Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 20: Nữu Hỗ Lộc* • YC
🌸🌼🌸🌼

*Nữu Hỗ Lộc thị gia tộc xuất sinh nhiều Hoàng hậu, phi tần nhất cho các đời Hoàng đế Thanh Triều

Đáy mắt Lê Thiên Đông lóe thần sắc mỉa mai, nói tiếp: "Cái này gọi là như gần như xa, cũng là một loại lạt mềm buộc chặt. Đầu tiên bọn họ dùng thủ đoạn đặc biệt khiến anh chú ý, sau đó lại đột nhiên biến mất, làm anh tò mò, tim gan cồn cào, sau một thời gian lại đột nhiên xuất hiện!"
Diệp Chước quá không được!
Thiên kim giả chính là thiên kim giả, không lên được mặt bàn.
Đổi lại là Mục Hữu Dung thiện lương, cô ấy nhất định khinh thường loại thủ đoạn này.
Đáng tiếc, Sầm Thiếu Khanh có hiểu lầm quá lâu với Mục Hữu Dung.
"Nhất định là đúng." Lê Thiên Đông nói tiếp: "Ngũ ca, anh cứ chờ xem, tối mai, tối ngày kia cô ta nhất định sẽ đến."
"Nếu ba ngày sau, cô áy cũng không tới thì sao?" Người đàn ông nhướng mày.
Lê Thiên Đông nói: "Nếu cô ta không tới, em liền livestream ăn phân."
Nếu đúng kịch bản, Diệp Chước kia không thể không tới!
"Thật sao?"
"Nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn Cửu đỉnh tứ mã nan truy!" Lê Thiên Đông vỗ ngực, vẻ mặt kiên định.
Người đàn ông cong môi, nhìn xuống dưới như thường lệ, thần sắc nhàn nhạt vê Phật châu, ngón tay lướt qua tua rua của vòng, mang theo vài phần yêu mị.
Vừa chính vừa tà.
Lê Thiên Đông cong môi, "Loại kịch bản này em thấy nhiều rồi, Mọi người đều là hồ ly ngàn năm, cô ta muốn chơi chiêu trước mặt em sao?"
Nhà họ Lê là danh môn chân chính ở thủ đô, hơn nữa gã còn rất chơi bời, phụ nữ có quan hệ vớ hắn nhiều vô số kể.
Gặp nhiều phụ nữ, đương nhiên rất hiểu chiêu trò của họ.
***
Ăn mì bò xong trở về, Diệp Chước cũng không lập tức tắm rửa ngủ, mà ngồi trên bàn viết gì đó.
Điện thoại đặt ở bên cạnh.
Màn hình sáng lên, trên màn hình không phải là game, cũng không phải giao diện, mà tràn ngập chữ Tiếng Anh.
Một lát sau, Diệp Chước buông bút, một tay cầm di động, một tay cầm đồ vừa mới viết, căn cứ theo công thức tính ra, tiến vào một trang web.
"Được rồi!" Diệp Chước mỉm cười, đặt vở lên bàn.
Hình ảnh xoay rất nhiều lần, cuối cùng tiến vào trang web Diệp Chước muốn.
Các đại lão khoa học kỹ thuật cùng với các công ty kỹ thuật nổi danh trên khắp thế giới đều sẽ treo thưởng nhiệm vụ trên trang web này.
Hoàn thành nhiệm vụ, liền sẽ nhận được một khoản tiền thưởng kếch xù.
Ở thế giới trước của Diệp Chước cũng có loại trang web khoa học kỹ thuật này, nhưng nơi này và thế giới trước kia là hai thế giới khác nhau.
Bất quá, may mắn thay, khoa học kỹ thuật ở thế giới này và thế giới trước của cô có điểm tương đồng, cô chỉ cần dùng một chút thời gian liền tìm ra trang web và vượt tường thành công.
Diệp Chước mở trang đăng ký và đăng ký tài khoản thành công.
Ở phần tên người dùng, cô từ từ gõ chữ: Nữu Hỗ Lộc ·YC.
Người dùng trên trang web đều là những ông trùm công nghệ trên toàn thế giới, tài khoản của Diệp Chước vẫn là tài khoản mới, chưa có danh tiếng, chưa có ai tìm cô để làm nhiệm vụ lớn.
Diệp Chước bấm lần nữa để đến diễn đàn trang web.
Thấy trên top giao diện của diễn đàn treo một nhiệm vụ có tiền thưởng vô cùng lớn.
Độ khó nhiệm vụ: 10 sao.
Đây là một nhiệm vụ cấp SSS hiếm có.
Chẳng trách không có ai nhận.
Nền tảng cũng có quy định, nếu bạn nhận nhiệm vụ nhưng không thể hoàn thành nó, điểm danh tiếng của bạn sẽ bị trừ, một khi bị trừ mười điểm, sau này bạn sẽ không thể nhận nhiệm vụ nữa.
Đối với một nhiệm vụ cấp SSS như thế này, không chỉ tiền thưởng cao mà số điểm bị trừ cũng cao.
Thông thường, hệ thống sẽ thưởng 20 điểm cho người dùng mới khi bắt đầu.
Vì vậy, những người mới đến phải thận trọng khi nhận nhiệm vụ đầu.
Nếu bị trừ điểm, lần sau bạn sẽ không thể nhận nhiệm vụ.
Diệp Chước bấm vào nhìn xem, khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó bấm nhận nhiệm vụ, lại thêm người kia thành bạn bè.
Sau khi gửi tin nhắn thêm bạn bè, Diệp Chước liền offline.
Thời gian không còn sớm, một cô gái trẻ đẹp như cô nên ngủ thôi.
Bên kia.
Một tiếng thét chói tai vang khắp biệt thự.
"Dcm! Dcm! Có người nhận nhiệm vụ rồi!" Lê Thiên Đông nhìn tin tức nhịm vụ có người nhận, vô cùng kích động, nhanh chóng đồng ý lời mời kết bạn, sau đó lập tức gửi tin nhắn qua, "Đại thần, ngài có ở đó không?"
Đối phương không trả lời ngay, Lê Thiên Đông lại kích vào trang cá nhân của đối phương xem tư liệu một cách tỉ mỉ.
Tư liệu của đối phương rất đơn giản.
Ảnh đại diện cũng là ảnh mặc định của hệ thống.
ID là: Nữu Hỗ Lộc ·YC.
Một cái tên vô cùng trẻ trâu.
Tên không phải mấu chốt, quan trọng nhất là đối phương hóa ra là người mới!
Người mới?
Wtf?
Hơn nữa còn là người mới chưa có kinh nghiệm....
Bây giờ người mới đều ngông cuồng như vậy sao?
Ngay cả nhiệm vụ 10 sao cấp SSS cũng dám nhận!
Sợ là hắn ta ngay cả nhiệm vụ cấp SSS là gì cũng không biết, thấy có nhiệm vụ liền nhận bừa....
Nghĩ tới đây, vẻ mặt hưng phấn của Lý Thiên Đông trong nháy mắt hoàn toàn biến mất.
Vốn dĩ trong lòng tràn đầy kỳ vọng, cho rằng đối phương là một vị đại thần.
Không ngờ đối phương chỉ là tân binh không biết cái gì cả.
Đả kích này quá lớn.
Lê Thiên Đông bực bội gãi đầu, khó chịu không thể ngủ ngon.
Sáng hôm sau, Diệp Chước ngủ dậy thấy đối phương đã đồng ý lời mời kết bạn của cô, vừa đánh răng vừa trả lời tin nhắn: "Có, xin hỏi nhiệm vụ này có yêu cầu gì khác nữa không?"
Đối phương cũng không trả lời cô ngay.
Diệp Chước đặt điện thoại vào túi, tiếp tục đánh răng.
Đánh răng xong, cô liền đi chợ mua thức ăn, trở về làm cơm sáng.
Bởi vì thuốc Diệp Thư uống mỗi tối có chứa thành phần hỗ trợ giấc ngủ nên bữa sáng luôn là Diệp Chước làm.
...
Ở một căn biệt thự nào đó.
Sầm Thiếu Khanh ngồi ở bàn sách cạnh cửa sổ, một tay lật xem kinh thư, một tay đếm Phật châu, hoa sim đỏ tươi từ ngoài bay vào, làm người ta nhớ tới câu thơ: Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.

Trong bản convert là "Người so hoa kiều hoa vô sắc, hoa trước mặt người khác cũng ảm đạm.", mình không biết phải diễn tả thế nào cho hay nên đành mượn câu thơ của Nguyễn Du.

"Ngũ ca." Lê Thiên Đông đi vào, "Anh tìm em hả?"
Sầm Thiếu Khanh lật một trang kinh Phật , đầu cũng không ngẩng lên nói: "Có người nhận nhiệm vụ à?"
Nhắc tới cái này, Lê Thiên Đông liền vô cùng phiền muộn, "Đúng là có người nhận, nhưng là người mới cấp 1, thấy có chuý sai sai."
Hơn nữa, Lê Thiên Đông còn hoài nghi đối phương là học sinh tiểu học.
Nếu không, tại sao lại chọn một cái tên trẻ trâu như vậy chứ?
Nữu Hỗ Lộc......
Sao hắn không đặt là Nữu Hỗ Lộc · Chân Hoàn đi?
Hắn cho là mình đang đóng phim cung dấu sao?
Đúng lúc này,  chuông điện thoại của Lê Thiên Đông lại vang lên.
Hắn mở điện thoại ra nhìn, liền thấy Nữu Hỗ Lộc kia trả lời: [Có, xin hỏi số liệu thiết kế CÍ này còn có yêu cầu gì khác không?]
Lê Thiên Đông lười lãng phí thời gian với hắn, tùy ý trả lời: "Tất cả yêu cầu điều được viết rõ trên trang nhiệm vụ, anh chỉ có ba ngày."
Lần này, đối phương trả lời rất nhanh, chỉ có một chữ vô cùng đơn giản.
"Được."
Nhìn thấy câu trả lời này, vẻ mỉa mai trong mắt Lý Thiên Đông càng rõ ràng hơn.
Hắn thật sự rất muốn biết, đối phương thiệu năng trí tuệ đến đâu.
Sao dám khoác lác không biết xấu hổ như vậy!
Lê Thiên Đông không thèm nhắn lại, nói với tên thiểu năng trí tuệ làm gì chứ?
Còn thuận tay xoá luôn tên thiểu năng trí tuệ này.
Có lẽ đêm qua hắn điên rồi!
Cho nên mới kêu một tên thiểu năng trí tuệ là đại thần.
Sầm Thiếu Khanh nói tiếp: "Nếu là người mới nhận, vậy đăng lại nhiệm vụ đi."
Lê Thiên Đông lắc đầu, "Bình đài này có quy định, thời gian nhiệm vụ tối thiểu là ba ngày!"
Nếu chưa đến ba ngày thì không thể xoá hoặc đăng lại.
Vô duyên vô cớ lãng phí ba ngày, ai cũng sẽ không vui, Sầm Thiếu Khanh hơi nhíu mày, thay đổi đề tài, "Có tin tức gì về chuyến hàng từ Triều Tiên không?"
"Em đã lo liệu xong việc này rồi."
Nghe vậy, vẻ mặt của Sầm Thiếu Khanh mới hơi dịu xuống, "Nhớ để mắt kỹ đến chuyện CÍ này, Chúng ta không còn nhiều ba ngày để lãng phí nữa. Cách này là do cậu nghĩ ra."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh