Chap 1-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Auther : Socolayul

Couple : Yulsic,Yulti

Rating : K





Chap 1-1

Này, kia không phải là Kwon Yul, nam ca sĩ nổi tiếng nhất Hàn Quốc sao?

Anh ta đi cùng ai thế nhỉ?

Hình như là UEE.

UEE? Cô người mẫu đang lên gần đây?

Sao họ lại đi cùng nhau nhỉ? Trông có vẻ thân mật?

Không lẽ những gì các báo đưa tin là sự thật?Họ đang hẹn hò bí mật?



Chuông điện thoại vang lên, một cô gái với mái tóc đen xõa ngang vai và nước da socola cùng với gương mặt cực kỳ xinh đẹp đang chú tâm vào màn hình máy tính, nhấc điện thoại một cách vô thức.

-Alo. Kwon Yuri xin nghe.

-Yuri. Anh Yul đây. Anh bị phát hiện và đang phải trốn ở gara cạnh tòa nhà SM. Đầu dây bên kia có vẻ hấp tấp và giọng nói rất nhỏ như sợ bị nghe thấy.

-Thì sao? Đáp lại chỉ là một vẻ lạnh lùng của cô gái trẻ.

-Giúp anh lần cuối đi mà em gái yêu dấu.

-Đây là lần cuối thứ n của anh rồi. Lần này lại là cô nào đây?

-UEE. Bọn anh đang bị vây kín. Không có đường thoát. Mau giúp anh …Alo, Yuri…Alo???

Tút Tút Tút

Kwon Yuri bực mình ngắt kết nối điện thoại. Anh trai cô, ca sĩ nổi tiếng Kwon Yul luôn làm cô bực mình với hàng đống những rắc rối từ những mối tình không đâu vào đâu của mình. Thật không biết bao giờ cô mới có được một ngày thoải mái đây.

Chỉnh lại đôi kính một cách cẩn thận trước gương. Với mái tóc giả cùng bộ quần áo nam tính, trông Yuri lúc này không khác gì anh trai Yul của cô. Đúng thôi. Bởi họ là anh em sinh đôi mà. Lấy vội chiếc áo khoát có cổ, Kwon Yuri vội vã bước lên xe và hướng thẳng đến tòa nhà SM.



Cậu có chắc là thấy anh ấy bước vào đây không?

Chắc mà. Ai chứ Kwon Yul tớ không thể lầm được. Ngày nào tớ chả ngắm hình anh ấy trước khi ngủ.

Vậy sao anh ấy còn chưa ra nhỉ?

Cậu không thấy một đống người quanh mình sao? Ra đây để họ mần thịt anh ấy sao?

À. Hiểu rồi.

Cậu đúng là ngố hết biết.





Kwon Yul!Kwon Yul! Kwon Yul!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tiếng đám đông la hét càng lúc càng to. Kwon Yul đang đứng nép ở cánh cửa gara cũ. Mọi người đều nghĩ là anh vào tòa nhà SM nên không có ai xông vào đây. Nhưng chỗ họ đứng rất gần gara. Anh mà bước ra thì bị túm là cái chắc. Sao cái đám người này lại bám dai thế nhỉ? Aish.Anh lầm bầm nguyền rủa. Cũng tại cái tính đào bông của mình cả. Đẹp trai nó khổ thế đấy! Nếu mọi người mà thấy mình đi với cô nàng UEE này thì không biết hậu quả ra sao nữa. 

UEE đang ngồi bên cạnh anh nhưng cô ta không nói gì, vẻ mặt không có nét gì gọi là lo lắng. Cô nàng còn đang bận soi gương. Khổ, người mẫu đi đâu, làm gì cũng cần phải đẹp trước tiên.^^.

Chuông điện thoại của Yul vang lên. Kwon Yul nhìn UEE mỉm cười.

-Chúng ta được cứu rồi.







Yuri mở cửa xe, xem xét tình hình trước mắt. Thở dài. Cô bước vào bên trong tòa nhà SM với chiếc mũ trùm kín đầu. Đám đông bên ngoài có cả một vài phóng viên đang ngóng bên trong nên không ai để ý khi Yuri bước qua. Năm phút sau, cô đi ra và lần này cố ý để chiếc mũ trên đầu bị lệch một bên, mắt kiếng cũng không còn đeo nữa. Một vài người chú ý đến cô và họ hét lên khi nhìn thấy khuôn mặt cô lúc này.

Kwon Yul!Là Kwon Yul đó.

Tiếp sau đó thì bạn biết mà, màn rượt chạy quen thuộc giữa thần tượng với fan và bọn nhà báo. (Cứ tưởng tưởng như cảnh anh Rain bỏ chạy trong phim Full House ý ^^).Yuri vừa bỏ chạy vừa thầm nguyền rủa anh trai mình. Cô cứ chạy mà không cần biết đích đến, thỉnh thoảng quay lại phía sau để rồi hoảng hồn cắm đầu chạy.>.<.Cô tức tối khi nghĩ đến khuôn mặt hý hửng của anh trai có lẽ giờ này đang đường hoàng ra về với người đẹp.

Đến một con hẻm trước mặt, cô vội vàng lách vào và không may va phải cái gì đó mà ngả về phía sau.

-Ouch.

Yuri ngước lên, đó là một cô gái với mái tóc màu vàng óng mượt và đôi mắt nâu tuyệt đẹp. Chợt nhớ đến tình cảnh hiện giờ của mình, Yuri vội vàng xin lỗi rồi tiếp tục chạy nhưng có cái gì đang ngăn cô lại. Cô gái tóc vàng đang cầm tay cô.

-Đi theo tôi. Tôi sẽ giúp anh.

Nói rồi không kịp chờ Yuri phản ứng, cô kéo Yuri chạy sâu vào con hẻm ngoằn nghèo và dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ. Cô gái lạ mặt tra chìa khóa vào rồi kéo Yuri vào trong nhà.

-Phù. Chúng ta thoát rồi. Cô gái nhìn Yuri rồi mỉm cười, có lẽ đó là thứ đẹp đẽ nhất trong căn nhà nhỏ bé này.

-Cảm ơn. Tôi có thể làm gì để trả ơn cô?

-Oh.Không cần đâu. Nhưng sao anh bị người ta rượt dữ vậy. Không phải là ăn cắp gì đó chứ?

Anh? À, phải rồi, mình đang đóng giả là anh trai mà. Nhưng nếu vậy cô ta không biết Yul? Cô ta chưa bao giờ xem ti vi sao?Hay chỉ giả vờ?

Những suy nghĩ đang dồn dập trong đầu Yuri.

Thấy cô ngồi yên lặng mà không nói gì, cô gái tỏ vẻ lo lắng.

-Anh sao vậy? Tôi nói gì không phải?

Yuri thoáng giật mình.

-Không. Nhưng cô thật sự không biết tôi là ai? Yuri nhìn thẳng vào đôi mắt của người đối diện tìm kiếm sự dối trá.

-Thế anh là ai?

-Kwon Yul.

………………

-Tôi có quen anh sao? Cô gái tóc vàng đăm chiêu, có lẽ cô đang suy nghĩ mình đã gặp người này trước đây?

-Không.Không có gì.Cô đừng suy nghĩ nữa.

Bất chợt, cô gái tóc vàng la lên hốt hoảng.

-Thôi chết, tôi quên mất mình phải tới trường. Hôm nay có bài kiểm tra quan trọng.

-Để tôi đưa cô đi, coi như trả ơn cô.Tôi để xe gần đây thôi.

Cô gái ngần ngừ rồi cũng gật đầu. Nhưng sau khi ngồi lên xe Yuri cô hối hận ngay lập tức. Chúa ơi. Anh ta đi với tốc độ bao nhiêu Km/h vậy trời? Trong khi xe chạy cô nắm chặt tay Yuri vì sợ.

-Anh có thể đi …chậm lại không?Cô gái nói một cách yếu ớt.

-Không phải cô sắp trễ sao?

Cô gái tóc vàng muốn nói điều gì đó nhưng cô khựng lại.

Buồn nôn quá. Cô lấy tay bụm miệng để không nôn nhưng chỉ được một lúc, cô sắp không chịu được nữa. May cho cô là đã tới trường. Chiếc xe thắng lại đánh két, theo quán tính cô bị đổ người về phía trước và thảm cảnh đã xảy ra. Cô nôn hết những thứ mà mình đã ăn lúc sáng vào xe và tệ hơn là cả trên tay áo của Yuri. Khỏi phải nói, mắt Yuri mở to như muốn bung ra, miệng mấp máy không nói nên lời. Đây là chiếc xe mà Yuri thích nhất.Và quan trọng hơn, cô ta ói lên người Kwon Yuri cô.

-Tôi xin lỗi. Nhưng tôi không kiềm được. Tôi sẽ trả …chi phí rửa xe.

Cô gái tóc vàng nhìn Yuri với vẻ tội lỗi. Khó khăn lắm cô mới có thể hoàn thành câu nói của mình. Nhìn Yuri rất đáng sợ.

-Không cần. Cô vào lớp đi. Mặc dù không muốn đối xử với người đã giúp mình như thế nhưng nhìn chiếc xe thân yêu với những tàn tích của nó thì Yuri không thể giả vờ thoải mái được.

- Cô biết nhà tôi rồi đó. Hãy rửa xe và tôi sẽ trả mọi chi phí. Cô gái tóc vàng nói rồi vụt chạy vào sân trường đông đúc để lại Kwon Yuri đang thầm tiếc thương cho số phận hẩm hiu của mình.

Bất chợt cô thấy một chiếc ví trên ghế xe bên cạnh mình. Có lẽ là của cô ta. Yuri mở ra xem và thấy trong đó chỉ có giấy tờ tùy thân và một ít tiền lẻ. Cô ta định trả cho mình bằng đống tiền lẻ này sao? Bỗng Yuri mỉm cười khi thấy tấm thẻ sinh viên của cô gái trẻ tuổi.Ảnh thẻ của cô ta nhìn ngố thật.

-Jessica Jung. Cô có cái tên thật đẹp.Tôi sẽ nhớ cái tên này.







Au's note: Lại là mình đây. ^^. Các Re nhớ ủng hộ nha, để lại com để mình có động lực. Dạo này rảnh rỗi quá nên viết hơi bị nhiều ^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi