Quyển 5 chương 117 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Từ trên cao, Vân Phong thấy rõ ràng hai vị điện hạ tộc Bạng Đề đang nghiến răng nghiến lợi, bọn họ đã tới được một thời gian, lí do còn quanh quẩn ở bên ngoài nhất định là khong dám đi ào, dù sao long tức kia là điểm trí mạng, nếu như không xử lí tốt thì mạng của bọn họ cũng coi như ném vào bên trong luôn rồi. Nhìn vẻ mặt tràn đầy tự tin của Đại điện hạ, Vân Phong nâng mi, chẳng lẽ Đại điện hạ đã tìm được cách giải quyết luồng long tức nguy hiểm với hải tộc này rồi sao?

           "Đại ca rất tự tin, xem ra là không sợ chết ? "

            Đại điện hạ nghe nói vậy cười một tiếng, "Sống hay chết đều là dựa vào bản lĩnh của mình, có điều nếu là các ngươi, nhất định là phải chịu chết rồi." Cổ tay đại điện hạ lật một cái, một chai chất thuốc xinh xắn xuất hiện trong tay, tròng mắt đen của Vân Phong trừng một cái, đây không phải là phương thuốc mà nàng tùy tiện viết sao?
       Nhị điện và cùng Tam điện hạ vừa nhìn thấy lập tức sáng mắt lên, " Chẳng lẽ đại ca muốn đi vào bằng chất thuốc này ?"

            Đại điện hạ nhếch môi, ngũ quan yêu mị mang theo một tia liều lĩnh, "Các ngươi cũng chỉ có thể nhìn ta đi vào." Nói xong liền ngửa đầu lên uống, đột nhiên hai đạo ám phong lao tới, Đại điện hạ nhạy bén lùi lại,  Nhị điện hạ cùng Tam điện hạ đồng loạt xuất thủ.

            "Nếu đại ca có vật này, lòng chúng ta cũng ngứa ngáy khó nhị được ! "

            Đại điện hạ cười lạnh, nháy mắt liền thu hồi chất thuốc, "Muốn động thủ? Ta đợi các ngươi rất lâu rồi."

            Giao đấu trong nháy mắt, một mảnh phía dưới hỗn loạn, ba vị điện hạ của tộc Bạng Đề nước lửa bất dung, đánh nhau thành một đoàn, thuộc hạ của ba người cũng xông lên hỗn chiến với nhau, tiếng đánh nhau vang xa, vô cùng náo nhiệt.

            "Thật đúng là loạn." La Đằng bĩu môi nhìn tình huống hỗn loạn dị thường phía dưới, Vân Phong nhìn theo có chút buồn cười, nàng tỉ mỉ quan sát thế cục trước mắt, loạn chiến thành một đoàn lại có nàng cơ hội tiến vào thung lũng Tang Lũng mà không bị phát hiện, vốn là đang nghĩ xem nên làm thế nào để tránh thoát được tầm mắt của ba nhóm người này, lần xung đột nội bộ này đã giúp nàng bớt bận rộn.

           "Khởi La, ta không có cách nào để mang ngươi vào." Vân Phong nghĩ kĩ rồi mở miệng nói với Khởi La, Khởi La khẽ cắn môi không nói gì, La Đằng nâng mi liếc nhìn Vân Phong, " Chẳng lẽ người muốn đi vào? Ngươi đi vào thì chỉ có chết !"
            " Về điểm này ngươi không cần lo lắng." Vân Phong vỗ một cái liền đứng lên, từ trên cao nhìn xuống cuộc loạn chiến phía dưới, càng loạn càng hợp ý nàng ! La Đằng cũng vội vàng đứng lên, " Ngươi đừng nghĩ muốn vứt bỏ ta!"
      
           Vân Phong nhếch môi," Nếu ngươi có can đảm thì cùng đi."

           La Đằng ngẩn ra, có chút sợ hãi nhìn về phía trước, cảm giác làm hắn sợ hãi vẫn còn, hắn không muốn tới gần, dù chỉ là một chút cũng không muốn! Tuy nhiên nếu không đi vào, Vân Phong không ra được hoặc cứ thế rời đi thì hắn phải làn thế nào ! Một mực đi theo không phải sẽ uổng phí sao !

           La Đằng hung hăng cắn môi, Vân Phong lại thật lòng hy vọng hắn không theo vào, vì dù sao La Đằng cũng là hải tộc, luồng long tức kia với hắn mà nói cũng là trí mạng, " Khuyên ngươi một câu thật lòng, đừng theo ta." Vân Phong nói xong, tung người nhảy xuống, trực tiếp hóa thành một đạo hắc tuyến, dần biến mất trong  trận loạn đấu, ánh mắt Khởi La chợt lóe nhìn La Đằng, "Nàng nói rất có lí, ngươi . . . "

          " Đừng nhiều lời!" Thân hình La Đằng chợt lóe, cũng trực tiếp nhảy xuống, dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong cuộc loạn chiến, một mình Khởi La đứng trên sườn núi cao, do dự nhìn xuống phía dưới, nàng nên chờ ở đây hay là cũng đi vào . . . Một khi đi vào có lẽ nàng khó mà bảo toàn tính mạng . . .

          "Rốt cuộc cũng bị ta đuổi kịp! Tiêu Vân ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi, đứng lại !" Một đạo âm thanh vang vọng truyền tới, xé toạc bầu không khí chiến đấu, tất cả người tộc Bạng Đề đều sửng sốt, âm thanh bất ngờ xuất hiện cũng làm Vân Phong cùng La Đằng kinh ngạc một chút, lại là Tiêu Vân! Hắn làm sao đuổi được tới nơi này !
         
           Trong nháy mắt loạn chiến đọt nhiên ngừng lại, bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Tiêu Vân, tộc Bạng Đề đều dừng chiến đấu, mà người sắp bước vào thung lũng Tang Lũng là Vân Phong cùng La Đằng lập tức bị phát hiện !

          "Đứng lại cho ta!" Đại điện hạ tộc Bạng Đề lập tức bắt được bóng người Vân Phong, thấy nàng cùng La Đằng muốn xông vào trong thung lũng lập tức hét lên, lao đến, Vân Phong thấy Đại điện hạ đuổi theo, không dám chậm trễ, lập tức tăng tốc, càng đến gần cửa vào thung lũng càng cảm thấy một khí tức áp lực nhào tới, mà khí tức này đang liều mạng muốn chui vào trong cơ thể nàng !

         "Bốn phía đều là long tức, Vân Phong, mau thả ta ra !" Tiếng Nhị Lôi vang lên trong đầu, Vân Phong đang liều mạng chống cự lại luồng long tức, có chút không thở nổi, đột nhiên một đạo ánh sáng màu tím từ trong thân thể nàng xuất hiện, trong nháy mắt, áp lực xung quanh liền biến mất !

         "Cảm ơn, Nhị Lôi." Vân Phong ổn định lại hơi thở, cả người đều cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng thần sắc Nhị Lôi lại hết sức khó coi, " Càng đi sâu vào khí tức này càng dày đặc, chẳng lẽ trong này có một con rồng ẩn nấp sao !" Vân Phong ngẩn ra, long tức đang phát ra ngày một dày đặc, chẳng lẽ đúng như lời Nhị Lôi nói !

         "Ngươi là người nào ?" Phía sau truyền đến tiếng gào thét của Đại điện hạ tộc Bạng Đề, Vân Phong cười lạnh, Nhị Lôi đã hấp thu phần lớn long tức, vậy mà lại để những người này chiếm được không ít tiện nghi, nghĩ đến lúc nãy nghe được tiếng của Tiêu Vân, Vân Phong lập tức lấy ngọc bội Chỉ Linh ra, điểm sáng đang không ngừng lóe lên ! Vân Phong cau này, chắc hắn cũng đang đị vào đây, có lẽ Khởi La cũng được dẫn vào . . .

         "Phong Vân,ai vậy? Hắn từ đâu đến!" âm thanh kinh ngạc của La Đằng vang lên bên cạnh, Vân Phong khẽ vẫy tay, hắn thực sự đuổi theo kịp! Tên này thật rắc rối !

         "Tiểu tử, người đừng quá nhiều lời!" Nhị Lôi quay đầu,mái tóc rối bời được hất lên, để lộ ra đôi mắt tím, ánh mắt sắc bén liếc qua làm La Đằng giật mình, không dám nói thêm câu nào nữa.

           Vân Phong liếc nhìn thung lũng sâu thẳm trước mặt, suy nghĩ về tình cảnh hôm nay, trước mắt cũng chỉ có thể đi sâu vào bên trong! "Nhị Lôi, chúng ta đi!" Vân Phong quát to, thân thể xong về phía trước, Nhị Lôi theo sát phía sau, hai cổ tay khẽ chuyển động, những con rắn bạc nhỏ bay ra, mang màu tím nhàn nhạt mở đường cho Vân Phong, La Đằng theo phía sau cảm nhận được sự khác lạ, khi ở gần Vân Phong thì những khí tức liều mạng muốn chui vào thân thể kia đều biến mất, nhưng khi rời xa nàng một chút, những khí tức kia lại điên cuồng tràn ra. La Đằng nhìn bóng lưng cường tráng của Nhị Lôi, nghĩ đến lúc nhìn thấy cặp mắt tím kia, trong lòng vô cùng kinh ngạc, tại sao hắn xuất hiện, và thân phận của hắn là gì !

         Thuận lợi đi qua cửa thung lũng nhỏ hẹp dưới sự bảo vệ của Nhị Lôi, tầm nhìn của Vân Phong được mở rộng, loại khí tức áp lực cũng giảm đi rất nhiêu, Nhị Lôi thở phào, " Lão tử còn cho rằng trong này có rồng, may là không có . . ."

         Vân Phong nhìn cảnh vật trước mắt, trong tung lũng cũng không có gì đặc biệt, chỉ có không khí vẫn chứa loại long tức đó,nhưng so với ngoài cửa vào thì long tức ở đây ít hơn nhiều, Nhị Lôi đứng cạnh vân Phong, hấp thu long tức xung quanh nàng, những thứ này đối với Nhị Lôi mà nói thì không là gì, nhưng nếu phải hấp thu tất cả, chắc Nhị Lôi cũng không thể làm được.

         La Đằng rất thông minh khi đứng cạnh Vân Phong, hắn cũng biết đứng cạnh nàng hắn sẽ không có việc gì.

         "Vèo —! " Một đạo thân ảnh điên cuồng đuổi theo ròi dừng lại trước mặt Vân Phong, đó là Đại điện hạ tộc Bạng Đề, phía sau lại có hai đạo thân ảnh lao tới, Vân Phong đoán chắc là Nhị điện hạ cùng Tam điện hạ, nàng kiên nhẫn chờ đợi, đúng như dự đoán, một lúc sau hai đạo thân ảnh nhào tới, còn có Tiêu Vân, hắn đang mang Khởi La cùng đi vào !

           Khởi La bị Tiêu Vân kẹp ở cánh tay, hơi thở hỗn loạn, Vân Phong nhìn lướt qua, ngoài La Đằng, những hải tộc này cũng bị long tức xâm nhập, sắc mặt đều không tốt, nhất là Khởi La, thực lực cùng thể chất của nàng kém cỏi nhất, sắc mặt nàng đã tái xanh.

        Tình huống hiện giờ rất phức tạp, ba vị điện hạ thấy sự xuất hiện của người ngoại tộc, nháy mắt đều thống nhất đứng trên cùng một trận tuyến, đây là địa bàn của tộc Bạng Đề, những người ngoại tộc đến nơi này chẳng lẽ cũng có tin tức về mảnh ghép bản đồ?

        Ba vị điện hạ nhìn nhau một cái, lúc này đang cùng một chiến tuyến, mảnh ghép bản đồ không thể bị người ngoại tộc cướp đi ! Tiêu Vân nổi giận nhìn Vân Phong và La Đằng, lửa giận làm hắn không kịp để ý đến trạng thái của Khởi La, chỉ đứng đó nghiến răng, vì hai đứa nhãi con này hắn mới trật vật như vậy! Lúc này hắn chỉ muốn giải quyết hai đứa nhãi con này ngay tại đây!

       "Người ngoại tộc lại dám trắng trợn tới đây !" Đại điện hạ mở miệng, ánh mắt thâm độc nhìn Vân Phong, " Mau rời đi, chứng ta sẽ không truy cứu, lập tức cút ra khỏi hải vực Tây Hải!"

       Vân Phong cười lạnh,"Hải vực Tây Hải không phải địa bàn của một mình tộc Bạng Đề."

        Ba vị điện hạ nghe xong sắc mặt hoàn toàn trần xuống," Người ngoại tộc, ta đang cho ngươi một con đường sống đấy."
          Vân Phong mặt đầy lãnh ý, tầm mắt nhìn lướt qua Khởi La, thần sắc nàng ngày càng kém, nếu để mặc cho long tức hoành hành trong cơ thể nàng như vậy, tính mạng nàng sẽ nguy hiểm, " Tiêu Vân, ta khuyên ngươi nên buông bỏ ân oán trước đây, giao Khởi La cho ta."

        "Ngươi nói gì !" Lông mày của Tiêu Vân đảo qua một cái, nhìn thấy Khởi La lập tức giật mình," Tiên tri đại nhân, người làm sao vậy !"

       Một tiếng này của Tiêu Vân làm cho thần sắc ba vị điện hạ trầm xuống, Vân Phong cùng La Đằng cũng không khỏi mắng thầm một tiếng ngu xuẩn, " Tiên tri? Xem ra đúng là không cần lưu lại tính mạng của các ngươi !" Nhìn dáng vẻ chuẩn bị muốn đánh của ba vị điện hạ tộc Bạng Đề, Tiêu Vân có chút hối hận, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng rồi cũng không thu lại được. Mấu chốt là trạng thái của Khởi La khiến Tiêu Vân hoàn toàn hoảng rồi !

      "Ngu xuẩn! Còn không mau đưa Khởi La đây!" La Đằng hét lên,ánh mắt tàn bạo của Tiêu Vân nhìn Vân Phong và La Đằng, thôi đi ! Bây giờ hắn cần nhờ đến nàng, phải nhượng bộ,nhà tiên tri là quan trọng nhất !

      " Chuyện của chúng ta chưa xong đâu !" Tiêu Vân dữ dằn nói một câu, vừa nói vừa mang Khởi La chạy tới chỗ Vân Phong, ánh mắt tàn bạo mang ý cảnh cáo của Nhị Lôi lướt qua Tiêu Vân, Tiêu Vân nhìn chằm chằm Nhị Lôi một hồi, trong lòng không khỏi thở phào, hắn cảm giác được một loại ung dung khi ở gần Vân Phong, cảm giác bị áp bách mơ hồ vừa nãy đã biến mất, nhưng thần sắc Khởi La không có chuyển biến tốt, giờ đã hôn mê ! Vân Phong kinh hãi, tốc độ ăn mòn của long tức nhanh hơn so với nàng tưởng tượng !

             "Bây giờ phải làm sao !" Tiêu Vân nhìn tình trạng của Khởi La không khỏi luống cuống, chỉ có thể nhờ sự trợ giúp của Vân Phong, Vân Phong đỡ lấy Khởi La, nhìn Nhị Lôi một cái, Nhị Lôi rất không cam lòng đi đến, Tiêu Vân nhìn thấy những con rắn nhỏ màu bạc lập tức hét lớn," Ngươi định làm gì!"

       Nhị Lôi liếc một cái." Lão tử làm gì cần ngươi quản sao ! Nếu muốn lưu lại mạng của nàng thì câm miệng cho lão tử!"

      Sắc mặt Tiêu Vân đỏ lên,cũng không động thủ, bây giờ hắn còn có thể như thế nào, cứu nhà tiên tri trước rồi nói, nếu như làm không tốt hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ! Ba người tộc Bạng Đề vốn muốn tấn công, nhưng bây giờ tiêu Vân đang đứng cạnh Vân Phong, bên họ có ba người, mà bên Vân Phong có tận bốn người, tộc Bạng Đề liếc nhìn nhau, chỉ có ba người bọn họ đi vào trong thung lũng,nếu như những cường giả khác đi vào, bọn họ sẽ chết không có chỗ chôn!

      Dưới động tác của Nhị Lôi, long tức trong cơ thể Khởi La liền bị hóa giải rất nhanh, khí tức của Khởi La cũng mạnh hơn nhiều, mặc dù vẫn hôn mê nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, Vân Phong không muốn Tiêu Vân đứng ở phe đối lập với mình vào lúc này, đối mắt với tộc Bạng Đề, để Tiêu Vân tạm thời làm đồng minh sẽ thoải mái hơn.

      Vân Phong đem Khởi La cho Tiêu Vân,nhìn ba người tộc Bạng Đề phía đối diện, long tức đã xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ, mặc dù đã hết sức kiềm chế, nhưng từ sắc mặt bọn họ cũng nhìn ra được chút manh mối,nếu kéo dài thời gian, sớm muộn bọn họ cũng chết ở đây!

      "Trong thung lũng Tang Lũng có cái gì, trong lòng chúng ta biết rõ." Vân Phong cao giọng mở miệng,  cặp mắt Tiêu Vân sáng lên, chẳng lẽ mảnh ghép bản đồ ở trong này!

         Sắc mặt ba bị điện hạ âm trầm,"Người ngoại tộc, đừng hòng lấy đi bất cứ đồ gì thuộc về tộc Bạng Đề! Các người không có năng lực này, càng không có mạng mà đem vật kia rời khỏi hải vực Tây Hải!

      "Coi như ngươi có được nó, ngươi cho rằng ngươi có thể rời khỏi đây? Ở hải vực Tây Hải tộc Bạng Đề là mạnh nhất! Các ngươi đừng mơ tưởng! Ta khuyên các ngươi nên ngoan ngoãn buông tha ý đồ đi !"

      Vân Phong cười nhạt, "Chưa kể những người khác, ba vị cảm thấy mình có thể rời khỏi thung lũng Tang Lũng sao?"

      Ba vị điện hạ tộc Bạng Đề nhếch môi, " Chỉ bằng ngươi . . ." Ba vị điện hạ nhất thời biến sắc, trợn mắt, há hốc mồm nhìn Vân Phong, sắc mặt hết sức khó coi, Vân Phong nhếch môi, long tức bên trong cơ thể bọn họ đã bắt đầu hoành hành, tự nhiên sẽ thấy khó chịu vạn phần.

      "Tại sao các ngươi vẫn vô sự!" Đại điện hạ tức giận mở miệng, Vân Phong cười ha ha," Hay là chúng ta làm một cuộc giao dịch? Ta đảm bảo tính mạng của ba người các ngươi, tạm thời hợp tác ?" Vân Phong nở nụ cười yêu kiều, những người khác nghi ngờ, nhất là ba vị điện hạ, trước mắt hiện lên nụ cười dửng dưng như ác ma, một khi đồng ý thì vĩnh viễn không thể quay đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro