Bệnh viện Noah 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Haizz, chào các bạn. Hôm nay tôi đã xin con tác giả để chương này tôi kể. Hoài Nghi tôi đây chưa bao giờ ăn cơm chó, mà giờ đây tôi lại ăn một mâm. Thì việc chị Hoàng giao chức chủ tịch bệnh viện lại cho anh Linh Dương thì bắt đầu có những chuyện xảy ra..."

__________________
Thì như mọi ngày, tôi thức dậy, đánh răng, rửa mặt và khoác chiếc áo blouse đi ra sảnh để xem có ca nào không. Thật là hẹn anh Bàng để bàn chuyện mà giờ chẳng thấy anh ấy đâu. Tôi chưa ăn sáng, định bao ảnh một chầu thì no luôn rồi. Tôi gõ cửa phòng của anh Bàng, anh ấy với gương mặt lạnh bước ra nhìn tôi. Aiss sao ông cao quá vậy, cao bằng người yêu tôi luôn đó.

"Sao, chuyện gì ?"

"Anh quên hôm nay anh hẹn em ra để bàn chuyện của khoa mình hả ?"

Tôi khoanh hai tay trước ngực, gương mặt lộ ra vẻ bực bội nhưng anh ấy nào quan tâm.

"Đợi tí, anh thay đồ cái"

Anh ấy đóng cửa phòng lại, làm tôi đập nguyên bản mặt mình vào cửa kính. Hên cho ổng là tôi chưa gãy xương hàm mặt chứ không là không xong với Hoài Nghi này đâu.

Sau mười lăm phút đợi ổng vuốt keo, chải tóc thì một soái ca bước ra khỏi phòng. Nói vuốt keo chứ tóc anh ấy vẫn hai mái mà rũ xuống gương mặt điển trai ấy thôi.

"Ủa anh Long đâu rồi anh ?"

Haizz lại cái tính tò mò mà tôi lỡ đụng vào nỗi đau của anh ấy, mà thôi kệ ảnh ai thèm quan tâm chớ.

"Nó giận anh rồi, lí do cũng hài lắm"

"Kể luôn đi, em nghe nè"

"Thì hôm qua vô tình anh đi ngang phòng tài vụ. Có một nữ y tá bị ngã nên anh đỡ cô ấy, xong nó giận"

"Vừa lắm..."

*boom*

Vâng, một cụ u sưng trù vù trên đầu tôi đây. Tôi lấy tay xoa xoa cho nó xẹp bớt rồi đi đến phòng của chủ tịch.

Với thái độ lễ phép, kính trọng đàn anh nên tôi đã xưng hô đúng với cấp bậc của mình. Nhưng nhìn người cạnh tôi đi, một chút tôn trọng còn không có.

"Dạ chào chủ tịch"

"Chào"

Anh Linh Dương nhìn tôi, anh Bàng rồi bắt đầu bàn giao công việc của hôm nay.

Công việc hôm nay bận quá mà tôi quên mất mình có hẹn ăn trưa cùng Phong. May mà cậu ấy tâm lí nên đã mua đồ ăn cho tôi.

"Chào, bận quá hả"

"Ừm, cậu cầm gì vậy"

"À đồ ăn tớ mua cho cậu"

"Cảm ơn cậu"

Hai chúng tôi đang ngồi ăn thì một bác sĩ tóc màu xanh dương đậm bước vào. Trời ơi sao cái bệnh viện này ai cũng đẹp trai thế không biết. Ahhh tôi ngại chết đi được ! Mà khoan xí xí mình có bồ rồi.

"Ê Phong, thằng anh mày đâu rồi"

Trời má giọng nói ấm áp này, thật làm con tim bé nhỏ này xao xuyến mà.

"Dạ chắc ảnh ở trên phòng á anh"

"Haizz, cái thằng này. Công việc một đống mà đi đâu không biết"

Anh ấy bước ra khỏi phòng, tôi liền hỏi anh người yêu mét 85 của mình.

"Ủa ? Anh ấy là ai vậy ?"

"Trời, không nhớ luôn á hả. Anh Mập á"

"What, nà ní ?"

Sau khi chạy deadline xong thì tôi đi lên phòng của chủ tịch nộp đống giấy tờ, sau đó phải chạy ngược xuống làm phẫu thuật cho bệnh nhân nữa.

*tít...tít*

Tôi bước vào, trên tay cầm một đống tài liệu. Nhưng cái hình ảnh tôi đập vào mắt mình lại không thể tưởng tượng. A...anh Linh Dương với anh Mập hẹn hò với nhau trên đây á. Tôi ngượng đến đỏ mặt mà, tư thế một người ép người kia vào tường thật không thể tin được. Vô ý tôi đã làm nên tiếng động khiến anh Mập đẩy anh Linh Dương ra.

"Ủa Nghi ? Em lên hồi nào vậy"

Ôi má ơi, đối mặt với câu hỏi của chủ tịch tôi chẳng biết phải trả lời như thế nào. Tôi nộp đống tài liệu trên bàn rồi nhanh chóng chạy xuống bệnh viện.

"Ủa con bé sao ấy ta ?"

(Sau đó để con tác giả kể)

Thì sau khi Nghi chạy xuống bệnh viện thì Linh Dương đi lại chiếc ghế quyền lực mà ngồi xuống. Anh nhìn qua người kia, thấy cậu ấy cứ đỏ mặt còn né tránh ánh mắt của mình thế là Linh Dương hỏi.

"Sao đấy, nãy cuốn sách nó rơi tao sợ trúng mày thôi mà"

"Haizz, tao không nói cái đó. Quan trọng con bé Nghi nó nghĩ gì kìa. Mà nó trúng thì kệ má tao đi mày bao đồng làm gì ?"

Mập đi một mạch xuống bệnh viện, mặt của anh còn rất đỏ làm anh phải lấy tay che lại. Khiến mọi người hiểu nhầm Mập bị chảy máu mũi.

(Trả lại nè Nghi ơi)

Ok cảm ơn tác giả ! Sau đó khi làm phẫu thuật xong thì tôi đi ra khỏi phòng. Haizz mệt thật nhưng không sao tôi vẫn rất vui vì làm được việc tốt. Nhưng cái quái gì nữa đây, vừa định ra sảnh thì nghe được một cuộc nói chuyện bí mật của tân chủ tịch với bác sĩ trưởng khoa thần kinh.

"Đừng có né tao nữa coi"

"Lí do tao không được né mày ?"

"Vì tao yêu mày"

Chuyện tiếp theo là anh Mập bị cưỡng hôn, trời má tôi ngồi nhìn mà muốn chảy máu mũi. Anh Mập đẩy người đối diện ra, anh ấy chạy vào nhà vệ sinh. Tôi đứng một góc khuất chứng kiến mọi chuyện, không ngờ tân chủ tịch lại đi yêu bác sĩ trưởng khoa. Ôi cái này viết fanfic là ok luôn nè.

Tối hôm đó, tôi hẹn anh Mập ra gặp mặt. Anh ấy vẫn tươi cười nhưng tôi biết anh ấy sốc lắm.

"Chuyện ở phòng phẫu thuật, anh ổn không ?"

Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.

"Sao em biết chuyện đó ?"

"Lúc đó em vô tình nghe được cuộc hội thoại của hai người. Vậy...anh với anh ấy sao rồi"

"Anh cũng không biết, bây giờ không thể đối mặt với nó, anh thấy sao sao á"

"Em nghĩ anh nên mở lòng, anh ấy yêu anh mà"

"Được rồi, cảm ơn em. Ngủ ngon nha"

(Chuyển giao cho tác giả)

Sau đó, Mập đi về phòng của mình. Cậu nằm suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra với mình. Trong quá khứ cả hai cũng từng có những thời gian tươi đẹp cùng nhau. Vậy tại sao không tiến đến một mối quan hệ tốt hơn.

(Nghi ơi, kể tiếp nè)

Sáng hôm sau, tôi lại bị gọi lên phòng chủ tịch. Nhưng hình ảnh tôi thấy trước mắt là anh Linh Dương đỡ một bác sĩ nữ khác. Tôi quay người ra sau, những hình ảnh đó đã làm tổn thương một người. Anh Mập chạy đi, tôi nhìn hai người kia rồi chạy theo anh ấy. Hôm đó anh ấy nhốt mình ở trong phòng, kể cả tôi anh ấy cũng không cho vào. Nhưng mà...

(Chuyển nè con quỷ, nãy h mệt rồi nha)

Vâng xin lỗi Nghi nha. Linh Dương có tất cả chìa khóa của các phòng kí túc xá lẫn phòng ở của các bác sĩ nội trú. Anh bước vào phòng của Mập. Gương mặt lạnh lùng, mái tóc vàng nâu làm các cô gái mê đắm thì giờ đây lại dịu dàng đến kì lạ.

"Giận tao sao ?"

"Đi ra được không ? Tao không muốn nhìn thấy mày"

Linh Dương nâng gương mặt hoàn mỹ kia lên, nhìn vào đôi mắt ấy toát lên vẻ u buồn khiến ai nhìn vào cũng muốn khóc.

"Tao xin lỗi, đó là hiểu nhầm thôi. Tao yêu mày, mỗi mình mày thôi"

"Bốc phét"

Ôi cái miệng hại cái thân nha anh trai, và sau đó anh ấy bị chủ tịch làm gì thì các bạn tự hiểu nha.

________________
"Đó là câu chuyện bữa giờ bệnh viện Noah gặp phải. Và có một số vấn đề tôi cần đối chiếu với tác giả"

"Chào cô, series hãy tin em thêm lần nữa chừng nào cô ra tiếp ?"

"Từ đi, bí ý tưởng quá. Sắp thi rồi. Mai thi toán với tiếng anh đây này"

"Được rồi, theo thông tin tác giả nói là 13/5 tác giả thi xong. Nên các bạn đợi tới ngày đó sẽ có tiếp series. Còn bây giờ thì bái bai !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro