CHƯƠNG II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi cứ ngồi trên chiếc xe, bị đưa đi tới nơi mà không hề hay biết. Chúng tôi cứ ngồi hàng giờ hàng giờ. Và rồi tôi thiếp đi để đỡ mệt.
- Xuống xe đi - Bỗng chiếc xe dừng lại cái kịch. Tôi lơ mơ tỉnh dậy, thấy cửa bên chiếc xe mở cửa ra, ánh sáng hắt vào làm tôi nheo mắt lại, bước xuống trong tâm trạng khó chịu và rồi bị choáng ngợp trước thứ trước mặt. Một căn nhà thật đẹp, rợp bóng cây xanh. Xung quanh là một hàng rào lá cao tầm 2m, mà lại liền một mạch nên không có chỗ nào để đi ra lại càng không thể biết tình hình bên ngoài

Một căn nhà sơn màu trắng bên ngoài, bước vào căn nhà được lót sàn gỗ, đầu tiên là gian phòng khách cực kì rộng, hai chiếc sofa dài màu xám đặt đối diện nhau, giữa là chiếc bàn kính bằng gỗ. Ở đầu hai ghế là một cái sofa khác nhỏ hơn tạo thành hình chữ U hướng về cái tivi trước mặt. Qua bên cạnh là gian bếp với một chiếc bàn tròn ở giữa cùng với nơi bếp núc đầy đủ dụng cụ. Gần đó lại có một cầu thang dẫn lên lầu hai chủ yếu là phòng ngủ. Đằng sau phòng bếp là cửa kính dẫn ra tới một vườn cực kì rộng. Một cửa khác từ phòng khách dẫn đến một hành lang dài. Trên hành lang là một cánh cửa dẫn đến kho, cửa khác thì dẫn vào một phòng nói chuyện. Cuối hành lang là khu tắm và bếp.
- Chào mừng đến với căn nhà trò chơi của ta. - Bỗng nhiên ôn Lữ nói đằng sau với giọng cười quái dị -  Đừng có hòng mà tìm cách thoát ra ngoài. Các ngươi đã bị đưa vào một chiều không gian khác. Chỉ có duy nhất ba người sẽ được thoát ra khỏi đây, tất cả những người còn lại sẽ bị quên lãng mãi mãi bị mắc kẹt ở đây, cứ tiếp tục đánh nhau đi và sẽ chẳng ai nhớ đến chúng bây Muahahahahaha - Ông Lữ cười một tràng ghê rợn chẳng khác nào những tên phù thuỷ độc ác. Ông ấy bắt đâu đi ra, khoá chặt lại cái cửa chính trước nhà. Như khóa chặt tất cả nỗi hoang mang vào sợ hãi chung với chúng tôi
- Chọn cho mình cái phòng ngủ rồi tập trung ở phòng khách. 10 phút để chuẩn bị - Ông Lữ nói vọng vào
Nhóm Outsider của tôi leo lên lầu, chọn cái phòng gần cầu thang nhất, phòng này trang trí thanh nhã với 4 giường. Nằm xuống với tấm nệm thật êm ái và cái chăn ấm. Trước giường còn có cái bảng với cây bút lông để ghi tên chúng tôi lên như đánh dấu giường của mình. Tôi ghi tên mình rồi đi xuống tham quan ngôi nhà.
- Không biết mình sẽ làm gì ở đây nhỉ - Con Chi hỏi rồi đi xuống phòng khác ngồi.
Tôi bước ra dạo một vòng ở ngoài vườn rồi cũng quay lại phòng khách ngồi chờ những người khác. Sau 10 phút thì những đứa khác đã ngồi vào chỗ của mình. Trừ một người. Phương Phạm - cô gái dây thun. Con này ai cũng biết là giờ dây thun, hẹn 10h đi tập văn nghệ nhắn tin 10h mới bắt xe. Sau khi chờ thêm 10 phút nữa thì nó mới chịu ló cái mặt ra. Mà ewwww nó lại đánh cái son family mart đỏ chót một lần nữa.
- Ewww, bộ tính nhảy đầm ở đây hả bà nội - Con Chi quay qua nói thầm với tôi rồi cười.
- Mà rốt cuôc thì "tụi mình" làm gì ở đây - Con Phương làm như mọi người đoàn kết lắm.
Bỗng nhiên chiếc tivi bật và chúng tôi thấy mặt ông Lữ ở đó.
- Chào mừng các em đến với Nhà Chung - The House - hiện tại ngôi nhà này đã bị khoá và không ai có thể bước ra. -Quao, ủa gì vậy tự nhiên đưa vào đây rồi không cho ra. Ồ quao

- Mỗi tuần sẽ có một người được chọn ngẫu nhiên làm Chủ Nhà, Chủ Nhà có nhiệm vụ đề cử hai người bị loại, hay còn gọi là Kẻ Gây Rối. Sau đó còn một người là Ẩn Danh sẽ bí mật đề cử Kẻ Gây Rối

Vào cuối tuần tất cả mọi người sẽ phải bầu ai là người bị loại. Chủ Nhà không được bầu trừ khi xảy ra trường hợp hoà phiếu. Cứ như vậy cho đến khi chỉ cho đến khi chỉ còn một người sót lại. Người đó sẽ được bước ra khỏi căn nhà này và hơn thế nữa là sở hữu nơi này.

- Nếu còn không hiểu thì bây giờ hãy bắt đầu ngay bây giờ vì vào cuối ngày hôm nay sẽ có đứa bị loại.
- Hả?? - Tất cả mọi người đều bất ngờ trước cái biến mới. Ủa gì vậy, mới vô mà.
- Trước tiên lớp trưởng lớp nay là ai? - Ông Lữ hỏi và ngay lập tức thằng Dương đứng dậy. Urghh luật thì tôi có hiểu sơ sơ, thằng này mà nắm quyền thì urghh, hồi nãy còn cãi lộn với nó trên xe. Thôi thì... chấp nhận số phận
- Trò sẽ là Chủ Nhà đầu tiên, tôi cho trò 5 phút để quyết định ai là hai Kẻ Gây Rối đầu tiên. Trong lúc này tôi sẽ chọn người Ẩn Danh. Và tụi Teen Đú cùng tụi con trai đu lấy thằng Dương.
- Ê mày, mày nghĩ ai nên là đứa bị đề cử? - Con Phương õng a õng ẹo
- Ừ thì tao còn đang hơi bất ngờ... - Thằng Dương gãi đầu
- Cần gì bất ngờ, mày chỉ cần nói ra hai cái tên thôi. Hai đứa mà mày không muốn phải sống chung trong mấy ngày tiếp theo - Woww tính ra là tụi Teen Đú cũng có não chứ bộ. Ngày nào cũng lo đú fame như mấy con dở và hiện tại nó như đang cố điều khiển thằng Dương. Nói thật thì ai nhìn vào cũng biết chưa đầy 2 phút mà chức Chủ Nhà đã chính thức vào tay con Phương dù không ai thừa nhận. Con Thư đã bỏ đi còn thằng Huân thì ngồi tán dóc với thằng Huy. Ngay lập tức con Chi kéo tôi và thằng Dương và tụi Teen Đú vào phòng nói chuyện riêng
- Mày làm cái gì vậy hả - Con Phương tỏ ra ghét bỏ
- Để tao đi tới kết luận luôn, mày biết là nguyên cái lớp này ai cũng ghét con Thư và thằng Huân. Nếu mày muốn an toàn những tuần sau thì nên đề cử hai đứa đấy. - Con Chi nói nhanh
- Ừ tao đồng ý - Lâu lắm rồi thì tụi tôi mới chung thuyền với con Phương. - Tụi này cũng không muốn có một thằng sàm sỡ trong cái nhà này
- Nhưng rốt cuộc chỉ có một đứa bị loại. Tao chỉ sợ có đứa quay lại trả thù - Hừm, thằng Dương sợ con Thư, phải ghi nhớ cái này lại
- Mày lo gì, giờ mày loại thằng Huân, còn con Thư, nó chẳng quan tâm đâu, mày có thể dễ dàng loại nó cơ mà - Con Bảo Ngọc chẳng đếm xỉa gì nhiều tới con Thư
- Cũng đúng. Được rồi cứ làm như tụi bây nói, tao cũng không ưa thằng Huân lắm.
- Ok, vậy đồng ý là loại thằng Huân trước rồi tính sau? - Con Phương chốt lại
- Ok. - Con Chi đồng ý và cả bọn bước ra. Cũng vừa lúc thằng Dương phải đưa ra đề cử.
- Bây giờ trò phải đưa ra hai đề cử, vậy nói xem ai là Kẻ Gây Rối?
- Dạ - Nó quay qua mọi người - Tao đề cử mày Huân và Thư. Có vẻ như không ai thích tụi bây cả.
- Được rồi Huân với Thư, hai trò hãy ngồi ngay chỗ chiếc sofa ở giữa. - Mấy đứa khác nghe vậy thì nhường chỗ cho hai đứa nó. Và như dự đoán con Thư cũng chả quan tâm gì mấy còn thằng Huân trông rất tức.
- Bây giờ các trò có 10 phút để chuẩn bị cho lễ loại trừ.
  Thằng Huân thì bắt đầu kéo phiếu từ tụi con trai, tôi thì quay qua chỗ tụi con Cần với Chu Minh
- Ê tụi bây nghĩ nên loại ai? - Tôi hỏi mặc dù đã biết câu trả lời
- Tất nhiên là thằng Huân rồi. Thằng đó có cái mùi gớm vl, tao chẳng muốn ở chung với nó đâu. - Con Hân chỉnh gọng kính.
- Đồng ý - Con Cần gật gù
Tôi bỏ đi quay về chỗ nhóm Outsider:
- Huân? - Con Pổ hỏi nhỏ
- Ừ , nhìn là biết rồi - Con Thuý nói. Rồi chúng tôi ngồi nhìn thằng Huân kéo phiếu về mình trong vô vọng, cũng khá vui, cuối cùng thì có thể chơi thằng này một vố. Thằng này là đứa MáCh LẻO, mày mà làm gì nó thì ngay lập tức sẽ tới tai giám thị ngay. Nên đây là lúc mà chúng tôi ai cũng công khai trả thù nó. Ai cũng trao nhau cái cười mỉm, dù có ghét nhau đo chăng nữa nhưng hiện tại thì một mục tiêu lớn hơn sắp biến đi rồi, không ai mà hạnh phúc chứ. Thậm chí tôi còn thấy Hotface Phương Phạm cười mỉm với kẻ quyết không đội trời chung - Thuý và con Thuý thậm chí còn cười lại.
- Bây giờ mọi người hãy lần lượt chuẩn bị vào phòng bỏ phiếu, nói người mà mình muốn loại. Trước tiên mời Đăng Khoa vào phòng.

Từng người từng người bước vào căn phòng, một căn phòng nhỏ với một chiếc ghế sofa màu đen với cái phông màu xanh.
- Bây giờ hãy nói tên người trò muốn loại.
- Uhmm tôi muốn loại Huân.
Một lúc sau khi ai cũng đã bỏ phiếu thì ông Lữ lại xuất hiện
- Sau khi số phiếu đã đếm với tỉ số áp đảo 14-0. Lê Huân trò đã bị loại. Trò hãy nói lời từ biệt và bước ra ngoài.
- Tạm biệt mấy bạn của mình, ước gì mình có thể ở chung với mấy bạn thêm vài ngày
- Ờ vậy thôi biến đi nha bye bye - Con Phương hững hờ rồi bước lên phòng.
- May quá giờ thì cái nhà này đỡ hôi hơn rồi mọi người ơi - Con Thuý chêm vào.
Và thằng Huân bước ra ngoài không thèm ngoảnh đầu lại, kết thúc một ngày thật dài và điên rồ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro