phu nhân.. Haha,nghĩ đến đây nó liền phì cười, thật quá khoa trương.
-Bảo bối,em cười gì?-Hắn cưng chiều nhìn nó.
-Không.-Nó lắc đầu, rời hắn ra,nhấn nút trên thang máy lên lầu.
Hắn bật cười,sau đó cũng lên theo. Nó đã thay đồ thoải mái,nhìn nó trong chiếc áo sơ.mi nam rộng lớn của hắn,thật khiến hắn miệng đắng lưỡi khô.
-Bảo bối.-Không ngại ngần hắn nằm đè nhẹ lên nó,cẩn thận kinh động thai nhi.
-Em muốn ngủ.-Nó khẽ cong môi,đưa tay gạt những nụ hôn âu yếm của hắn sang một bên.
Hắn.nào bỏ cuộc,chiếc lưỡi ấm nóng lướt trên vành tai ngọc nữ khiến nó rùng mình rên lên một tiếng.
-Hán ..-Nó chưa nói được gì liền bị hắn hôn đến mụ mị.
Tay hắn cũng đâu rảnh rỗi gì,đang lần lượt khám phá nó. Chết tiệt. Nó không mặc áo lót. Có phải từ lúc trên máy bay đã như vậy? Nghĩ đến thế,toàn thân hắn run rẩy vì tức giận. Bảo bối thật quá lười biếng rồi.. Nhưng cơn giận không dừng ở đó khi phát hiện nó còn không mặc quần lót làm cho hắn tá hỏa.Tiếng rên của nó làm hắn quay về thực tại,sẽ dạy bảo em sau..Hắn mơn trớn trên da thịt nó,chỉ muốn nhét nó vào tim mình.
-Bảo bối,anh đọc sách rồi. Chúng ta chỉ cần không mạnh tay.
-Ừ.
Sau đó,là tiếng thở thô của người đàn ông và tiếng rên kiều diễm.
Sau khi đã thỏa cơn ham muốn,hắn mỉm cười, cô gái này thật sự là đã bị hắn ăn sạch mà. Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên cánh môi nó,chỉ là một nụ hôn đơn giản nhưng hắn lại không kiềm chế được,muốn nuốt chửng nó vào bụng.Hắn lại không ngừng vuốt ve nó,ở bên.nó hắn thật không ngại.hóa thân thành đại sắc lang mà.
-Hán Phong,đừng rộn.Em muốn ngủ.-Nó không mở mắt nói.
-Bảo bối cứ.ngủ,anh sẽ tự thân một mình vận động.-Không đợi nó nói gì,hắn liền chiếm hữu môi nó,một lần nữa lại ăn sạch sành sanh nó.
Nhìn nó ngủ ngon lành trong lòng,đột nhiên hắn thấy có chút đau lòng. Phải chăng là hắn đã quá tham lam rồi..Hắn pha nước ấm,tự tay bế nó tắm rửa sạch sẽ.Nhìn mi mày nó khẽ nheo lại,hắn liền hôn lên chỗ đó. Yêu nó chết mất..
Đợi nó đã ngủ say,hắn mới rời giường ngủ tới thư phòng làm việc. Đi ngang qua phòng tắm,đột nhiên dừng lại,đổ hết đống quần áo trong rổ ra,thấy nội y màu xanh quyến rũ. Hóa ra chỉ ở nhà với hắn,nó mới thả rong.như vậy. Nghĩ tới đây,miệng hắn nhếch môi cười,bỏ lại đống đồ rồi rời đi.
Nó bỗng nhiên tỉnh giấc, tay loạng choạng sờ nhưng không thấy hắn đâu,liền mở mắt,rời phòng đi tìm. Hắn đang làm việc ở thư phòng, nghe tiếng nó gọi liền lo lắng vô cùng,vội vã mở cửa chạy ra:
-Bảo bối.
Nó thấy hắn liền chạy tới,tay nhanh hơn chân,hắn ôm lấy nó tránh để nó té ngã.Hắn dịu dàng vuốt ve sống lưng nó:
-Gặp ác mộng sao?-Hắn thực sự lo lắng là như vậy.
Nó lắc đầu,ngước mắt lên nhoẻn miệng cười,hai tay quàng qua cổ hắn,nũng nịu :
-Không có anh,em không ngủ được.
Nghe lời ngon ngọt từ chính miệng nhỏ này,hắn thật hạnh phúc muốn điên lên.Hắn nhấc bổng nó lên,ôm nó trong vòng tay, ánh mắt say đắm nhìn bảo bối.
-Chúng ta đi ngủ thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2015#teen