chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Nguyễn Hải Anh 

Lớp 11A1 trường THPT 

Mẹ : Nguyễn Thị Hiên 

Bố : Trần Văn Hiểu 

Sinh nhật : xx-yy-zz < SN> 

Thành tích : vv.vv... 

Tiền án : không có 

Theo điều tra bên ngoài không hề dính dáng gì đến xã hội đen.............. vv.vvv 

\" Hồ sơ sạch, vậy là không có nghi ngờ gì hết. Mà thành tích nhiều thế này , học sinh xuất sắc lại rảnh rỗi đi làm thêm. Thật thú vị ..... \" 

...... 

- Thanh Tùng , mày sao vậy ,giống gấu trúc quá .... 

- Uh, ngủ muộn 

- Sao thế ? Tương tư ai hả 

- Không ,tao không có , con bé ấy thì làm sao mình tương tư được 

- Á à , con bé ấy ? Con bé nào vậy ? Mặt cháy rồi kìa em trai Nói đi , anh em giúp 

- Không thể được , nó mới học lớp 11, mình không thể thích nó đâu 

- Yu, nhưng mà cậu để lộ chuyện này là có người chết à nha. Hotboy Thanh Tùng , trả lời thành khẩn đi, con bé đó là ai ? 

- HIXXXXXXXXXXXXXX, nó là bạn em trai mình , mình chỉ biết nó qua F thôi, làm gì thích nó được 

- Bạn của em trai, haha, quen trên F , hihi, yêu xa hả ? Hôm nào làm bữa off đi 

- Tại sao ? Mình đâu có thích nó . 

- Uh, cứ thử đi rồi biết. 

.......... 

Ya, hôm nay là ngày mới , phải mau chóng đến trường mới được..... yo, ăn tạm gói mì vậy.... Mau nào. Haizz tháng sau bố mẹ mới về , thật chán quá đi... Nó chất lì phóng vội qua đường . Trên đường , hai sinh viên tản bộ đi học. 

- Ey, bánh đa, nhìn thằng kia giống giống bánh bao ha 

- Uh, bánh mì , thật tình là giống. Éc , mà sao thành bánh hết thế này ? 

- Hì, từ tối qua , tụi mình đã có biệt danh rồi a , phải tận dụng chớ ... 

- Trân trọng con bé đó nhỉ 

- Cậu cũng đâu có khác -_- 

- Mà cậu biết không tối qua , lúc tập ấy , chân nó ngắn , phải choãi ra khiếp lém , buồn cười kinh 

- Oh, hài kịch. Bé ấy dễ thương nhỉ ? 

- Bé nào vậy hai anh ? 

- Hả ? Mì, tụi fan đến rồi , chạy đi mà còn bảo vệ bánh bao 

- Ok , đếm đến 3 là chạy nhé Đa 1,,,,2,,,,,3, xuất phát 

Trên đường , một cuộc rượt đuổi giữa hai boy và một đống girl đằng sau. ... Hai chàng trai chân dài chạy thật khủng khiếp à nha, nó nhìn đại chiến \" tom&jerry \" trước mặt, thấy hai chàng trai kia thật super, có cơ hội phải lĩnh giáo ..... Đến lớp , đi dạo loanh quanh nó đã thu được cả bầy gấu trúc .... Nó thân thiện hỏi thăm : \" Hôm nay lớp mình là sở thú hả ? \" . Thật thiểu não . Mấy em lớp 10,11 xung quanh và mấy chị lớp 12 đến thăm hỏi , đại loại là : 

- Minh Minh, anh sao vậy ? Chuyện gì làm anh mệt mỏi thế ? 

- Hạo à , ai đối xử với anh như vậy , tụi em sẽ giúp anh 

- Anh Hoàng ,anh bị mất ngủ hả ? có cần tụi em giúp gì không 

- Ya, anh Thiên, ngã xe hủm , ra đây em bôi thuốc cho nào .... 

.. Thật nhộn nhịp với đủ mùi cao, thuốc : thuốc trị mất ngủ , cao dán đỡ tụ máu ....... Nó chuẩn bị điên đầu theo, đành lách ra hành lang ... Sai lầm lớn nhất của nó là ra đó, còn đáng sợ hơn ở trong . Khủng khiếp, nó chạy thẳng ra đằng sau , ngủ ..... Một người đi theo , ngồi cạnh , ngắm nghía người đang ngủ . Vuốt tóc nó , nhìn vào nó chăm chú .... Để bên cạnh nó một cây kẹo , rồi đi lên lớp .... Tùng tùng ....Tỉnh dậy ,thấy bên mình cái kẹo, nó tính đi lên lớp ... Tất cả học sinh ùa ra , nó hòa lẫn vào đám đó , đi lên lớp. HUHU, hết tiết 1 rồi má ơi .... Cô giáo vừa đi khỏi, nó nhảy vào . Tụi bạn không xúm xít hỏi nó đi đâu , bị làm sao như mọi khi mà chỉ lẳng lặng thờ ơ làm việc của mình . Thiên kéo nó ra hành lang , nói nhỏ : 

- Cậu đi đâu từ truy bài đến giờ hả ? 

- Ở đằng sau trường ,ngủ 

- X X, cái gì , ngủ hả ? 

Bấy giờ , mấy mươi đầu trong lớp thò ra , hóng tiện thể hình dung ra cảnh lúc nãy : 

- Bạn Hải Anh đâu rồi ? 

- Dạ , bạn ấy ...... 

Lớp trưởng lúng búng mãi 

- Thưa cô, bạn ấy bị đau bụng , xuống phòng y tế rồi ạ 

- Vậy à , cám ơn em nha Thiên 

Cả lớp không hẹn mà đồng thanh : \" Hơn cả sự quan tâm\" làm Thiên ngượng chín người ... Cậu đã bao che nó =.=... Giờ , nó quay lại , xì xào cảm ơn rồi pắn vô lớp . Mấy mươi cặp mắt nhìn Thiên. Mặt cậu lại ửng lên lần nữa ..... Thiên , cậu đã quá quan tâm nó ...... Thích à ? có phải không ? Câu nói này lặp lại trong lòng Thiên, nếu thích là thích từ bao giờ 

*** 1 năm trước , đầu kì II *** 

\" Hải Anh , mình xin lỗi , kể cả vụ tai nạn đó ,người chịu thiệt hại là mình nhưng mình đã đem lại rắc rối cho cậu. Xin cậu để ý đến sự tồn tại của mình , coi mình như trước đây được không ? Xin cậu đấy , đừng thờ ơ lạnh nhạt với mình nữa , nhé ! Mình không , không thích cậu đâu. Thiên mới thích cậu. Cậu ta thật sự rất thích cậu , rất thích là đằng khác . Cậu biết không , Thiên luôn quan tâm cậu. Mỗi giờ học, cậu ta suy nghĩ bài toàn nhìn ra cửa , nơi thẳng chỗ cậu ngồi, không biết là nhìn cửa hay nhìn cậu. Cậu biết cậu ta nhìn mình như thế nào khi vì mình mà cậu chịu rắc rối không ? Cậu biết cậu ta đã nhìn mình như thế nào khi mình thân thiết với cậu trước đây không ? Hải Anh , hãy nghĩ kĩ đi nhé 

----Tuấn Kiệt ----\" 

Đó là lá thư mà Kiệt đã gửi cho Hải Anh, đọc xong , nó dường như bỏ qua , coi như chưa từng thấy. Nó đã không coi Kiệt tồn tại và cũng như chưa từng thấy lá thư. Nó đốt bỏ lá thư ấy. Kiệt vẫn luôn gây sự chú ý với nó nhưng đổi lại là sự thờ ơ , xa lánh , không được nhìn dù chỉ một lần. Cậu cũng biết nó không hề lưu tâm đến bức thư ấy. 

****** Hiện tại ******* 

Hôm nay , nó không cười , ít nói. Hỏi gì nói đấy , không chút thừa thãi. Lạnh lẽo. Thứ duy nhất mà bầy gấu trúc cảm nhận được sau khuôn mặt giả tạo nó đang đối xử với những người khác 

 như vậy , khó chịu lắm . Thiên cau mày nhìn đôi \" nam nữ \" trước mặt. Nó với dài tay ra , khoác vai Thiên  - Cậu có ý kiến sao ? - Khô.. không . Hết rồi- Ờ ...  Thiên lặp bặp. Dù đã thấy nó khoác vai n lần Hải thì cậu vẫn không tài nào quen được cái kiểu không phân biệt giới tính của nó...

.. Long trở lại... Khuôn mặt đã dịu bớt...Tụi nó đã ăn xong và đang đứng dậy. Khuôn mặt Long vừa dịu lại đã vội nóng phừng phực. Coi thường cậu mà ! Long tức tối đến túm cổ áo nó. Tay nó cầm bánh kem , quay ra , định đưa cho Long ai ngờ .... Chụp, dính thẳng vào mặt cậu. Mắt mờ đi vì kem, mũi như nghẹn thở vì lớp bánh mì. Long thả nó ra , đưa tay lên mặt. Nó quay lại , hô lên : chạy. Lập tức cả bàn nó lôi nhau chạy bán sống bán chết ra đằng sau trường... Long vội vã chạy vào wc tập 2, miệng gầm lên : TRẦN NGUYỄN HẢI ANH. Nó đã chạy xa, nghe tiếng gầm mà lạnh người. Chim chóc bay tán loạn, lá rụng ầm ầm, từng con người run lên bần bật. Thời gian như ngừng trôi chỉ có tụi nó vẫn mệt mỏi cố mà lết trốn. Nhức đầu thật, tụi nó ngồi bệt xuống bãi cỏ sau trường... Nó thở dốc. Lâm hỏi nó : 
- Sao em chụp cả cái bánh vào mặt cậu ta vậy ? 
- Chán sống sao ? Thiên quát nó 
- Ngu gì , tớ yêu đời thế này không điên mà chết . Chẳng qua có lòng tốt lấy bánh cho cậu ta ăn, phải giơ cao cao một chút để tránh va mặt cậu ta ai ngờ cậu ta cao thế đâu. Nó nhún vai... 
5 anh chàng ngã ra đất . Nó than thầm 
- Thế nào cậu ta cũng chặn cửa lớp cho xem ... 
BINGO ! Long đang giữ tư thế hào hùng trước cửa lớp nó. Thật bức xúc . Đường đường một thiếu gia - đại ca như cậu mà để một con bé vô danh tiểu tốt ấy chụp bánh kem vào mặt... Không ai dám động vào cậu ta cả... Nó thật không biết làm sao mà lên. Khẽ nhăn mặt kêu cả bọn 
- Trốn học một buổi không mấy vị ? 
- Trốn học ? Minh hào hứng hỏi lại 
- Phải , đi chơi. 
- Hở ? Trốn học. Cậu phải học sinh ưu tú không vậy ? Thiên nhắc nhở nó 
- Nói rồi . Cái tớ cần là tiền. Không phải danh hiệu . Ok ? 
- Nhưng mà cặp sách ? Hoàng hỏi kế hoạch 
- Đơn giản . Ai mang điện thoại không ? 
- Anh. Lâm xung phong. 
- Nghe này , Lâm không sao, đi lên lớp lấy cặp sách anh còn điện thoại bỏ đây. Lấy xong cặp sách anh lập tức sang chỗ lớp em , đứng cửa . Sẽ có người mang balo ra cho anh. Mang xuống đây , ok ? Nếu được thì xin thầy cô luôn ha . 
- Ừm. 
Nó nhận con Samsung galaxy S5. Vuốt ve màn hình, nó thốt ra : " Oa, S5 nha". " Quay về vấn đề đi" Hạo nhắc nhở nó một sự thật phũ phàng. Nó bấm số Hạ Huyền. 
- Chị Huyền, chút nữa Lâm 12A1 đứng trước cửa , chị gom mũ và cặp sách của em, Minh Minh, Thiên, Hoàng, Hạo hộ, đưa cho anh ấy rồi xin cô hộ tụi em, cứ chém chuối đại đi nha. PP 
Đầu máy bên kia đã dập. Huyền rất muốn nói cho nó Long đang đứng trước cửa. Chưa kịp nói gì , đã bị nó dập máy lại còn thêm cả đống nhiệm vụ rắc rối thật phiền phức. Mà số lạ hoắc của ai thế này? Lúc nãy cô chỉ kịp nghe chứ không để ý số của ai... Lâm đeo cặp , đội mũ chụp gần hết mặt. Đến hành lang 11A1 , cậu đã thấy một cô bé ôm cả đống cặp, mũ đứng trong lớp. Vội vã vơ đồ , Lâm quẳng lại câu " Cám ơn" rất bình thường vậy mà làm Huyền đỏ cả mặt... Long cứ hếch mặt lên trời ở cửa kia nên ... chẳng biết gì cả... Tụi nó đeo balo, đội mũ , lấy xe ra rồi phắn trước mặt bảo vệ. Nhưng thật may mắn là vị tiền bối này còn đang mải 8 mát với sát thủ học đường nên cũng ... chẳng để ý. Ra khỏi cổng trường , Lâm hỏi nó : 
- Đi đầu giờ ? 
- Hở ? Tạm thời ra nhà em đã . 
- Nhà cậu hả ? Đi luôn và ngay nào. Minh hết sức sảng khoái kêu lên, lập tức nổ máy. Ở đây chỉ có Minh Minh đi xe máy, còn tụi nó đi xe đạp tất. Nó dẫn đầu đoàn đi về nhà ,,,, Chúng nó không thể cứ mặc đồng phục mà đi chơi được vì chắc chắn sẽ có người nhận ra học sinh trốn học... Nó lục tủ quần áo , vứt cho mỗi tên một bộ của mình. Hu , t oàn quần áo nó chưa đụng lần nào nhé mà một năm có lẽ nó chỉ mua một lần thôi... Nhìn đống quần áo trên tay, Hạo nheo mắt nhìn nó. Nó thản nhiên nhún vai , nói : 
- yên tâm, quần áo mới cứng đấy. 
Lần lượt từng người thay một. Khi xong xuôi nhìn lại nhau toàn quần áo hip hop cả . Lâm nhăn mặt hỏi nó : 
- Em có phải con gái không vậy ? 
- Anh tốt nhất bỏ dáng vẻ thư sinh ấy đi.... À , điện thoại này. Cám ơn nha... 
- Ừm. có lẽ 
- Đi đâu giờ ? Hoàng hỏi 
- Hứm ? Đi ra khu vui chơi nhé ? 
- Đồ trẻ con. Thiên hếch cằm ... k.h.i.n.h nó . 
- Hừ , cậu người lớn với ai ? 
- Thôi, thôi, đi nhảy không ? Minh hỏi 
- Bar hả ? Hạo nhăn trán hỏi 
- Cái thằng đầu óc đen tối , là đi nhảy đường phố , đi chứ ? Minh cáu tiết gắt Hạo 
- Ok , mình biết một chỗ , đi nhé ? 
- Hửm ? Được, đi nào 
Tụi nó dàn hàng ngang trên phố . Rất tự nhiên , nó lôi cả bọn đến sân máu của nó : Walking ! Chen giữa đám người, nó lôi cả bọn đến ghế quen thuộc. Nhạc sập sình làm mấy thằng con trai khó ăn nhập. Cái này giống quán bar hơn rồi đấy ! Nó ra quầy , gọi một đống coktail. Khá nhẹ mà . Tên Bartender khều vai nó hỏi : 
- Hôm nay dẫn bạn tới hả ? 
- Ờ . Cậu làm nhanh đi không cái lũ nó xỉu đấy. 
- Haha, cậu dẫn một đống boy mới ra đời vào đây ? 
- Có lẽ thế, nhanh nào ? 
- Mình mới học được chiêu này , biểu diễn nha. 
- Ok, đợi mình lôi tụi kia ra đây đã 
Nó lôi cái đống đang ngơ nai tơ kia ra. Tất cả tập trung trước cậu con trai đeo tai nghe kia. Chiếc lọ tung lên, hạ xuống , xoay vòng đều trên tay của hắn. Màu đèn phản trên cái lọ. Nhấp nhoáng xanh tím.Lâm hỏi nó : 
- Em hay đến chỗ này lắm sao ? 
- Ờ , vui mà ! 
- Vui cái con khỉ . Thiên gắt gỏng 
- cậu ấy pha rất ngon, nghệ thuật tung hứng rất điêu luyện, thưởng thức đi. 
Hắn đang rót " nước " ra mấy cái ly trên mặt bàn , cho thêm vài quả gì đó vào nữa . Rất đẹp mắt. Hạo hỏi nó : 
- Rượu hả ? 
- Không , uống đi. Cháu vẫn nhớ học sinh không được uống. 
- Này , cậu đi rửa mặt đi, bôi xấu hình tượng quá. Cậu con trai chen vào nói 
- Ok! Nó biến mất sau cánh cửa . Bọn còn lại bơ vơ ở đây. Chỗ này rất lạ mắt , gần giống bar nhưng toàn con trai. Nhạc mạnh , muốn nổ tai. Đèn đổi màu liên tục, rất hay. Mọi người đều có vẻ rất.... bụi. 
- Hây. Một thằng nhóc nhìn khá baby đập tay với tên bartender. 4 anh chàng nheo mắt nhìn < trừ Lâm> 
- Nhanh đấy. Lên kia làm một bài đi. 
- Em lúc nào cũng thế này sẽ xinh hơn đấy . Lâm mắt hấp háy nhìn nó 
- Em nào vậy anh Lâm ? Thiên nheo mắt hỏi Lâm 
- Hải Anh ! 
- Là cậu sao ? Hoàng hỏi lại. Ngạc nhiên vô độ. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro