Chap 1-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1- 2

Yuri trở về nhà với chiếc xe đã được rửa sạch sẽ nhưng người cô vẫn bị ám mùi do ngồi trong không gian kín. Kwon Yul đang ngồi thủng thỉnh đọc báo và đã ngửi thấy mùi lạ.

-Này Yuri, em chui rúc ở xó xỉnh nào mà người ngợm hôi hám thế? Kwon Yul vừa bịt mũi phẩy phẩy tay vừa nói.

-Yah.Em còn chưa tính sổ với anh đó. Tất cả những thứ này là tại ai chứ? Yuri nóng máu, cô thực sự muốn đạp cái người ở trước mặt mình một cái. Anh trai thì sao chứ.Cùng lắm chỉ sinh sớm hơn cô có vài phút.

-Không lẽ là do anh? Yul không biết vô tình hay cố ý mà buông một câu gọn lỏn.

Còn ai trồng khoai đất này?

Nhìn cái bản mặt như vô tội của anh, Yuri không muốn nhịn nữa. Cô tiến tới chỗ Yul đang ngồi và giơ chân đạp thẳng anh một phát.Yul ôm bụng kêu lên thành tiếng:

-Eh…Đau…Em có phải là… con gái không vậy?

Cô không thèm trả lời, bỏ mặc anh trai đang rên rỉ vì đau và bước vào phòng tắm. Cô cơi áo, cái mùi khó chịu xộc vào mũi khiến cô nhăn mày khó chịu. Jessica Jung, cô thật biết cách làm người khác nhớ tới mình đó

Yuri đang tận hưởng một buổi sáng chủ nhật tốt lành. Cô vẫn còn đang ngủ và không có ý định thức dậy sớm ngày hôm nay.Nhưng cái điện thoại chết tiệt cứ rung liên hồi, bất đắc dĩ Yuri đưa tay tìm nó và đặt lên tai nghe trong trạng thái còn mơ màng.

-Yuri, tớ Sooyoung đây.Tớ không muốn phá rối buổi sáng tốt lành của cậu nhưng có chuyện lớn rồi.Một tấm ảnh Yul với cô gái lạ mặt đang lan truyền trên mạng với tốc độ chóng mặt.Họ bảo đó là người tình bí mật của anh ấy.

-Gì cơ??? Yul đâu? Yuri bật dậy ngay lập tức.

-Anh ấy đang ở cùng tớ. Sáng nay có một buổi phỏng vấn ngắn với đài MBC.

-Hủy đi. Đưa anh ấy về đây.Ngay bây giờ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Sooyoung bỏ điện thoại xuống nhìn Yul lắc đầu. Yuri đang rất tức giận. 

-Tốt nhất anh nên chuẩn bị sẽ nói gì với cô ấy.

Yul chán nản gục gặc đầu. Anh đang lo lắng số phận của mình trước cô em gái hơn là đối mặt với đám phóng viên dở hơi kia.

Phòng làm việc trong nhà Yuri giờ chìm trong không khí yên lặng đáng sợ. Cả Yul lẫn manager kiêm bạn thân của 2 người Choi Sooyoung ngồi nhìn nhau lấm lét. Yuri nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên bàn như không tin vào mắt mình.Cái quái gì đang diễn ra vậy?

Yul thúc Sooyoung, và cô lên tiếng.

-Eh…hèm.Yuri à. Cậu có nghĩ đây là ảnh ghép không?

-Anh thề là mình không quen bất kỳ cô gái nào có mái tóc màu vàng như thế cả.Tin anh đi.Yuri.

Cô tin chứ. Bởi vì người trong ảnh không phải anh trai cô. Đây chẳng phải là cô và cô gái tóc vàng ngày hôm qua, Ms Jessica Jung??

Bộ não thông minh của Yuri đóng băng nãy giờ đã hoạt động trở lại. Cô bỏ vào phòng mình và bước ra với một cái thẻ sinh viên đưa cho Sooyoung.

-Tớ muốn cậu tìm hiểu tất cả về người này. Chúng ta cần cô ấy.

Cả Yul lẫn Sooyoung đều ngạc nhiên với thái độ của Yuri nhưng họ không dám phản ứng. Cả hai nhìn chằm chằm vào hình ảnh cô gái trong tấm thẻ sinh viên. Bất chợt họ cùng ngước lên nhìn Yuri một cách khó hiểu. Đây chính là cô giá trong bức ảnh, sao Yuri lại có cái này? Cuối cùng vì không cưỡng lại được những thắc mắc dồn dập, Yul cất tiếng hỏi:

-Em biết cô gái này sao?

-Cô ấy đã giúp em chạy trốn đám phóng viên và các fans cuồng của anh ngày hôm qua. Tấm ảnh này là chụp em với cô ấy trong lúc bỏ chạy.

Sooyoung há hốc mồm trước những thông tin vừa được Yuri cung cấp. Thế mà cô cứ tưởng cô ta là một mối tình ngang qua nào đó mà Yul không nhớ ra nổi chứ. Giờ thì cô hiểu rõ thái độ Yuri là vì sao rồi.

-Nhưng cụ thể chúng ta cần cô ấy để làm gì? Sooyoung vẫn còn chút thắc mắc với câu nói của Yuri và Yul gật gù đồng tình với cô ấy.

-Không thể để yên rồi chờ cánh nhà báo tìm ra cô ấy được. Tin đồn tình cảm này sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Yul.Vả lại em không muốn mắc nợ cô ta. Chúng ta sẽ thuê cô ấy làm manager cho anh và sau đó tấm ảnh này sẽ trở thành cô manager đang kéo anh thoát khỏi các fans hâm mộ.

-Gì cơ?Chẳng phải có Sooyoung rồi sao? Yul bất mãn lên tiếng, anh không muốn có thêm manager.

-Lịch làm việc sắp tới của anh rất nhiều. Một mình Sooyoung sẽ quá sức. Vả lại thuê cô ấy là biện pháp tốt nhất để thoát cái scandal nhảm nhí này của anh đó.

Những gì Yuri nói đều có lý. Sooyoung không nói gì, mấy ngày gần đây cô cũng cảm thấy đuối trước một mớ công việc dồn dập. Có ai đó giúp đỡ sẽ tốt hơn. 

-Nhưng liệu cô ấy có đồng ý không? Yul vẫn còn cố gắng.

-Anh yên tâm. Với gia cảnh như thế chắc chắn cô ta sẽ nhận lời thôi. Yuri nhớ lại căn nhà nhỏ với chẳng có đồ dạc gì nhiều.Cô chắc chắn cô ta không thuộc dạng khá giả nếu không muốn nói là nghèo rớt mồng tơi. Chiều nay anh hãy đến trường Đại học Seoul nói chuyện với cô ấy đi.

-Tại sao lại là anh? Phiền phức lắm, Yul càu nhàu.

-Bởi vì buổi chiều anh không có lịch, em có cuộc gặp quan trọng và Sooyoung sẽ đi theo. Em không muốn chủ tịch biết chuyện NÊN ĐỪNG CÓ THẮC MẮC NỮA.TẤT CẢ MỌI CHUYỆN KHÔNG PHẢI TỪ ANH SAO?

Yul bịt tai tránh tiếng hét của Yuri, anh biết mình không nên chọc giận Yuri nữa. Thề có chúa, từ nay anh không dám giở trò với mấy cô nàng diễn viên, người mẫu nào nữa. Dính vào mấy chuyện này nhức não quá.

Buổi chiều Yul đành phải lết xác lái xe tới trường đại học Seoul danh giá. Yul đậu xe ở bên ngoài, không dám vào trường. Mặc dù đã hóa trang rất cẩn thận để tránh bị nhận ra nhưng anh vẫn không muốn mạo hiểm bước vào trong. Anh ngồi trong xe, quan sát những sinh viên ra về và bắt đầu công cuộc tìm kiếm cô nàng tóc vàng. 

Sinh viên trường này cũng đẹp đó chứ, dù sao mình vẫn tìm được chút an ủi khi ngắm mấy cô bé dễ thương ở đây. 

Và kia rồi, anh đã tìm được cô gái trong ảnh. Mái tóc vàng rực rỡ của cô khó mà lẫn lộn với bất kỳ ai. Anh bước xuống xe và tiến về phía cô. Không hiểu sao nhìn thấy cô anh không còn phản đối chuyện cô sẽ làm quản lý cho mình. Cô mang đến cho anh một cảm giác rất yên bình.

-Xin lỗi,cô có phải là Jessica Jung.

-Vâng. Có chuyện gì sao? Jessica hơi ngạc nhiên nhìn người lạ mặt.

Hãy nói với cô ta là anh muốn nói chuyện về chiếc xe đã bị cô ta làm bẩn ngày hôm qua.

-Tôi chỉ muốn nói chuyện với cô một chút về tiền rửa xe…

Jessica như nhớ ra điều gì.

-Ah. Bây giờ tôi… không có tiền. Ngày mai anh quay lại đây có được không? Tên hôm qua trông có vẻ giàu mà lại keo kiệt khiếp,còn cho người tới tận trường, hix.(Suy nghĩ của bạn ca đó ạ)

-Oh, tôi nghĩ là chủ nhân chiếc xe cần tiền gấp, nên tôi sẽ chở cô về nhà và đợi cô lấy tiền, Ok?

Jessica suy nghĩ rồi gật đầu.

Chiếc xe đưa họ trở về nhà Jessica trong con hẻm hôm nọ. Vì hẻm nhỏ nên Yul phải đậu xe ở bên ngoài.

-Mời anh ngồi. Đợi tôi một lát nhé.

Yul lúc này đã cởi bỏ hết lớp hóa trang. Jessica bước ra thoáng giật mình.

-Anh…là người hôm qua?

-Tôi có chuyện muốn nói với cô.

Yul nhìn Jessica và kể lại tất cả mọi chuyện.

Jessica lắng nghe mà không bộc lộ chút biểu cảm.

-Vậy ra anh là một ca sĩ nổi tiếng. Người hôm qua là em gái sinh đôi của anh? Và các anh cần tôi làm manager để thoát khỏi một vụ scandal sắp xảy ra?

-Uhm.Cô biết đấy. Điều này có lợi cho cả 2 chúng ta. Tôi biết cô cũng không muốn dính vào rắc rối với cánh nhà báo. Họ sẽ tìm cô và dù cô có phủ nhận thì họ cũng sẽ làm phiền cô trong một thời gian dài.

Anh ta nói đúng. Nhà báo là những người rất đáng sợ.Nếu làm manager cho anh ta cũng không mất gì. Mình sẽ có tiền. Jessica đang rất vui nữa là đằng khác.

-Được rồi. Tôi đồng ý nhưng với một điều kiện.

-Cô cứ nói.

-Tôi chỉ có thể làm việc từ buổi chiều. Tôi còn phải học đại học.

-Chuyện đó không thành vấn đề.

-Vậy….

-Còn gì nữa sao?

-Anh có thể… trừ tiền rửa xe vào lương không? Tôi vừa bị mất ví ngày hôm qua.

Kwon Yul bật cười. Anh lấy ra một chiếc ví màu hồng xinh xắn.

-Lúc nãy tôi muốn gặp cô nên lấy cớ thôi. Cô không cần trả lại tiền gì đâu. Em gái tôi không có hẹp hòi vậy. Chiếc ví này cô để quên trên xe hôm qua.

À vâng, cô ấy không có hẹp hòi, cùng lắm chỉ nhìn tôi như muốn nuốt sống khi tôi lỡ …làm vậy trên xe cô ta thôi. Là ai đã cứu cô ta khỏi đám đông đó chứ. Đúng là làm ơn mắc oán.

Tất nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của bạn ca thôi chứ nàng không dám nói huỵch tẹt ra vậy đâu. Nàng ngây thơ và hiền dịu lắm, ít nhất là trong mắt Yul lúc này.^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi