chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tĩnh lặng, một bầu không khí tĩnh lặng bao trùm nơi đây, không ai nói được lời nào mà chỉ đứng đó nhìn Hiển. Câu nói của Hiển như một quả boom nổ nát tim của những người ở đây, không ai ngờ Hiển trả lời như vậy. Duy và Nghi ngay từ đầu cũng nghĩ là Hiển đã bỏ mặc không cứu Linh nhưng cả hai nghĩ điều đó cũng không đáng để bọn thằng Lâm phải trả thù Hiển như vậy, còn bọn người của Lâm bao lâu nay ai cũng cho là Hiển đã sai và bọn chúng trả thù là đúng.

- Không, tao không tin, mày đang nói dối.

Lâm điên cuồng hét lên, hắn không muốn tin những gì đang xảy ra.

- Hiển những gì em nói là thật sao, sao bấy lâu nay em không nói ra.

Quang lúc này đã đứng lên và nắm lấy vai của Hiển.

- Nói, lúc đó các người cho tôi cơ hội nói sao?

Hiển bình tĩnh nhìn Quang nói ra.

Đúng vậy, lúc đó có ai nói cho Hiển biết chuyện gì xảy ra sao. Nếu như lúc đó Quang thẳng thắn hỏi Hiển thì chuyện hôm nay đã không xảy ra.

Quang suy sụp ngồi bẹp xuống sàn nhà ôm đầu, Khôi đứng đó nhìn Hiển chắc là hắn đang rất hối hận, còn Duy và Nghi đến ôm Hiển và khóc, riêng Lâm đã chạy ra khỏi nhà. Hắn phải đi tìm sự thật, hắn phải chứng minh là Hiển đã nói dối và việc hắn điên cuồng trả thù là đúng.

_____***_____

- Anh hơi mệt, Nghi em tiễn khách về đi.

Hiển nói và đi vào phòng, bây giờ nó cảm thấy rất mệt mỏi. Cho dù mọi chuyện sẽ sáng tỏ nhưng rồi sao? Mẹ nó sẽ sống lại sao, cuộc đời tươi đẹp của nó sẽ quay lại sao và điều quan trọng là nó không biết nên đối mặt với Quang như thế nào.

Quang đang thất thần nhưng khi nghe Hiển nói "tiễn khách", hắn lại như tỉnh mộng lồm cồm ngồi dậy muốn nắm tay Hiển nhưng đã bị Nghi ngăn lại.

- Các người đi đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa. Chắc anh cũng biết anh tôi không thể chịu xúc động mà đúng không. Nếu anh làm gì để anh tôi gặp nguy hiểm thì anh đừng trách tôi.

Nghi cảnh cáo Quang.

Nghe Nghi nói xong Quang đứng sững lại nhìn Hiển từ từ đi khuất tầm mắt mình. Khôi đến bên cạnh khuyên Quang về trước rồi tìm cách sau, trước khi ra khỏi cửa cả hai đã nghe Duy nói khẩy.

- Các người đã làm đúng lắm đấy.

_____***_____

Ra khỏi nhà của Hiển nhưng Khôi và Quang không về nhà mình mà họ đã chạy nhanh đến sở giao thông, bọn họ đều muốn xem lại băng ghi hình hôm đó. Đến nơi đã thấy Lâm ngồi chờ, hơn 10' sau có người dẫn cả ba vào phòng chứa dữ liệu. Hồi hợp chờ đợi, đã đến cảnh Hiển bỏ chạy khi thấy Linh bị tai nạn, cả 3 đều cũng nắm chặt tay lại đợi đoạn kế tiếp. 5', 10', 15' trong màn hình lại xuất hiện cảnh một người đàn ông chạy đến ôm xác Linh khóc nức nở và đó không ai khác chính là Lâm. Mãi đến hơn 30' sau Hiển mới xuất hiện trở lại, đi theo Hiển là một người đàn ông ăn mặc lam lũ cùng với chiếc xe đạp cũ. Cả 2 đến nơi Linh gặp tai nạn nhìn quanh nhưng đã không thấy xác Linh đâu nữa rồi.

Lúc này đây, trái tim Quang như bị bóp nghẹn lại, nổi đau ấy như cắn nuốt tâm hông hắn. Khoảnh khắc Hiển xuất hiện lần thứ 2 mọi tính niệm bấy lâu nay của hắn đã đổ vỡ, hắn ân hận nhưng đã quá muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro