Chap 45:Bạch Hán Gia Nghi là cô nhóc tham ăn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn La Tiểu Hàm nghe tin liền đến xem mặt nhưng đến cả Lý Ánh Hồng cũng không chịu nổi sự đanh đá của con bé.

-Bà cô già kia,sao dám ăn gà nướng của tôi hả?-Gia Nghi nhìn Bảo Linh ăn gà nướng,lập tức phóng hỏa nhanh chóng tới dựt lấy miếng gà cô đang ăn cùng số gà còn lại.
-Ơ?Là chị mua mà.-Bảo Linh tròn xoe mắt nhìn.
-Cái gì.Thứ gì trong nhà của tôi đều là của tôi.-Gia Nghi hét lên,miệng nhồm nhoàm.
-Cái gì?Ai nói nhà này của em hả?-Nó từ đâu bước tới, nó cũng không ưa con bé này tí nào,đã hỗn xược mà lại còn vô lý. Nó ngồi xuống bên cạnh Bảo Linh,tay xoa nhẹ đầu Linh.-Tí tớ sẽ dẫn cậu đi ăn thỏa thích.
-Của anh tui là của tui,không lẽ là của chị hay sao?Đồ đáng ghét.-Gia Nghi không ngại ngần hét vào mặt nó làm nó nhất thời giật mình,ai ai cũng nhìn nó lo lắng.
-Cái gì?Con nhỏ này.-Nó trên đời này chính là không thể nhịn những người như vậy,tâm tình không tốt mà.
-Di Di,em bình tĩnh ..-Trịnh Hoàng vuốt vuốt lưng nó.
-Anh bị điên hả?Nhà này là của tui,chị ta phách lối,tui mới là người phải bình tĩnh. -Gia Nghi đanh đá nhìn Trịnh Hoàng.
Thấy hắn vừa bước chân ra khỏi thang máy, nó với ánh nhìn.không chút thiện cảm chiếu tới.Nó sẵng giọng,trong lời nói có chút tức giận :
-Phong,anh mau nói xem nhà này của ai?Ai to nhất trong đây hả?Hả?
Thấy bảo bối tức giận, hắn không khỏi nhói lòng là hắn làm phật lòng bảo bối điều gì chăng.Hắn.vội vàng bước tới chỗ nó,ngồi xuống bên cạnh dỗ dành :
-A,tất nhiên bảo bối có quyền thế lớn nhất, nhà này chính xác là của bảo bối rồi.
-Haha. Ngoan lắm.Em nhất định sẽ thưởng cho anh.-Nó đắc thắng nhìn Gia Nghi đã tối đen mặt mũi từ lâu.
-Hứ..-Gia Nghi không nói được lời nào,giận dữ dậm chân rầm rầm bỏ đi.
Đột nhiên thấy Minh Quân,Tiểu Hàm cùng Khánh An,Việt Tú đang đấu game,hí hửng chạy tới,thích thú nhìn.
-A,cho chơi với coi,cho chơi với...-Con bé bám tay Tiểu Hàm giành giật nhưng vì Hàm cao quá so với..
Không chịu được vì mọi người không để ý đến mình,Gia Nghi nổi giận hét lên:
-Mấy người này cho chơi với coi.Bộ tai có vấn đề hả?
Quoaa,điều này quả nhiên khiến mọi người dừng chơi,đưa ánh mắt khó chịu nhìn con bé đanh đá kia,buồn chán vứt máy game sang một bên, tiến ra phòng khách nói chuyện với nó.
-Em có muốn chơi không?-Khánh An vẫn là người dịu dàng nhất với trẻ nhỏ.
-Có ạ.-Gia Nghi sáng mắt,người này không những đẹp trai mà còn tử tế nữa.Thật không giống những người kia..Thật xứng đáng làm chồng tương lai ..Ôi cái con bé này...

-Di Di,em mau ăn miếng bánh này đi..
-Mau uống sữa..
..

Và lần nào cũng vậy, chỉ cần nhắc đến ăn,Gia Nghi sẽ bỏ hết mọi chuyện mà chạy ra giành lấy ăn.
-Tao hết cách với em mày rồi..-Việt Tú bực bối,mới lúc nãy chỉ là đi vệ sinh mà mới bước chân ra ngoài, con bé đã canh sẵn mà hét lên :'Sao không về nhà mà đi?'
-Này,anh Phong,cứ như vậy làm sao mà bồi dưỡng cho chị Di.-Lý Ánh Hồng khó chịu cau mày vì chỉ cần nhắc tới đồ ăn thì..Gia Nghi lập tức xuất hiện cướp lấy.
-Mình có một cách.-Tiểu Hàm nhếch môi.
-Di Di,ăn bánh đi..-Tiểu Hàm gọi to,cố tình để Gia Nghi nghe thấy.
Quả nhiên chưa đầy 1p,con bé xuất hiện giựt lấy chiếc bánh trên tay nó,hung hăng nhét cả vào miệng.Cả bọn kinh hãi nhìn..
-Oa oa..Là ớt sao?-Gia Nghi khóc toáng lên,mặt đỏ bừng, nằm ra nhà ăn vạ.
-Ơ?Chị cho Di mà. Ai biểu em ăn.-Tiểu Hàm nín cười.
-Mau đưa tiểu thư đi.-Hắn ra lệnh, thật tình hắn cũng chả hiểu cái tính xấu xí của em gái là từ đâu ra nhưng giành ăn với nó,hắn tuyệt nhiên không chấp nhận.
Ăn xong,cả bọn hả hê với thành quả của mình. Quả nhiên chơi với nó,tay nghề chọc giận của bọn họ cũng tăng cao.Dù bị như vậy nhưng Gia Nghi vẫn không chừa.
-Di Di,ăn há cảo này đi.
Chưa nói dứt lời, con bé Gia Nghi đã đổ bộ đến,giành dựt nhét cả vào miệng rồi lại lăn đùng ra khóc.
-Lại ớt nữa...
-Di Di,ăn.pizza này đi...
Vẫn như lần trước,Gia Nghi thần thánh xuất hiện nhưng không vội ăn chỉ dựt lấy,xem xét xem có quả ớt không mới an tâm bỏ vào miệng nhưng bọn nó cũng thay đổi chiêu trò đó là rắc ớt bột.
-Á...-Gia Nghi hét lên.-Sao lại ớt nữa.
Và nhiều lần sau đó,con bé mới bỏ được cái tật xấu hay giành giật đồ ăn của người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2015#teen