Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dừng xe trước "Gatsby". Sau khi đậu xe, Lam bước vào mà lòng không hào hứng gì mấy. Trên con đường nơi mà hàng chục cái club đang cố chíu sáng mình nhất thì tại sao lại chọn cái club này? Lam thắc mắc. Nhíu mắt rảo một vòng , cố tìm những khuôn mặt quen thuộc trong cái ánh sáng mờ mờ khó chịu. Tiếng nhạc hôm nay sao đinh tai nhức nhối đến bực mình. Sau khi đi mấy vòng mà vẫn chưa kiếm được Phong , Lam nhăn mặt. Giận ghê , về quách cho xong. Dầu gì Lam cũng nể mặt Phong tới đây rồi còn gì. Lam quay đầu định bước ra cửa thì bất chợt có một bàn tay níu lại.

--Đang chờ em nãy giờ , sao lâu quá vậy???

--Uhm...Tại nhà Vân hơi xa !! Mấy người tới lâu chưa??? Lam nói gần như hét để áp tiếng nhạc ầm ĩ kia

--Huh?? Em nói gì?? Vi không nghe....!! Vi ké tai mình sát gần Lam và la to

--Em hỏi là , mấy người tới lâu chưa????

--Cũng hơn cả tiếng rồi ! Để Vi dẫn em lại chỗ Phong nha !!

Lam gật đầu thay cho câu trả lời. Trong cái tiếng nhạc nhộp nhịp này mà nói chuyện thì mệt không thể tả , nên tiết kiệm được lời nói nào thì hay lời đó. Cổ tay Lam nằm gọn trong tay Vi. Bàn tay mềm mại và ấm áp ấy chợt làm Lam nóng bừng bừng. Và dường như những bực mình vội tan biết , ngay cả tiếng nhạc muốn lũng màn nhĩ kia cũng biến thành êm dịu đến thỏai mái lòng. Vi dắt Lam tới cái dãy bàn cuối cùng ngay trong góc kẹt, có thể nói là khuất nhất và tối nhất. Phải dùng đèn pin rọi mới họa may thấy được. Lam thấy ai cũng nhắm mắt và tựa đầu trên thành ghế , còn Kiện đã say mèm đang nằm lăn trên ghế không biết trời mây. Phong đang ngồi nói chuyện với Khải. (Bạn thân của Phong) . Thấy cách họ nói chuyện Lam chợt phì cười. Người thì ráng la thật to , còn người kia thì phải vạch tai đưa thiệt xát vào miệng của người kia để nghe. Chen vô giữa Khải và Phong , Lam nhe răng cười.

--Anh Khải lâu quá không gặp ! Anh khỏe không???

--Vẫn vậy !! Còn em?? Sao em tới trễ vậy?? Khải ôn tồn

--Đáng lẽ là em không tới vì nghe nói có anh đến nên mới lặn lội mò ra để được gặp anh đó ! Tội nghiệp không??? Lam chu miệng ba hoa

--Ừ !! Tội ghê ! Khải cốc đầu Lam cười --Cái miệng vẫn như ngày nào nhé !! Lâu ngày không gặp bé Lam vẫn xinh như ngày nào !! Hèn chi...biết bao anh chàng chết lên chết xuống !! Khải nháy mắt Lam hướng về phía Kiện.

--Xí !! Anh đó nghe !!

--Anh làm sao?? Đẹp trai lắm huh?? Hay là em thương anh mất rồi?? Khải véo nhẹ mũi Lam trêu chọc

--Hứ !! Anh đừng hòng !! Lam le lưỡi

Quay qua Phong , thấy Phong đang nói gì với Vi mà tay thì không ngừng sờ lên trán. Khuôn mặt không ít lo lắng , thiệt là biết lợi dụng quá mà. Lam kéo tai Phong nói lớn và liếc về phía Kiện.

--Xỉn rồi huh anh??

--Ừ ! Phong la to -- Sao trễ vậy??

--Uhm...!! Tại nói chuyện với Vân một tí !!

--Oh !! Vậy Vân có sao không em??? Đỡ mệt chưa?? Phong tỏ vẻ quan tâm

--Không sao ! Nãy giờ vui không???

--Cũng Ok !! Nhưng thằng Kiện thì gục rồi !!

--Uống dữ lắm à??

--Ừ ! Vừa vào là tu mấy ly "shot" liền !!

--Sao anh không cản??

--Nó muốn , anh làm sao cản !!

--Rồi giờ tính sao??

--Thì...phải chở nó về chứ sao!!

--Bây giờ à??

--Ừ !! Với lại mấy người ai cũng mệt rồi !!

--Chứ không phải là người đẹp của anh mệt sao?? Lam liếc Phong

--Con nhỏ này !! Phong trợn mắt

--Trời ạ !! Vậy kêu em tới làm gì?? Lam nhăn nhó

--Ai biết ra nông nỗi này ! Bây giờ anh chở Kiện về , còn em chở Vi về Ok??

--Lại chở?? Bộ Vi không mang xe theo à?? Mà tại sao em phải chở Vi chứ không chở người khác. Lam hỏi một cách ngớ ngẩn

--Vậy em có muốn chở thằng Kiện không??

Lam nhìn Kiện , rồi nhìn Phong lắc đầu.

--Dĩ nhiên là không !! Anh biết rồi còn nói !

Phong cười cốc nhẹ đầu Lam.

--Hiểu rồi cô nương ! Vậy em chở Vi về nghe !! Vi cũng uống nhìu rồi , anh không muốn Vi lái xe ! Ngày mai anh sẽ chở Vi qua nhà mình lấy xe sau.

--Okay !! Số em là làm tài xế mà. Lam thở dài làm ra vẻ thảo não.

--Biết thân biết phận dữ !! Phong cười

--Hứ !!

Phong đứng dậy và nói thật to với mấy người bạn cùng đi với anh.

--Giải tán về nghỉ bà con ơi !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro