chương 6.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

editor bồ đào

Tự dưng lại che giấu lương tâm của mình để làm một việc như vậy, điều đó khiến trái tim Tang Ny một lần nữa đấu tranh mạnh mẽ.

Buổi học nhanh chóng kết thúc, và cửa sau lớp học đột ngột phát ra âm thanh.

Tang Ny quay đầu nhìn lại, phát hiện một nữ sinh đang xáu hổ đứng ở phía sau cửa.

 Cách một dãy bàn cô là sầm yên quay đầu cùng Dương Văn Đống nhạo báng nói: " Lại một người thầm mến đến."

Dương Văn Đống nheo mắt nhìn cửa sau nói: " Đại khái là một em gái lớp mười, mới vừa vào học, còn chưa kịp biết Doãn thiếu là thế nào chà đạp những người ái mộ kia mà vẫn một lòng si mê."

Sầm Yên: " Thật đáng yêu ."

" Còn không phải sao? Nếu người em ấy thích là tôi thì tốt biết bao nhiêu." Dương Văn Đống thật sự vô cùng ngưỡng mộ anh, hắn từ sơ trung liền biết Doãn Thứ, nhiều năm như vậy một mực nhìn các cô gái đối Doãn Thứ tre già măng mọc, chàng trai tốt như mình đứng bên cạnh Doãn Thứ, lại không người hỏi thăm.

" Ngươi yêu cậu bên trên." Doãn Thứ xem thường.

Lại qua một hồi lâu.

Dương Văn Đống lại nói: " Cậu liền đi một chuyến đi, con gái người ta một mực đứng đợi ở cửa, vô cùng xấu hổ."

" Tôi ép cô ta đứng à?" Doãn Thứ bắt đầu có dấu hiệu không kiên nhẫn

Dương Văn Đống nhìn bộ dáng anh không lay động, thở dài, đứng dậy dự định đi giải quyết tình huống của anh.

Đại khái nội dung cuộc nói chuyện là Dương Văn Đống sẽ chuyển giao thư tình giúp cô bé, nhưng mà mặc dù cô bé đỏ mặt, ý chí vẫn công cùng kiên định, lắc đầu, con mắt y nguyên hướng chỗ của Doãn Thứ, hiển nhiên không gặp được chính chủ đáp lại liền không chịu bỏ qua.

Sầm Yên nhỏ giọng nói câu: " Hiện tại nữ sinh mặc dù tuổi con nhỏ, nhưng thật là dũng mãnh."

Tang Ny nhìn đám người trong lớp đang hướng cổ ngóng trò vui nghĩ thầm, còn không phải sao, nữ sinh này nhận lấy nhiều ánh mắt như vậy còn muốn kiên trì chờ Doãn Thứ ra ngoài, dũng khí cũng thật rất lớn.

Dương Văn Đống làm người trung gian thất bại, sau khi trở về nói Doãn Thứ mấy lời.

Chỉ thấy Doãn Thứ trực tiếp nhăn lông mày, bàn tay hắn chống đỡ đẩy bàn ra, cái ghế lui về phía sau, đưa tay lung tung vò tóc, bên trong miệng mắng hai câu, rốt cục đứng lên đi đến phía cửa sau.

Dương Văn Đống cũng theo sau lưng, cũng một mặt đồng tình nhìn xem nữ sinh kia.

Ai , hắn hết sức. Nghĩ đến chuyện cô bé kia sắp nhận lấy, Dương Văn Đống thương hại lắc đầu.

Doãn Thứ mấy bước liền đến cửa sau.

Cô bé đối diện với ánh mắt của anh, hưng phấn lại kích động, còn mang một chút thẹn thùng đem bức thư lúc nãy một mực trong nay nắm lấy, hai tay dâng lên, rất thành kính.

Còn giống như mềm giọng nói mấy câu, Tang Ny không nghe rõ.

" Thư tình ?" Doãn Thứ đem thư cầm trong tay, sau đó ngẩng đầu hướng về phía nữ sinh kia giống như cười không phải cười.

Nữ sinh nhanh chóng xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu.

Cô bé mặc dù mới vừa vào học, nhưng hôm qua tại sân bóng rổ xa xa nhìn thấy Doãn Thứ chơi bóng rổ sau đó liền đối với anh vừa thấy đã yêu, từ người khác hỏi được đấy là ai, càng thêm động tâm không thôi, cái này phong thư tình là cô trằn trọc cả đêm viết xuống, hôm nay cũng là lấy hết dũng khí mới dám đến tỏ tình.

Cái gọi là dũng khí, đương nhiên cũng là xây dựng dựa vào bộ dáng tự tin của cô bé, cô bộ dáng thanh thuần đáng yêu, một mực không thiếu người theo đuổi, cho nên đối với việc mình cùng Doãn Thứ phát triển có một chút lòng tin.

Giờ phút này cùng Doãn Thứ khoảng cách gần như vậy tiếp xúc, cô bé cảm thấy anh càng thêm có mị lực cùng hấp dẫn người, nhìn hắn đối với mình cười một tiếng, trái tim liền nhảy nhanh có phải hay không, tựa như muốn nhảy ra lồng ngực.

Cô bé chính bởi vì tâm tư thiếu nữ của chính mình kích động không thôi, liền nghe được " Xoẹt — —" Thanh âm bên tai vang lên.

Cô bé bỗng nhiên ngẩng đầu.

Phát hiện thư tình kia, dùng một đêm mới hoàn thành, đã tại trong tay Doãn Thứ chia làm hai nửa.

Ánh mắt bên trên dời, là ánh mắt Doãn Thứ không kiên nhẫn nhẫn cùng khinh thường.

" Về mà học tập thật tốt. tất cả ai gửi thư tình cho tôi đều có kết cục như vậy." Thanh âm hắn nhàn nhạt, lại làm cho người nghe ra mười phần lãnh ý. Nói xong trực tiếp đem phong thư ném lên người cô bé, không có nửa điểm thương hương tiếc ngọc.

Vốn là ồn ào, lúc này chỉ còn yên tĩnh im ắng.

Cô bé đầu tiên là trừng lớn mắt không thể tin, cuối cùng rốt cục chịu không nổi dạng này nhục nhã, nước mắt tại hốc mắt chảy dài, rơi ra, nghẹn ngào lau nước mắt, xoay người đem hai nửa phong thư nhặt lên, xấu hổ giận dữ chạy.

Dương Văn Đống đứng sau lưng Doãn Thứ chậc chậc mấy tiếng, thở dài Doãn Thứ quá tuyệt tình, khẳng định đã làm cho con gái người ta có ám ảnh tâm lí.

Chỉ là ngồi tại vị trí chứng kiến toàn bộ cảnh này Tang Ny, trừ cảm thấy Doãn Thứ quá đáng cô gái quá đáng thương, trong lòng vừa hơi rối bời, nhưng cũng trong nháy mắt tìm được đáp án.

Thích hắn tương đương rời xa hắn?

Làm sao có thể theo đuổi nam thần như trong phim thần tượng nhỉ?

Cô suy nghĩ một lúc và cuối cùng quyết định gửi tin nhắn WeChat cho bạn mình là Tô Á Thần hỏi một chút.

" Việc gấp việc gấp! Xin hỏi trong những bộ phim thần tượng thanh xuân vườn trường con gái làm thế nào để theo đuổi nam thần?"

Tô Á Thần rất mau trở lại.

" Cậu sao thế? Uống nhầm thuốc à ?? Hỏi phim thần tượng làm gì?? ? "

" Đừng hỏi , nhanh cho tớ đáp án!"

" Bộ dạng này của cậu làm tớ có chút hoảng, chờ chút tớ sắp xếp lại đã."

" Yêu em ! Tình yêu to bự!"

Tô Á Thần thực sự không phải hữu danh vô thực. Sau một buổi học, Tang Ny nhận được một tin nhắn dài từ cô ấy, trong đó liệt kê nhiều cách theo đuổi kịch tính thần tượng cổ điển và hướng dẫn.

Cuối cùng còn lại hỏi một câu.

" Hiện tại tớ có thể hỏi chưa, cậu muốn cái này để làm gì?"

" Tò mò ."

" ... ..."

Khẳng định mình không thể nào hiểu nổi đứa bạn miệng kín như bưng này, Tô Á Thần lại đem vấn đề ngày hôm qua hỏi một lần nữa.

" Trường học mới có thích ích không?"

" Rất tốt ."

Tang Ny nghĩ nghĩ, lại thêm câu.

" Tuy nhiên có một người, có chút làm người ta ghét."

" Ai lại dám làm cho công chúa nhỏ của chúng ta ghét chứ! Chán sống à! Thiến hắn đi!"

Thiến hắn sao?

Giả vờ vô tình nhìn lại chỗ ngồi của Doãn Thứ , cô thấy rằng sau giờ học anh lại làm Lego một cách trắng trợn trong lớp học một lần nữa.

""Quên đi" chỉ làm bẩn tay tớ, quân tử dụng kế không dùng tay."

" ... ..."

Ngay khi nhận được "bí kíp gia truyền",Tang Ny đã nhanh chóng áp dụng "chiến lược" vào cuộc sống theo cách tương tự.

Thế là , Doãn Thứ phát hiện Tang Ny có hơi chút là lạ.

Sau giờ học, cô sẽ đến bàn của anh và nhét anh với một nắm kẹo và sô cô la, ngọt ngào nói: " Tấm lòng nhỏ, hi vọng cậu thích."

Trong phòng ăn , cô chủ động cầm phần cơm đi đến cạnh Doãn Thứ, cười tủm tỉm nói: " Bạn học Doãn Thứ, cái đùi gà này hương vị rất tuyệt, ăn nhiều một chút, chạy mới nhanh."

Nói xong đặt đùi gà ngấm muối lên phần cơm của anh.

Khóa thể dục , cô cầm nước khoáng cùng các nữ sinh cùng một chỗ quan sát Doãn Thứ chơi bóng rổ, chờ đến lúc anh nghỉ ngơi, cũng như những nữ sinh khác đưa nước cho anh : " Khát nước rồi , uống nhiều một chút nước bổ sung năng lượng."

... ...

Sự khác biệt duy nhất giữa cô và những cô gái khác là cô không hề có cảm giác thẹn thùng.

Đưa xong đồ, Tang Ny lại vui vẻ bước đi, mặc kể ánh nhìn của người khác có ý gì.

Dù sao tất cả mọi người đều đưa như thế, cô đưa thì làm sao, cô cũng chỉ là một học sinh bình thường thôi mà.

Dương Văn Đống ném cho Doãn Thứ chai nước, hỏi: " Chuyện gì xảy ra vậy ? Cô ấy đang theo đuổi cậu à?"

Doãn Thứ cảm thấy thái dương mình giật giật, lạnh một tiếng: " Theo đuổi tôi?" Cậu ta đang trêu đùa tôi mới đúng!

Câu sau đây liên quan đến tôn nghiêm của anh, vì vậy anh không nói, nhưng mọi người chỉ nghe hai từ đầu tiên và bắt đầu hiểu saqi.

Thế là bắt đầu có người đồn, bạn học xinh đẹp mới tới mới đi học có một ngày, liền điên cuồng theo đuổi Doãn Thứ. Mà Doãn Thứ, căn bản xem thường cô, đối với cô mười phần khinh thường.

Tang Ny nghe được lời đồn đại này lúc đang rửa tay trong nhà vệ sinh, cô không hề tức giận với người nói xấu mình, ngược lại khóe miệng nhịn không được cong lên.

Dưới cái nhìn của cô , đây cũng không phải lời đồn ác ý gì ở ngôi trường này, bởi vì thích Doãn Thứ sau đó bị cự tuyệt cũng không phải là sự việc kì quái gì không phải sao?

Điều quan trọng nhất là cô phát hiện ra rằng Doãn Thứ thực sự đã không chủ động khiêu khích trêu chọc cô nữa.

... ...

Doãn Thứ đang làm mô hình: quân tử báo thù, mười năm không muộn.

Mặc dù rất giống bị trêu đùa, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm?

Trước đó bị chiếm tiện nghi rốt cục chiếm trở về!

Tác giả có lời muốn nói: Khương Ca Cao: không thích liền không bình thường ... ... tớ đâu có nói nghiêm trọng như vậy?

Doãn Thứ ca ca được sủng ái: không, cô có.

Được được được ! Canh hai !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro