Chương 327: Địch sáng ta tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Tôi không hiểu cô ấy rốt cuộc đang bận tâm chuyện gì? Chuyện này không phải chỉ là chuyện nhỏ thôi sao? Đáng để khiến cô ấy phải ngạc nhiên đến vậy ? Bây giờ tôi thật sự muốn từ bỏ, có đôi khi tôi thật hoài nghi, tôi đối với cô ấy mà nói, đến cùng tính là gì?"

Hoàng Thao càng nói càng bực bội: " Người ta thương nói phụ nữ không nên quá chiều chuộng, càng chiều chuộng sẽ càng bướng bỉnh, được đà lấn tới. Có lẽ thật sự là như thế này, là tôi quá quan tâm cô ấy!"

Đại Thước thở dài: "Hoàng Thao, nếu như anh thật sự nghĩ như vậy, anh vẫn là nên chia tay với cô ấy, nếu anh muốn một người phụ nữ nghe lời anh thì chắc chắn sẽ có, chỉ cần Đại thiếu vung tay hô lên, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, làm gì phải phiền phức như thế này!"

"Nhưng đó không phải là điều muốn!"

"Cũng không phải à?" Đại Thức cười cười, "Cố tiểu thư cần nhờ anh cái gì? Yêu cầu anh cái gì? Cô ấy không cần bám lấy anh, không cần anh đưa tay ra , cô ấy vì cái gì mà không thể chính mình kiên trì? Tôi cảm thấy cô ấy lại càng không phải là người thích gây sự vô cớ, nếu như anh không thể tiếp nhận, đó là vấn đề của anh, không nên trách cô ấy, cô ấy lại không nợ anh."

"Đại Thước, rốt cuộc cô là bạn của ai?" Hoàng Thao nhìn cô cười khổ.

Đại Thước nhún vai, nhướng mày: "Vậy thì là anh muốn tôi khuyên anh từ bỏ hay sao?"

"Dĩ nhiên không phải. . ." Hoàng Thao lắc đầu liên tục, " Nếu thật tôi muốn từ bỏ cô ấy, cần gì phải ngồi nghe người khác khuyên?" Hắn cúi đầu xuống, "Thôi tôi chỉ muốn là có thể giải quyết được vấn đề, tôi sắp phát điên lên rồi!"

"Anh yêu cô ấy như vậy, không có khả năng không hiểu rõ cô ấy, không nên suy nghĩ đến những lợi ích hay mất mát của bản thân, anh hãy  đứng tại góc độ của cô ấy suy nghĩ một chút, chắc có lẽ sẽ tìm được ra hướng giải quyết. . ."

Đại Thước cầm lấy chén rượu trong tay: "Nào, chúng ta cạn ly!"

Một bên khác, Briant tìm được người bẻ khoá mật mã thành công, Jonsson nói với anh ta: "Mật mã hình như là một ngày, 2011327, 27 tháng 3 năm 2011, là sinh nhật của Cố tiểu thư sao?"

"Không phải." Briant lắc đầu, " Sinh nhật của cô ta không phải ngày này. Có lẽ là sinh nhật của người quen!"

Briant cũng không quan tâm.

"Bây giờ, trong tay đã có tài liệu của các chuyên gia, bước kế tiếp chúng ta nên làm cái gì?" Jonsson hỏi.

Briant cười cười, "Công nghệ đương nhiên là chúng ta nắm giữ trong tay, nhưng về mặt chi tiền để sản xuất đương nhiên chính là Khổng gia !"

"Bọn họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao?"

"Anh cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này hay sao?" Briant quay đầu nhìn Jonsson cười lạnh, "Khổng Ngọc Phân muốn thành công đến phát điên ! Cô ta sẽ ngoan ngoãn làm việc cho tôi!" Hắn chỉ vào Jonsson, quả quyết bàn giao: "Gọi điện thoại cho Khổng Ngọc Phân, đồng thời nghĩ biện pháp liên lạc mấy vị chuyên gia này, mặc kệ là dùng biện pháp gì, mặc kệ phải chi bao nhiêu tiền, đều phải để bọn họ đem tài liệu công nghệ mà giao ra!"

"Vâng!" Jonsson nói.

"Nhân tiện, trước khi chuyện này thành cộng đừng để bất luận kẻ nào biết, kể cả bố tôi!" Briant lạnh lùng nhìn Jonsson, "Jonsson, tôi biết anh là người của bố tôi, thế nhưng anh phải hiểu, nếu như mọi chuyện thành công, những gì anh nhận được từ tôi nhiều hơn những gì anh nhận được tại bố tôi. Thế nhưng nếu như chuyện này đến tai bố tôi, anh cái gì cũng không có!"

Jonsson mắt sáng lên, "Tôi biết nên làm thế nào."

Bryant cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Đi làm điều anh nên làm đi!"

Vài ngày sau, Lý Giai báo cáo với Cố Trường Khanh: "Cố tổng, Briant đã phái người liên lạc với chuyên gia của chúng ta, kế hoạch tiến hành rất thuận lợi."

Cố Trường Khanh ngồi tại bàn làm việc, ngón tay gõ lên nhẹ bàn, "Bọn họ phản ứng như thế nào khi biết các chuyên gia có thảo thuận bảo mật với chúng ta ?"

"Không ngoài dự đoán của Cố tổng, họ phát hiện ra những lỗ thủng nhỏ trên hợp đồng mà tôi đã soạn thảo,và những điều luật không toàn diện, bọn họ sẽ dùng đến cái này để giải quyết cái vấn đề khiếu nại sau này của chúng ta, đồng thời đã dùng một số tiền lớn để lấy đi chuyên gia của chúng ta."

Việc nghiên cứu bí mật có thoả thuận bảo mật như vậy mới hợp lý, nếu để cho bọn họ dễ dàng mua chuộc các chuyên gia, ngược lại sẽ khiến họ nghi ngờ.

"Tốt lắm!" Cố Trường Khanh mỉm cười xoay ghế: "Hết thảy đều theo kế hoạch mà tiến hành! Tiếp theo. . ." Cố Trường Khanh nhìn về phía ngoài cửa sổ, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh: "Tiếp theo, con cá lớn nên xuất hiện!"

Lý Giai bỗng nhiên cúi người, "Trường Khanh, có thể hỏi em một chuyện không?"

Cố Trường Khanh xoay cái ghế nhìn về phía cô: "Vấn đề gì?"

Lý Giai chỉ vào tờ lịch trên bàn làm việc của Cố Trường Khanh, bên trên tờ lịch tại số 27 Cố Trường Khanh vẽ một vòng tròn màu đỏ nổi bật.

"Đây là ngày gì, theo như trí nhớ của chị, em đâu có quen ai có sinh nhật vào ngày này?"

Cố Trường Khanh liếc tờ lịch trên bàn một chút, thản nhiên nói: "Ngày này có hẹn với một vị khách, không có gì đặc biệt."

Lý Giai ngồi thẳng lên, cười nói: "Đó nhất định là là một vị khách rất quan trọng ." Cuộc hẹn với khách hàng thường đều có thư ký tới quản lý, cũng phụ trách nhắc nhở, cũng không cần Cố Trường Khanh phải phiền phức như vậy.

"Không sai, là một vị khách rất quan trọng." Cố Trường Khanh cười cười.

Lý Giai sau khi rời khỏi đây, Cố Trường Khanh cầm lấy lịch trên bàn, ngón tay phất qua con số 27.

Không ai biết được sự đặc biệt của nó, bởi vì đây là ngày mà kiếp trước cô mất !

Thế nhưng là lần này, cô vô cùng tin tưởng mình có thể vượt qua

Kiếp trước chú Văn chết bởi tai nạn xe cộ, vú Dung qua đời vì bệnh tim, kiếp này đều là cùng một thời gian, cùng một nguyên nhân cái chết. Nếu như đây thật sự là cái chết của cô, cô chỉ cần an bài thật kỹ một phen, có lẽ có thể bình an vượt qua.

Hơn nữa, trong lòng của cô luôn cảm thấy phát súng bắt cóc lần trước chính là tử kiếp sớm của cô, bởi vì lần kiếp nạn đó rõ ràng là ở kiếp trước không có.

Cô nắm chặt nắm đấm, hít thở sâu

Không có chuyện gì, nhất định sẽ không có chuyện gì, ông trời đã cho cô một lần sống lại, nhất định là ý nghĩa của nó, Trường Khanh, mày phải mạnh mẽ lên, nhất định không được để bị đánh bại. Cho dù chạy không khỏi, cũng phải thắng trận trước!

Cô đã sắp xếp ổn thoả các giấy tờ di chúc, dù cho thật chạy không khỏi, cũng sẽ không xảy ra rắc rối tổn hại lớn.

Rất lâu trước đây cô đã rất sợ hãi trước cái chết này, thế nhưng là không nghĩ rằng khi cái chết ngày càng đến gần, cô có thể như thế mà thản nhiên.

"Có lẽ là bị tê liệt. . ." Cố Trường Khanh lẩm bẩm, sau đó liền nở nụ chời.

Cô gọi điện cho Tân Hồng

"Tân hồng, cô giúp tôi đặt một một phòng riêng tại khách sạn ** vào ngày 27 tháng 3 . Nhất định là gian phòng đó. Tới ngày tôi sẽ đến!"

"Được rồi." Tân hồng đáp ứng, "Ngày 27 tháng 3, còn có nửa tháng, Cố tổng hẹn người?"

"Hẹn đối thủ một mất một còn!" Cố Trường Khanh cười nhẹ

Căn phòng đó chính là kiếp trước Khổng Ngọc Phân lừa cô uống ly rượu có lòng trắng trứng, lần này cô muốn lịch sử tái diễn lần nữa.

Khách sạn vẫn là toà khách sạn đó, căn phòng vẫn chính là căn phòng đó, Khổng Ngọc Phân vẫn là Khổng Ngọc Phân, chỉ là Cố Trường Khanh đã không phải là Cố Trường Khanh của kiếp trước. . .

Đây chính là biến số.

Trong ngục giam

"Ba, đây đối với chúng ta có thể nói là cơ hội tốt ngàn năm có một!" Khổng Ngọc Phân nhìn thấy ông hai mắt sáng rực lên đầy hưng phấn, cô kích động đem chuyện Briant muốn hợp tác với cô ra nói.

"Ba, hạng mục công nghệ này là hạng mục công nghệ tiên tiến nhất hiện tại , chỉ cần công ty cấp nước của chúng ta có công nghệ đó, ai còn có thể so sánh với chúng ta, tin chắc không bao lâu, Khổng thị của chúng ta liền có thể đứng vững vàng ở thị trường Trung Quốc, thậm chí là thị trường nước trên thế giới, mà chúng ta còn có sự trợ giúp của Briant, rất nhanh liền có thể leo lên vũ đài thế giới, thời đại thuộc về Khổng thị của chúng ta cuối cùng đã đến! Mà Cố thị, cũng sẽ bởi vì sự kiện lần này mà gặp tai hoạ ngập đầu!"


Khổng Ngọc Phân nói một hơi, bởi vì quá mức hưng phấn, mà có chút hô hấp không thông, cô che ngực, thật lâu mới hồi phục lại bình tĩnh!

Nghe Khổng Ngọc Phân nói xong, Khổng Khánh Tường thoạt đầu cũng kích động vô cùng, có thể nắm giữ công nghệ ưu thế này, chẳng khác nào tay cầm một thanh búa bén, có thể mở núi phá đá, một bước lên mây. Thế nhưng là một thương nhân sự cảnh giác đã giúp ông dần tỉnh táo lại.

"Về phương diện công nghệ này, Briant đã hoàn toàn nắm chắc rồi chứ?" Khổng Khánh Tường hỏi Khổng Ngọc Phân.

Khổng Ngọc Phân gật đầu nói: "Không sai,với lại Briant tiên sinh vì để đề phòng vạn nhất, còn đi đến PCT để điều tra kĩ càng, không có hồ sơ Cố thị xin cấp bằng sáng chế quốc tế, đoán chừng là chưa có thời gian để xin, anh ta cũng đã bắt đầu xin cấp bằng độc quyền sáng chế rồi, dù cho Cố Trường Khanh nó có phát hiện cũng chẳng làm được gì!"

"Briant tiên sinh có kế hoạch gì!"

"Kế hoạch của anh ta là như thế này, chuyện này, gia tộc Sterling không tiện ra mặt, liền cho chúng ta lấy danh nghĩa Khổng thị ra lấy, thành lập công ty cấp nước, mà anh ta thì dùng công nghệ này để nhập cổ phần! Đến lúc đó anh ta sẽ chiếm 40% cổ phần trong công ty, mà chúng ta thì chiếm 60%, về sau anh ta cũng sẽ góp phần vào quá trình toàn cầu hoá công ty, chúng ta rất nhanh sẽ trở thành công ty cấp nước tầm cỡ thế giới!" Khổng Ngọc Phân mặt mày hớn hở, cô dường như đã thấy tiền đồ sáng lạng của mình, trở thành một điểm sáng như viên ngọc trên thế giới.

Khổng Khánh Tường ở trong tù ra không được, gia tộc Sterling lại hậu thuẫn phía sau, đương nhiên mọi sự chú ý đều hướng về cô! Đến lúc đó, nhìn xem cô đem Cố Trường Khanh giẫm đạp dưới chân !

"Chớ vội đắc ý!" Khổng Khánh Tường nhịn không được giội một gáo nước lạnh, "Hiện tại người xuất tiền ra là chúng ga, nếu vạn sự đều đã sẵn sàng, bỗng nhiên hắn thay đổi chủ ý, chúng ta không phải tổn thất nặng nề sao ? Mày đi cùng Briant nói, phải cùng chúng ta ký thoả thuận, nếu không, chúng ta tình nguyện không muốn cơ hội này!"

"Không muốn cơ hội này?" Khổng Ngọc Phân kêu lên, "Đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một! Chúng ta trong tay lại không có nhược điểm gì của Briant, làm sao có thể ký thoả thuận này? Chúng ta bây giờ là cùng ngồi trên một chiếc thuyền, anh ta không dựa vào chúng ta, còn có thể dựa vào ai?"

Khổng Khánh Tường nổi giận nói: "Ngọc Phân, mày hồ đồ sao? Đây là số tiền nhỏ sao? Không có gì bảo đảm mà mong tao xuất tiền ra? Chính là bởi vì chúng ta cùng ngồi trên một chiếc thuyền, hắn sao có thể chỉ lo cho thân mình, nhất định phải có thành ý, nếu như ngay cả điều đó hắn cũng không hiểu, tao cần gì phải tin tưởng!"

Khổng Ngọc Phân còn tính nói, Khổng Khánh Tường liền cắt ngang cô: " Nếu Briant không ký thoả thuận, đừng mong lấy của tao một xu!"

Nói xong, ông ta đứng dậy rời khỏi phòng thăm.

"Thoả thuận?" Bryant hừ nhẹ một tiếng, "Cũng đúng, không có giấy thoả thuận này, Khổng Khánh Tường kia sao mà nhẹ nhõm xuất tiền ra! Chuyện này tôi không tiện để người trong gia tộc biết, tài chính công ty cũng không thể tùy tiện đụng vào, phương diện tiền bạc vẫn còn phải dựa vào ông ta!"

Sau khi Khổng Ngọc Phân đến Nhật Bản truyền đạt ý của Khổng Khánh Tường, Briant cùng trợ lý Jonsson thương lượng chuyện này.

"Nhưng nếu ký vào cái giấy thoả thuận này, liền có chứng cứ xác đáng chỉ ra chúng ta có tham dự vào chuyện nào, cũng có nghĩa chúng ta có nhược điểm nằm trong tay họ. . ."

Jonsson lo lắng nói.

"Sợ cái gì?" Briant cười lạnh: "Chỉ cần công ty đi theo đúng quỹ đạo, chỉ cần công nghệ ta nắm chắc trong tay, ông ta cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ông ta còn phải dựa nhiều vào gia tộc Sterling chúng ta, cũng sẽ không thể tuỳ tiện mà vạch mặt tôi! Nói cho Khổng Ngọc Phân, giấy thoả thuận này, chúng ta ký!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro