Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là câu truyện mình lấy cảm hứng từ hình ảnh đoàn tàu lửa trong tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam.

Câu truyện sẽ xoay quanh về Itadori Yuuji và cuộc sống của cậu từ lúc bé đến khi trưởng thành cùng với thứ tình cảm bị chôn vùi của cậu với Sukuna.

Trích đoạn của Itadori:

Hắn là bạch nguyệt quang của đời cậu, là thứ mà cậu theo đuổi nhưng chẳng thể chạm tới suốt cả đời.

- Cảm ơn vì đã đến, ca.

Văn án nếu ai chưa đọc:

- Ánh sáng là gì, là mờ mờ những đom đóm bay, là ánh trăng hay lập loè cam đỏ của ánh đèn hiu hắt?

Tại cái mảnh đất bị lãng quên ấy, thật may, hắn vẫn tìm thấy được ánh sáng của đời mình, nhưng hắn lo sợ, sợ một ngày ánh sáng ấy sẽ vụt tắt.
(11/10/1990)

_______________

Trên đoạn đường ray lạnh buốt cuối đông, tuyết rơi dày thành mảng, gió thét bên tai, nhưng thật tốt cậu vẫn còn một "căn nhà nhỏ", hì hì mặc dù nó không giống lắm.

- A..hắt xì..!

- Hôm nay trời lạnh quá a.

Cậu ôm chặt lấy chiếc áo rách nhem nhuốc, chạy thật nhanh ra khu đường ray xe lửa vẫn còn mờ mờ ánh sáng của ngọn lửa được đốt từ chiều. Cậu nhớ hắn lắm, hắn đã hứa với cậu chắc chắn hắn sẽ đến, sẽ đến, sẽ lại gặp cậu ở đây.

Nhưng tuyết rơi đã lâu lắm, rốt cuộc hắn vẫn không đến. Đã quá 12h đêm, tiếng tàu lửa ùng ùng đập vào tai khiến cậu thức tỉnh.

Toa tàu dừng lại, nhưng cậu không thấy hắn , hắn thực sự vẫn là thất hứa, vân bỏ rơi cậu.
(11/10/1990)

_____________________

Một người bỗng bước từ toa tàu xuống, cậu không biết hắn là ai, nhưng hắn thấy cậu đáng thương hề hề đứng đợi tại nơi đó, lại gần xoa mái tóc cậu, ôm lấy cậu như ăn ủi, đó có lẽ là lần đầu tiên cậu cảm nhận được cái gọi là ấm áp.
(11/10/1990)

*Note: truyện sẽ xoay quanh Itadori nha, chắc chắn phải ngược.
_Ờm và truyện này sẽ ngắn thôi, thích hợp đọc để điều chỉnh tâm trạng.
_Và vì vậy truyện này sẽ occ nhé, chứ ko occ thì viết khá khó nhằn.

Ủng hộ truyện ms của mk nhaa, đây là truyện lấy bối cảnh kháng chiên chống Mĩ nhé:

Tên: Bắc Nam

Trên chiến trường đầy hoa và máu.

Liệu em còn nhớ tôi.

Liệu tôi còn thấy em?

Dưới mưa bom bão đạn, giữa những cơn pháo hoa hồng màu máu.

Tôi hứa với em.

Một đời.

Tôi tuyên thệ với em.

Bắc và Nam.

Thống nhất.

Tôi và em, ta và Đất Nước

"Anh cho em mùa Xuân.
Nụ hoa vàng mới nở.
Chiều đông nào nhung nhớ...?"

link nha:

https://www.wattpad.com/story/366511829?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_writing&wp_page=create&wp_uname=TinhMyx1107

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro