Chương 09-10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 09: HÌNH TƯỢNG TỐT

Từ sau khi Ôn Duyệt ở trước công chúng nhắc đến chuyện Dịch gia đám hỏi với Thương hội Kinh Cức, vị thiếu niên người Kayi – con trai của hội trưởng Thương hội Kinh Cức, liền trở nên xấu đi ở trong mắt của cư dân Thủ Đô tinh.

Trong mắt của đại đa số bình dân mà nói, hành động bán con trai đổi lấy vật tư của vị hội trưởng kia là vô cùng chướng mắt, đó là chưa kể đến chuyện một người Kayi hoàn toàn không xứng với Nguyên soái Dịch Dương Thiên Tỉ.

Ngược lại đối với Ôn Duyệt, vô số người bởi vì chuyện này mà thấy đồng tình cho cô, nam tử mình yêu bản thân bị trong thương không nói, còn tuyên bố lấy người khác, ai cũng sẽ nghĩ trong lòng cô nàng khổ sở tới cỡ nào.

Đến dân chúng bình thường còn nghĩ như vậy, huống hồ gì là fan hâm mộ của Ôn Duyệt, bản thân những fan này liền cảm thấy Dịch Dương Thiên Tỉ vốn đoản mệnh, Ôn Duyệt phải chia tay cũng là chuyện rất đỗi bình thường, nhưng mà sau khi nghe tin Dịch Dương Thiên Tỉ sẽ cưới người khác, trực tiếp coi Dịch Dương Thiên Tỉ như một tên cặn bã.

Tất nhiên, bởi vì danh vọng của Dịch Dương Thiên Tỉ rất cao, bọn họ mặc dù nghĩ như vậy nhưng không ai dại gì mà nói ra trực tiếp, cho nên sở hữu đầu mâu đều đồng loạt nhắm vào thiếu niên Kayi vừa mới từ Liên minh tự do đến Thủ Đô tinh kia.

Sáng hôm nay, sau khi Ôn Duyệt công bố bố việc mình chuẩn bị ghé thăm Dịch gia trên trang tin tức cá nhân, những người tham gia nhục mạ Vương Nguyên liền bắt đầu nhiều dần, thậm chí có người còn chỉ trích Dịch gia.

Ôn Duyệt thân phận vốn cao quý, còn là một nữ tính dị năng giả, ngay thời điểm Dịch Dương Thiên Tỉ tuỳ thời có thể vì năng lượng bạo động làm tổn thương người xung quanh dám kiên trì đi thăm, nhìn xem cỡ nào nghĩa nặng tình thâm. Còn Dịch gia? Một chút thiện ý cũng không thèm cho Ôn Duyệt.

Thế là, dù cho những người ngưỡng mộ Dịch Dương Thiên Tỉ biết là trong chuyện này Nguyên soái không hề có lỗi, nhưng mà nghi tin sau cũng cảm thấy Ôn Duyệt trở nên tốt hơn nhiều lắm, thậm chí có người còn bắt đầu chú ý nữ minh tinh này.

Vậy nên, khi truyền thông xác nhận Ôn Duyệt đã vào đại trạch Dịch gia toạ lạc trên đảo rồi, tự nhiên liền dẫn theo vô số người chờ xem phản ứng của Dịch gia.

Cũng chính tại thời điểm này, vị chủ mẫu của Dịch gia, nữ dị năng giả A cấp Thẩm Thu Thạch vốn dĩ chưa bao giờ phô trương phơi bài tin tức hay bất cứ ngôn luận nào trên trang cá nhân của mình, đột nhiên lại đăng tin, còn là tin tức trực tiếp bằng hình ảnh.

Thân phận của Thẩm Thu Thạch vốn đặc thù, cho nên dù là trước giờ bà chưa từng đổi mới hay đăng bất cứ gì trên trang cá nhân, số lượng chú ý theo dõi bà vẫn là rất nhiều. Lần này tin tức hình ảnh vừa phát ra, kéo theo vô số người chứng kiến. Sau khi xem xong, những người này đều là nhịn không được mà biến sắc mặt, mà nhóm người vẫn luôn sùng kính Dịch Dương Thiên Tỉ, lại bởi vì những hình ảnh này mà cái nhìn của họ đối với Ôn Duyệt cũng tuột dốc không phanh.

Cứ ngỡ rằng một nữ minh tinh Ôn Duyệt lúc nào cũng tỏ ra tình thâm nghĩa nặng một lòng đối với Nguyên soái, hoá ra lại là kẻ như thế này, còn không bằng một góc thiếu niên Kayi bị Thương hội Kinh Cức "bán" cho Dịch gia!

Mặc dù không ai thấy rõ hình dáng thiếu niên đứng sau lưng Thẩm Thu Thạch, nhưng mấy câu nói của thiếu niên cũng đủ khiến cho đàn công chúng vẫn luôn chán ghét thiếu niên đổi mới cách nhìn về cậu. Thậm chí nhiều người còn bày tỏ, bọn họ tình nguyện cưới người Kayi chứ cũng không muốn lấy một nữ nhân trong ngoài bất nhất như Ôn Duyệt.

***

Thẩm Thu Thạch đang ngồi xem tin tức trực tiếp của một kênh truyền thông phỏng vấn Ôn Duyệt.

Hình ảnh cho thấy, Ôn Duyệt vừa xuất hiện liền bày ra bộ dáng yếu ớt thương tâm, lời nói trong ngoài đều chỉ trích Dịch gia, đợi đến lúc cô nàng biết được chuyện lúc nãy xảy ra ở Dịch gia bị chiếu trực tiếp trên mạng cho mọi người xem, liền nhờ vào sự che chẻ của trợ lý lập tức ly khai phạm vi phỏng vấn của truyền thong.

Thấy một màn này, Thẩm Thu Thạch nở nụ cười đầy chua xót.

Chuyện Ôn Duyệt hối hôn, bà vốn không định phô trương cho mọi người đều biết. Dù sao việc này nếu nói ra, kẻ mất mặt là Dịch gia, nhưng lúc nãy Ôn Duyệt xem Dịch gia như nơi không người mà xông thẳng vào, hành vi của cô ta khiến bà cảm thấy ghê tởm, lại liên tưởng đến chuyện Vương Nguyên vẫn luôn bị công chúng hiểu lầm, bà liền dùng thông tin liên lạc quay trực tiếp rồi công bố ra.

Nhưng dù cho đả kích được Ôn Duyệt thì sao, bản thân mình trước kia lại xem một người như vậy như con dâu tương lai, ngẫm lại cũng không phải chuyện đáng vui mừng.

"Thứ này là cái gì vậy dì?" Vương Nguyên chú ý đến cái hộp dẹp dẹp nho nhỏ trên tay Thẩm Thu Thạch đang phát ra hình ảnh, liền tò mò hỏi.

"Cái này là máy tính mini cầm tay, cho con nè." Thẩm Thu Thạch cầm chiếc máy trên tay đưa cho Thẩm Thu Thạch, đột nhiên lại nghĩ đến chuyện gì đó, bèn bấm xem lại mấy lời bình luận dưới video trên trang cá nhân của mình "Nhìn thấy không, bây giờ có rất nhiều người đang khen ngợi Tiểu Nhậm của chúng ta."

Đâu chỉ khen thôi, rất nhiều người còn bày tỏ muốn nhìn thấy bộ dáng của Vương Nguyên như thế nào... Bất quá, bà không đời nào cho người khác nhìn thấy Vương Nguyên!

Vương Nguyên nhìn thoáng qua, lại hơi cau mày "Nhiều quá, xem không hiểu..." Chữ viết nơi đây rất kỳ cục!! Mấy ký tự rối tung rối mù này càng kỳ quái hơn!

"Không hiểu cũng không sao hết, sau này dì sẽ dạy con từ từ." Thẩm Thu Thạch cười cười, giúp Vương Nguyên tìm một bộ phim hoạt hình nghe nói là có thể cung cấp rất nhiều tri thức cho trẻ nhỏ.

Vương Nguyên lại bắt đầu xem mê mẩn, dù sao dinh dưỡng mới hấp thu vẫn còn chưa tiêu hoá hoàn toàn, bây giờ cũng chưa tới giờ ăn, tối nay đi chỗ Nguyên soái cũng được.

Trong toà phòng cách đại trạch không xa, Dịch Dương Thiên Tỉ một lần nữa nhìn về phía cửa ngoài... tên nhóc vẫn luôn bám dính lấy mình sao vẫn chưa tới nhỉ? Lúc trước y vẫn luôn nằm ở đây một mình, cũng chưa bao giờ cảm thấy cô đơn, nhưng hiện đột nhiên lại có chút cô đơn, muốn gặp nhóc kia...

***

Ngay lúc Dịch Nguyên soái cảm thấy cô đơn sầu muộn thì, bên này tình cảnh của Ôn gia có điểm bi thảm.

Gia tộc Locke ngay sau khi Ôn Duyệt bị Dịch gia chơi xỏ một vố, đột nhiên tuyên bố sẽ không đính hôn cùng Ôn Duyệt nữa.

'Mày đang yên lành tự dưng đi Dịch gia kiếm chuyện gây sự để làm gì? Thấy hay chưa? Bây giờ bên Locke họ cảm thấy khó coi rồi!" Ôn phụ tức giận nhìn con gái mình.

"Con không ngờ..." Ôn Duyệt cắn chặt răng, Dịch gia bây giờ đã thành như vậy, nên Ôn Duyệt không hề tính toán tới việc Thẩm Thu Thạch sẽ làm ra chuyện như vậy, bà ta không sợ gia tộc Locke trả đũa sao?

Ôn mẫu nhìn trượng phu răn dạy con gái, lúc này nói đỡ lời cho con "Ông cũng đừng lo mắng chửi con gái mình, nếu không phải tại ông bắt Duyệt Duyệt trèo cao, làm sao mọi chuyện biến thành như bây giờ? Lần này cũng thế, tại thằng Mathew đó muốn chạy đi xem Dịch gia bất hạnh, mới buộc Duyệt Duyệt đi theo đó thôi."

Gia tộc Locke trước giờ vẫn luôn gây hiềm khích với Dịch gia, Mathew tuổi tác cũng không kém Dịch Dương Thiên Tỉ bao nhiêu, lần này y đến Dịch gia đích thật là vì muốn xem bộ dạng tả tới của Dịch Dương Thiên Tỉ, nếu không có kẻ ngu xuẩn nào dẫn bạn gái mình đi thăm bạn trai cũ đâu chứ?

Ôn phụ bị thê tử chỉ trích, liền hừ lạnh một tiếng "Nếu thật vậy nó không biết khuyên bạn trai mình sao? Nam nhân Dịch gia sớm muộn gì cũng chết hết, Thẩm Thu Thạch bây giờ đã là rách không sợ nát rồi, ngu xuẩn tự đâm đầu tới cửa cho người ta nắm đầu, không phải tự làm tự chịu sao?"

"Chỉ có Hậu Gia Cát là giỏi thôi! Sao lúc trước ông không bảo như thế đi?" Ôn mẫu trừng mắt nhìn Ôn phụ.

"Thôi ba mẹ đừng cãi nhau, Mathew bảo anh ấy nhất định sẽ lấy con mà, nhưng lúc này hai đứa con kết hôn không thích hợp, nên mới đẩy thời gian về sau." Ôn Duyệt nói "Con với Mathew độ tương xứng cũng rất cao, Mathew sẽ không bỏ con dễ như vậy đâu." Tuy rằng bây giờ thanh danh bị hao tổn, gia cảnh cũng không phải nổi bật, nhưng nữ tính dị năng giả, không cần cái gọi là bối cảnh.

Hậu đại của dị năng giả lúc còn trong cơ thể mẹ cần rất nhiều năng lượng, cho nên bình thường chỉ có dị năng giả mới có thể sinh ra dị năng giả. Ở toàn bộ Thủ Đô tinh này, nữ tính dị năng giả vô số, nhưng dung mạo của mình là tuyệt đối nhất đẳng, lại thêm độ tương xứng cao như vậy... Gia tộc Locke bây giờ chỉ là đe doạ bọn họ một chút thôi.

"Nếu biết trước như vậy, chuyện của hai đứa nó lẽ ra nên chậm một chút hãy công bố." Ôn phụ nói, nhìn thấy vẻ mặt thê tử lại trở nên khó coi, ông phât tay "Được rồi, tôi sẽ nghĩ biện pháp, nhờ người nói vài lời tốt cho Duyệt Duyệt."

"Ba, không cần tìm người hỗ trợ con đâu, ba giúp con lưu một vị trí tình nguyện giả ở bệnh viện số 1 là được. Con là dị năng giả thuỷ hệ, về sau con sẽ định kỳ giúp bệnh nhân ở bệnh viện số 1 trị liệu miễn phí, dù cho có ai chửi mắng thế nào con cũng sẽ không chùn bước." Ôn Duyệt nói.

Ôn Duyệt hạ quyết tâm phải "tắm trắng" thanh danh của mình, bên này Vương Nguyên với Thẩm Thu Thạch cùng nhau chuẩn bị thuốc dinh dưỡng cho Dịch Dương Thiên Tỉ.

Mặc dù sau khi khám phá được cái loại đồ vật tên là phim hoạt hình này, Vương Nguyên chỉ hận không thể bóc hai con mắt ra dính lên trên đó xem suốt ngày cho đã mới thôi, nhưng phim hoạt hình chung quy không thể sánh bằng phụ mẫu áo cơm, cho nên chăm sóc Dịch Dương Thiên Tỉ vẫn là hàng đầu.

Nên, có ăn vụng một chút xíu cũng là chuyện cỏn con không đáng kể đâu ha...

Một nhánh căn tu be bé từ ngón út lòi ra chầm chậm bò lên món "cơm dinh dưỡng" đặc biệt của Nguyên soái, Vương Nguyên thử nếm một ít, lập tức nhăn mặt.

Cơm dinh dưỡng cậu ăn mùi vị rất được a, tại sao cái này lại khó ăn vậy... Nguyên soái quả nhiên lợi hại, da thịt bụng bị xé rách đều nhẫn nhịn được, ngay cả thức ăn khó ăn tới vậy cũng có thể nuốt trôi, lợi hại!

"Xong rồi, chúng ta đi đưa cơm đi, lại phải phiền toái con cho Thiên Tỉ ăn." Thẩm Thu Thạch kéo tay Vương Nguyên.

"Phiền gì đâu, đâu có phiền cái gì đâu." Vương Nguyên lắc đầu liên tục.

Đi vào chỗ của Dịch Dương Thiên Tỉ, Thẩm Thu Thạch như thường lệ cảm ứng năng lượng dao động xung quanh, ngay lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc —— năng lượng dật tán bên ngoài bây giờ... giống như cường độ lại yếu đi một chút.

Thẩm Thu Thạch lúc này càng cảm kích Vương Nguyên hơn, mà Vương Nguyên cũng nhịn không được cảm thấy Nguyên soái đại nhân tố chất thân thể siêu quá chừng đi, một cục tức nhưỡng chà bá như vậy nhét vào trong thân thể, vậy mà vẫn có thể từ từ bình phục dần, quá lợi hại!

Cơ mà... nếu thân thể Nguyên soái bình phục dần, năng lượng chung quanh sẽ ổn định chứ ta?

CHƯƠNG 10: CÔNG PHÁP VÀ NGHI NGỜ

Nói thật là, Vương Nguyên hoàn toàn không có biện pháp loại bỏ toàn bộ tức nhưỡng cùng với đống năng lượng rối tung trong cơ thể của Dịch Dương Thiên Tỉ ra ngoài, mà nhân sâm tử của cậu mặc dù dùng tốt, cũng chỉ là phương pháp tạm thời chứ không thể loại bỏ tận gốc, bởi vì tác dụng của nó là tẩm bổ thể xác của Dịch Dương Thiên Tỉ mà thôi... Nếu muốn làm cho thân thể Dịch Dương Thiên Tỉ trở nên cường tráng, đến mức có thể thừa nhận tất cả các năng lượng kia, cũng không phải không có cách...

Vương Nguyên chợt nhớ đến một thứ, là một bộ công pháp, một bộ công pháp luyện thể.

Không biết sư phụ lúc ấy lấy đâu ra bộ công pháp này, sau đó vừa xem vừa chậc chậc thành tiếng, còn dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn cậu vài lần...

Vương Nguyên lần đó bị sư phụ nhìn đến cả người rùng mình, nhịn không được mới hỏi sư phụ có chuyện gì, sau đó sư phụ đưa cho cậu một cái ngọc giản.

Bên trong mai ngọc giản kia ghi lại một loại công pháp luyện thể, nghe nói là uy lực vô cùng mạnh mẽ, nghe nói có tu chân giả tu luyện loại công pháp luyện thể này, chỉ đến Kim Đan kỳ thôi mà thực lực cũng đã suýt soát ngang ngửa với cao thủ Nguyên Anh kỳ, không chỉ như vậy, bộ công pháp kia yêu cầu lại cực dễ dãi, đối với người bình thường không có thiên phú tu chân cũng có thể tu luyện.

Tất nhiên, công pháp cường đại như vậy, tu luyện thì dễ nhưng muốn thành, lại không dễ một chút nào.

Lúc mới bắt đầu tu luyện công pháp này, người luyện nhất định phải duy trì sử dụng linh dược, sau đó bằng vào linh dược duy trì chữa trị thân thể của mình, một mặt nhờ người khác rót linh lực của họ vào lần lượt rèn luyện trọng tổ thân xác, để cho linh lực kia hoàn toàn triệt để dung nhập vào thân thể.

Trước không nói quá trình bị ngoại nhân rót linh lực vào cơ thể người tu luyện có cỡ nào thống khổ dị thường, chỉ nói mỗi vấn đề sử dụng linh dược để duy trì chữa trị thân thể thôi, người thường có mấy ai làm được đâu.

Thiên tài địa bảo nhân sâm tinh như cậu, trên đời này không phải đâu đâu cũng có!

Sư phụ cậu lúc trước có được công pháp này, từng một lần muốn thử luyện một chút, nhưng là một không tìm được người nào đáng tin cậy rót linh lực vào cơ thể mình, hai lại không muốn chịu đau khổ, cho nên rốt cuộc cũng không thành...

Chuyện này cũng đã xưa lắm rồi, vốn Vương Nguyên cũng đã quên, lúc này lại đột nhiên nghĩ tới, cân nhắc một chút, phát hiện giống như tình huống bây giờ của Dịch Dương Thiên Tỉ rất là phù hợp để luyện công pháp kia...

Tuy rằng linh lực trong cơ thể Dịch Dương Thiên Tỉ lúc này không có bao nhiêu, nhưng cái này là luyện thể chứ không phải tu chân, chắc là dùng năng lượng khác thay thế linh lực cũng không sao đâu ha...

Trong cơ thể Dịch Dương Thiên Tỉ chứa đựng một khối tức nhưỡng khổng lồ, muốn hấp thụ hoàn toàn cũng phải tiêu tốn mấy vạn năm, nhưng nếu Dịch Dương Thiên Tỉ vẫn luôn duy trì tình trạng như bây giờ, cho dù năng lượng không bạo động, tức nhưỡng còn trong cơ thể ngày nào thì y vẫn sẽ bị tê liệt trên giường, còn phải liên tục cho ăn nhân sâm tử nữa...

Dù kiểu gì cũng phải tốn nhân sâm tử, không bằng cho Dịch Dương Thiên Tỉ thử luyện công pháp này đi, nếu như luyện tốt, không chừng về sau không cần cho ăn nhân sâm tử nữa, y vẫn có thể sống lâu hơn chút.

Quyết định rồi, Vương Nguyên sau khi cho Dịch Dương Thiên Tỉ dùng bữa, liền dùng tay vỗ cái bốp vào ngực Dịch Dương Thiên Tỉ, làm ra vẻ nói "Nguyên soái, tui dạy Nguyên soái một thứ này, phải cố gắng tập luyện nghe không?"

Dịch Dương Thiên Tỉ cảm giác được bàn tay mới nãy vỗ vào ngực mình bắt đầu nhẹ nhàng qua lại vuốt ve cả người, trong nháy mắt không biết nên bày ra biểu tình như thế nào mới đúng, Vương Nguyên thấy y im lặng nghĩ rằng y đồng ý, tiếp tục nói "Nguyên soái đồng ý rồi nghen, chúng ta lập tức bắt đầu học!"

"Học cái gì?" Dịch Dương Thiên Tỉ lúc này mới tranh thủ thời gian đưa ra vấn đề của mình.

"Tui cũng hổng biết nói như thế nào mới dễ hiểu nữa, nói chung học là được!" Vương Nguyên nghiên cứu một chút, phát hiện trong thân thể Dịch Dương Thiên Tỉ tràn ngập năng lượng, lúc này chỉ cần dẫn năng lượng dung nhập thân thể là được, liền nóng lòng muốn thử.

Cũng không biết số nhân sâm tử còn lại đủ dùng hay không, cậu cũng không muốn dùng sạch nhân sâm tử cho người này ăn rồi lại không đủ, phải cắt tay cắt chân của mình...

Thôi kệ, cùng lắm thì nếu dùng hết nhân sâm tử mà không thành, vậy khỏi luyện nữa, cứ vậy đi!

Quyết định xong, Vương Nguyên lập tức tụ tập linh lực mấy ngày nay tu luyện được rót vào cơ thể Dịch Dương Thiên Tỉ, áp chế lại những luồng năng lượng rối loạn trong cơ thể y.

Những luồng năng lượng này chính là kẻ phá hoại cùng trọng tổ thể xác của Dịch Dương Thiên Tỉ, nó vẫn kiên trì làm việc của mình, nhưng khác với lúc trước, hiện tại cơ thể Dịch Dương Thiên Tỉ không bởi vì phá huỷ mà càng ngày càng kém, ngược lại mỗi lúc càng tốt hơn.

Hết thảy những điều này Dịch Dương Thiên Tỉ cũng không cảm giác được, y chỉ thấy hai bàn tay Vương Nguyên mang đến cảm giác hoàn toàn khác hẳn lúc trước...

Lúc trước, mỗi lần bị Vương Nguyên sờ soạng, y đều thấy cả người thoải mái vô cùng, nhưng hiện tại nơi da thịt bị hai tay thiếu niên vuốt ve, lại trở nên đau đớn hơn cả lúc bị năng lượng phá huỷ.

Chỉ là, Dịch Dương Thiên Tỉ đã quen với việc đau đớn, cho nên đều nhịn xuống được, ngay cả một tiếng rên rỉ cũng không phát.

Không biết tại sao, rõ ràng việc Vương Nguyên làm lúc này giống như là đang hại mình, nhưng y lại phủ nhận điều này, cảm thấy thiếu niên chắc chắn sẽ không tổn thương mình.

Vẻ mặt Dịch Dương Thiên Tỉ không có một chút biểu tình, hoàn toàn giống như không cảm giác đau đớn, rõ ràng không nên là như vậy a... Không lẽ là do sư phụ hiểu sai sao, tu luyện công pháp kia căn bản không đau như sư phụ tưởng?

Vương Nguyên vô cùng nghi hoặc, liền thử trên tay mình một chút, ngay lập tức cảm thấy đau đến kêu lên thành tiếng.

Lúc trước bị năng lượng bạo động xung quanh Dịch Dương Thiên Tỉ xé da thịt, cậu đã cảm thấy đau vô cùng rồi, mà lúc này trên làn da cảm nhận đau đớn rõ ràng là trăm ngàn lần so với lúc trước!

Vương Nguyên đau tới chảy nước mắt, nhịn không được dùng ánh mắt xem quái vật nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ. Lúc nãy thử dùng trên tay, cậu chỉ dùng một chút xíu năng lượng thôi, đã cảm thấy đau tới như vậy, Dịch Dương Thiên Tỉ lúc này... đến tột cùng là đau cỡ nào?

Sư phụ lúc trước bởi vì sợ đau mà không dám luyện, Dịch Dương Thiên Tỉ thế nhưng lại có thể nhẫn nhịn không rên một tiếng...

Dịch Dương Thiên Tỉ biết một vài phương pháp nhẫn nại đau đớn, khiến bản thân dời đi sự chú ý chính là một loại trong số đó, cho nên y vẫn chăm chú nhìn Vương Nguyên, bởi vậy phản ứng của cậu cũng lọt vào mắt y.

Nhóc con này... lúc nãy hình như là thử dùng "cái kia" lên người mình?

Quả nhiên, thiếu niên hoàn toàn không hề có ác ý, sợ là bản thân cậu ấy cũng không biết thứ kia có cỡ nào đau đớn đi... Cố gắng hoãn khí, Dịch Dương Thiên Tỉ dùng thanh âm đã bị biến dạng hoàn toàn hỏi "Đau lắm sao?"

Vương Nguyên mếu máo gật đầu.

"Chờ một chút liền không đau, không đau nữa." Dịch Dương Thiên Tỉ an ủi.

Rõ ràng mình lớn hơn người này tới mười vạn tuổi, lại bị người này an ủi... Vương Nguyên thấy hơi mất mặt, cảm giác có lẽ nên giải thích một chút việc mình đang làm.

"Nguyên soái, tui thật sự hông biết đau tới vậy, nhưng mà tui làm vậy vì tốt cho Nguyên soái." Nếu người khác bắt mình chịu đau như vậy, Vương Nguyên nghĩ mình chắc chắn liều mạng với người nọ, nhưng Dịch Dương Thiên Tỉ lại không hề trách mình nửa lời, người này thật sự rất tốt.

"Tôi biết." Dịch Dương Thiên Tỉ gật đầu.

"Tui làm như vậy á, để cho cơ thể của Nguyên soái càng ngày càng lợi hại hơn, như vậy Nguyên soái không cần nằm trên giường nữa... Vậy đi, tui sẽ đọc một lần bộ công pháp kia cho Nguyên soái nghe." Vương Nguyên vừa nói, vừa lấy ra ngọc giản bắt đầu đọc nội dung bên trong.

Mà, vẫn luôn được tôn sùng là tri thức uyên bác như Dịch Dương Thiên Tỉ, lại đột nhiên phát giác bản thân hoàn toàn không hiểu cái gọi là công pháp mà Vương Nguyên đang đọc.

Thứ mà Vương Nguyên đọc kia, có lẽ là cổ ngữ... e là chỉ có ai chuyên môn nghiên cứu những thứ này may ra mới hiểu được đi... Có điều, tại sao Vương Nguyên lại biết cổ ngữ?

Vương Nguyên hiểu biết không nhiều lắm, nên y vẫn cứ ngỡ là thiếu niên này bởi vì hoàn cảnh sinh hoạt ở Liên minh tự do quá mức đơn giản, nên cậu ta không có nhiều cơ hội tiếp xúc với công nghệ hiện đại... Lúc này coi bộ chuyện không phải như mình vẫn tưởng...

Thân là một hội trưởng đại thương hội, làm sao lại không dạy con mình dùng các thiết bị công cụ hiện đại, lại đi dạy cái gì cổ ngữ? Dù cho lão có thật sự đi làm chuyện ngược đời như vậy, ở một nơi tôn sùng sức mạnh mà số lượng nhân loại lại chỉ chiếm một phần nhỏ như Liên minh tự do, tìm đâu ra một vị giáo sư tinh thông cổ ngữ?

Nếu đã như vậy, tình huống của Vương Nguyên là tại vì sao? Linh dược của cậu ấy, cả cái mà cậu ấy gọi là công pháp này đây, đến tột cùng là gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro