Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì thời khóa biểu khá bận rộn , và áp lực của mùa thi không nhẹ khiến Lam tất tần tật chạy hết đầu này, rồi nhét đầu kia cho đầy cái đầu để chuẩn bị cho cuộc thi nên câu chuyện về người con gái trong thư viện dần rồi Lam cũng quên lãng.

Vậy là xong một mùa. Lam thở dài sung sướng khi bước ra lớp học cuối cùng. Hi vọng mọi công cốc của mình sẽ không đổ vào biển. Lam ngước lên trời , vương vai hít vào thật sâu. Hình như đầu óc lẫn tâm hồn đã nhẹ đi phân nữa. Chỉ còn nữa năm nửa thôi là Lam phải giã từ tuổi học sinh và bước vào trường đời. Lam hơi lo lắng , rồi đây mình sẽ ra sao???? Và Lam chợt tiếc cho thời học sinh sao quá ngắn ngủi.

Trời bắt đầu chuyển lạnh, mùa đông đã tới rồi sao? Gần cả tháng nay lo học mà Lam quên bén đi sự hiện diện của thời gian. Ngước nhìn xung quanh , cảnh vật bây giờ tẻ nhạt hẳn đi. Đâu đây xót lại vài người. Kẻ hớn hở có lẽ bài thi vừa í. Có kẻ rầu rĩ khỏi nói cũng biết vì sao ! Đâu đó kẻ tụ năm tụ ba xì xầm bàn tán , Lam đóan chắc họ đang hào hứng kế hoặch tiết mục cho kì nghỉ đông. Lam rảo bước , thong thả ngắm những chiếc lá khô còn xót lại trên cây, nhìn chúng cô đơn quá cứ như cố bám níu những hơi ấm cuối cùng còn đọng lại trên thân cây. Và cơn gió vô tình nào đã kéo chúng rời xa nơi chúng từng được yêu thương để rồi trưởng thành và gắn bó hơn nửa cuộc đời chúng.

Dừng chân ở thư viện Lam bước vào trả mấy cuốn sách tham khảo mà Lam đã nâng niu gần cả tháng nay. Lam lên lầu , định bụng sẽ mượn vài cuốn sách để đọc trong kì nghỉ đông. Biết chắc là sẽ không có thời gian để đọc , nhưng tính Lam thà có còn hơn không. Cứ mượn để đó còn hơn khi cần thì thiếu không có để đọc.  Thóang đi ngang hành lang hôm xưa , Lam chợt ngừng lại. Hình như hồi đó Lam định mượn một cuốn sách ở đây. Mắt dáo dác tìm kiếm mà cũng không biết mình kiếm cái gì vì Lam đã quên mất tựa đề. Tìm kiếm một hồi , Lam thấy nản. Thôi thì kiếm sách khác đọc cũng được , đâu nhất thiết phải là cuốn này. Quay lưng đi được ba bước , Lam quay đầu lại. Không biết vì lí do gì , có lẽ do tính tình ngang bướng không chịu thua nên Lam quyết định tìm cho ra cuốn sách. Trần Lam này đâu dễ dàng chịu thu như vậy. Thế là Lam dò từng cuốn, đọc hết tất cả các tựa đề không xót cuốn nào. Lam biết chỉ cho Lam đọc lại tưa đề là Lam sẽ nhớ liền. Mười lăm phút đã trôi qua rồi thì phải. Mắt thì mỏi mà tay cũng mệt nhưng hình bóng cuốn sách Lam muốn tìm vẫn iền biệt tăm hơi. Lam thở dài , ngồi xuống. Mắt Lam đập vào cuốn sách ngay trước mặt " Stolen Moments " , đúng là nó rồi. Lam hí hửng mừng rỡ đưa tay lấy ngay cuốn sách.

Mở trang sách đọc ngay trang đầu. Lam muốn biết quyển sách này có gì lôi cuốn khiến cho Lam mệt bở hơi tai vì nó. À ! Cuốn sách này được trả vào tuần trước. Vậy nó cũng được đắc hàng lắm đây. Lam nhớ đến người con gái lần trước và chợt mỉm cười. Lật thêm vài trang để xem nội dung tóm tắt của quyển sách thì chợt một miếng giấy rớt ra. Tò mò , Lam lượm lên xem. Thì ra trong đó là một bài thơ , nét chữ con gái. Mềm mại và uyển chuyển....

Em không quen tôi , tôi chẳng biết em

Giữa cả biển người cớ chi để gặp....???

Sợi vấn sợi vương từ đâu hình thành...

Số phận mong manh biết còn gặp lại.....???? 

Lam nhìn bài thơ ngẩn ngơ. Nét chữ dễ thương kia như có ma lực đã cuốn mất hồn Lam thì phải. Sựt nhớ ra hôm nay là sinh nhật của anh Phong , Lam gấp vội tờ giấy vào trong quyển sách gấp gáp ra khỏi thư viện. Vén tay nhìn đồng hồ , ý chết đã 8 giờ hơn. Buổi tiệc hình như bắt đầu lúc 7 giờ thì phải. Mà quên mất , việt nam là giờ dây thun mà , cần chi phải vội nhỉ? Lam nhún vai mĩm cười và chậm rãi bước ra xe. Những dòng thắc mắc và tính tò mò không ngừng săn đuổi Lam trên con đường về. Vì người con gái ấy hay là vì bài thơ lạ lẫm kia??? Lam chưa bao giờ có một ấn tượng về ai mạnh mẽ như vậy nhất là một người chỉ gặp sơ qua một lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro