hai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

____ time skip ____

Sức khỏe của Asahi hồi phục rất tốt, 2 tháng sau em được xuất viện về nhà.
Mặt trời đã lên cao, cũng đã 9 giờ sáng, những ánh nắng len lỏi qua kẽ lá chiếu vào cửa sổ phòng Asahi. Em quay người dụi dụi mắt, ôm đầu vì hơi nhức, lười biếng bước xuống giường bước vào nhà vệ sinh. Ting! Em đang đánh răng có tiếng người bấm chuông cửa. Asahi vẫn cầm bàn chải trên tay lững thững ra mở cửa vì em biết chắc đó không ai khác ngoài Yoon Jaehyuk - người yêu của em. Nhưng mà phải không nhỉ...?

Asahi vừa mới được xuất viện được khoảng một tuần vì bị tai nạn gây ảnh hưởng một chút ở đầu. Không hẳn là một chút, em đã mất một mảng trí nhớ rồi trời ơi, em thật không hiểu bản thân đi đứng như nào lại ra nông nỗi này. Khi tỉnh lại, người đầu tiên em thấy là Jaehyuk, anh nói anh là người yêu của em, Asahi chẳng nhớ gì cả nhưng đến bạn thân nhất từ bé đến lớn của em là Jeongwoo cũng bảo vậy thì chắc là đúng thật rồi.

Suốt một tuần qua, ngày nào Jaehyuk cũng ghé qua nhà mua đồ ăn sáng cho Asahi rồi tiện chăm lo cho em. Cửa vừa mở, một khuôn mặt rạng rỡ nghiêng đầu nhìn Asahi cười tươi. Jaehyuk rất đẹp trai luôn ấy, anh không đẹp sắc sảo mà theo kiểu ấm áp, ôn nhu, vibe boyfriend tràn ngập.
"Anh Jaehyuk à"
"Chào buổi sáng aigoo dáng vẻ lúc em mới dậy sao lại đáng yêu vậy hảa?" Jaehyuk vươn tay xoa đầu em.
Asahi xấu hổ chạy về phòng nói lớn: "Anh vào nhà đi, em đánh răng xong đã"- Asahi sau khi bị Jaehyuk nài nỉ cả tuần cũng đã chịu thay đổi cách xưng hô khiến anh rất vui mừng.

Lúc Asahi bước ra đã thấy anh ngồi ở phòng khách với những đĩa đồ ăn trên bàn. Sahi nhìn thôi cũng thấy thèm, em chạy lại ngồi cạnh anh, nhìn anh cảm động rồi ăn ngon lành. Asahi đang ăn quay sang thấy người bên cạnh cứ nhìn mình mãi không động đũa.
"Anh không ăn à?"
"Anh ăn từ 7 giờ rồi công tử ạ, ai như em chứ"
"Hứ, thế em ăn hết, mất công quan tâm anh"
Asahi không thèm hỏi anh nữa, quay trở lại với việc ăn sáng của mình.
"Em thấy trong người như nào rồi, đầu em còn đau không"
"Sáng nay đầu em vẫn hơi đau nhưng em thấy khỏe hơn nhiều rồi"
"Ừm...Jaehyuk này, ăn xong anh đưa em đi chơi được không?"
"Nhưng..."
"Em đã ở viện suốt mấy tháng rồi ở nhà thêm một tuần nữa rồi đấy, đi mà, chỉ một hôm thôi"
Jaehyuk vẫn là không thắng nổi mỗi lần Asahi làm vẻ mặt năn nỉ đáng yêu ấy, tim Jaehyuk đã mềm xèo rồi đành mỉm cười gật đầu.
Cả đường đi, Asahi cứ nhấp nhỏm không yên, lâu lắm rồi em mới được đi chơi. Trời hôm nay thật đẹp, thật phù hợp để hẹn hò, nghĩ đến đấy em bất chợt quay sang nhìn Jaehyuk, 5 giây sau đó em lại giật mình bởi hành động của mình, 'tự nhiên mày quay sang nhìn anh ấy làm gì vậy hh Asahi'.
Đến khu vui chơi, Asahi cứ quay đi quay lại tìm thứ gì đó. Jaehyuk biết em nghĩ gì, nắm lấy cổ tay Sahi kéo em đi.
"Ơ anh, cô hướng dẫn lúc nãy nói rẽ bên phải mà"
Anh không trả lời mà dẫn em đến trước khu bán đồ lưu niệm. Asahi bất ngờ nhìn anh.
'Sao anh ấy lại biết mình đang tìm những đồ chơi này vậy...'. Trong trí nhớ của Asahi mới tiếp xúc với anh được một thời gian thôi nhưng Sahi rất bất ngờ vì anh rất hiểu ý em và đặc biệt chiều em luôn. Đúng là người yêu em thật - Asahi chép miệng cười.
Jaehyuk nhìn Asahi tung tăng chạy vào cửa hàng chọn thử hết cái này đến cái kia vẫn không vừa ý. Em chợt dừng lại cầm một chiếc bờm có vẻ như đã hài lòng, nhưng sau đó hành động của em khiến Jaehyuk bất ngờ, Asahi cầm một cái bờm giống với cái của em rồi kiễng chân đeo lên cho anh
"Anh đeo bờm đôi với em nhé"
Dù sao trong suốt mấy tháng được anh chăm sóc ở bệnh viện, em cũng đã có chút rung động rồi.
Jaehyuk cũng nhận thấy em ngưòi yêu dạo gần đây đã thân mật với anh hơn, không còn tránh anh như trước nữa, đây là điều anh muốn mà, sao có thể từ chối được.
Hai người cùng đi chơi các trò chơi mà Asahi muốn, Asahi nhìn vậy mà rất bạo, em chơi thử tất cả các trò cảm giác mạnh ở đây. Asahi đi chơi với Jaehyuk mà em không sợ thì người sợ sẽ là anh.
"Sahi à, em không sợ saooo"
"Yah Sahi trò đó mạnh lắm, đừng mà"
"Sahi, anh chóng mặt quá"
"Yah Sahi, Asahiii"
Đáp lại những câu đó của anh, Sahi chỉ trả lời rất bình thản "Jaehyukie nghe em, không chết được đâu" rồi l lại nắm tay anh kéo đi chơi tiếp.

Cả hai sau đó đi ăn đồ ăn Asahi thích rồi cùng nhau ngắm pháo hoa trên bầu trời đêm.
Một người thợ chụp ảnh thấy cảnh ấy bắt chuyện.
"Ồ, hai bạn là một đôi phải không? Đẹp đôi lắm, cho tôi xin một kiểu ảnh nhé?"
"Xin lỗi, tôi không phải người yêu của em ấy đâu" - Jaehyuk trả lời, vì anh đã hứa với em rồi mà.
Asahi đang vui vẻ nghe được câu trả lời ấy bỗng cảm thấy có chút hụt hẫng trong lòng. Cả hai chơi đến tận khi Asahi đã thấm mệt rồi mới lên xe về nhà.
Jaehyuk lái xe đỗ trước cửa nhà em, quay sang thấy em vẫn đang ngủ. Asahi khi ngủ cũng rất đáng yêu, cặp má banh bao trắng phúng phính, môi hơi chu lên không biết là đang mơ thấy gì, Jaehyuk không kiềm được liền véo má em khiến em lơ mơ tỉnh giấc. Anh xuống xe trước rồi mở sẵn cửa xe bên em.
"Em sao thế? Em có gì muốn hỏi anh à?" - thấy Asahi ngập ngừng mãi.
"Em...em...Dạ không ạ, em vào nhà đây, anh về cẩn thận nha"
Jaehyuk chuẩn bị lái xe về thì Asahi đột ngột lên tiếng ngăn anh lại
"Anh Jaehyuk"
Jaehyuk nhìn em tò mò "Ơi?"
"Anh không cần giả vờ nữa đâu ạ"
"Em đang nói chuyện gì vậy?"
"Anh... anh không cần giả vờ là không phải người yêu em nữa..."
Jaehyuk đã phần nào hiểu ý em, nội tâm anh hỗn loạn như muốn gào thét lên nhưng vẫn cố bình tĩnh muốn nghe em nói.
"Ý em là gì cơ?"
Asahi đỏ mặt hét lớn "Ý EM LÀ ANH LÀ NGƯỜI YÊU CỦA EM MÀ... NÊN ANH KHÔNG CẦN PHẢI NÓI DỐI VỀ ĐIỀU NÀY ĐÂU Ạ"
Jaehyuk xuống xe chạy đến ôm em người yêu vào lòng. Hai tay bé nhỏ của em vòng qua ôm lấy eo anh, cái ôm mà anh luôn nhớ.
Jaehyuk được nước lấn tới, cúi đầu hôn môi mình xuống môi em, lúc đầu là nhẹ nhàng sau đó những nụ hôn ngày càng gấp gáp, anh cắn nhẹ môi em rồi bắt đầu cắn mút hết môi trên đến môi dưới. Chỉ khi môi em đã đỏ lên anh mới nhả ra rồi lại định nhân lúc em há miệng đưa lưỡi vào hôn sâu một lần nữa thì em giật mình tách ra. Jaehyuk tưởng mình vì quá nhớ nhung em mà vội vàng làm em sợ "Anh xin lỗi, anh hơi..."
"Ở đây đang là ngoài đường mà, hay là...anh vào nhà em tối nay..." - Asahi nói nửa chừng chợt nhận thấy mình nói có vẻ không đúng, tự che miệng lại xấu hổ.
Jaehyuk không tin được người con trai trông nhỏ nhắn, ngây thơ trước mặt mình lại nói như vậy. Anh phì cười rồi đưa tay cốc đầu em "Muộn rồi, anh về đây, mai lại qua chơi với em"
Asahi nghe xong càng đỏ mặt hơn nữa.
____________________

Asahi gần đây đã đi làm trở lại. Việc đó tạo điều kiện cho em với Jaehyuk càng có nhiều thời gian dính lấy nhau hơn. Jaehyuk mua đồ ăn sáng đến ăn cùng em, đưa em đi làm, trưa lại đi ăn với em rồi chiều đúng 5 giờ em tan làm anh đã có mặt ở sảnh.
"Anh chiều nay có chuyện gì vui sao?"
"Ừm, dự án lần này của anh được đánh giá rất tốt, nếu không có thay đổi gì thì tháng sau anh sẽ được lên chức trưởng phòng."
"Ầyyyy, Jaehyukie của em giỏi nhấtt"
"Vậy nên anh đang chờ xem bé cưng sẽ thưởng anh cái g...chụt"
Chưa để Jaehyuk nói xong, Asahi rướn người hôn chụt phát lên môi anh.
"Không phải nhưng mà...chỉ như vậy thôi sao?"
"Chứ anh muốn sao nữa?"
Jaehyuk chu chu môi, Asahi nhếch miệng cười, hai tay vòng qua ôm lấy cổ Jaehyuk rồi đặt môi mình xuống môi anh. Đến khi Asahi không thở được nữa mới đập đập vai anh thoát ra khỏi nụ hôn sâu.
"Chúng ta đi ăn mừng thôi nào"

_______________________
"Áaaaa..."
Asahi bật dậy lúc 4 giờ sáng, cả người ướt đẫm mồ hôi, dạo này em luôn mơ thấy những điều không hay.

"Asahi, sao nhìn em mệt mỏi vậy, em không khỏe chỗ nào sao"
"Không có, chỉ là mấy hôm nay em bị tỉnh giấc bởi những giấc mơ rất kì lạ rồi sau đó không ngủ lại được nữa"
"Ừm, anh nghe"
"Trong giấc mơ của em luôn xuất hiện một người con trai, anh ấy cao khoảng bằng anh, da trắng, lúc ban đầu em nghĩ chỉ là giấc mơ thôi nên không mấy bận tâm nhưng gần đây em cảm giác rất chân thực, em thấy hơi sợ"
"Em có thấy rõ mặt anh ta không?"
"Em có, nhưng em chưa gặp người này bên ngoài bao giờ"
"Không sao đâu, cũng chỉ là giấc mơ thôi mà, em ăn đi"
Jaehyuk đưa tay xoa đầu để trấn an em. Bỗng Asahi cảm thấy đau đầu dữ dội, hành động này của Jaehyuk... trong đầu Asahi xuất hiện hình ảnh người con trai trong giấc mơ của em cũng đang xoa đầu em. Đau quá, Asahi ôm đầu cúi mặt xuống.
"Sahi em sao thế? Sao thế? Em đau ở đâu?" - Jaehyuk hốt hoảng
"Em đau đầu quá"
"Anh đưa em đến viện kiểm tra"
Jaehyuk nhấc bổng Asahi bế lên xe. Suốt đường đi Jaehyuk vừa lái xe vừa nhìn sang em lo lắng không ngừng.
______________
"Không phải lo lắng đâu, đây chỉ là dấu hiệu cho thấy Asahi đang dần nhớ lại thôi, hồi phục rất tốt" - Bác sĩ kiểm tra chụp chiếu cho Asahi xong cười nói.
Asahi trên đường về rất vui vẻ, hớn hở nắm tay anh
"Thích quá, vậy là em sắp nhớ lại rồi, sắp nhớ lại mọi người, sắp nhớ lại cả những kỉ niệm ngọt ngào của anh với em nữa. Jaehyuk biết không, em thật ra rất áy náy vì em chẳng nhớ gì về chuyện anh với em hồi trước yêu nhau như nào cả, em rất mong mình có thể nhớ lại thật nhanh..."
Asahi nói một hồi lâu rồi quay sang Jaehyuk đang lái xe, anh hình như không tập trung nghe Asahi nói. Trái với Asahi, từ khi nghe em sắp có thể nhớ lại, anh luôn căng thẳng suy nghĩ gì đó, và Asahi cũng nhận ra anh khác lạ
"Anh sao thế?"
Jaehyuk giật mình cười cười gượng
"À không, anh chỉ đang tập trung lái xe thôi"
"Jaehyukie em bảo, tối nay rủ bọn Jeongwoo Ruto đi chơi rồi thông báo tin vui này luôn nhé?"
"Ừm, em thích là được"
______________________
"Yah, đến muộn quá đấy" - Asahi tra hỏi HaJeongwoo khi hai đứa này đến muộn tới 30 phút.
"Tại tớ phải đợi Jeongwoo chuẩn bị mà" - Ruto nói
"Cái gì? Ý bạn là tại em lâu á"
"À...à không phải, ý anh..là..là.."
"Thế lần sau bạn cứ đi trước đi, em đi sau một mình cũng được" - Jeongwoo lại giận dỗi rồi.
"Jeongwoo đừng thế, ý anh là bạn chuẩn bị lâu nên mới siêu siêu cấp đẹp trai như này nè"
"Đi ra, chỉ được dẻo miệng thôi" - Jeongwoo cuối cùng cũng chịu bật cười
Asahi và Jaehyuk ngán ngẩm nhìn đôi gà bông chí chóe với nhau.

"Sao hôm nay Asahi lại mời bọn này đi ăn to thế?"
Asahi cầm cốc bia đầy mới đổ đứng dậy hắng giọng nói "Hôm nay có một tin cực vui"
"Chuyện gì mà cực vui, cậu nói nhanh lên coi" - Jeongwoo tò mò hỏi
"Đây, cứ bình tĩnh, hôm nay tớ đi khám lại, bác sĩ bảo tớ sắp nhớ lại tất cả rồi, chúc mừng chúc mừnggggg"
Jeongwoo và Ruto bỗng đơ mặt nhìn nhau sau đó vội cười cười chúc mừng nhưng điều đó không qua được mắt Asahi.
"Sao vậy? Sao ai nghe tin đều không vui thế? Mọi người không muốn tớ nhớ lại sao?" - Asahi phụng phịu nói rồi uống một hơi hết cốc bia rồi lại rót tiếp, tửu lượng của Sahi không tốt nên mới uống một chút đã say, lăn ra ghế nằm nghỉ. Jaehyuk dặn Jeongwoo chăm sóc em rồi ra ngoài hành lang hóng gió trời.
*Bộp*
"Jeongwoo à"
"Ừm, tớ biết cậu đang nghĩ gì, sau khi Asahi nhớ lại tất cả và biết cậu nói dối cậu ấy thì liệu cậu ấy sẽ phản ứng như nào đây"
"Tớ cũng không biết. Từ đầu đã biết sẽ đến lúc nào đó Sahi nhớ lại nhưng vẫn ích kỉ muốn bên cạnh em ấy..."
"Cậu sợ không? Asahi nhớ lại và tình cảm của cậu ấy dành cho Yoshi...."
"Đừng nhắc đến tên khốn đó, hắn khiến Sahi ra nông nỗi này, tớ sẽ không để em ấy quay lại với hắn thêm một lần nào nữa"
"Nhưng cậu đâu thể quyết định việc đó.."
Jaehyuk thở dài, "cậu nói đúng.. được rồi tính sau đi, vào trong thôi gió lạnh rồi"

___________________
Mọi người đọc rồi có thể bình chọn hoặc cmt gì đó cho vui nhà vui cửa đi ạ ><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro