iii.b - chuyện dỗ ngọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối đó, mặt đứa nào đứa nấy ngờ nghệch trông đến tức cười, rồi nhào vô hỏi cậu tới tấp nhưng Kihyun có biết gì đâu nào. Đã mang thai bao giờ đâu mà biết, nhưng chắc mẩm cũng sớm thôi. Kihyun thấy mùi của Minhyuk nghe quen quen là vì có vài phụ huynh mà cậu quen cũng có mùi tương tự như vậy khi đang mang thai.

Nhưng cứ để ba Hyunsik đến xem cho chắc, dù gì ba cũng từng mang thai Hyunwoo và còn là bác sĩ khoa Omega nữa, nên chắc ba sẽ biết có chuyện gì với Minhyuk thôi. Kihyun cố giải tán cả đám đi về phòng nghỉ ngơi, đem cho Jooheon chăn và gối để nó nằm bên ngoài phòng khách rồi cậu đi vào phòng cùng Hyunwoo.

__________________

- Ừ Minhyuk mang thai rồi mấy đứa à. Chắc được 2 tuần tuổi rồi, nên tính tình nó dạo này thay đổi là đúng, nhưng ba không dám chắc là nên chở Minhyuk đến bệnh viện vào lúc này đâu, vì nó còn yếu lắm. Mai ba sẽ lại quay lại xem tình hình của nó, còn bây giờ cấm đứa nào dám làm thằng bé xúc động nghe chưa!!!

Sáng hôm sau ba Hyunsik đến sớm, được Kihyun dẫn vào phòng tầm nửa tiếng sau thì đi ra và lên tiếng cảnh báo tụi nó như vậy đó. Ba cũng không quên hôn lên má Hyunwoo và Kihyun một cái trước khi ra về, còn dặn tụi nó là nên sớm làm lễ thắt nút* đi nữa. Nhưng Kihyun chẳng hiểu đó là cái lễ gì.

Sau khi nghe từng lời từng chữ mà ba Hyunsik nói, tai Jooheon cứ ong ong cả lên, chữ "mang thai... hai tuần tuổi", cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu. Cậu biết là cả hai làm tình thì chẳng thiết tha gì đến chuyện mang bao cả, nhưng anh ấy có uống thuốc kiềm hãm mà. Sao lại có thể mang thai, không phải cậu ghét chuyện có con, cậu còn ước ao có thật nhiều nữa kìa.

Nhưng chuyện làm cậu bối rối nhất bây giờ là sao anh không nói cho cậu biết, và phải làm sao để được ôm anh vào lòng nói tiếng xin lỗi đây. Jooheon thấy nhớ thân hình ốm gầy mà nuôi biết bao năm vẫn không mập nổi trong vòng tay mình, nhớ mùi hương ngọt ngào của anh nữa.

Jooheon vò đầu bức tóc cả buổi trên ghế sopha, cả đám còn lại thì chẳng biết nói gì trong tình hình như này ngoài ngồi tụm lại với nhau ăn sáng. Chẳng thèm kêu Jooheon làm gì, cho nó ngồi đó suy nghĩ một chút có mà hay hơn để nó ngồi ở bàn ăn mà vò đầu bức tóc, đồ ăn mà dính mấy sợi tóc cam thì ai ăn được.

Dồn hết can đảm của một Alpha, Jooheon đứng phắt dậy, làm Hyungwon đang nhìn Jooheon lo lắng giật cả mình rớt miếng thịt rán xuống sàn nhà luôn. Cậu hùng hổ đi thẳng tới trước cửa phòng.

- Minhyuk anh ơi! Omega của em, cho em vào phòng được không?

Jooheon đặt đầu mình lên cửa, nói nhẹ nhàng, tha thiết được nghe thấy tiếng anh. Cậu đứng như vậy được tầm 5 phút, vài giây cứ lặp lại câu xin lỗi, thì cậu mới chợt nhớ thói quen đáng yêu của anh.

- Minie à, anh biết là em không thể nhìn thấy anh gật đầu mà, nên trả lời em đi!

Cậu cười nhẹ, chờ đợi thêm vài giây để cho người trong phòng hết xấu hổ thì mới nghe thấy tiếng ừ nho nhỏ của Minhyuk. Jooheon chầm chậm mở cửa bước vào, trên giường là một cục tròn tròn nhô lên dưới tấm chăn. Cậu tiến lại gần, ngồi lên mép giường.

- Em xin lỗi vì ngày hôm qua đã lớn tiếng với anh, đáng lẽ em phải bình tĩnh nghe anh giải thích, em xin lỗi. Tha lỗi cho em đi, em nhớ anh!

Minhyuk lưỡng lự trước lời xin lỗi của Jooheon, anh biết trong chuyện này anh cũng có sai một phần, nhưng anh sợ nói với cậu rằng anh mang thai sẽ làm cậu hoảng lên và ghét bỏ anh, nên anh không dám nói gì.

Minhyuk cũng nhớ Alpha của mình, nên khi nghe Jooheon nói nhớ anh, chút giận hờn vì bị Jooheon mắng hôm qua cũng tan biến. Anh mở chăn ra rồi vươn tay ôm lấy cổ cậu.

- Minie cũng nhớ em nhiều lắm!

Cái cảm giác thoải mái khi được ở gần nhau luôn là tuyệt nhất. Cả hai tựa trán nhìn nhau, mắt Minhyuk sưng húp nhìn đến phát thương, cậu đặt một nụ hôn lên mí mắt anh.

- Sao anh không nói em biết anh mang thai? Anh không nghĩ đó là chuyện nên nói với em ngay lập tức hay sao mà giấu?

- Anh sợ em ghét anh vì cố ý không chịu uống thuốc rồi mang thai ngoài ý muốn...

- Ôi trời ơi, ngốc của em, sao em lại ghét anh vì chuyện như vậy được, em mừng vì ta sắp có con đó chứ! Nhưng lần sau có chuyện gì thì phải nói cho em biết, nhé!

Minhyuk gật đầu, rồi đưa môi đến hôn Jooheon, càng hôn anh càng thấy thân nhiệt trong cơ thể mình càng tăng lên, mùi Omega cũng dần dần được tiết ra ngập tràn cả căn phòng. Jooheon kéo người anh ra một chút, khó chịu vì bị cản trở Minhyuk nũng nịu rên rỉ.

Jooheon suy nghĩ trong đầu, Tin đồn Omega mang thai thường có ham muốn đặc biệt cao, nếu được ở gần Alpha là thật nhỉ? Vì ảnh đang phát tình này, trong khi 2 tuần trước vừa mới phát tình xong. Mà làm tình lúc mang thai có ảnh hưởng gì đến em bé bên trong không nhỉ?

Cậu cứ mãi mê nghĩ mà quên mất có một Omega phát tình đang rên rỉ khó chịu trong vòng tay cậu, đến tận lúc bị nhéo một cái lên vai thì cậu mới dừng. Thôi liều mình đi, chắc không sao đâu, nhẹ nhàng là được ấy mà.

Đặt Minhyuk xuống giường, cậu cẩn thận cởi quần áo cả anh và cậu ra. Hôn lên bụng anh, nơi bé con của cả hai đang lớn lên trong đó. Còn gì hạnh phúc hơn chuyện này nữa không chứ.

Từng cử chỉ vuốt ve của Jooheon càng làm cho kết dịch ở dưới lỗ nhỏ của anh tiết ra nhiều hơn, Minhyuk rên rỉ, nhắm nghiền mắt lại tận hưởng cảm giác lưỡi của Jooheon thuần thục liếm lỗ nhỏ của anh.

Khi thấy là mình không thể để dương vật mình cứ trướng đỏ ở không như vậy được nữa, cậu nhẹ nhàng đặt nó trước lỗ nhỏ của anh, từ từ đưa vào trong. Hương cam gắt gỏng cứ lờn vờn trong không khí khiến Minhyuk bây giờ giống hệt như một đống lộn xộn rên rỉ.**

Jooheon ôm lấy anh ngồi dậy, để bây giờ cả hai đang ở trong tư thế Minhyuk ngồi lên dương vật cậu. Tư thế này là tư thế yêu thích của Jooheon, vì nó đi vào sâu hơn và dễ lên xuống hơn. Cậu ôm chặt lấy eo anh, tránh ép vùng bụng, dùng độ nhún của tấm nệm mà ra vào nhịp nhàng.

Minhyuk từ đầu đến cuối để cậu muốn làm gì thì làm, cắn mạnh lên vai Jooheon ngăn tiếng rên rỉ quá lớn của mình. Cậu có đau nhưng quen rồi nên cũng kệ, di chuyển cả hai tay xuống bóp mông anh. Jooheon gầm lên vì đạt đến giới hạn rồi cắn mạnh vào tuyến mùi Minhyuk.

Cảm nhận được kết đang dần dần nở to ra, cùng với cơn đau từ cái cắn của Jooheon, Minhyuk rên to một lần cuối khi cơn khoái cảm ập tới rồi cũng lên đỉnh cùng với cậu. Cậu hôn lên môi anh dịu dàng, ôm lấy Minhyuk vì mệt mà thiếp đi vài phút sau vào lòng mà ngủ. Dù gì hôm nay cũng là cuối tuần!

_________________

Bên ngoài bàn ăn sáng...

- Nhất định trong vòng tuần sau em sẽ kiếm được căn nhà nào có cái tường cách âm thật dày. Hãy tưởng tượng 9 tháng nữa phải nghe Minhyuk rên rỉ thì có mà giết em đi!

Hyungwon lèm bèm khó chịu, thứ nhất là vì mất miếng thịt, thứ hai là cái âm thanh kia làm cậu nửa thấy ghê nửa hứng, vậy nên cậu phải ra hiệu cho Hoseok lát nữa vào phòng. Còn Changkyun quá mệt để chú ý đến gì khác ngoài cái video mèo con đáng yêu trên Youtube.

Không phải một mình Hyungwon muốn chuyển nhà đâu, mà Hyunwoo cũng cần bầy chuyển đi thật. Giấy tờ đăng ký bầy cũng đã hoàn thành hết, giờ chỉ còn mỗi việc chuyển nhà và làm lễ thắt nút truyền thống của dòng họ anh nữa là xong.

___________

Giải thích:

* Lễ thắt nút: là cái lễ có cái tên nghe dở hơi mà tui có thể nghĩ ra được dành cho việc tạo bầy.

** một đống lộn xộn rên rỉ: again, tui thích cái cụm từ "a moaning mess" nên dịch ra nó sẽ giống như vậy.

Ôi thề cặp này tui chẳng viết H mạnh bạo như mấy cặp kia được, kiểu hai người này trong mắt tui chỉ có sự đáng yêu tột cùng thôi. Tính không viết H đâu, nhưng không có H thì đâu phải ABO nữa :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro