chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tan học , nó vừa về đến nhà đã vội vã , tất bật ........... úp mì. Trong lúc đợi, nó làm bài tập... Đang ăn mì , điện thoại kêu . Số lạ hoắc . Nó nhấc máy : 

- Guây " nghe đtdđ bằng tiếng Trung " 

- .... 

- Alo , ai vậy ? Không có gì cúp nh... 

- Khoan , anh đây . 

- Anh nào vậy ? 

- Hàn Lâm 

- Dạ , Hàn tiền bối , có gì chỉ giáo ? 

- Kinh, anh chưa già đến thế đâu 

- Vấn đề chính đi 

- Em vẫn nhớ 1 điều kiện ? 

- Uh 

- ... 

- By... 

- Khoan , em ăn trưa chưa ? 

- Lão đại, đang ăn đây, có làm sao không mà hỏi nhiều thế? 

- Không 

- Uh, by... 

- Khoan 

- GÌ NỮA " nghiến răng" 

- Hì , không có gì 

- ĐỒ KHÙNG , ĐI CHẾT ĐI 

- OA, sợ quá 

..Xong , Lâm vội vàng dập máy. Cô bé này thú vị ghê " đứa nào cũng thế thôi" . Anh biết cô từ rất lâu rồi , với những thành tích nổi cộm : nhất tin, ba toán , khuyến khích tiếng anh cấp quận. Nó trong lớp không phải học giỏi nhất nhưng nhờ những tấm bằng kia , lại trở thành học sinh xuất sắc nhất khối, đi giao lưu với trường khác . Anh cũng biết nó quậy phá như thế nào . Có lần , anh thấy nó phóng xe bạt mạng trên đường . Có lần , vào ngày Halloween, anh thấy nó đeo cái mặt nạ quỷ .k.h.i.ế.p nhất anh từng gặp, đi rón rén theo Nhật Hoàng rồi nhảy ù ra, vỗ vào vai cậu ta làm cậu ta ôm mẹ đất. Có lần anh thấy nó ....... Vâng, đấy là lí do khiến anh thấy thú vị. Lúc nãy , câu cuối cùng của nó , anh phải đưa điện thoại ra xa, một tay bịt tai lại , nhắm mắt. Cười . Ừ , anh đang cười.... Ở nhà nó , nó vội vàng tắm giặt, đi thay quần áo. Chọn một cái áo vừa dài vừa rộng chẳng có họa tiết gì mà xanh lam sẫm sẫm sẫm , một chiếc quần thể thao màu đen , không họa tiết cùng một đôi giày thể thao màu đen trắng. Đầu đội một chiếc mũ đen xì xì , có mấy cái gai trên, tai trái đeo một chiếc khuyên tai đen , tròn- những thứ nó chẳng đeo đi học bao giờ , nó cầm ván trượt, lướt ra nơi tụ tập của tụi nó .... Đây là nơi chúng nó vẫn cùng nhau tập breakdance, poping, cwalk. Cả nhóm gồm 5 đứa : nó , Minh Sơn, Lí Nam , Hoàng Vũ , Á Đông. Tụi nó đang ở một con đường cụt, xịt đầy gôm chữ CRAZIER ở trên đó , rất xì- tai. Nó lại bắt đầu bài nhảy của mình . Sắp tới , nhóm nó sẽ đấu với nhóm Black . Chúng nó hăng say tập luyện Crazy Leg, WALK OUT, ArmWave, HITTING " poping"; Freezes, Handstand , Footwork,Uprock,Toprock " breakdance" ; Shuffle Hop , vv....vv.... Tụi nó hăng say tập , tầm 3h , nghỉ một chút , chúng nó ngồi xuống tu nước ừng ực, nói : 

- Sơn : Hey , sắp tới 5 vs 5, cố lên nhá mọi người 

- Nam : Tụi đó nhảy giỏi lắm, nổi tiếng đó. 

- Hoàng Vũ : kệ chúng nó 

- Đông : chẳng liên quan 

- nó : chúng nó giỏi , mình thắng mình còn giỏi hơn 

- Uh 

- nó : mà dạo này mấy cậu học hành thế nào , mình chán quá , học 11A1 , cứ phải giữ hình tượng trước mặt thầy cô 

- Đông : Thôi đi ạ, em biết chị " hình tượng " thế nào rồi 

- Nam : HAHAHAHA, hình tượng của cậu là bạo lực, sư tử Hà Đông 

- nó : về uống sữa cô gái Hà Lan đi em 

- Hoàng Vũ : chi tiền nhé ? 

- Sơn : Lần này thắng nhóm kia, tụi mình làm chầu chứ 

- nó : đầu tiên ... 

- Sơn : " ngơ ngơ " đầu tiên cái gì ? 

- Nam : " đập đầu sơn " Thằng ngố, là tiền đâu đấy ? 

- Sơn : À , mọi người , mỗi người một tẹo nhé 

- .= 

- nó : tiếp thôi. 

... Tiếng nhạc vang lên, tụi nó lắc lư mình , nhảy , chuyển động. Thấp thoáng có bóng người nhìn vào rồi vội vã vụt đi. "br/" 

...4h30 , tụi nó chia tay, ai về nhà nấy . Nó không về mà cầm ván , trượt thẳng ra quán ăn gần đấy.... Vừa vào , nó đã đập tay ông chủ : " Anh, hôm nay em mới đến - nhân viên mói nhé " . Cậu con trai kia nhìn nó , cười : " Ừ , em là Hải Anh hả , vào thay đồ đi, ở trong kia. " . Dạ một tiếng , nó vào trong phòng thay đồ, thay ra mặc đồng phục của quán. Gọn gàng rồi , nó cất đồ vào tủ , ra wc rửa mặt . Những vết nám, mực trôi sạch. Trong gương là con bé trắng trẻo , xinh xắn " thật ra nó là xinh nhưng mà cứ thích vẽ bậy vào mặt " . Vừa ra phải cửa , nó đập vào " cây cột" . Nó lẩm bẩm : " Ở đây đâu có cây cột nào đâu " khi ngồi trên cây cột , mắt nhắm mắt mở . " Xuống coi bé" . Cây cột lên tiếng , nghe quen quen. Vâng , sau khi nhảy xuống ,nó nhận ra cây cột. 

- Bé là nhân viên mới ? 

- Vâng 

- Ha, thảo nào nhìn hơi lạ 

- Dạ 

- Khoan, trông em quen quen 

- Vậy hả ? 

- Ừh 

- Thưa anh, anh tránh ra cho em làm việc ạ . 

- À , ừ. 

... Nó tíu tít chạy lại , bê đồ.... Anh thay xong đồng phục , ra sau. Anh đang bê 1 suất cho cô nàng õng ẹo mặt đầy phấn , đánh son đỏ ửng ngồi góc kia , chợt nghe : " Hải Anh, bàn 5 " rồi thấy một bóng dáng nhỏ bé lao sang bên kia kèm với tiếng " Dạ " . Đứng hình , anh đờ ra, động não . Hải Anh ! 2 từ này làm anh nhớ đến tai nạn hôm trước và người gây ra . Nhưng , nhưng trên mặt nó có vết nám , lại hơi đen đen. 

- Anh à , bê qua đây đi anh 

Tỉnh mộng , nghe tiếng gọi " mật ngọt chết ruồi kia " , anh trở về với thực tại , đưa hàng cho khách. Cô kia đứng dậy ,tự mình vươn ra lấy đồ, chạm vào tay anh. Anh điềm tĩnh ,đặt đồ lên bàn : " Đồ của quý khách ạ" rồi lỉnh thẳng ra quầy. 

- Anh Bảo , cô bé kia mới đến ạ ? 

- Ừ , buổi đầu, học sinh lớp 11, mà hình như cùng trường với cậu 

- Dạ, cô ấy tên gì ? 

- Hải Anh , Trần Nguyễn Hải Anh. Con bé đó cũng xinh chứ nhỉ , chỉ tội cận. Mà ,cậu để ý đấy à ? 

- Không ạ , tò mò thôi. 

Một người khách nữa đẩy cửa bước vào . Bảo vội quay sang : " Lâm, bàn 10 kìa " . Cậu chạy vội ra đó..... Trong lúc làm ,thi thoảng rảnh rang , cậu ngắm " nhân viên mới " . Da trắng , môi hồng . Mắt cận nhưng mà sâu, lông mi cong cong, tóc buộc đuôi ngựa . Tai trái đeo một chiếc khuyên tai đen thù lù , tay đeo một chiếc vòng có hình sọ đầu lâu, chân đi đôi thể thao đen trắng . Mồ hôi vương trên tóc, dáng người nhỏ bé chạy hết bàn này sang bàn kia. Đờ đẫn một chút . Bất ngờ một chút . Hải Anh anh quen không đeo vòng vèo , khuyên tai, da mặt nám nám , đen đen. Đôi mắt bị kính che đi nhiều . Cô, làm cái gì vậy ? .... Tầm 7h30, ca hết, nó chạy vào trong , thay đồ. Lại áo thể thao , quần thể thao , mũ lưỡi trai, ván trượt. Ngang qua chỗ anh Bảo , nó nói : " Em còn đi học , em làm ca này nhé " . " Ok" rồi hai anh em đập tay. Nó mở cửa quán , tính trượt đi thì nghe tiếng Bảo : " Em ngầu đó." . Nó quay lại , cười cái khì . Một người cũng vội vã thay quần áo rồi chạy theo...... Đèn đỏ , bức xúc , nó đứng lại . Người chạy đằng sau tóm được , vỗ vai nó . Nó giật cả mình quay phắ lại . Khuôn mặt tỏa sáng như Apolo kia dí sát vào mặt nó . Vâng , Hàn Lâm. 

- Nhìn em bây giờ , anh không nghĩ là Hải Anh trưa nay ăn cơm với anh 

- Hì , vâng 

- Vâng với chả dạ , em bôi cái gì lên mặt để nhìn hay vậy ? 

- Là nhựa quả 

- Ừh , mà em đến đó làm làm gì ? 

- Kiếm tiền thôi, còn anh 

- Cũng thế cả , mà em giờ đi đâu 

- Hỏi thừa quá , xong việc thì về nhà . 

- ừm, mà nhà em ở đâu vậy 

- sao lại hỏi ? 

- Biết thôi 

- Uh, ABCABC 

- Ok , mà trước giờ anh chưa thấy em ngầu như vậy đến trường đâu 

- Là tôn trọng thầy cô, em không thích làm thế đi học, chỉ ở ngoài thôi 

- Tôn trọng ? HAHA , đầu óc đơn giản . 

- Này , em còn phải trả thù vụ lúc trưa, anh phá em ăn mì . 

- Thảm thương quá , anh nhận lỗi ,anh dắt em đi ăn 

- Ô x kê :D" "br/" 

... Vậy là 2 người quay ngược lại nơi vừa đi khỏi ... Hai anh em ngồi xuống . Lâm gọi 2 xuất ăn. Bảo đích thân bê ra , ngồi xuống cùng tán gẫu . 

- Hai em học cùng trường ? " Bảo " 

- Vâng ạ " H.A" 

- Cô ấy kém em một lớp " L " 

- Anh biết thừa . Mà nhìn 2 đứa có vẻ quen thân đấy nhỉ 

- Không phải thân , chỉ bình thường thôi " nó" 

- Con bé tông em hai lần , còn gọi em là cái cột nữa " L " 

- HAHAHA, vậy Lâm là chưa cưa đã đổ ? Bé ,em giỏi hén 

- Xì , có mơ mới cưa anh ý . Xấu trai nè, học bình thường nè , xấu bụng nè 

- Này , em đã cưa anh mà còn bôi bác anh hả ? Anh đang đứng đầu trường nhé 

- HAHA, đồ tự sướng " B H.A " 

- Hai người bắt nạt tôi X/ 

- Vâng , bắt nạt , hahaha " H.A" Mà Bảo , anh mở quán ăn này khi nào vậy ? 

- À , là năm ngoái, lúc đầu còn tưởng sạt nghiệp cơ đấy nhưng mà giờ cũng phất phới 

- Anh bao nhiêu tuổi vậy ? " H.A" 

- Lão ý 20, sinh viên năm thứ hai , đại học Diamond " Lâm " 

- Anh chưa già lắm , mới hai mươi tuổi đầu ..... mà chú gọi anh là lão " Bảo " 

- Nói thật, nhìn anh trẻ hơn " lão " Lâm này nhiều khì 

- Có vậy chứ , anh có đồng minh, phen này chú chết chắc " Bảo" 

- Tan đời con rồi huhu " Lâm" 

- Thôi, vì sự nghiệp ăn uống ,em ăn trước ,hết ráng chịu nha 

- Ey , đợi bọn anh 

... 

- Mà Hải Anh , cho anh xin số " Bảo " 

- Trong đơn xin việc , tự ra xem đi " nó" 

- Ùi, em phải tía mãi nó mới cho đấy " Lâm" 

- Nhiều chuyện, hai anh rửa bát, em có việc, về trước nhá , bb " nó " 

- Con bé này , lủi nhanh thật, hai anh em ta khổ rồi 

- Uh 

- Mà đi học lúc nào nó cũng ngầu thế hả ? 

- Không, cũng ngầu nhưng mà ít hơn , ở trường nó không đeo khuyên tai, đeo vòng, đội mũ như vậy, cũng chưa thấy nó vác ván trượt đi học bao giờ 

- Ừm, mà xinh phết nhỉ ? 

- Tất nhiên 

- ÊU, công nhận hả ? Thích nó phải không 

- Không, em mới quen con bé được 2 ngày 

- Vậy .... chú rửa bát , anh đi dọn nhé 

- Uh 

- Oắt đờ heo SAO LÀ EM RỬA? 

........Nó không về nhà mà trượt thằng đến một võ đường : Kiên Trung... Thay bộ võ phục xong, nó thắt đai thấp nhất vào . Nó mới bắt đầu mới tuần trước à... Tập cùng nó là một anh chàng cao lớn , da rám nắng... Anh cao hơn nó làm nó mất sức đá lên, anh cười, nó hậm hực. Nó thấp hơn , anh đưa nhẹ chân cũng lên ... Giải lao, anh cùng bạn anh ngồi cùng nó . Nó lơ đễnh xoa bụng . Hai anh chàng phì cười : " Đói hả ? " 

- Uh 

- Em chưa ăn gì ? 

- Trước khi đến đây đã ăn 

- Mà vẫn đói ? 

- 2zz, ăn là quan trọng, không ăn không được a 

- Vậy nếu bây giờ , nhốt em vào phòng kín , chỉ có một lỗ nhỏ để không khí vào được , trong đó có một cái bàn , trên bàn có một cái bánh , trong cái bánh là thuốc độc, bỏ đói em một ngày , em ăn không ? 

- Uh, suy nghĩ đã ..... 

-... 

-... 

- Em sẽ cạp cái bàn trước hả ? 

- Không , đằng nào ở đấy cũng chết , ăn cái bánh đi. Có chết cũng chết làm ma no, không nên làm ma đói 

- HAHAHAA, bé bánh bao 

- WHAT ? Anh nói em giống cái bánh hả ? 

- Nhìn em giống đấy , da trắng , béo núc ních nà 

- Hum...... 

-.... 

- Phong à , cậu trêu em ý đủ chưa , tật trêu gái không bỏ được hả ? 

- Nghĩa , cậu bênh bé bánh bao hả ? 

- .... 

- .... 

-..... 

-.... 

- A, nghĩ ra rồi , anh gọi em là bánh bao , vậy cho anh là bánh đa , đọc lái là đá banh , tha hồ x mên nhá 

- Xỏ anh hả ? Nhưng mà cũng được đấy bánh bao 

- Bánh đa ngấm nước 

- Thế anh là cái gì ? 

... Nó thì thầm với Phong về Nghĩa . uhmm, nghĩa da trắng , cũng .... được được, sau một hồi bàn luận , chúng nó gọi Nghĩa là : sữa =.= Nghĩa lăn quay tại trận. Nó và Phong lại thì thầm tiếp , ra quyết định gọi là bánh mì X.X . Nghĩa " tạm chấp nhận" ... Chúng nó đổi nước cho nhau. mỗi đứa một chai nước khoáng.... Lau mồ hồi , tám mát xong , lại tập tiếp... 8h30 , buổi tập kết thúc , mọi người vô phòng thay đồ. Lúc nó phát hiện ra Phong , Nghĩa thì Phong mặc áo phông , Nghĩa mặc sơ mi, đeo cặp chéo vai. Nó chỉ có một cái balo nhỏ đen xì đeo ở lưng, lại teen như trước khi đến... Nó trượt đi, đang đi thì bị một bàn tay giữ đầu lại. Theo quán tính , người nó nghiêng ra sau ... Suýt thì được về với đất mẹ thì có hai cánh tay giữ nó lại. Một trắng, một sẫm. Vâng, là Nghĩa , Phong. Nó đứng dậy , đa tạ hai người , chuẩn bị trượt đi tiếp thì bị tóm lại. Hai người bắt nó cùng đi bộ. Ngậm ngùi ,nó ôm ván trượt ở tay, thong dong rảo bước theo hai vị đại ca chân dài. 

- Ê, bánh bao, nhìn em bây giờ giống con trai nhỉ < P > 

- Đương nhiên 

- Ngầu nữa . Chất đấy < N > 

- =.= Hai anh, một người thì thư sinh, một người thì thư thái ha 

- Ờ , dĩ nhiên < P> 

-Bánh bao ,em học lớp mấy ? 

- 11 , còn hai anh 

- Đại học ASS, năm thứ hai , khoa kinh tế 

- Cả hai ? 

- Uhm

- Ở trọ hay kí túc xá vậy ? 

- Ở trọ , kí túc xá có giờ " giới nghiêm" , sợ lắm 

- Uhm

- 2 người một phòng ? 

- Ờ

- Bánh bao , em tên gì ? < N> 

- Hỏi làm gì ? 

- Em biết tên cúng cơm tụi anh rồi < P > Khai báo thành khẩn 

- Trần Nguyễn Hải Anh , 11A1 THPT Huyền Vũ 

- À , Hải Anh đạt giải nhất cấp quận Tin học năm ngoái < N> 

- ???????????/ Sao biết ? 

- Năm ngoái ,tụi anh là á khoa, cũng được tham gia , biêt thôi < P> 

- Á khoa ? Hâm mộ à nha 

- He he , anh mà lại 

- Ờ , nhà trọ các anh ở đâu vậy ? 

- Quan tâm ghê nha bánh bao , là ABCABD 

- Ah, cách nhà em một dãy 

- Thiệt hả ?

- Uh 

-Vậy sau tụi mình vô nhà nó trấn lột bữa cơm đê < N> 

- Có một sự bá đạo không nhẹ, nhìn bánh mì thư sinh mà ác quá 

- Nó chỉ có cái lớp vỏ ý thôi chứ còn tính cách , đáng sợ ... 

............... Về đến nhà , nó nằm phịch xuống giường , rồi lại bật dậy , đi tắm lần hai... Lại hí hoáy làm bài tập, tối nay , nó off F, quyết không ol mà ngủ sớm.... Nó ngủ ngon lành trong khi tại hai nơi khác , có 2 người làm cú đêm đợi nó ol 

.... Aizz, em gái hôm nay lại bỏ rơi mình rồi , nhớ nó ghê, không biết nó đang làm gì ta ? Sao hôm nay không ol ? Hôm nay nó có ăn tối hẳn hoi không nhỉ ? Mình muốn nói chuyện với nó . Sao mãi chưa ol thế , sắp 11h đêm rồi ........... 

.... Cô nhóc này hôm nay chưa thấy ol . Đợi mãi rồi mà vẫn chẳng thấy tăm hơi. Ngày nào cũng gửi tin nhắn trước , vậy mà hôm nay...... Thật chán quá , hôm nay mới đá bóng thắng trường Diamond về , muốn cùng nó bàn luận sau giờ thi đấu mà mất tích ... Ngố quá . Nó chằng để tên thật trên F nhưng mình biết thừa : Hải Anh... Nó cấm mình không được hỏi ai nhưng mà trong lúc cmt trạng thái của mình ,tụi bạn nó khai tên hết sạch ... Hải Anh ngố vẫn chưa thấy ol, thật là .... 11h rồi ..... 

___ Tại một phòng trọ ____ 

- Con bé hôm nay thú vị nhỉ ? 

- Ưh , còn thân thiết với tụi mình nữa 

- Ờ h, mà nhìn nó ngầu gớm , con gái gì mà đi học võ ghê gớm. Lực ra cũng mạnh nhưng mà cảm tưởng nó đang kìm giữ sức trong đó 

- Nhìn nó dễ thương vậy mà cậu gọi nó là bánh bao hả ? 

- Công nhận là nó đáng yêu. Cậu nhớ lúc nó không đeo kính không ? Mắt to , đen lấp láy nữa... 

- Da trắng , môi hồng ..... 

- Uh , hoàng tử Chấn Nghĩa của chúng ta đang khen ngợi một cô bé mới gặp lần đầu hả ? Chuyện này mà lộ ra ngoài , thể nào fan của cậu cũng tìm con bé đó cho xem 

- Cậu thật là , cậu thì không có chắc ? Nếu mà người khác nghe được, e rằng là bánh bao thành gấu trúc ... 

- Ui , tóm lại là tụi mình giữ bí mật hả ? 

- Ừ , biết là biết thôi, mà bánh bao đến đấy chỉ có tối nay và tối thứ 7 thôi nhỉ ? 

- Hình như là thế , trùng với lịch của bọn mình ... Bữa sau phải trêu nó mới được. 

- Uh, ngủ đi , mai còn làm luận văn cho thầy hói nữa 

- Uh 

*** Biệt thự BLACK*** 

Cô bé hôm nay đến làm thật lạ . Khi làm việc , cảm tưởng là một thiếu nữ dễ thương , hiền hậu vậy mà lúc về trông rất " dễ xương " , tomboy... Thật không giống ai cả mà mình phải điều tra về cô bé mới đến , nhỡ là người của bên IAO thì sao ? 

---- Phòng tập ---- 

Want to, but I can’t help it 

I love the way it feels, 

It’s got me stuck between my fantasy and what is real 

I need it when I want it, I want it when I don’t 

Tell myself I’ll stop everyday, knowin’ that I won't ........ < Because of you - Neyo > 

... Ui , phải cố lên mới được , nhóm mình sẽ đấu với nhóm crazier ... mà chiều nay , hình như mình thấy một người quen quen ở đấy .... Có lẽ là cô ấy ? Không , cô ấy không đeo khuyên , vòng vèo ,trượt ván như vậy ... Cô ấy không tham gia nhóm toàn con trai được..... 

____Hưm, thì ra ngày thường , nó bôi nhựa quả lên mặt , cả mực nữa . Hóa ra cũng rất xinh xắn nha ... Cô bé này làm thêm ở quán ăn làm gì ? Không phải đi học sao ? Công nhận là dễ thương . Từ sau phải chăm ra căn tin ăn mới được.... 

..... Cái hộp ấy có cái gì vậy ? Sao lại quan tâm thế ? Thằng Hải ấy ở đâu ra mà thân thiết với nó thế chứ ? Mà nó cũng thật là ..... Nếu mình là hàng xóm của nó , liệu rằng nó có khoác vai mình không ? Mà sao nó lại quen Hàn Lâm nhỉ ? 

..... Bạn của Hải Anh toàn người nổi tiếng . Mà đứa con gái này cũng thật ..... làm mình ngại nha. Dù thân thiết cũng không nên khoác vai trước mặt mọi người như thế chứ ... Nếu mình nói cho nó biết ... thì nó nghĩ thế nào ????????/// 

..... Biết Minh Minh làm thế cũng được từ đầu mình không tranh chỗ với Hàn lâm rồi. Ghét cái thằng Hải ghê a.. 11A4 hả ? có gì hay ho chứ . Thật tình , tên Hàn Lâm cũng bám dai thật . Biết vậy hôm ý đã không đuổi nó sang hành lang lớp 12 rồi.... 

..... Hải Anh..... Chúng ta ở trên mức bạn được không ? 

Nó ngủ ngon lành trong khi ở những nơi khác thật bận rộn với những suy nghĩ 12 h, trên phố vắng , có một anh chàng lang thang .... " Hải Băng , đồ ngốc , sao lại hack được thiết bị định vị chứ ? 2 năm rồi chỉ là những đoạn đối thoại ngắn . Không biết hai người kia có thông tin gì mới không ..... HẢI BĂNG, NHẤT ĐỊNH TỤI MÌNH SẼ TÌM RA CẬU "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro