Chương I - Phần: Song Hữu Cảnh - Nhất Cảnh Tiền Thời Thiên Phong Đại Chi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LỜI MỞ ĐẦU:

- XIN CHÀO TẤT CẢ CÁC BẠN ĐỌC GIẢ, ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU MÌNH MANG TIỂU THUYẾT ĐẾN MỌI NGƯỜI, HY VỌNG CÓ THỂ ĐƯỢC MỌI NGƯỜI ĐÓN NHẬN CHÂN THÀNH.
- ĐỒNG THỜI MÌNH CŨNG MONG MUỐN CÁC BẠN HÃY ĐỂ LẠI NHỮNG LỜI GÓP Ý QUÝ QUÁ, NÓ SẼ GIÚP MÌNH RẤT NHIỀU ĐỂ HOÀN THIỆN CON ĐƯỜNG CỦA MÌNH ĐANG ĐI VÀ MANG ĐẾN NHIỀU BỘ BÚT KÝ HAY VÀ HOÀN THIỆN CHO NHIỀU ĐỌC GIẢ HƠN.
- CẢM ƠN CÁC BẠN RẤT NHIỀU! MÌNH LÀ “THI PHONG QUÂN” RẤT HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN MỌI NGƯỜI!

CHƯƠNG I - Phần: Song Hữu Cảnh - Nhất Cảnh Tiền Thời Thiên Phong Đại Chi

Trong truyện những nhân vật được tạo dựng hoàn toàn không có trong lịch sử , tất cả chỉ mang tính giả tưởng không có thật. Các mốc thời gian và sự kiện cũng chỉ mang tính chất hư ảo không tồn tại thực tế. Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ, đừng quên bình luận khi đọc hết chương để mình hoàn thiện tốt hơn nhé. Giờ thì cũng vào CHƯƠNG ĐẦU NÀO CẢ NHÀ!

 Năm thứ 8 TBN, tại Phong Bích Chi Lục khi thời gian vừa điểm giao từ Hầu Đài sang Nhân Ly thuộc Chấn, một sự kiện chấn động từ trước tới nay chưa từng diễn ra trong lịch sử của nhân loại tiền thời. Khi các dân sinh không tu đạo đang còn kẻ say trong giấc mộng, kẻ đang sợ hãi trong đêm tối, kẻ cẩn trọng kiểm kê tài sản và tập hợp gia quyến,… khi đối mặt trước chấn động được cho là Trời Đất đang trở mình. Thì các Tu Đạo Giả đã tập hợp đầy đủ ở khắp nơi trên bầu trời Phong Bích Chi Lục (tiền khởi của Cửu Châu), dẫn đầu các tu đạo giả không ai khác chính là Bạch Công Gia, người được nhân sinh ở Phong Bích Chi Lục ca tụng là Tiên Công vì trên khắp Phong Bích Chi Lục chỉ có ông ấy đã tu đạo luyện đạt cảnh giới Bát Công – Cực Cảnh Giả.
 Lúc này, Tống Siêu (người đứng đầu Tống gia tiền thời, Thất Công – Trung Lưu) tiến đến Bạch Công Gia với sự lo lắng. Tống Siêu cúi mình kính lễ, 2 tay chấp ngang bằng trán, hạ giọng:
 Tống Siêu thỉnh lễ Bạch Công Gia. Mạng phép xin Bạch Công Gia cho tại hạ thỉnh giáo về tình hình hiện tại Phong Bích Chi Lục của chúng ta để có kế sách và chuẩn bị đảm bảo cho dân sinh có nơi cư trú an toàn thưa Bạch Công Gia.
Bạch Công Gia quay đầu sang trái liếc nhìn Tống Siêu, sau đó với gương mặt đầy uy nghiêm, ánh mắt sắc lạnh, tay trái đưa lên cao hơn đầu của Tống Siêu tầm một thước, sau đó nhanh chóng hạ xuống thật nhanh. Lúc này các tu giả nhìn thấy ai nấy đều trong lòng lo lắng cho Tống Siêu, thầm nghĩ không lẽ Bạch Công Gia là người cao ngạo đến thế sao? Chỉ vì một câu hỏi không đúng thời điểm mà khiến Tiên Công khó chịu như vậy sao?
Bàn tay Bạch Công Gia nhanh chóng hạ xuống một cái đánh vào gáy của Tống Siêu nhìn có vẻ mạnh nhưng sau đó mọi người nhận ra nó không khác gì một cú đánh của những đứa trẻ đùa với nhau.
 Bạch Công Gia lớn tiếng cười to:
 Hahaha! Siêu Lác ơi là Siêu Lác (hồi nhỏ do Tống Siêu thường rất ham chơi, nên một khi đã ra khỏi phủ là đến tận một Ất (1 tuần) mới về, đặt biệt Tống Siêu rất ghét phải tắm gội, thà lăn lộn cùng bầy trâu ngoài đồng với vũng lầy cũng không chịu về phủ tắm trong bồn nước ấm, hoa thơm, vì vậy cả người hay bị nổi hột, nhất bị bệnh Lác).
 Bạch Công Gia nói tiếp:
 Cần gì đa lễ, ta với ngươi là bạn khi nhỏ chỉ là mấy chục năm sau này có tuổi hết rồi, chuyên tâm tu luyện mong đột phá  Cửu Thiên, nên thời gian bế quan khá dài ít khi gặp nhau. Những cái lễ nghi đó cho để lại cho hậu bối thôi!
Ngắt một hơi:
 Nhưng trước mắt với sự trở mình của Thiên Địa ở mức độ như thế này ta thật sự lo lắng. Dù có Thiên Thông Nhãn đi nữa thì ta cũng chỉ có thể nhìn thấy được hướng Đông chính và Nam chính theo lẽ thường Phong Bích Chi Lục được bao bọc bởi Trùng Dương Thánh Hải, nhưng sau khi Phong Bích Chi Lục di chuyển theo hướng Nam thì ta mập mờ nhìn thấy hai Đại Lục khác đang tiến đến rất gần với chúng ta chỉ còn cách khoảng 1200 dặm.
 Ngoài ra, ta còn nhìn thấy ở Đông Lục có một cường giả có lẽ không kém cảnh giới hiện tại của ta, nhưng phần cuồng bạo và sức mạnh cũng như khí tiết mãnh liệt đấy khiến ta không khỏi lo lắng.
 Còn về Tây Lục đó là một sương U Ám mà cảnh giới của Thiên Thông Nhãn hiện tại chỉ thoáng thấy 3 phần sương mù là những thi nhân, nếu theo ghi chép sách cổ của Phong Bích Các thì đây là thành quả của một loại cấm pháp, khi luyện thành thì có thể khiến xác chết của con người vô tri hoạt động theo ý mình, có thể đám thi nhân này được điều khiển bởi cao thủ hay thế lực nào đó, đúng là thật tàn nhẫn.
Tống Siêu nghe xong cảm giác rợn người, nếu có một cao thủ ngang với Bạch Công Gia thì không biết họ có ý tốt hay sẽ lại xảy ra một cuộc chiến đây, thuộc hạ bênh cạnh hắn sẽ như thế nào sao Bạch Công Gia không nói đến, Tống Siêu ngẫm nghĩ một hồi về đại cao thủ thì tiếp tục lo lắng về thi nhân.
 Sau một hồi suy ngẫm thì quyết định nói với Bạch Công Gia:
 Vậy ta sẽ ngay lập tức trở về Thánh Bích Địa khai mở ,sau đó tập hợp các đệ tử từ Tam Bộ trở lên lập trận địa thủ hộ, đồng thời thông báo cho dân sinh tập hợp gia quyến của họ cùng di chuyển đến Thánh Bích Lục. Ta lập tức đi ngay!
 Bạch Công Gia nghiêm giọng dùng Thiên Âm Lý truyền tin:
 Tất cả đệ tử tu đạo Tam Bộ đến Ngũ Trượng, bất kể xuất thân từ Gia Tộc hay Tiên Hộ, Tiên Phủ, là con cháu quý tộc hay dân sinh, phàm là kẻ tu chân đao thì tất cả tập hợp về Thánh Bích Địa mang theo pháp bảo và chuẩn bị linh thạch, linh phù, tất cả nghe theo Tống Siêu Chi Tông điều khiển lập trận thủ hộ. Những đệ tử có cảnh giới cao hơn hãy tập hợp với ta, các đệ tử có tu vi thấp hơn thì nhanh chóng hộ tống các dân sinh. Ưu tiên là người già, trẻ em, phụ nữ, những người di chuyển khó khăn, tất cả đều phải bảo vệ không sót người nào.
 Tất cả đệ tử nhận truyền tin của ta hãy cùng bảo vệ mảnh đất, bảo vệ gia quyến của mọi người. Phàm là kẻ trái lệnh "Trảm không tha!". Ta, Bạch Công Gia sẽ là người xung phong đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ mọi người!
Sau lời nói như sóng âm đập mạnh vô bán não của mọi người giống như Bạch Công Gia ở bên cạnh thì một âm thanh lớn ngang với sấm rền vang từ khắp nơi Phong Bích Chi Lục:
 Đệ tử lĩnh mệnh! Thề chết bảo vệ Phong Bích Chi Lục! Thề đồng hành đến hơi thở cuối cùng Bạch Công Gia! Bạch Công Gia “Tại Thượng”!“Tại Thượng”!“Tại Thượng”!
Hàng vạn phi kiếm, phi cụ, phi bảo đủ loại tiên sắc từ tứ phương của Phong Bích Chi Lục tập hợp, di chuyển, một cảnh sắc vô cùng hùng tráng, vô cùng khí thế.

 Đông Lục: Thiên Khiếu Đại Địa
Lúc này, Thiên Khiếu Đại Địa (tiền khởi của Thiên Khiếu Đại Địa) trên bầu trời cũng tập hợp đông đảo cường giả, cao thủ và bán tu. Khác với phong thái của Phong Bích Chi Lục mang cốt cách tiên nhân tao nhã, thanh lịch, thì khí tức tu đạo của Thiên Khiếu Đại Địa dũng mảnh mà uy phong, khí thế ngất trời, tràn đầy sức chiến đấu.
Dẫn đầu các tu nhân là Hắc Đông Quân, người có cảnh giới cao nhất hiện tại là Bát Công – Cực Cảnh Giả. Cho đến nay người đời của Thiên Khiến Đại Địa chỉ biết Hắc Đông Quân không những là người dẫn đầu trong giới tu chân đao mà còn là người thống nhất là Hoàng Đế chi đô hiện tại của Đại Địa Thiên Khiếu. Ông là người đã thống nhất trận chiến kéo dài hơn một trăm năm của sáu Tông Gia trấn thủ của 5 Đại Thành Trì và trị vì khiến Thiên Khiếu Đại Địa hưng thịnh suốt 50 năm qua.
Tuy vậy, nhưng đến tận bây giờ chẳng ai biết tuyệt kỹ hay bí kỹ, cũng như liệu Hắc Đông Quân rốt cuộc thâm sâu đến mức độ nào! Những người được chứng kiến công pháp của ông đều đã là kẻ bại trận dưới chân và chưa một ai từng sống sót để kể lại.
Nằm trên người Thần Sủng là Thần Thiên Sư, một con Sư Tử với mái buồm màu vàng ánh kim sáng chói đang nằm trên đất với dáng vẻ uy nghiêm thân cao tám trượng, ánh mắt uy phong của loài vật cấp Thần đủ để so sánh với Thất Tông – Cực Cảnh Giả nhìn về hướng Tây với sắc thần nghiêm chỉnh như một con sư tử chuẩn bị cho cuộc đi săn của mình.Thông thường nếu Hắc Đông Quân không triệu kiến thì Thần Thiên Sư sẽ cuộn mình nằm ở hướng Đông trở thành Thiên Đông Sơn dãy núi mang vẻ đẹp hùng vĩ nhất Thiên Khiếu Đại Địa vừa bảo vệ người dâng ở hướng đông tránh gió lớn và thiên tai đến từ Từ Thiên Hải.
 Hắc Đông Quân vẫn thong thả ngủ trên mình Thông Thiên Sư, lúc này Tả Thiên Sư Thất Tông – Cực Cảnh Giả là một trong hai cánh tay đắc lực nhất của Hắc Đông Quân tiến đến với sắc mặt lo lắng cúi mình hành lễ và hạ giọng bẩm báo:
- Hồi bẩm Hắc Vương, ở phía Bắc chúng ta có một lãnh thổ với năng lực có hạn của thần, sau khi dò xét thì cũng chỉ nắm được những thông tin nhất định nên bẩm báo sơ lược với ngài. Bệ hạ có muốn nghe chi tiết không?
 Hắc Đông Quân chỉ mở miệng hỏi Tả Thiên Sư với giọng điệu trầm tĩnh:
- Ngươi cảm thấy đám người đó đáng lo ngại hay không? Bọn chúng đủ uy hiếp với con dân của chúng ta hay không? Tài nguyên mà họ có có hơn hoặc có những thứ mà Thiên Khiếu ta không có không? Ý kiến sau khi tổng kết thông tin của ngươi là gì?
- Bấy nhiêu thôi đừng dài dòng những vấn đề khác, ta tin ngươi xử lý tốt!
 Tả Thiên Sư quỳ xuống lập tức:
- Bẩm Hắc Vương, Thần xin được cảm tạ và biết ơn sự tin tưởng của người. Sau những gì thần đã quan sát và nghe ngóng được thì người có sức chiến đấu và cảnh giới cao nhất của phía Bắc được gọi là Phong Bích Chi Lục.
 Hắc Vương ngắt lời:
- Dừng! Dừng ở đó! Như thế này đi Tả Ngôn, ngươi nói tóm gọn lại, chiến hay không chiến?
 Tả Thiên Sư:
- Người lại không cho thần nói, thật là quá đáng! Chiến ta muốn người đích thân đi chiến, chiến cho chết đi, chiến cho tan cho nát, chiến đi! Ta không biết gì hết, ta xin từ chức từ nay mọi công văn ngài tự đi mà xử lý. Cái chức quốc sư đầu bắp này ta chắc là cần nắm giữ, để ta về với mẫu thân ta có phải tốt không? Đừng có mà tới nhà tìm ta!
 Hắc Vương mở mắt ngồi dậy hét lớn:
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Cả Thiên Khiếu Đại Địa như rung chuyển, khiến các tu chân giả đứng cạnh phải cuối đầu không dám ngước lên.
 Phía Phong Bích Chi Lục, Bạch Công Gia lúc này cũng nhất thời cảm nhận được hơi thở từ khí tức của Hắc Đông Quân dũng mảnh, tràn đầy sinh lực và thâm sâu khó lường. Nhẹ nhàng trong giọng nói bảo:
- Nếu không bất đắc dĩ, hi vọng đừng là kẻ thù với người này!
 Về phía Thiên Khiếu Đại Địa, lúc này Hắc Đông Quân đứng dậy tiến tới Tả Thiên Sư …
- Thế nào tiếp tục thế nào (tiếng xì xầm)
- Chắc chắn là không như Tống Siêu rồi (tiếng xì xầm)
- Thế Tả Thiên Sư vậy có Hữu Tướng Quốc không haha? (tiếng xì xầm)
 Tiếng xì xầm vang lên càng lớn, càng nhiều:
- Tiểu Quân tiếp tục nào!
- Tiếp đi nào Phong Quân!
- Phong Quân ca ca kể chuyện hay quá, muội muốn nghe nữa!
- Phong Quân, Tiểu Quân,….
 Phong Quân tay trái cầm quạt mo của bếp củi, đưa nhanh lên thẳng hướng ở trời, tay phải cầm miếng củi nhỏ gõ gõ nhẹ xuống bàn lớn giọng bảo:
- Hết rồi! Mai lại tiếp nhé! Mỗi người 3 đồng nhỏ! Phụ nữ mang thai trên tứ Nhâm thì miễn! Trẻ em dưới tứ Sương miễn! người già trên bảy mươi Quan cũng miễn!
- Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhiệt tình, cảm ơn mọi người!
….. Kết Chương Đầu ( Phần Hồi Mở)

Các bạn đọc giả thân mến muốn biết Phong Quân là ai! Liệu Tiên Thiên Sư sẽ có cái kết như thế nào hay là có Hữu Tướng Quốc hay không? Hãy cùng đón chờ Chương đầu “Hồi Giữa” nhé!
Sau đây là một vài chú thích nhỏ, mỗi chương sẽ có một chút chú thích để mọi người hiểu hơn nhiều nhé!
Chú thích thời gian:
- TBN (trước bình nguyên)
- Tiêu (Ngày): một ngày có 30 Hồi (giờ)
- Ất (Tuần): Một Ất có 7 Tiêu theo thứ tự là Nhâm Ly – Khả Ải – Phong Hân – Song Hữu – Phương Sinh – Tất Thiên – Hầu Đài.
- Nhâm (Tháng): Một Nhâm có 46 Tiêu và có tổng cộng 8 Nhâm theo thứ tự là Càn – Khôn – Đài – Ly – Chấn – Tốn – Khảm
- Sương (Năm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro