chương 13 (có H sương sương)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối đó, đúng hẹn Quang qua chở Hiển đi chơi, mới đi được vài vòng thì thằng Duy gọi bảo đang nằm chán ở nhà muốn đi coi phim nên rủ Hiển và Quang đi theo.

Phim chưa bắt đầu thì có một cặp trai gái bước vào ngồi cạnh chỗ Duy, ngay lúc đó mặt Duy cũng đổi sắc. Thì ra tên đó là người yêu cũ của Duy, nhận ra điều đó nên Hiển đã chủ động đổi chỗ cho Duy để giảm bớt không khí căng thẳng lúc này. Lúc phim hết Quang kêu Hiển và Duy đợi một chút vì có điện thoại nhưng không ai để ý là tên người yêu cũ của Duy cũng khuất bóng ngay sau khi Quang đi.

Qua hôm đó chuyện của Hiển và Quang trở lại bình thường như những ngày trước. Nhưng hơi khác một điều là Quang qua gặp Hiển thường xuyên hơn, quan tâm Hiển hơn trước. Có đôi khi Hiển còn cảm thấy mình ỷ lại vào Quang quá nhiều rồi, Hiển là người không thích ỷ lại vào người khác nhưng Hiển lại thích ỷ lại vào Quang, cái cảm giác được anh quan tâm, chăm sóc thật hạnh phúc và Hiển cứ muốn mãi được như thế này.

_____***_____

Thời gian thấm thoát trôi qua, cũng đã hơn ba năm kể từ ngày Hiển yêu Quang. Thời gian trôi thật nhanh, đến nỗi Hiển nghĩ lại cứ ngỡ là một giấc mơ, có ai nghĩ một giám đốc trẻ tuổi tài năng của một tập đoàn xây dựng lại yêu một đứa sinh viên "hơi" khác người bình thường lâu như vậy chứ.

Lúc này Hiển đang thực tập cho một xí nghiệp in ấn nên quỹ thời gian gặp Quang rất ít, còn Quang thì cứ thúc giục việc hai đứa về một nhà. Đã mấy lần Quang cầu hôn Hiển nhưng Hiển vẫn chưa chấp nhận, nó còn có trách nhiệm với gia đình nên nó không thể. Bây giờ mẹ nó bệnh nặng hơn, vì không có tiền phẫu thuật nên vẫn uống thuốc cầm cự, bệnh tình thì ngày một nặng thêm. Hiển phải gửi tiền hằng tháng về cho mẹ uống thuốc và lo cho em gái nó ăn học nên nó rất bận rộn.

Quang ít nhiều cũng biết hoàn cảnh gia đình Hiển nhưng mỗi khi muốn giúp đỡ thì Hiển lại từ chối với lý do "không muốn mắc nợ thêm nữa" và lo cho gia đình bằng đôi tay của chình mình.

Dạo này thằng Lâm cứ cằn nhằn mãi vì đã quá lâu cho chuyện trả thù vẫn chưa thực hiện được. Còn Quang thì cứ muốn kéo dài, vì càng kéo dài thì thời gian ở bên Hiển càng lâu.

_____***_____

Đêm nay Quang đã có kế hoạch tăng tốc, hắn nửa muốn nửa không. Có khi hắn muốn thời gian bên Hiển dừng lại mãi mãi nhưng lời hứa với Linh làm hắn không thể dừng lại. Hôm nay là sinh nhật Hiển và Quang đã tổ chức một bữa tiệc tối chỉ dành riêng cho hai người.

- Em không uống rượu được nữa đâu, em say rồi.

Mới uống 2 ly rượu Hiển đã ngà ngà say.

- Hôm nay là ngày vui mà em, uống một chút nữa thôi.

Quang cười nói.

Hiển không hề biết đằng sau nụ cười ấy là một sự toan tính cho một kế hoạch kinh tởm. Uống thêm mấy ly Hiển đã gục trên bàn, Quang ẵm Hiển đặt lên chiếc giường Kingsize, nhẹ nhàng như những gì sắp xảy ra.

Bàn tay như phím đàn lướt trên cơ thể trắng nõn của Hiển, không thể cưỡng lại được Quang bắt đầu hôn xuống, từ mắt đến môi, từ cổ đến chân. Làn môi Quang cứ chạy dài theo cơ thể Hiển.

Hiển như bị nhột cứ xoay người đẩy Quang ra, điều đó càng làm tính ham muốn chiếm hữu của Quang trỗi dậy. Quang ôm Hiển lên đặt một chiếc gối dưới lưng Hiển, anh nhẹ nhàng từ chút một khơi dậy bản năng tính dục của Hiển lên, khi Hiển đã đê mê giữa rượu và sự kích thích bên ngoài thì Quang nhẹ nhàng đi vào.

Đau đớn như xé rách cơ thể Hiển, nó quằn mình muốn đẩy Quang ra. Còn Quang bây giờ đã như con sói thấy được mòi ngon, hắn không thể kiềm chế bản thân được nữa, cơn khoái cảm khác lạ đã nhấn chìm ý thức của hắn. Hắn động càng lúc càng nhanh mặc kệ sự đau đớn của người bên dưới. Hắn chỉ muốn nhiều hơn nữa, hắn bây giờ chỉ biết sự nóng ấm bên trong làm hắn như trên thiên đường và cơ thể bên dưới chính là chìa khóa để mở ra thiên đường đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro