Thiên kim hào môn giả trọng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Diệp Chước một lần nữa mở to mắt , trước mắt là một mảnh đen như mực . Xung quanh tỏa ra  mùi rượu . Tuy rằng không nhìn thấy cái gì nhưng là một lão đại khoa học kỹ thuật , Diệp Chước nhạy bén phát hiện hoàn cảnh đã thay đổi , nơi này đã không còn là thế giới nơi nàng từng sống trước kia . 

Đây là nơi nào ? 

Nàng không chết ? 

Diệp Chước sờ soạng bật đèn .

" Bang _ _ " 

Trong phòng bừng sáng , Diệp Chước bất động thanh sắc đánh giá toàn bộ xung quanh . 

Kéo màn cửa ra , sàn nhà toàn là vỏ chai rượu và tàn thuốc , tất cả biểu thị rằng cảm xúc của chủ nhân nơi này không ổn . 

Đúng lúc này , vô số mảnh ký ức nhỏ kéo vào trong đầu Diệp Chước một cách mãnh liệt . Diệp Chước thong thả ung dung sắp xếp lại những mảnh ký ức đó , rút ra một kết luận quan trọng là nàng trọng sinh . 

Nguyên chủ họ Mục , kêu Mục Chước , là con gái hào môn người người hâm mộ . Bất quá , nguyên chủ tuy rằng sinh ra trong hào môn nhưng lại rất ngu dốt , không học vấn không nghề nghiệp , hiện tại đã học cao trung , lại mặt chữ tiếng Hán đều không nhận được đầu đủ ...

 Tất cả mọi người đều biết nàng là bao cỏ , càng là đối tượng cười nhạo trong những câu chuyện của các nhà hào môn những lúc rảnh rỗi . 

Ba ngày trước , một lần ngoài ý muốn , người Mục gia phát hiện hóa ra Diệp Chước không phải con gái mà Mục gia sinh gia  , mà là năm đó ở bệnh viện không cẩn thận ôm sai hài tử .

Điều ngoài ý muốn này giống như năm loại sét đánh vào đầu , làm thế giới của Mục Chước hoàn toàn mất đi ánh sáng . Vốn dĩ người Mục gia không thích nàng , hiện tại lại càng ghét bỏ đối với nàng hơn . 

Thiên kim thật kêu là Diệp Hữu Dung . Diệp Hữu Dung ôn nhu hào phóng có tài hoa , là điển hình của con nhà người ta , so sánh cùng với nguyên chủ vụng về như lợn quả thực chính là một trên trời một dưới đất . 

Nguyên chủ cùng với thiên kim thật học cùng một trường , thiên kim thật ở trường rất nổi tiếng , chẳng những là giáo hoa danh tiếng đỉnh đỉnh ! Còn lấy qua không ít giải thưởng lớn của quốc tế. 

Nếu nói thiên kim thật là ánh sáng mặt trời trên cao thì nguyên chủ thậm chí không bằng bùn đen trên mặt đất . 

Hôm nay là ngày thiên kim thật - Diệp Hữu Dung trờ về Mục gia , người Mục gia phi thường coi trọng Diệp Hữu Dung , nên đã tổ chức một bữa tiệc lớn mời vố số bạn bè thân thích danh gia vọng tộc . 

Hồi ức đến đây , Diệp Chước nheo nheo mắt , từ giờ Diệp Hữu Dung sẽ trở thành Mục Hữu Dung . Mà nàng cũng sẽ từ Mục Chước biến thành Diệp Chước . Các nàng sai vị trí nhân sinh giờ phút này sẽ đi vào quỹ đạo. 

Điều chỉnh lại tâm trạng thật tốt , Diệp Chước mở ngăn tủ ra , chuẩn bị đi tắm rửa . Trên người tất cả đều là mùi rượu cùng mồ hôi thật là không thoải mái . 

Mới vừa mở ngăn tủ ra , Diệp Chước liền bị quần áo trong ngăn làm cho kinh ngạc , đập vào mắt là những bộ quần áo vô cùng khoa trương nào là áo hở một khoảnh lớn trước ngực , quần soóc ngắn còn có gắn đinh trên quần , ... 

Một cổ hơi thở Smart nồng đậm ập tới . Lại nhìn đến ảnh chụp trên tủ đầu giường kia dường như so với Smart còn Smart hơn , Diệp Chước có chút ngốc ! 

Ngọa tào ! 

Này mẹ nó là mình ? 

Tìm hơn nửa ngày , Diệp Chước cũng không tìm ra một bộ quần áo bình thường , cũng không tắm rửa nữa , đành phải khoác bên ngoài một chiếc áo dài và hướng dưới lầu đi tới . 

" Ba , mẹ " Diệp Chước đi đến trước mặt cha mẹ Mục gia . Nhìn thấy Diệp Chước đi xuống , khách khứa ở đây đều khinh thường nhìn nàng .

Hôm nay là ngày Mục Hữu Dung trở về . Diệp Chước cái người tu hú chiếm tổ như thế nào lại xuất hiện ở chỗ này . Nàng có tư cách gì kêu cha mẹ Mục gia là ba mẹ . 

Thật là không biết xấu hổ ! 

" Nàng như nào vẫn có mặt mũi ra đây ? Ta nếu là nàng sớm đã nhảy lầu chết ! Còn sống trên đời làm cái gì ? Thật mất mặt xấu hổ ! " 

" Người xấu xí kỳ dị " 

" Nghe nói mẫu thân sinh ra nàng là Diệp Thư , hoàn cảnh đặc biệt nghèo , đến bây giờ đến một căn hộ cũng đều không có , ta xem nàng hẳn là chán ghét nhà mình cho nên mới ăn vạ ở nơi này không đi ! " 

" Các ngươi có biết hay không Diệp Thư là tiểu tam ? Còn không biết ai là người đã bỏ nàng đâu ... " 

" Hóa ra là người bị vứt bỏ ... " 

" ..." 

Mọi người nghị luận sôi nổi , dường như nàng vẫn lạnh lùng vô tình , nếu đổi lại là người khác có lẽ đã sớm không chịu nổi nhưng trên mặt Diệp Chước nửa điểm biến sắc cũng không có , vững như Thái Sơn . 

Mục thái thái Mục Dung nhìn Diệp Chước , căng da đầu nói : " Lại bên này , ta giới thiệu cho ngươi một chút , đây là tỷ tỷ ngươi - Hữu Dung , về sau các ngươi là hai chị em , cần phải ở chung sống thật hòa thuận . " 

Ngoài mặt Mục thái thái tươi cười như cũ , kỳ thật đã hận thấu Diệp Chước . Cái tiểu tiện nhân Diệp Chước này , rõ ràng không phải con gái nàng nhưng còn ăn vạ ở nhà nàng mãi không đi . 

Thật không biết xấu hổ . 

Diệp Chước không đi cũng đúng , Mục gia bọn họ có rất nhiều biện pháp khiến nàng biến mất khỏi thế gian này ! 

Diệp Chước nhìn về phía Mục Hữu Dung : " Chào ngươi " 

Mục Hữu Dung không để ý tới Diệp Chước mà  quay đầu nhìn về phía Thẩm Dung , hồng hốc mắt hỏi : " Mẹ , ta không phải chỉ có 2 người ca ca thôi sao ? Nàng là con gái người vậy ta là ai ? " 

Từ nhỏ đến lớn , Mục Hữu Dung đều có một trực giác vô cùng kỳ quái . Nàng cảm thấy chính mình không phải là một người bình thường , nàng chán ghét căn tầng hầm âm u ấy , chán ghét những con người cấp thấp xung quanh bên người ... 

Nàng không tin chính mình là con gái do một người tiểu tam sinh ra . Sự thật chứng minh , đó không phải là ý nghĩ kỳ lạ , nàng chính là công chúa lưu lạc đến nhân gian . 

Nàng trời sinh là quý tộc ! 

Biết được tin tức này , nàng mừng rỡ như điên ! 

Đáng tiếc ... Vận mệnh trêu ngươi .

Nàng vẫn không thể quên được vận mệnh bi thảm của kiếp trước . Nàng bị đánh đến nát nhừ . 

Đúng vậy . 

Mục Hữu Dung là trọng sinh trở về . Đời trước , ở thời điểm nàng hơn hai mươi tuổi được cha mẹ ruột nhận trở về . Sau khi trở về Mục gia , cha mẹ đối với nàng thật tốt , cho nàng rất nhiều điều tốt đẹp , nàng từ cô bé lọ lem lột xác biến thành một thiên kim hào môn hoa lệ . 

Đáng tiếc , cuối cùng có mắt không tròng , gả nhầm cho một người xấu xa , coi trọng một cầm thú áo mũ chỉnh tề . Liền như vậy trở thành pháo hôi , không còn xương cốt . 

...

Nhưng kiếp này không giống kiếp trước . Trọng sinh trở về Mục Hữu Dung không còn là một người bình thường mà đã có bàn tay vàng . Nàng còn mang theo ký ức của kiếp trước . Một đời này , nàng sẽ trở thành một viên kim cương lóa mắt ! 

Nàng muốn cho cha mẹ đều kiêu ngạo vì nàng . Nàng muốn cho Mục gia trở thành gia tộc đệ nhất Vân Kinh . 

Hơn nữa căn cứ vào trí nhớ  , yến hội buổi tối hôm nay có  một lão đại tài phiệt , một cái dậm chân của người đó  là có thể làm cho Vân Kinh rung chuyển , đáng tiếc chính là  ở đây thật sự có quá nhiều người mà kiếp trước nàng chưa được nhìn qua lão đại tài phiệt trong truyền thuyết ... 

Bất quá nàng có nhan sắc chim sa cá lặn khẳng định có thể hấp dẫn sự chú ý của lão đại tài phiệt . Làm lão đại không thể rời khỏi  nàng . Một đời này , nàng tuyệt đối sẽ không giống đời trước , làm cho Diệp Chước dễ dàng chết như vậy ! 

Diệp Chước không phải muốn lưu lại tại Mục gia sao ? Vậy nàng liền thành toàn cho Diệp Chước ! 

Nàng muốn Diệp Chước ở lại , biến Diệp Chước trở thành công cụ cho nàng điều khiển , nàng còn muốn Diệp Chước gả cho tên cầm thú kiếp trước . Nàng muốn người xấu xí Diệp Chước trở thành đá kê chân cho nàng . 

Điều này làm cho khóe môi Mục Hữu Dung cong cong , đuôi lông mày nhiễm vài phần thần sắc không rõ . 

Ở một góc đại sảnh có hai nam nhân ngồi .Nam nhân ở phía trên , trên đầu đội một chiếc mũ đen , vành mũ che khuất ngũ quan , đốt ngón tay thon dài lại trắng nõn kẹp một điếu thuốc lá , khói trắng lượn lờ , vốn đã không rõ dung nhan lúc này lại càng trở nên mông lung . Một tay khác đang nắm một chuỗi vòng Phật . Màu thẫm của vòng Phật càng làm nổi bật lên làn da trắng tuyết cùng gân tay một cách rõ ràng . 

Trên người là ào dài kiểu Trung Quốc màu sẫm nhưng lại vô cùng nổi bật không hề bị lu mờ bởi ánh sáng xung quanh , nho nhã lại có phần lạnh lùng . 

Tuy rằng không thấy rõ dung mạo của hắn nhưng với khí thế bễ nghễ thiên hạ thật sự là làm cho người khác khó mà bỏ qua . 

Bên cạnh là một nam nhân anh tuấn , thoạt nhìn cà lơ phất phơ , ánh mắt dừng trên người Diệp Chước , " Nếu không phải tận mắt nhìn thấy , thật khó có thể tin trên thế giới còn có loại người như Diệp Chước mặt dày vô sỉ , tu hú chiếm tổ , thay mận đổi đào , ngũ ca , vị hôn thê của ngươi cũng thật là quá ti tiện ... " 

Từ góc độ của người đứng xem , hành vi của Diệp Chước xác thực là không biết xấu hổ . Là hàng giả , nàng cư nhiên chặn ngang một chân ngày nhận thân thiên kim thật .

 Nói tới đây nam nhân đột nhiên phản ứng lại , nói tiếp : " Không đúng ! Người có hôn ước cùng ngươi là thiên kim chân chính của Mục gia , cái người thiên kim giả cùng ngươi nửa điểm quan hệ đều không có ! " 

Loại này tư cách xách giày cho ngũ ca hắn cũng không có . Người nói chuyện là Lê Thiên Đông , nổi danh là người quyền quý của Kinh Thành . Theo lý thuyết , trước mắt lấy địa vị của Mục gia ở Vân Kinh không thể mời được đại thần này nhưng thiên kim Mục gia là vị hôn thê của người ngồi đối diện hắn . Hắn là đến bồi vị đại gia kia .

Đối diện , nam nhân kia nhấp môi , hai chân chéo nhau , quý tộc lại mang vài phần lạnh lùng , trên người bao trùm một vầng hào quang . 

Lê Thiên Đông thở dài , " thiên kim thật của Mục gia cũng thật đáng thương , thân phận bị người ta chiếm nhiều năm như vậy chưa tính bây giờ còn bị buộc nhận một muội muội giả . " 

Chuyện này ở trên đầu ai thì cũng sẽ không dễ chịu ! 

Hắn ngẩng đầu nhìn người nam nhân ngồi đối diện " Bất quá nói thật , ngũ ca , không nghĩ đến vị hôn thê chưa từng gặp mặt của ngươi cư nhiên lớn lên xinh đẹp như vậy ! Ta còn tưởng ở cái địa phương nhỏ bé Vân Kinh này sẽ không có cái gọi là mỹ nhân . " 

Mục Hữu Dung dù sao cũng là huyết mạch của Mục gia , lớn lên xác thực có vài phàn tư sắc nhưng thế nào lại gọi là giáo hoa ? Hơn nữa dung nhan của Diệp Chước ở đối diện có vẻ càng xinh đẹp . 

Nam nhân lúc này mới không nhanh không chậm nhấc mắt , một đôi mắt sâu không thấy đáy giống như giếng cổ thần bí , làn da thật trắng , phía trên đuôi mắt có một nốt ruồi đỏ , mang theo ba phần lạnh lùng bảy phần thần bí . 

" Không nói lời nào không ai bảo ngươi câm đâu " Nhàn nhạt nói ra một câu , trong thanh âm có ba phần khàn khàn , bảy phần uy hiếp . Tiếng nói dễ nghe nhưng lại làm cho người ta hít thở không thông . 

Lê Thiên Đông sợ tới mức run lên nhưng vẫn lớn gan nói " Ngũ ca , ngươi cùng thiên kim thật của Mục gia có hôn ước , tuy rằng Sầm gia mấy năm nay không ở Vân Kinh nhưng hai nhà Sầm Mục hai nhà các ngươi dù sao cũng là bạn tri kỉ , nếu dì Tương cùng lão thái thái muốn ngươi cưới thiên kim Mục gia thì làm sao đây ? " 

" Ngũ ca , trong lòng ngươi có phải hay không đã có bạch nguyệt quang ? " Lê Thiên Đông ngay sau đó hỏi lại .

" Bạch Nguyệt quang là cái gì ? " Mày nam nhân hơi hơi nhăn lại .

Lê Thiên Đông nói :"Bạch nguyệt quang chính là người ngươi thích , thực thích , thực thích , nhưng không thể cưới nàng " 

Lê Thiên Đông một chút cũng không nghi ngờ lời nói của người này . Bọn họ quen biết đã mười mấy năm . Hắn chưa từng thấy vị này cùng nữ nhân nào tiếp xúc quá gần . Chẳng những không có gặp qua , vị gia này còn hằng năm đều ăn chay , mỗi ngày trừ bỏ ở trong văn phòng xử lý văn kiện , chính là đi chùa miếu phụ cận tĩnh tâm tu hành , nghe Phật âm . Một ngày nào đó thật sự xuất gia làm hòa thượng , hắn cũng không cảm thấy kỳ quái . 

Mục Hữu Dung tiếp tục hùng hổ dọa người nhưng lại bày ra bộ dạng đáng thương làm toàn bộ dư luận có khuynh hướng đứng về phía nàng . Bởi nàng là thiên kim thật nên Mục Hữu Dung liền thắng . Đâu ai giống Diệp Chước là cái người tu hú chiếm tổ . 

Diệp Chước rất rõ ràng hoàn cảnh hiện tại của chính mình , nhìn Mục Hữu Dung nói . 

" Mục tiểu thư , chiếm dụng thân phận thiên kim Mục gia 18 năm thật là xin lỗi ! Ta sẽ lập tức rời khỏi  nơi đây , trở về địa phương nơi ta thuộc về " .

Nơi này vốn không phải gia đình Diệp Chước , cũng không phải gia đình của nguyên chủ , cho nên nàng sẽ không ăn vạ , không đi . 

Mục Hữu Dunh sửng sốt . 

Hiện tại cùng kiếp trước có chỗ không giống nhau . Kiếp trước Diệp Chước bởi vì muốn sống ở Mục gia mà mặt dày mày dạn ăn vạ , chẳng những bị mọi người phỉ nhổ mà cuối cùng còn bị người Mục gia giết chết . 

Dựa theo quỹ đạo kiếp trước , nàng đã chuẩn bị tốt phương án vả mặt tiện nhân không biết xấu hổ Diệp Chước nhưng hiện tại Diệp Chước đột nhiên quyết định muốn đi , làm nàng như thế nào vả mặt ? Tiện nhân này là lấy lui làm tiến , cố ý giả vờ đáng thương , nghĩ lừa gạt được mọi người sao ? 

Nghĩ đến đây , đáy mắt Mục Hữu Dung hiện lên thần sắc khinh thường . Chỉ bằng mấy cái chiêu trò này của Diệp Chước mà đòi qua được mắt ? 

Chuyện hoang đường ! 

Nàng là Phượng Hoàng bay lượn chín phương , Diệp Chước tính là cái gì ? Liền chim sẻ nhỏ cũng không bằng .

Mục Hữu Dung nhẹ nhàng cười , khóe miệng hiện lên vài phần trào phúng . 

" Vật về chủ cũ ? Diệp Chước người tu hú chiếm tổ thay thế thân phận ta 18 năm , hưởng thụ cuộc sống 18 năm phú quý , hiện tại chỉ một câu vật về chủ cũ ta liền tha thứ cho ngươi ? " 

Diệp Chước trên mặt biểu hiện thực lạnh nhạt " Sửa đúng một chút , 18 năm này không phải do ta tạo thành , không phải ngươi , càng không phải ba mẹ hai bên chúng ta , ngươi hận đó là điều thường tình , hận ta oán ta cũng bình thường , nhưng ngươi hận hẳn là hận bệnh viện , nếu không phải do họ sơ sẩy , nhân sinh của chúng ta cũng sẽ không  sai vị trí ! mục tiểu thư , năm đó chúng ta đều là những hài tử trong tã lót , sẽ không có ai xin lỗi ai càng không có ai phải tha thứ cho ai ."

Tuy rằng thanh danh nguyên chủ có chút không dễ nghe , lại chưa từng làm gì Mục Hữu Dung . Bất quá về tình cảm Mục Hữu Dung hận nàng đều có thể tha thứ , rốt cuộc loại sự tình này phát sinh trên người nào , ai cũng đều không dễ chịu . Nhưng ở thời điểm nàng nguyện ý rời đi không nên hùng hổ dọa người với nàng . Năm đó nguyên chủ cũng là đứa trẻ con mặc tã lót mà thôi , nàng không có quyền lựa chọn . 

Mục Hữu Dung cười lạnh một tiếng , đáy mắt tất cả đều là mỉa mai " Ngươi cảm thấy bệnh viện nghiêm ngặt  thế như thế nào mà có thể phát sinh sự tình ôm sai trẻ con ? "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tag