Quyển 5 - Chương 118

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


             "Ngươi có ý gì!" Tiêu Vân thấp giọng chất vân Vân Phong," Mục tiêu của bọn họ là mảnh ghép bản đồ, người lại còn muốn hợp tác cùng bọn họ !"Trong mắt Tiêu Vân nổi lửa giận, Vân Phong không để ý lướt qua hắn, nàng làm gì không cần giải thích với hắn.


           Thấy Vân Phong không để ý đến mình, Tiêu Vân hung hăng mở miệng," Ngươi muốn hợp tác với bọn họ thì đừng trách ta trở mặt!"


           La Đằng nâng mi," Lập trường bây giờ còn không rõ ? Ngươi có thể sống khi rời khỏi Vân Phong sao? Nếu như nhà tiên tri kia cá chuyện gì, ngươi còn mạng để trở về tộc Li Vẫn ?


           Thần sắc Tiêu Vân cứng đờ, tình hình trước mắt đúng là vậy, chỉ có đứng cạnh Vân Phong mới đỡ hơn nhiều, trạng thái của Khởi La cũng được hóa giải bởi nàng, nếu giờ phút này hắn đứng ở phe đối lập với Vân Phong, trong sơn cốc này còn có loại khí tức quỷ dị, nếu nhà tiên tri xảy ra chuyện gì, mạng hắn cũng khó giữ. Hô hấp Tiêu Vân căng thẳng, hắn chỉ dám nói thôi, nếu thật sự về phe đối lập, hắn chỉ có một người,làm sao chống lại được Vân Phong? Tiêu Vân hết sức kiêng kị nhìn Nhị Lôi, không mở miệng nói chuyện nữa.


             "Lời của Tiêu Vân cũng có lí, ba vị tộc Bạng Đề kia không hề ngốc, Phong Vân ngươi..." La Đằng không hiểu dụng ý của Vân Phong, nàng cũng không giải thích, chỉ nhìn theo ba vị điện hạ kia." Như thế nào, suy tính rõ ràng chưa?"


             "Người ngoại tộc, ngươi thật cho là mấy câu nói đó có thể hù dọa chúng ta sao?" Tam điện hạ thâm độc nhìn Vân Phong, hình như vẫn muốn cố chấp, có điều long tức hoành hành trong cơ thể làm bọn họ khó chịu, sắc mặt càng không tốt.


            Vân Phong nhếch môi," Nếu ba vị đã không sợ chết như thế,thì ở lại đây chờ chết đi.!" Vân Phong nói xong xoay người đi, Đại điện hạ hô to," Chờ một chút!" Hai vị khác giật mình, Đại điện hạ thấp giọng mở miệng," Ngươi nói không sai, trong thung lũng Tang Lũng đúng là có nguy hiểm trí mạng với hải tộc, phải giữ lại mạng mới tìm được mảnh ghép bản đồ!"


           "Hừ! Đại ca không mang theo chất thuốc kia sao?" Hai vị điện hạ lạnh lùng mở miệng, Đại điện hạ có chút lúng túng,hắn có uống chất thuốc kia rồi nhưng lại không có hiệu quả, nên cảm giác khó chịu của hắn không giảm bớt, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lần trước vị dược tề sư kia dùng cái này chữa khỏi bệnh ngay lập tức sao? Nghĩ đến đây, Đại điện hạ không nói người nào, Hai vị kia mở miệng châm chọc," Xem ra vật kia cũng vô dụng, nếu không đại ca sẽ không sợ chết như vậy."


           "Các ngươi không sợ chết cũng tốt, đỡ tốn khí lực!" Đại điện hạ âm u cười, vẻ mặt hai vị điện hạ căng thẳng, bọn họ sẽ không buông tha mảnh ghép bản đồ này, càng không để cho một mình hắn chiếm hết tiện nghi! Vì vậy, bọn họ không thể chết được!


            "Người ngoại tộc, chúng ta sẽ tin ngươi một lần!" Ba vị điện hạ tộc Bạng Đề tỏ rõ thái độ, Vân Phong chậm rãi xoay người, ba người cảm thấy khuất phục cũng không tệ, có thêm một bùa hộ mệnh khi thăm dò thung lũng này.


             Ba nhóm lực lượng kiêu ngạo đã thành lập liên minh ngắn hạn dựa trên lợi ích chung, cùng chạy thật nhanh vào sâu trong thung lũng Tang Lũng, mặc dù họ đều biết mảnh ghép bản đồ ở trong này, vị trí cụ thể vẫn cần thăm dò, phạm vi trong thung lũng Tang Lũng cũng không nhỏ, hơn nữa bốn phía này đều có long tức bay lơ lửng, không có Nhị Lôi cùng Vân Phong ở đây, chắc hẳn không một người hải tộc nào có thể còn mạng đi ra.


            Nhị Lôi ở cạnh Vân Phong không ngừng hút những long tức kia vào cơ thể mình, La Đằng, Tiêu Vân, và Khởi La còn đang hôn mê đều đi cạnh Vân Phong, ba người tộc Bạng Đề đi trước mở đường, Nhị Lôi cũng hút long tức xung quanh họ , đảm bảo bọn họ sẽ không chết ngay lập tức. Để ba vị điện hạ ở đằng trước làm người chết thay,trong lòng ba vị này rất khó chịu, ba người bọn họ ở phía trước,nếu gặp nguy hiểm,họ sẽ phải bỏ mạng, nhưng không có cách nào khác, bọn họ chỉ có thể nghe theo, có điều bọn họ chỉ tạm thời không chết, dù sao bên trong cơ thể bọn họ đã lẫn long tức, chết cũng là chuyện sớm muộn.


             Đoàn người cẩn thận không ngừng tiếp tục tiến sâu đi vào bên trong, trên đường đi Vân Phong cũng địa hình chung quanh, diện tích trong thung lũng Tang Lũng khá rộng, nhưng trừ thực vật thì không có vật sống nữa, giống như một thung lũng chết, ở đây bọn họ là người duy nhất còn sống. Nhưng long tức từ đâu phát ra? Lại có thể bao phủ hết thung lũng, dù yếu ướt nhưng số lượng rất lớn, hơn nữa còn tỏa ra bên ngoài, tựa như một không gian phong tỏa ngăn chặn hải tộc đến gần.


            Vân Phong càng ngày càng kiên định với ý nghĩ ban đầu, có lẽ có một cường giả Long tộc chết trong thung lũng Tang Lũng này, ngay cả sau khi nó chết khí tức không tiêu tan, trải qua nhiều năm như vậy vẫn tồn tại, mặc dù đã bị suy yếu đi nhiều, nhưng đối với hải tộc mà nói vẫn có thể gây chết người.


           Có điều tại sao Long tộc lại chết ở Vô Tận Hải? Long tộc không phải sống ở Long Cốc sao? Vân Phong cau mày, có lẽ một tộc nhân trong thời gian rèn luyện lâu dài có thể thay đổi, không chỉ tướng mạo,mà còn là một sự thay đổi đáng kể về nơi sống và thói quen, giống như những hải tộc trên bờ mà nàng đã gặp ở Trầm Nguyệt Lâm, bọn họ cũng phát sinh biên hóa. Huống hồ Long tộc là tộc cổ xưa, thời điểm bọn họ hoạt động có lẽ con người còn chưa ra đời! Trải qua thời gian dài rèn luyện như vậy, nơi đầu tiên họ sống ở đáy Vô Tận Hải, chỉ có điều có chuyện phát sinh, họ mới rời đi, nhưng vẫn còn dấu vết sinh sống ở Vô Tận Hải. 


          Ví dụ như long tức thung lũng Tang Lũng nhàn nhạt bao quanh, Vô Tận Hải có một loại kính sợ khó hiểu đối với Long tộc, tộc Li Vẫn và Li Uyên hãnh diện rằng mình có huyết mạnh Long tộc! Những điều này cho thấy Long tộc thật sự đã sống ở đây!


                Nếu Long tộc từng sống ở đây, vậy chắc hẳn cũng biết ít nhiều chuyện về mảnh ghép bản đồ, nếu ở đây có một mảnh ghép bản đồ, vậy vị trị của nó có khả năng là nơi nguồn long tức này phát ra!


              Nếu quả thật có rồng bị mai táng ở đây, nó sẽ bị chôn ở đâu?


              Tròng mắ đen của Vân Phong nhìn địa hình bên trong thung lũng, nhất định sẽ không ở trên mặt đất, chỉ có một khả năng là nó ở sâu dưới mặt đất!


              "Phía trước có một cái sơn động!" Ba vị điện hạ đi phía trước lên tiếng, cả người lập tức lùi lại," Đi về phía trước!" Tiêu Vân ở phía sau nghiêm nghị hét lớn, sắc mặt ba vị điện hạ đen lại," Đi về phía trước chỉ có chết, tại sao người không đi!"


              Sắc mặt Tiêu Vân đại biến, Nhị Lôi truyền tín niệm cho Vân Phong," Long tức ở phía trước phát ra gấp trăm lần, ta cũng khó mà qua được. Vân Phong, ngươi nên nghĩ biện pháp khác để đi vào đi, ngươi không xông vào được."


                Vân Phong gật đầu, nàng cũng mở hồ cảm nhận được khí tức đè nén trước mặt, dù thân thể nàng hóa thú, nhưng hóa thú dựa vào khí tức của hải tộc, thân thể nàng cũng không chịu được long tức ăn mòn, căn bản là không xông vào được.


              "Các ngươi đi trước, không nghe thấy sao !" Tiêu Vân lại quát to, giận dữ nhìn ba vị tộc Bạng Đề, thần sắc ba vị điện hạ âm lãnh," Người ngoại tộc, nếu không hôm nay không phải tình huống đặc biệt, ngươi căn bản không xứng để chuyện với chúng ta, càng không có tư cách để ra lệnh cho chúng ta!"


               "Hừ! Chỉ là tù nhân mà thôi!" Tiêu Vân lạnh lùng hừ một cái, Vân Phong lướt qua Tiêu Vân, tâm khí hắn quá cao, chế giễu ba vị điện hạ tộc Bạng Đề như vậy sớm muộn cũng rước lấy phiền toái, đây là hải vực Tây Hải, ở địa bàn của người khác mà không thu liễm mổ chút? Vân Phong không lên tiếng, Tiêu Vân là tự hắn muốn gây phiền toái.                "Làm sao bây giờ? Quay lại đường cũ?" La Đằng nói, Tiêu Vân mở miệng," Dĩ nhiên là không thể! Cỗ khí tức mạnh mẽ kia nhất định dị thường, không thể rút lui. . . Mảnh ghép bản đồ nhất định là ở đó! Phải đi vào!"


               Ba vị tộc Bạng Đề cũng không cam lòng, bọn họ cũng chỉ là nói thế thôi, ai dám xông vào, khí tức quá mạnh mẽ, một khi bọn họ đến gần sẽ bị khí tức này ăn mòn trong nháy mắt. " Người có cách cũng chỉ có ngươi!" Tiêu Vân nhìn về phía Vân Phong," Ngươi dẫn chúng ta vào!"


             Vân Phong nâng mi, dựa vào cái gì mà nàng phải mang bọn họ vào? Giọng ra lệnh của Tiêu Vân làm Vân Phong khó chịu, Tiêu Vân có tư cách gì mà lớn tiếng với người khác? Còn có thể ngang ngược trên địa bàn của người khác? " Mau dẫn chúng ta vào!" Tiêu Vân hét lớn, nếu đã tìm được vị trí của mảnh ghép bản đồ, mấu chốt gì đó không cần giữ lại nữa!"


            Ba vị tộc Bạng Đề cũng dừng ánh mắt tham lam trên người Vân Phong, ở chỗ này người duy nhất có thể tiến vào cũng chỉ có Vân Phong!


           Tình cảnh thay đổi trong nháy mắt, Tiêu Vân cùng ba vị tộc Bạng Đề dần dần ở chung một chiến tuyến, đồ đã ở ngay trước mắt, ai có cách thì nhất định phải mang bọn họ vào!


          La Đằng nhìn thế cục thay đổi thì giật mình, hắn không có vấn đề, có điều phải dựa vào Vân Phong để rời khỏi đây, hắn không có chút hứng thú nào với mảnh ghép bản đồ," Tiêu Vân, ngươi có thái độ gì vậy, theo Vân Phong ngươi mới có thể giữ được mạng!" La Đằng mở miệng. Tiêu Vân cười lạnh," Nếu đã tìm được mảnh ghép bản đồ, tác dụng duy nhất của nàng bây giờ là dẫn chúng ta vào! Nếu không . . . ba vị tộc Bạng Đề, các ngươi cũng nghĩ giống ta chứ!"


          Ba vị điện hạ vị điện hạ Tộc Bạng Đề cũng thầm than lòng dạ Tiêu Vân thật độc ác, có điều bọn họ đúng là có tâm tư đó. " Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn ở phía trước mở đường, nếu không . . ." Tộc Bạng Đề và Tiêu Vân âm thầm cười, Vân Phong chỉ biết lắc đầu, Tiêu Vân, hắn đúng là mặt dày.


          "Muốn ta mang các ngươi đi vào cũng được, có điều chỉ có thể mang một người" Vân Phong lộ vẻ tươi cười mở miệng, mấy người kia sửng sốt." Mang ta vào !" Tiêu Vân không chút suy nghĩ liền lớn tiếng mở miệng, La Đằng ở một bên nói nhỏ," Ngươi định để nhà tiên tri ở ngoài ?"

             Tiêu Vân liếc nhìn Khởi La," Tìm mảnh ghép bản đồ quan trọng hơn, Vương có thể hiểu."


            "Ngươi không có tư cách bước vào nơi này! Người ngoại tộc, đây là đồ của tộc Bạng Đề!" Ba vị điện hạ tộc Bạng Đề lập tức khó hiểu, mới vừa rồi họ với Tiêu Vân còn cùng chung một chiến tuyến, bây giờ đã hoàn toàn lật mặt. Hai bên cãi vã ngày càng kịch liệt, cuối cùng ba vị tộc Bạng Đề không nhịn được bắt đầu động thủ, Tiêu Vân lấy một địch ba đã rơi vào thế hạ phong rất nhanh, chỉ có thể bị động phòng ngự, Vân Phong cười nhạt nhìn bọn họ đánh nhau, La Đằng cũng cười theo.


             Tiêu Vân biết Vân Phong sẽ không nhúng tay, thầm nghĩ mình đã kích động, giờ chỉ có thể dựa vào chính hắn, cũng may ba vị tộc Bạng Đề bị long tức hành hạ không nhẹ, Tiêu Vân miễn cưỡng cũng đáng ngang tay, "Ha!!" Tiêu Vân gầm lên, không hổ là mãnh tướng của tộc Li Vẫn, thực lực bùng nổ trong nháy mắt, đánh bay Tam điện hạ tộc Bạng Đề!


            "Cái gì!" Hai vị điện hạ còn lại không khỏi kinh hãi, Tam điện hạ bị hất bay ra ngoài cửa, nơi long tức vô cùng dày đặc.


            "A!!" Một tiếng hét thảm thiết truyền tới, Tam điện hạ bay đến cửa động, long tức từ bốn phía liều mạng chui vào trong cơ thể, ngay cả cơ hội phản kháng hắn cũng không có, giống như bị một con mãnh thú nuốt sống vậy, cả người nhanh chóng bị ăn mòn đến khi chỉ còn một bộ xương  rơi trên mặt đất.


           "Thật ghê tởm." La Đằng không nhịn được nói nhỏ, biểu tình chán ghét nghiêng đầu đi, Vân Phong nhìn Tam điện hạ bị diệt trong nháy mắt, trong lòng cũng có mấy phần kiêng kỵ, long tức kia lại mạnh mẽ như thế! Nhị điện hạ khiếp sợ, cả người run rẩy, Tiêu Vân cũng sinh ra mấy phần sợ hãi, tâm tình hai vị điện hạ kia càng phức tạp hơn.


           " Nơi này sao lại tràn đầy khí tức này..." Đại điện hạ lẩm bẩm nói nhỏ, mặc dù rất hy vọng 2 huynh đệ này chết đi, nhưng trong lòng lại có chút khó chịu, đặc biệt là khi thấy cái chết đau đớn này.

           " Ong——!" Trong không khí đột nhiên truyền tới cảm giác chấn động,âm thanh này rất chói tai, tất cả mọi người phòng bị bốn phía,"Lại phát sinh chuyện gì nữa!" Tiêu Vân hét lớn, tròng mắt đen của La Đằng trầm xuống, nhanh chóng nhìn quanh bốn phía, nỗi bất an dâng lên trong lòng.


             " Ong——!" Chấn động truyền tới lần nữa, so với lần trước càng mạnh hơn.


             " Ầm ——!" Lần này toàn bộ thung lũng Tang Lũng đều bị rung động! Như có vậy gì đang rục rịch từ dưới mặt đất,phá không mà ra!


              "Không tốt!" La Đằng kêu to, cấp tốc rút lui về sau, xoay mình liều mạng chạy ra khỏi thung lũng, tốc độ rất nhanh khiến những người khác còn chưa kịp phản ứng, đã chạy như bay ra xa!


             "Long tức dày đặc ở cửa động hình như có ý bạo phát!" Tiếng Nhị Lôi vang lên trong đầu Vân Phong, nàng nhanh chóng nhìn về phía cửa động, long tức vốn vô sắc bây giờ lại dày đặc đến nỗi có thể loáng thoáng nhìn thấy hình dáng, như sương mù chậm rãi bao quanh, tự như muốn khuếch tán ra ngoài!


            Nếu như long tức mạnh mẽ như vậy bộc phát, hậu quả không thể tưởng tượng được!


            Hai vị điện hạ nhíu chặt mày, không cam lòng liếc nhìn cửa động sắp nổ, cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng quay người chạy trốn! Mảnh ghép bản đồ không thể chạy mất, chắc khi cỗ hơi thở này tiêu tan sẽ vào được, chạy trước rồi nói!


            Hai vị tộc Bạng Đề xoay người rút lui, Tiêu Vân cắn răng đem Khởi La ôm trong tay, liếc nhìn Vân Phong vẫn đứng bất động ở đó," Ngươi còn không mau đi?!"


            Vân Phong quay đầu quét mắt nhìn Tiêu Vân," Ta sẽ đi, có điều phải chờ một lúc nữa."


            Mí mắt Tiêu Vân nhảy mấy cái, cảm thấy Vân Phong có cách tự vệ, nên nàng mới không chạy trốn! Tiêu Vân muốn ở lại, nhưng nghĩ đến quan hệ của mình và Vân Phong, cho dù nàng có biện pháp bảo vệ cũng không bảo vệ hắn. . . Ánh mắt Tiêu Vân lóe lên mấy cái, cuối cùng hung hăng cắn răng, không có biện pháp! Dù hắn không cam tâm thì cũng phải chạy trước đã!


           Tiêu Vân nắm chặt Khởi La chạy ra ngoài, toàn bộ long tức như bị cửa động kia hút vào, làm cho người hải tộc có thời gian chạy trốn, trên đường đi ra ngoài cũng ung dung hơn nhiều, huống hồ long tức bốn phía vẫn không ngừng hướng đến cửa động nên không làm thương tổn đến những người hải tộc. 


            Tất cả mọi người đều chạy ra ngoài, chỉ có Vân Phong còn đứng ở trong, tròng mắt đen nhìn cửa hang sâu thẳm trước mắt, cảm nhận long tức kia sắp bùng nổ,Nhị Lôi hóa thành một đạo điện quang tiến vào nhẫn khế ước, đôi môi đỏ mọng của Vân Phong lộ nét cười, chính là lúc này!


          "Oanh ——!"


           Khí tức như rồng, vóc người như rồng, tiếng rống như rồng !


           Sương trắng ngoài cửa động bắn tán loạn trong nhát mắt, giống như rồng bay ra khỏi biển, phá vỡ bầu trời! Long tức bạo phát, trong nháy mắt nuốt trọn Vân Phong, cùng hai mắt mang ý cười của nàng! 


            "Vèo ——!" Âm thanh rất nhỏ vang lên, Vân Phong biến mất trước luồng long tức đó.


            Đám người đang chạy trối chết ra ngoài nghe được chấn động to lớn sau lưng cũng biết đại sự không tốt, nếu không chạy kịp trươc khi vật kia đến, chắc phải để lại mạng! La Đằng là người đầu tiên chạy ra khỏi thung lũng, phía sau là Đại điện hạ tộc Bạng Đề, hai người chạy ra khỏi liền thở hổn hển, sợ hãi khi nghĩ đến âm thanh kinh thiên động địa kia.


            Tròng mắt đen của Tiêu Vân thâm trầm, tốc độ khi phải mang theo một người của hắn bây giờ đã là rất nhanh rồi, nhưng long tức sau lưng đã bạo phát! Tiêu Vân nhìn Khởi La trong tay,mắt lộ vẻ hung ác, nếu ném nàng xuống mình có thể chạy được, nếu không thì mạng hắn khó giữ! Nhà tiên tri của tộc Li Vẫn sẽ vẫn còn, nhưng mạng của hắn . . . Hắn phải tự bảo vệ mình!


            Ngón tay Tiêu Vân buông lỏng một chút, Khởi La rơi xuống, Tiêu Vân từ trên không nhìn lướt qua, không do dự tăng tốc chạy ra ngoài, vào lúc này Khởi La đang hôn mê lại từ từ tỉnh lại, nhìn thấy bóng lưng Tiêu Vân bỏ xa mình, trong nháy mắt, long tức đã nuốt trọn Khởi La!


           " Lòng dạ ngươi đúng là độc ác, nhà tiên tri cũng có thể vứt bỏ." Âm thanh châm chọc của Nhị điện hạ tộc Bạng Đề vang lên, Tiêu Vân trầm mặt nhìn một cái, cái gì cũng không quan trọng bằng mạng của mình! Nói gì thì mảnh ghép bản đồ cũng đã tìm được, cái chết của nhà tiên tri hắn có thể đổ cho ngươi khác, có mảnh ghép bản đồ rồi Vương sẽ không so đo!


           "Oanh ——!" Khí tức phía sau lao nhanh đến, Tiêu Vân cùng Nhị điện hạ sắc mặt cứng đờ!


           " Lòng dạ ta đúng là độc ác." Tiêu Vân mỉm cười, "Bây giờ ta chỉ cần một trợ lực, chính là ngươi!"


            Nhị điện hạ tộc Bạng Đề kinh ngạc, Tiêu Vân cười haha một tiếng, thân hình chợt lóe đã đến gần Nhị điện hạ, hai cân nhanh chóng đạp lên người hắn một cái, mượn lực xông về phía trước.! 


             "A!" Nhị điện hạ bị làm bàn đạp hét thảm một tiếng,rơi xuống phía sau, nhanh chóng bị long tức nuốt trọn, ánh mắt Tiêu Vân thâm độc nhìn thoáng qua,ba người hợp tác lại thì rất khó đối phó, nhưng nếu tách ra, thì không phải đối thủ của hắn! Nhìn cửa ra ở trước mắt, sắc mặt Tiêu Vân dịu xuống, lực đẩy kia sẽ giúp hắn thoát ra!


              "Ầm ——!" Toàn bộ long tức trong thung lũng phong tỏa bốn vách, không tràn ra ngoài, Tiêu Vân đang chật vật chạy đến cửa thì long tức ở bốn phương tám hướng toàn bộ đều đánh vào người hắn, lảo đảo một cái,miệng phun máu tươi, Tiêu Vân lúc này quỵ xuống đất.


              Đại điện hạ tộc Bạng Đề mặt lạnh đứng ở đó, bốn phía đều có cao thủ tộc Bạng Đề, Tiêu Vân nhìn một cái, La Đằng đã sớm biến mất, Đại điện hạ nhìn Tiêu Vân," Người ngoại tộc, ngươi không phải rất ngông cuồng sao?"


               Ánh mắt Tiêu Vân lóe lên, Đại điện hạ tộc Bạng Đề mở miệng, Những người khác đâu? Còn vị tiên tri ngươi nói ở đâu?"


              Tiêu Vân ngẩng đầu lên, khóe miệng còn có máu tươi," Người anh em kia của ngươi đã bị Phong Vân giết chết, cả nhà tiên tri cũng vậy . . ."


              Đại điện hạ tộc Bạng Đề đột nhiên nheo cặp mắt lại,hắn tự nhiên biết Tiêu Vân nói thật hay giả, người ngoại tộc lòng dạ độc ác này đổ lỗi cùng thật thành thục. Có điều cũng tốt, ai chịu trách nhiệm về cái này cũng không sao, không phải hắn chịu là được, bây giờ 2 người kia đều chết, hắn cũng coi như không lỗ.


               "Bắt hắn lại,mang đi!" Đại điện hạ tộc Bạng Đề hét lớn một tiếng, Tiêu Vân liền bị áp giải đi, không cam lòng nhìn thung lũng Tang Lũng, Đại điện hạ cũng không cam lòng liếc nhìn thung lũng Tang Lũng, bây giờ căn bản không có cách nào đi vào, một khi đi vào chính là chết, xem ra phải nghĩ cách, nếu hắn tìm được vị dược tề sư cấp bậc tông sư kia, việc này có thể được giải quyết dễ dàng.


               Tộc Bạng Đề áp giải Tiêu Vân rời khỏi nơi này, rất nhanh đã không còn một bóng người, La Đằng cẩn thận thò đầu ra từ sườn núi cao, nhìn chằm chằm cửa hang, Phong Vân không đi ra? Mặt liền biến sắc, chờ tộc Bạng Đề đi xa, La Đằng tung người nhảy xuống, nhìn vào bên trong với ánh mắt phức tạp, chẳng lẽ nàng không trốn ra được?


                La Đằng không tin Vân Phong sẽ chết, nếu như nàng chết rồi thì đồ hắn cần phải làm sao? Chẳng lẽ lại đi vào trong tìm? Hắn ở lại lâu trong thung lũng này chỉ có chết, La Đằng phiền não gãi gãi đầu, đi đi lại lại, "Ta chờ! Ta không tin ngươi sẽ không đi ra, ta cũng không tin ngươi đã chết bên trong đó!"


               Vân Phong làm sao có thể chết? Lúc này nàng đang ở trong Long điện, Mộc Thương Hải ở trong Long điện vẫn luôn lo lắng, nhưng Vân Phong không thả hắn ra ngoài thì hắn cũng hết cách, giờ thấy nàng bình an vô sự thì thở phào, mà Long diện đã khôn khéo hóa thành một hạt bụi nhỏ lẻn vào sâu trong cửa động, không ngừng đi về phía trước.


"Trong thung lũng Tang Lũng thật sự chôn cất một con rồng sao?" Mộc Thương Hải nói, hắn có chút nghi ngờ đối với suy đoán của Vân Phong , Vân Phong cau mày," Có thể, ta cũng không rõ, nếu như thật sự chôn cất một con rồng, cũng sẽ có điểm khác với Long tộc ngày nay." Mộc Thương Hải gật đầu," Cứ đi sâu vào như vậy không có nguy hiểm gì chứ?

Chân mày Vân Phong vẫn nhíu lại, "Không biết, có điều ta khẳng định mảnh ghép bản đồ ở đây !


              Một hạt bụi nhỏ phiêu đãng đi sâu vào cửa động, bề ngoài tản ra ánh sáng nhàn nhạt, cửa động rất dài, đi mấy ngày vẫn không biết đâu là điểm cuối, hơn nữa đường đi lại hẹp, không có gì ngoài bóng tối, điều duy nhất khiến Vân Phong vui mừng là càng đi vào bên trong, long tức phát ra càng dày đặc, càng thuần khiết!


             Điều này chứng minh, nàng cách địa điểm chôn cất con rồng này không xa nữa. Lại kiên nhẫn chờ thêm mấy ngày,tiếng Nhị Lôi đột nhiên vang lên trong đầu Vân Phong," Ở phía trước! Ta có thể cảm nhận được phía trước là nơi phát ra luồng long tức này!" Vân Phong liền có chút mừng rỡ, sau nhiều ngày trôi qua cuối cùng cũng đến! Trong này rốt cuộc có chôn cất một con rồng hay không, nếu như không có, vậy long tức mãnh liệt này ở đâu ra, còn có mảnh ghép bản đồ, có ở đây không?


             Cổ tay Vân Phong chuyển một cái, muốn xem khí tức này có trong số những Long tộc mà sư tôn từng ghi lại không, lơ đãng nhìn thấy điểm sáng đang không ngừng lóe lên ở ngọc bội Chỉ Linh, lúc ẩn lúc hiện, Vân Phong trợn tròn mắt! Làm sao có thể!


              Ngọc bội Chỉ Linh lập tức bị Vân Phong cầm lấy, nắm thật chặt ngọc bội, nàng nhìn về điểm đang nhấp nháp kia, đạo khí tức quen thuộc này đã rời khỏi nàng từ lâu, nàng không ngờ sẽ gặp lại ở đây! "Làm sao vậy?" Mộc Thương Hải nhìn thấy thần sắc rất kích động của Vân Phong không khỏi nghi ngờ hỏi nghi ngờ hỏi một câu, Vân Phong ha ha cười một tiếng, nhàn nhạt quay đầu," Chuyến đi Vô Tận Hải lần này lại cho ta gặp lại hắn, thật không ngờ tới." Hắn? Mộc Thương Hải nghi ngờ nâng mi, chẳng lẽ là Khúc Lam Y? Hay là ai khác?


                  "Đến rồi!" Tiếng Nhị Lôi vang lên, Vân Phong cũng cảm giác được Long điện đã rời khỏi lối đi u ám chật hẹp kia,và đang ở một khu vực có phạm vi rất rộng,nhìn điểm sáng trên ngọc bội Chỉ Linh Vân Phong lộ ý cười, bao lâu rồi không thấy hắn? Cũng không biết hắn sao rồi.


                   "Ta đi ra ngoài trước, ngươi ở lại đây đi." Vân Phong không yên tâm nói với Mộc Thương Hải, Mộc Thương Hải cũng chỉ có thể gật đầu, nếu ở gần đây Vân Phong có người quen biết hắn cũng có thể yên tâm, nghĩ đến dáng vẻ rất vui vẻ của Vân Phong chắc là bạn rất thân, chỉ có điều bạn bè gì mà lại xuất hiện ở chỗ này?


                    "Ta đi đây." Vân Phong mở miệng, Mộc Thương Hải gật đầu, " Cẩn thận."


                  Vân Phong gật đầu, người trong nháy mắt lóe lên, một đạo tử quang cũng theo đó xuất hiện, trong nháy mắt Nhị Lôi cũng xuất hiện cùng những con rắn bạc xung quanh, vốn cho là sẽ có long tức mãnh liệt tồn tại, nhưng hai người không cảm nhận được, thay vào đó là một loại khí tức quen thuộc!


                  "Con mẹ nó, lão tử không muốn bị nhốt ở đây! Lão tử muốn ra ngoài!" Một tiếng gào thét từ chỗ sâu truyền tới, nụ cười trên môi Vân Phong càng đậm hơn, ánh mắt Nhị Lôi chợt lóe, thân hình đột nhiên vọt về phía trước, hùng hùng hổ hổ,"Lão tử cuối cùng cũng tìm thấy ngươi! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro