chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Nghi đi làm ngày đầu tiên sau khi tốt nghiệp, cô được người yêu giới thiệu đến công ty của bạn anh ấy. Lương cũng khá lại có việc làm ổn định ngay khi mới ra trường nên cô rất mong đợi, vì đâu phải ai cũng may mắn được như cô.

Vài ngày sau cô được anh người yêu dẫn đi ra mắt bạn bè trong đó có cả tổng giám đốc nơi cô làm việc. Nhưng cô rất không tự nhiên bởi vì "sếp lớn" cứ nhìn cô rồi nhíu mày lại.

- À, Nghi nhà em có chị em gái gì nữa không giới thiệu cho anh đê.

Một người bạn của người yêu cô hỏi. Cô cười cười trả lời.

- Dạ em chỉ có anh trai thôi, không có chị em gái gì hết anh.

- Haha, vậy tiếc quá.

Nghe câu trả lời ấy, anh "sếp lớn" lại nhíu mày suy nghĩ cái gì đó.

_____***_____

Đã rất lâu rồi Quang không xuống Bạc Liêu, Linh đã mất ở nơi đây và chắc có lẽ người đó cũng ở đây. Có nhiều khi Quang muốn đi tìm Hiển nhưng hắn không biết phải nói gì khi gặp lại Hiển, liệu rằng Hiển có tha thứ cho hắn hay không hay chỉ gợi lại vết thương lòng. Nhưng hôm nay Quang phải xuống Bạc Liêu để khảo sát công trình vì đây là một dự án lớn mà Quang mới ký được.

Đêm tỉnh lẻ nhiều hồi ức làm Quang không tài nào ngủ được, hắn đi lang thang để vơi đi nỗi buồn trong lòng. Bỗng nhiên hai mắt Quang mở to ra như không tin vào mắt mình, "ai kia, người đó....". Quang muốn chạy đến ôm lấy thân thể gầy yếu đó nhưng đôi chân lại không nghe lời.

Nỗi nhớ nhung bấy lâu nay bị bùng lên dữ dội, Quang muốn ôm, hôn, quấn lấy Hiển để cho Hiển biết hắn nhớ nhung và yêu em đến cở nào. "Nhưng tại sao em lại làm công việc này, sao em vẫn chưa ngủ đã hơn 1 giờ sàng rồi" , ngàn câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu Quang.

Rồi Quang bắt đầu bám theo Hiển đến một khu nhà trọ cũ kĩ, hắn đau thắt tim khi thấy Hiển phải ăn cơm nguội với tương.

- Ai ngoài đó vậy?

Đột nhiên Hiển hỏi vọng từ trong nhà ra.

Không muốn Hiển phát hiện ra mình nên Quang đã bỏ chạy, hắn đang trốn tránh nhưng chính hắn cũng không biết mình trốn cái gì, là Hiển hay chính hắn.

Vậy là mấy ngày sau đó Quang đều trốn một bên nhìn Hiển làm việc, hắn phát hiện ra Hiển rất hay bị chóng mặt, dù lo lắng nhưng hắn vẫn không dám lộ mặt.

_____***_____

Hôm qua người yêu của Nghi thúc giục chuyện tiến tới hôn nhân vì anh sắp ra tuổi 30 và muốn có một gia đình đề huề. Hồi còn đi học Nghi hứa là ra trường có công việc ổn định rồi tính tiếp. Bây giờ đã có đủ nên Nghi không còn lý do kéo dài nữa. Vì vậy, hôm nay cô hẹn anh Duy ra để gặp mặt người yêu cô rồi cho cô ý kiến, vì anh rất tốt luôn giúp đỡ cô khi mới lên đây học và vì anh là bạn thân của anh hai cô.

Lúc nghe Nghi nói chuyện gặp mặt người yêu cô, Duy cũng khá bất ngờ vì bao lâu nay Nghi kín miệng như vậy, Duy không hề biết cô có người yêu và bây giờ còn định tiến tới hôn nhân. Hai người ngồi đợi chưa được 5' thì bỗng, Nghi đứng lên và thông báo:

- Anh ấy đến rồi kìa anh Duy.

Duy xoay người lại, hai mắt mở to ra, tay rung rẩy chỉ thẳng vào mặt người đó. Rồi nó xoay người lại kéo Nghi ra khỏi quán nước trước sự đứng yên bất động của............ Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro