Thế giới ngầm (The Underground) - Prologue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Blue Sky (It’s me).

Rating: 15+

Category: hình sự, tâm lý, lãng mạn.

 

Không phải một câu chuyện cổ tích nơi mà hoàng tử và công chúa sống với nhau hạnh phúc mãi mãi về sau.

Không phải một bộ phim Hàn sướt mướt với nhiều cảnh chia ly thấm đẫm nước mắt và những căn bệnh nan y không thể chữa lành.

Không phải một câu chuyện teen bình thường với những chàng trai và cô gái sang trọng được bảo bọc trong lồng kính xa hoa hào nhoáng.

Đây, là thế giới đầy đen tối nơi con người ta sẵn sàng chà đạp lên nhau để đạt được đỉnh vinh quang tối cao nhằm nắm trọn mọi quyền lực.

 

Đây, là Thế giới ngầm.

 

 Trong fic có thể có những cảnh bạo lực máu me cần cân nhắc trước khi xem.

 

[Prologue]:

Một người con gái với đôi mắt cười tỏa nắng, sau bao biến cố của cuộc đời, trên đôi môi chỉ còn vương lại nụ cười nhạt thếch.

 

Một người con trai lớn lên trong đau khổ giày vò và những ký ức chắp vá đau thương phủ màu tuyết như biển sương mù mênh mông không thấy đường ra, đằng sau dáng vẻ phong lưu thường thấy chỉ là chuỗi ngày tràn ngập mùi máu tanh nồng.

 

Một cậu bé với trái tim yêu thương nồng ấm, cứ tưởng tình yêu sẽ tồn tại vĩnh hằng nhưng tất cả những gì nhận lại chỉ là cơ thể lạnh ngắt và linh hồn tàn hư.

 

Một người con trai lịch thiệp và hờ hững, dường như đôi mắt nâu kia lúc nào cũng chỉ tìm về một nơi vô định xa xăm.

 

 Một người đàn ông để leo lên được đỉnh vinh quang, không tiếc đẩy gia đình mình vào chỗ chết.

 

Một người đàn ông với suy tính thâm trầm sâu hơn đáy bể, sau chuỗi ngày lăn lộn mệt nhoài, giờ đây phải nhận lấy quả báo cho những tội ác mình đã gây ra.

 

Một đứa trẻ bị ruồng bỏ.

 

Một đứa trẻ phải trả cái giá quá đắt để trưởng thành.

 

Quá khứ ẩn khuất sau những trận thảm sát khốc liệt. Cao quý và được trọng vọng, lý tưởng cho con đường tương lai mà mọi giấc mơ theo đuổi.

 

2 chủ nhân tương lai của 2 tập đoàn đứng đầu Châu Á, mang trên người trọng trách quá lớn khi vẫn còn chưa hết non dại: đảm bảo sự yên bình của cả gia tộc.

 

Ai thắng? Ai thua? Ai đứng lên? Ai ngã xuống?

 


“Bức tường sắt

đã rỉ sắt

bàn tay máu

đã rỉ máu

rụng ngón bóp cò…”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro