Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trong rừng do cây cối quá rậm rạp nên không gian nhanh chóng bị bao trùm bởi bóng tối. Eleutheria không có vũ khí để tạo lửa, mà mấy cục đá lửa ban tổ chức cho thì bị ẩm, phải đợi chúng khô mới có hi vọng tạo lửa được. Trên suốt đoạn đường đi, Thu Thảo liên tục nhìn xung quanh, tìm tìm kiếm kiếm gì đó.

"Rớt tiền hả?" – Hoài Minh trêu chọc.

"Tiền đầu mày. Đang tìm não cho mày đó. Chạy nhảy cho dữ vô rồi rớt ra ngoài, nãy giờ không có ý kiến nào ra hồn." – Thu Thảo cắn trả. "Tao đang tìm cây nào có nhiều nhựa để đốt nè." – Thu Thảo là chuyên gia về thực vật học. Sau 1 hồi tìm kiếm, cô bé phấn khởi khi tìm được loại cây mình cần tìm.

"Algerian Ivy! Perfect!" – Cô bé la lên. Cả đám bu lại, nhìn cô bạn "bánh bèo" nhất nhóm trổ tài nhóm lửa. Thu Thảo thành thục quấn những miếng vải vụng mà nó đã lấy lúc ban tổ chức cho chọn dụng cụ đi rừng vào những cành cây. Sau đó nó tưới nhựa cây Algerian Ivy lên. "Thằng nào thanh niên trai tráng vô nhóm lửa đi."

"Đá còn ẩm" – Chánh Huy lấy 2 hòn đá lửa ra.

"Dùng cây là được. Xoay xoay cái cây á."

Chánh Huy xung phong nhóm lửa. Hắn khá rành về vụ này vì chuyên môn trốn ra rừng nướng đồ ăn. Cả đám ngồi đợi mòn mỏi, không biết bao nhiêu phút đã trôi qua, lửa vẫn chưa lên.

"Bình thường nướng đồ ăn thì lẹ lắm, sao bây giờ như thế này?" – Như Quỳnh chọc, đá đá mông nó.

"Không có động lực. Mày đi tìm thức ăn đi, không chừng tao có tinh thần hơn nhóm được lửa."

Mọi người xì 1 tiếng rồi chẳng để ý đến nó nữa, ngồi xung quanh nghỉ mệt. Khu rừng càng lúc càng tối. Lâu lâu sẽ nghe vài tiếng động như có con thú nào đó chạy ngang qua. Tiếng gió xào xạc làm đám nhóc vô thức ngồi gần lại nhau, chủ yếu vì lạnh. Sau gần cả năm trời bị ép tập những bài tập ma quái, tụi nó đã biết cách thích ứng với những hoàn cảnh khắc nghiệt nhất của môi trường.

Phương pháp chính là kích thích não để "đóng" hoặc "mở" các thụ cảm trên cơ thể nhằm giảm việc tiếp nhận các kích thích từ môi trường. Việc "đóng, mở" các giác quan này cần đến sự tập trung và khả năng điều khiển não bộ thượng đẳng, rất ít người luyện được. Eleutheria đã luyện được cách "đóng" các thụ cảm nhiệt độ trong những lúc lạnh hoặc nóng như thế này. Hơn nữa, chúng còn có thể kích thích não không làm các mạch máu ở tứ chi co lại quá mức trong trời lạnh, nhằm có thể sử dụng tay chân linh hoạt hơn, đỡ cho tay chân vì quá lạnh mà cứng đơ.

Cuối cùng Chánh Huy cũng đã mồi được lửa, bây giờ trên tay của Eleutheria là những ngọn đuốc. Chúng tiếp tục lên đường. Louis cùng Thu Thảo phối hợp quan sát những biến đổi của cây cối, mặt đất xung quanh mà xác định hướng đi. Như Quỳnh rất nhạy cảm, cô có thể cảm nhận được những biến đổi trong không khí. Cô cảm thấy hơi ẩm xung quanh tăng dần, đồng nghĩa với việc chúng đã sắp đến nơi có nguồn nước.

Không lâu sau, chúng đã nghe tiếng thác nước chảy. Cả bọn nhanh chân chạy về phía tiếng nước phát ra. Đó là 1 con thác lớn, chúng đang ở khúc dưới của thác, nơi dòng chảy đã dịu lại. Cả bọn bắt đầu lấy dụng cụ cắm trại. Eleutheria đang đứng giữa khoảng không bao la, không còn cây cối che lấp. Chỉ cần ngẩn đầu lên là có thể thấy được bầu trời rộng lớn với muôn ngàn ánh sao.

"Ọc...ọc..ọc.."

Chánh Huy đỏ mặt. Nó đói bụng.

"Chỗ này có cá! Để tao làm đồ "câu" cá cho" – Cơ Hiền nhanh tay lấy dây thừng cột vào cán dao rồi đưa cho mỗi đứa 1 cái. Tụi còn lại không cần giải thích cũng đủ hiểu: phóng dao bắt cá. Vì trăng hôm nay tròn nên dưới ánh sáng vàng mờ, Eleutheria vẫn có thể miễn cưỡng nhìn thấy dòng thác đang chảy, nhưng cá thì... nhìn lòi mắt mới thấy 1 con.

"Phập" – Thiên Phú đã bắt được con cá đầu tiên. Hắn không đợi ai, trực tiếp đến bên đống lửa nướng cá. Cả bọn nhìn nó với ánh mắt thèm thuồng, nuốt nước miếng.

"Phập" – Uyên Uyên cũng bắt được 1 con, đưa qua cho Chánh Huy. "Tao không biết làm, mày làm đi. Đưa dao đây." Rồi cô tiếp tục bắt cá. Mấy đứa kia thấy vậy liền không khách sáo, để Uyên Uyên phụ trách việc bắt cá. Khả năng phóng vũ khí của Uyên Uyên là nhất rồi. Bên kia Cơ Hiền đưa cho Tuyết Dung 1 cây ná mà nó mới chế xong. Tuyết Dung chính là chuyên gia dùng cung, nỏ, ná các loại, nên rất nhanh bắt được thêm mấy con cá.

Cả đám ngồi tụm lại ăn uống say sưa như đang đi cắm trại chứ không phải đang thi đấu.

"Có thức ăn sao? Không ngại cho tụi này ăn 1 chút chứ?" – 1 giọng nói leo lẻo vang lên, sau đó những bóng người xuất hiện sau những lùm cây. Nhóm Apocalypse đến gần Eleutheria. Hồng Hân rất nhiệt tình dùng tiếng Anh đáp lại, mời tụi kia đến ăn chung. Nhưng đám nhóc kia dường như chẳng hề có ý xin ăn thật. Chúng tiến lại gần Eleutheria, mỗi đứa đều móc vũ khí trong người ra. Eleutheria liền hiểu rõ.

"Má. Trời đánh tránh bữa ăn. Đợi tụi tao ăn no đã được không. Ngồi đợi xíu đi. Sắp xong rồi." – Hoài Minh lên tiếng, còn quơ quơ miếng cá trên tay cho đám người kia thấy nó ăn sắp xong.

Tụi Apocalypse tuy chỉ có 10 người, nhưng toàn nam và đứa nào cũng tinh thông võ học cũng như khả năng sử dụng vũ khí. Chúng rất hung hãn và hiếu chiến. Nãy giờ hệ thống đã thông báo có 2 nhóm đã "tử vong", đều do đám này làm. Chúng dường như chả mảy may quan tâm đến kho báu, mà tập trung vào việc loại bỏ các nhóm thi còn lại. Có thể nói chém giết là sở thích của tụi nó.

Thằng Lucas dẫn đầu cả nhóm, trên tay là cây súng mà chúng đã tạo từ vòng 1. Không nói tiếng nào bắn về phía Eleutheria. Đây rõ ràng là phạm qui trắng trợn nhưng không biết tại sao những quả cầu camera bay xung quanh khu rừng lúc này chẳng thấy đâu.

Mượn dao giết người – cả đám Eleutheria không hẹn mà nghĩ.

Các thành viên trong Eleutheria do được rèn luyện nên đã tích tắc né kịp ngòi nổ. Súng của Apocalypse tạo ra là loại bắn ra tia lửa điện, làm cho mục tiêu nhiễm điện rồi bốc cháy. Mỗi thành viên trong các nhóm đều có 1 cây súng. Nhưng nhìn khác nhau.

"Luật thi là không được nạp đạn cho súng nên súng ai hết nguyên liệu thì coi như bỏ. Tụi này chắc đã cướp vũ khí của 2 đội kia. Tất cả cẩn thận." – Cơ Hiền vừa né đạn vừa hét lớn. Tụi Apocalypse biết nhiều ngôn ngữ, nhưng tiếng Việt không nằm trong số đó nên chúng không hiểu Apocalypse đang nói gì. Chúng cũng chẳng quan tâm, tiếp tục tấn công.

Cả đám Eleutheria hốt hoảng chạy vào rừng. Apocalyse dễ gì để con mồi thoát được, nhanh chóng đuổi theo vào rừng. Trên đầu chúng, các quả cầu camera xuất hiện, nhưng không một thông báo yêu cầu ngừng chiến nào được đưa ra. Hình ảnh quay được cũng không được chiếu cho các quản lý nhóm xem.

Chạy vào rừng, Eleutheria chia nhỏ ra thành nhiều nhóm, chạy về nhiều hướng khác nhau. Apocalypse biết chúng muốn chạy nên đã nổ súng, đốt trụi 1 khoảng rừng. Apocalypse cũng chia nhóm ra, mục tiêu là đám con gái vì tụi này dễ xử lý nhất. 2 bên 1 đuổi, 1 chạy tán loạn. Cộng thêm khói bay mù mịt làm các máy camera cũng không bắt được rõ hình.

Các cô bé bị đuổi giết bỗng nhảy lên các thân cây. Những tháng ngày rèn luyện khinh công cuối cùng cũng có đất dụng võ. Đám Apocalypse cũng không phải vừa, chúng cũng biết khinh công, lập tức đuổi theo. Vừa đuổi vừa nổ súng.

"Đùng" "Ầm"

Tiếng súng vang lên theo sau là 1 tiếng nổ lớn, 1 camera bị nổ. Sau đó, liên tiếp mấy camera nữa cũng bị hoả lực của Apocalypse làm banh chành. 7 cô bé ban đầu chạy 7 hướng khác nhau giờ bỗng tụ lại 1 chỗ. 10 thằng nhóc Apocalypse cũng nhanh chóng đuổi tới, bao vây cả bọn.

"Hah, hết đường chạy rồi nha mấy cô em."

Xung quanh khói bay mù mịt. Không gian toàn tiếng xèo xèo của vật bị cháy, cộng thêm tiếng xẹt xẹt và tiếng nổ nhỏ lách tách của các máy camera bị hạ. Bên kia đã không còn nhận được bất kì tín hiệu hình ảnh nào.

Trong không khí bỗng chốc trỗi lên 1 mùi hương kì lạ. Đám Apocalypse vừa nãy còn đắc thắng bỗng hoảng hốt, đồng tử chúng giãn ra.

"Dính bẫy rồi, tất cả nín thở, khí độc!" – Lucas cố nhắc nhở đám bạn nhưng đã quá muộn, bọn chúng đã hít quá nhiều. Cả đám thần trí dần trở nên mơ hồ. 

Không lâu sau hệ thống thông báo, toàn nhóm Apocalypse bị "tử vong". Nhóm kết liễu bọn họ là... The Storm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro