chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm đã gục ngã khi mới bước chân ra khỏi sở giao thông, hắn đã phạm một sai lầm lớn, nó lớn đến nỗi cả cuộc đời này hắn biết hắn phải sống trong đọa đày suốt cả cuộc đời này. Hắn đã giết chết một người đàn bà vô tội, hủy hoại cuộc đời của một chàng trai tốt bụng và đập nát luôn hạnh phúc của đứa bạn thân. Bây giờ hắn không thể gượng được nữa, hắn chỉ muốn ngủ 1 giấc thật dài để quên đi sự thật này và hắn đã xỉu.

Tỉnh lại ở trong căn phòng đầy mùi thuốc khử trùng, Lâm thấy Khôi ngồi cạnh mình, hắn lại càng hận bản thân mình đã kéo Khôi vào vòng xoáy tội lỗi này. Hắn biết bây giờ hắn cần phải làm điều gì đó để chuộc lại lỗi lầm của mình và hắn đã cùng Khôi đến nhà Hiển.

_____***_____

Khi đến nơi bọn thằng Lâm đã thấy Quang ở đó, Quang đang van xin sự tha thứ muộn màng từ Hiển. Bước vào nhà cả hai đều quỳ sụp xuống trước bàn thờ của người đàn bà vô tội dập đầu ba cái rồi quay sang chỗ Hiển đang đứng.

- Giờ đây tôi không biết nói như thế nào, tôi không cầu xin cậu tha thứ, chỉ xin cậu có thể cho phép tôi được chuộc lại lỗi lầm của mình.

Lâm chân thành lên tiếng.

- Đúng vậy, không phải em từng nói sống phải biết tha thứ sao, em hãy tha thứ cho anh một lần cuối này thôi Hiển.

Quang bắt cơ hội chen vào.

- Haha, tha thứ, sao những gì các người đã làm tôi còn có thể tha thứ được sao? Xin lỗi tôi không rộng lượng được như thế đâu, các người đi về đi đừng làm phiền tôi nữa.

Hiển mệt mỏi trả lời.

- Anh không đi, anh sẽ ở đây đến khi nào em chịu tha thứ cho anh thì thôi.

Quang ngồi lỳ xuống sàn nhà.

- Anh không đi thì tôi đi.

Hiển nói rồi bỏ chạy ra ngoài, nó không thể ở lại thêm một giây phút nào nữa.

Khi Hiển bỏ chạy ra thì Quang cũng chạy theo, người chạy trước kẻ đuổi theo sau cho đến khi ra ngoài khu nhà trọ, Quang đã bắt được Hiển. Vì để không cho Hiển chạy đi tiếp Quang đã ôm chặt lấy Hiển, nhưng một sự việc nghiệt ngã đã xảy ra, như con cá giãy giụa lần cuối cùng, lần này Hiển đã đẩy được Quang ra tuy vậy Hiển cũng chao đảo ngã xuống đường và một chiếc xe đang chạy với tốc độ cao đã nhào tới.....

- KHÔNG.............

Tiếng hét của Quang như xé rách bầu trời, hắn chạy đến ôm cả thân thể đang bê bết máu của Hiển vào lòng mình.

- Tại sao, ông trời, tại sao ông đều muốn cướp đi những người bên cạnh tôi, tại sao ông đều cho tôi thấy cảnh thê thảm như vậy......... tại sao........

Quang gào lên trong tuyệt vọng.

Những người xung quanh đã chạy đến xem và bọn người của Nghi và Lâm cũng có mặt. Nghi chết điếng khi thấy Hiển nằm đó, cô từ từ ngã xuống chầm chậm bò đến bên Hiển. Cô đẩy Quang ra, nhào đến ôm Hiển cùng với những lời.

- Tại mày, tất cả là tại mày, anh tao mà có chuyện gì thì tao sẽ giết mày.

Cũng may trong lúc đó Duy vẫn còn giữ được 1 chút bình tĩnh, nó đã nhanh tay gọi điện cho xe cấp cứu, không lâu sau xe cấp cứu đã đến đưa Hiển đi bệnh viện.

_____***_____

- Vì trong đầu bệnh nhân có một khối u và bị tai nạn chấn thương ngay phần đầu nhưng với trang thiết bị ở đây không thể phẫu thuật được. Chúng tôi sẽ chuyển bệnh nhân lên tuyến trên, người nhà chuẩn bị nhanh đi.

Bác sĩ cấp cứu vừa ra khỏi phòng bệnh đã nói ngay.

- Hiển à, em phải cố gắng lên, anh sẽ tìm bác sĩ tốt nhất để phẫu thuật cho em, em sẽ không sao đâu.

Quang nói như để cho Hiển nghe và cũng là để tìm hi vọng cho bản thân mình.

Đến nước này Nghi cũng không xua đuổi hay chửi mắng Quang nữa, cô chỉ biết cầu nguyện cho Hiển bình an. Và cô biết lúc này chỉ có Quang là giúp được Hiển thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro