Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại, phía phần đất của Uyên Uyên chỉ còn một Chiến binh, nhưng lại đứng ở vị trí C3 nên lại không được tấn công vị trí C4. Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Thiên Phú càng đậm. Lượt tiếp theo của hắn là hắn đã có thể tấn công kho báu và chiến thắng.

Cả nhóm của Uyên Uyên mặt mày xanh mét nhìn về phía đội trưởng của mình đầy lo lắng. Uyên Uyên nhìn lại chúng, phì cười. "Nhìn gì? Bất quá thua thôi chứ có gì đâu. Tao cũng đâu muốn làm nhóm trưởng gì. Tại tụi bây đòi chứ bộ." Cả đám kia liền lao đến quần cho Uyên Uyên một trận. Các thành viên bên đội của Thiên Phú cũng rất đồng tình, đứng cỗ vũ cho mấy đứa kia đánh chết Uyên Uyên.

"Dạ dạ, mấy anh chị cho em chơi tiếp được chưa? Bây giờ tao rút trúng lá "Tự diệt" là được chứ gì. Xoắn gì chứ. Coi nè." Uyên Uyên nói xong thì rút bài, cả đám Eleutheria nín thở theo dõi.

"Thêm lượt"

"Moáaa..." "Ô mài gót!!! Ần bờ lí vớ bồ!" "Thôi rồi Lượm ơi." "Đau lòng chim én." "Chúc bạn may mắn lần sau." Cả đám nhóc nhoi nhoi, gào thét trong tuyệt vọng.

"Bây giờ nó có di chuyển Chiến binh qua C2, rồi thêm lượt để di chuyển lần nữa đến C4 cũng không kịp. Ể? Mà hình như mày có lá "Thêm một lần tấn công" mà đúng không Uyên Uyên?" Kim Yến nói xong thì cả đám như thấy được một tia hi vọng, hai mắt sáng ngời nhìn Uyên Uyên. Cho đến khi...

"Chiến binh Chánh Huy, tấn công Chiến binh Cơ Hiền ở vị trí C2." Giọng Uyên Uyên vừa dứt thì cả không gian yên tĩnh. Cả hai Chiến binh cũng không tin vào tai mình, cho đến khi cả hai được di chuyển vào không gian sàn đấu thì mới giật mình tỉnh lại. "Chánh Huy, tao cho mày hai cơ hội, đừng làm tao thất vọng."

Dù đánh chục lần cũng chưa chắc thắng được Cơ Hiền, nói chi chỉ hai lần. Thiên Phú cười mỉa.

Chánh Huy không hiểu tại sao Uyên Uyên lại quyết định như vậy. Từ lúc đầu khi Uyên Uyên cho nó vào vai Chiến binh là nó đã không hiểu rồi, nó có đánh lại ai đâu mà làm Chiến binh. Dù nó có giải đố tốt đi nữa, không đến được chỗ kho báu thì làm sao mà giải đố?

Nhưng, khi đánh với Cơ Hiền, Chánh Huy rất nhanh hiểu ra dụng ý của mắm lùn kia. Nếu đánh trực diện ngoài đời thì nó không bằng ai thật, nhưng trong trò chơi này, vũ khí và những di chuyển của nhân vật đều phải được mã hoá, mà tốc độ mã hoá thì không ai trong nhóm này nhanh bằng nó. Cơ Hiền tuy có thể chế tạo vũ khí và sử dụng chúng thành thạo, nhưng ở trong game này, nó phải mã hoá để đổi vũ khí, mã hoá để kích hoạt đạn pháo. Những thao tác này nó đều chậm hơn Chánh Huy.

Cơ Hiền cũng rất nhanh phát hiện ra điểm này. Nhưng nó cũng không để đối thủ đắc chí, dùng tốc độ nhanh như chớp của mình tiếp cận Chánh Huy rồi bắn đạn liên thanh hạ gục đối thủ. Đội của Uyên Uyên tấn công thất bại. Uyên Uyên như đã dự tính trước điều này, mặt cười như có như không. "Sử dụng "Thêm lượt" tấn công C2 lần nữa." Uyên Uyên chậm rãi rút thêm một lá bài, nó cũng không quan tâm lá bài mình rút ra gì, chỉ tập trung theo dõi trận đấu. Tất cả các người xem đều lắc đầu chán nản.

Tụi nó cũng nhìn ra được ưu điểm và khuyết điểm của Chánh Huy và Cơ Hiền trong trò chơi này. Nhưng những khuyết điểm của Cơ Hiền có thể dễ dàng được các ưu thế của nó che lấp. Còn Chánh Huy, ưu điểm của nó chỉ có một, còn khuyết điểm thì có một đống! Không thể thắng được Cơ Hiền!

Hai robot của hai bên lại giao chiến. Có mấy đứa trong nhóm còn chả buồn coi. Tiếng còi báo kết thúc 1 phút 30 giây. Hệ thống thông báo đội Uyên Uyên thành công chiếm được vị trí C2. Mọi người ai cũng mắt trợn tròn, miếng há ra thật lớn, không tin vào bất kì giác quan nào của mình nữa.

Trong trận đánh trước, Chánh Huy đã rất nhanh nhìn ra chiến thuật của Cơ Hiền. Nó biết Cơ Hiền sẽ cố tiếp cận nó ở cự li gần rồi sử dụng hoả tiễn để gây sát thương chí mạng, một đòn hạ sát kẻ địch. Nó biết Cơ Hiền không đủ nhanh để mã hoá hoả tiễn tấn công mục tiêu ở xa và cũng tính được chính xác khoảng cách an toàn là bao nhiêu. Vì vậy trong trận này nó điều khiển robot giữ một khoảng cách nhất định với Cơ Hiền khiến Cơ Hiền phải liên tục mã hoá di chuyển robot lại gần nó. Cơ Hiền khá chật vật để nhập được đoạn mã hoá vũ khí để bắn xa. Nhưng hắn đã quá chậm. Trong lúc Cơ Hiền đang loay hoay nhập thông tin thì Chánh Huy đã dùng tốc độ siêu việt tiếp cận với robot của Cơ Hiền, rồi rất nhanh đổi vũ khí, bắn một đòn knock out đối thủ.

Uyên Uyên cười đắc thắng. "Sử dụng "Thêm một lần tấn công", tấn công kho báu."

Chánh Huy mặt đầy kiêu ngạo điều khiển robot tấn công kho báu. Câu hỏi được đưa ra, là một "tường lửa" cần được mã hoá để phá vỡ. Không ngoài dự đoán của mọi người, Chánh Huy rất nhanh phá được "tường lửa" kia. Đội của Uyên Uyên giành chiến thắng mà không ai ngờ được. Mọi người trong Eleutheria đều vui vẻ ca hát ăn mừng, trừ một người.

"Mày rất giỏi, có thể nắm được điểm mạnh yếu của các thành viên. Nhưng cái mày thiếu sót ở đây chính là đây là trò chơi, mày phải xem điểm mạnh, yếu của tụi nó khi tham gia trò này là như thế nào nữa. Hơn nữa, tao biết tính mày sẽ có chiến lược "cách phòng thủ tốt nhất là tấn công", nên mới xếp quân như vậy để dụ mày tấn công. Quân bên tao không mạnh, không yếu nên mày hoàn toàn không nghi ngờ gì mà đánh vào. Để lại bên đất của mày chỉ còn một Chiến binh canh giữ. Nếu vị trí C2 kia là Hộ vệ thì tao chắc không có đường thắng rồi." Uyên Uyên đưa một cánh tay ra, ý muốn bắt tay người kia. "Sau này mong chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ."

Thiên Phú cũng không phải kẻ không biết điều. Nghe những lời vừa rồi làm cho hắn cũng tỉnh ngộ. Hắn biết, người kia đối với điểm mạnh, điểm yếu của hắn nắm gọn trong lòng bàn tay. Hắn lắc đầu cười, đưa tay bắt lấy bàn tay gầy ốm nhỏ bé kia. "Tao tâm phục, khẩu phục."

Ba người anh từ nãy đến giờ đều chịu hết ngạc nhiên này rồi đến ngạc nhiên khác. Họ cảm thấy bọn nhóc này không phải là "dạng vừa". Họ còn phát hiện, những lần thi đấu với những đội khách trong các trân đấu "giao hữu", tụi nhóc này đều không dùng toàn lực. Hôm nay họ mới thấy tận mắt khả năng của đám nhóc này. Giỏi kinh khủng!

Nhưng thấy tụi nhóc này giỏi như vậy, ba người an càng cảm thấy bất an. Không biết bọn người kia sẽ dùng chúng để làm việc gì nếu phát hiện ra điều này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro