Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi các camera nơi giao chiến giữa Apocalypse và Eleutheria bị phá huỷ, 1 nhóm camera ở khu vực lân cận lập tức được điều đến. Trên đường đi, chúng bắt gặp hình ảnh của các thành viên nhóm The Storm cũng trên đường chạy đến điểm giao chiến. Sau đó là cảnh Apocalypse truy đuổi Eleutheria, khiến chúng không thể trở tay. Sau nữa là cảnh The Storm nhân lúc Apocalypse sử dụng hết đạn dược mà tấn công, giết sạch cả nhóm. Eleutheria đã nhân lúc 2 bên kia đánh nhau đã bỏ chạy. The Storm giải quyết xong Apocalypse thì Eleutheria đã mất dạng.

Thật ra Eleutheria cũng chẳng đi đâu xa, chúng chỉ nấp sau những bụi cây gần nơi giao chiến. Khi The Storm đã bỏ đi, chúng mới đi ra. Các máy camera đã đuổi theo The Storm nên chẳng ai thấy được hoàn cảnh bên này.

"Hú hú hú, thoát nạn." – Hoài Minh chạy ra đầu tiên

"Cái này gọi là gì nhỉ? Mượn dao giết người?" – Tuyết Dung nhìn "xác" đám Apocalypse mà cười khinh bỉ.

Trong lúc hỗn loạn lúc nãy, Eleutheria đã cấp tốc vạch ra kế hoạch tác chiến. Chúng chia nhỏ nhóm nhằm phân tán lực lượng của địch nhưng chủ yếu là phân tán đám camera. Rồi trong lúc "né đạn", chúng "vô tình" hướng các đường đạn vào các cục camera bay lơ lửng. Đám Apocalypse hiếu chiến nên hoàn toàn không phát giác. Tại sao Eleutheria lại muốn huỷ camera? Tại chúng không muốn ai biết được việc làm tiếp theo của mình.

Đám Apocalypse đã bị dụ đến khu vực có rất nhiều cây Salvia mà trước đó Eleutheria đã phát hiện và đánh dấu. Khi bị đốt cháy, cây này sẽ toả ra khí tạo ảo giác, làm người hít vào thần trí mê man như khi chơi thuốc kích thích. Còn đám con trai bên Eleutheria lúc bấy giờ thì đang chạy tìm "cứu tinh".

Trên đường đến thác nước, Eleutheria đã phát hiện bóng dáng của The Storm cũng đang di chuyển đến thác nước này. Khi xảy ra hỗn chiến, Eleutheria đoán The Storm cũng ở gần đây nên mới chia nhau ra tìm. The Storm nổi tiếng là háu thắng và cực ghét Apocalypse. Mấy thằng con trai trong Eleutheria đơn giản cầm theo vài cây Salvia, đốt gần nơi The Storm đang cắm trại, làm cho thần trí chúng hơi mơ hồ. Rồi sau đó chọi đá, cố ý gây sự với chúng rồi bỏ chạy. The Storm thần trí mê mang không nhìn rõ đối thủ của mình là ai, thấy toàn con trai thì liền đoán là Apocalypse. Chúng liền tức giận mà cầm súng đuổi theo. 2 nhóm của Eleutheria gặp nhau tại nơi đã định, rồi lẩn trốn sau các lùm cây, ngồi xem kịch vui.

Rất nhanh, The Storm đã đuổi đến, bấy giờ 2 bên The Storm và Apocalypse giao chiến dữ dội, khói bay mù trời. Các máy camera cũng đã đến. Không ai tin vào mắt mình rằng đây là những đứa bé mới 7, 8 tuổi. Eleutheria thoát nạn trong gan tất. Bên kia màn hình, ai cũng trầm trồ khen ngợi năng lực của The Storm, nhưng hoàn toàn không biết được nhóm đứng sau mọi chuyện là đám nhóc "hoảng hốt chạy nạn".

"Sờ mó gì người ta đó?" – Thiên Phú hỏi Uyên Uyên đang sờ lên người của các thành viên trong Apocalypse.

"Còn có gì xài được không. Tụi bây cũng kiểm tra mấy đứa khác đi. Tốt nhất là tìm thấy vũ khí gì đó, chứ kiểu này tao sợ mình không còn mạng để đến gần kho báu nữa nói chi lấy."

Nghe xong cả bọn cùng nhau "sàm sỡ" những cái "xác". Cuối cùng chỉ lấy được vài vật dụng đi rừng như dao, dây thừng, diêm,... 1 cây súng cũng không có, hẳn là bị đám kia lấy mất.

"Giờ đi đâu đây hướng dẫn viên du lịch?" – Thu Thảo huých vai Louis 1 cái làm nó xém té sấp mặt. Trời đã lờ mờ sáng, Eleutheria vẫn đứng nơi hạ nguồn của thác nước chưa hề di chuyển. Các camera giám sát cũng đã bắt được tín hiệu của chúng. Thời gian đếm ngược chỉ còn 13 tiếng, tụi nó 1 miếng ghép cũng không có.

"Tụi bây nhìn bản đồ đi, xung quanh khu vực chúng ta đang đứng có rất nhiều ký hiệu lạ. Nhìn kỹ 1 chút sẽ thấy những hình này đều có 1 đặc điểm chung." – Louis thoáng dừng lại.

"Là hình tròn?" – Hồng Hân nhanh nhẩu hỏi, nhận được 1 cái gật đầu từ Louis.

"Sự sống bắt nguồn từ nước. Các ký hiệu này xoay xung quanh ký hiệu Triade. Các hình được xếp từ nhỏ đến lớn, càng lớn càng phức tạp. Đây là biểu thị của sự tiến hoá?" – Chánh Huy nói ra những suy đoán của mình.

"Vậy thì sao? Liên quan gì đến mấy mảnh ghép?" – Uyên Uyên còn khá mù mịt. So với những đứa còn lại thì nó suy nghĩ có phần chậm hơn.

"Mày nhìn ký hiệu này đi. Rõ ràng là hình 1 con người. Trong cả đống ký hiệu phức tạp, khó hiểu muốn chết lại lòi ra 1 hìnhn người đơn giản. Điều này có nghĩa là gì?" – Louis chỉ vào hình người ở góc phải bản đồ, kiên nhẫn chờ câu trả lời.

"Là gì? Là đặc biệt nhất hay cá biệt nhất? Đừng nói với tao chỗ này chính là kho báu? Đơn giản vậy sao?"

"Hên thật, mày mà trả lời không được sẽ làm tao nghi ngờ mày có hối lộ để được vào đây hay không. Đúng, chỗ đó chính là kho báu." – Louis vừa nói vừa xoa đầu Uyên Uyên tỏ ý khen ngợi. Uyên Uyên lập tức bẻ cổ tay nó làm nó kêu đau oai oái. "Chưa hiểu. Giải thích rõ hơn." – Uyên Uyên nói như ra lệnh.

"Đến vậy mà còn chưa hiểu? Tất cả các ký hiệu này ít nhiều cũng sẽ liên quan đến sự tiến hoá. Và trong chuỗi tiến hoá này, con người được xem là tiến hoá bật nhất. Nên kho báu chính là chỗ đó. Mày làm thế nào để vượt qua các bài kiểm tra hàng tháng vậy?" – TP nói đầy vẻ chọc tức.

Uyên Uyên cũng không giận, cũng không phải lần đầu nó bị mấy đứa bạn nói vậy. Suy nghĩ chậm xíu thôi mà. Có gì đâu dữ vậy. "Ăn hên."

"Nhìn tổng thể, con người có được sự tiến bộ như hiện nay đều phải nhờ vào 3 yếu tố chính của môi trường." – Louis lại bắt đầu giảng giải. Vừa nói vừa xoa cái tay đau. Mấy đứa nhỏ nhỏ trong nhóm này quả không thể chọc mà.

"Đất, nước, khí?" – Kính Ân chen vào. Cả đám gật đầu. Tụi nó đều loại bỏ khả năng là 'đất, nước, gió, lửa' hay 'kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ' gì đó bởi vì thử thách đưa ra chỉ có 3 mảnh ghép. Hơn nữa gió hay lửa gì cũng là từ khí, ngũ hành cũng tương tự, đều bắt nguồn từ 3 nhân tố chính là đất, nước, khí.

"Vậy thì giờ như thế nào? Mảnh ghép có thể ở gần đây. Nhưng là ở đâu mới được. Cái thác lớn như vậy, biết đâu mà tìm a?" – Thu Thảo chán nản nói. Nó mệt rồi, không muốn đi nữa.

"Mấy cái ký hiệu xung quanh này có ý nghĩa gì không? Xếp lại được không?" – Uyên Uyên hỏi. Trong đầu cả đám "ting" 1 cái, nếu là trong hoạt hình thì lúc này trên đầu mỗi người sẽ có 1 quả bóng đèn sáng lên. Không cần nói gì nữa, mỗi người vẽ 1 ký hiệu trong bản đồ ra đất, rồi cả đám ngồi thành vòng tròn, vừa quan sát, vừa suy nghĩ. Lâu lâu sẽ có 1 đứa xoá 1 ký hiệu, rồi vẽ nó lại cạnh 1 ký hiệu khác. Nhưng có lúc vẽ rồi lại xoá đi, thay bằng 1 ký hiệu khác. Cứ như vậy xoá xoá vẽ vẽ hết 1 tiếng đồng hồ.

Trước mắt Eleutheria bây giờ chính là hình ảnh mơ hồ của 1 hang động, nằm sau thác nước. Các ký hiệu này tuy nhìn có vẻ là từng ký hiệu riêng biệt, nhưng thực chất lại có điểm kết nối. Các ký hiệu tròn bên trong là những đường nét quái dị kia thật chất là 1 phần của bức tranh. Eleutheria hoàn toàn không nghi ngờ phán đoán của mình, dù sao tụi nó cũng không còn hướng suy nghĩ nào khác. Chúng lập tức thu dọn hành lý rồi hướng về phía ngọn thác đang ầm ầm đổ xuống kia mà đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro