Chương 18: Lợi Dụng, Nghi Ngờ, Chán Ghét!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tài xế đưa nó về biệt thự Blue Rose, vừa xuống xe nó nhìn thấy một chiếc lamborghini mà xám bạc đang đậu trước sân nhà.

“chẳng phải là xe của anh hai sao, tại sao anh ấy biết mình ở đây nhỉ?” nó thầm nghĩ, chân bước nhanh vào nhà.

– Anh hai, tại sao anh lại ở đây? Nó vừa nhìn thấy thân ảnh của Bum đang ngồi trên sopha thì lên tiếng hỏi ngay

– Anh đến gặp em chứ làm gì!

– Tại sao anh lại biết em ở đây? Nó ném cái túi xách sang một bên, ngồi xuống bên cạnh Bum, tự thân rót một ly nước.

– Bin nói cho anh, mà em đó, sao hôm nay đi họp mà lại không nói anh tiếng nào vậy hả? Bum nhéo nhéo má nó, trừng mắt hỏi

– Em tưởng anh cũng đi! Nó chu môi nói

– Hừ, mà anh nghe nói rằng thân phận của bà ta đã bị lộ rồi à? Bum nghi ngờ hỏi

– Đúng vậy, cũng nhờ công lao của Ken và Kun, anh nói mới nhớ, anh biết hôm nay ông ta tuyên bố cái gì trong cuộc họp đó không? Nhờ Bum gợi chuyện nên nó mới nhớ ra chuyện chính, vừa nghĩ đến là nó cảm thấy bực mình rồi

– Chuyện gì, trông em có vẻ không vui! Bum tinh ý nhận thấy sự khác thường của nó, vuốt tóc nó nhẹ nhàng hỏi

– Hừ, ông ta dám qua mặt ông nội, tập họp cổ đông tuyên bố người kế thừa tài sản, ông ta bảo sẽ xét năng lực để chọn người thừa kế! nó lạnh giọng trả lời, nó cảm thấy bất bình.

– Thì sao đâu, hai anh em ta thôi mà, nếu em muốn thì anh nhường cho em! Bum nói như chuyện bình thường lắm không bằng, khối tài sản đó tầm cỡ vài trăm tỷ đô lận đó anh trai.

– Nếu như thế thì em nói làm gì, đằng này ông ta còn để tên nhỏ đó trong danh sách thừa kế! Nó giận dữ nói

– Cái gì? Bum trừng mắt, không tin đc những gì nó nói

– Tài sản gì đó của ông ta em không thèm, nhưng em bất bình thay cho anh đấy, anh đường đường chính chính là người thừa kế không cần bàn cãi của Triệu gia, bây giờ ông ta lại cho cô ta vào danh sách thừa kế, như vậy là sao chứ, nếu cô ta không đc chọn làm người thừa kế, mà điều này chắc chắn không thể rồi, cô ta cũng sẽ đc một chân trong cái ghế phó giám đốc, ông ta muốn cho nhỏ đó có chỗ dựa sau này không bị người ta kinh rẻ nữa! Nó nói huỵch toẹt ra cái kế hoạch vụng về của ông ta.

– Xem ra bà ta đã rỉ tai ông ta không ít những gì mà bà ta và cô ta nhận đc nhỉ? Bum lạnh lùng nói, đôi mắt ánh lên tia căm phẫn, người đàn bà đê tiện đó, miệng nam mô mà bụng một bồ dao găm.

– Em tuyệt đối không cho ông ta đc như ý, em sẽ đạp nát cái tập đoàn đó, để cho ông ta không còn một chút mặt mũi nào mà sống trên thế gian này, em sẽ chà đạp ông ta cho tới chết. Nó căm giận nói, ánh mắt nó cháy bỏng như hai ngọn lửa – nhưng bây giờ chưa phải lúc, Bin nói là em cần tận hưởng cuộc sống học đường, chuyện đó bây giờ để qua một bên, để cho ông ta cùng bà ta lên mặt một chút, rồi em sẽ đá họ xuống địa ngục! nó lạnh lùng tuyên bố, hàn khí tỏa ra lạnh thấu xương khác hẳn với khí thế chiến đấu nóng bỏng vừa nãy

– Anh ủng hộ em không điều kiện. dẹp chuyện không vui này qua một bên đi, chúng ta còn trẻ mà, tận hưởng đã chứ, trả thù chưa muộn, để ông ta sống vui vẻ thêm vài năm nữa cũng không sao! Từ từ hành hạ mới thú vị chứ! Bum cũng là một con cáo già đội lốt thỏ bông đây.

– Về nhà thôi! Bum kéo nó đứng đậy

– Làm gì? Nó nhướng mày hỏi lại

– Để chứng kiến bộ mặt thảm hại của hai người đó khi mọi chuyện bị phanh phui chứ! Bum nháy mắt tinh nghịch

– Đúng rồi ha, em thử mặt của bà ta giờ thảm thương đến mức nào, chắc không còn nước mắt đâu mà khóc, haha! Nó cười lạnh lẽo

Leo lên chiếc siêu xe sang chảnh của Bum,phóng với tốc độ kinh người, làm người đi đường chửi rủa không ngớt, chưa đầy 15 phút sau, nó đã về đến nhà nó, không phải gọi là nhà của bọn họ mới đúng, nhà của nó là cung điện Anh kia mà.

– xuống xe thôi, tiểu thư xinh đẹp! Bum mở cửa xe, cuối đầu chào theo phong cách hoàng gia

– hihi, anh trong giống mấy tên tài xế của cung điện rồi đấy! Nó thẳng lời nhận xét

mặt Bum ngay lập tức nhăn lại khó coi, nó đang hạ thấp giá trị con người anh đấy

– xem ra miệng lưỡi của em cũng không phải dạng vừa đâu, đủ cơ để chống lại con Liam nhiều chuyện lớp mình rồi đấy! Bum gật gù, sau này có nó đi học anh sẽ không bị con gà tóc xanh ấy móc mỉa nữa rồi. vừa nghĩ đến người con gái kia, môi anh bỗng chốc kéo một nụ cười nhẹ nhưng vụt tắt rất nhanh. [con người ta xinh đẹp vậy mà so sánh với con gà là sao]

– Tương tư em nào mà không chịu vào nhà, đứng tạo dáng miết vậy! Nó đã vào tới cửa nhà, mà Bum vẫn đứng thất thần trước chiếc xe không nhúc nhích.

– A… Bum gãi đầu che giấu hai má hơi đỏ lên của mình, chân nhanh chóng hướng về chỗ nó đi lại

– Anh nghĩ giờ họ đang làm gì? Nó hỏi

– Đang ngồi trên sopha, bà ta đang than thân trách phận, ông ta đang dỗ dành và nhỏ đó đang âm mưu gì đó! Bum đoán nhưng mà những gì anh nói không sai chút nào.

Hai người bọn họ đang ngồi trên bộ sopha sang trọng, bà ta đang gục đầu vào vai ông ta khóc nức nở, ông ta thì nhẹ nhàng an ủi, khuôn mặt hiện rõ sự đau lòng. Nó và Bum đi vào, không một lời chào, khẽ nhìn lướt qua ba người bọn họ, ánh mắt hai người hiện rõ sự khinh thường và mỉa mai.

Đọc FULL truyện tại đây

– hai đứa đứng lại đó, lại đây ngồi nói chuyện! Ông ta kêu hai người lại

nó và Bum cũng rất phối hợp, lại ngồi, ánh mắt vẫn không che giấu sự miệt thị, môi nó nhếch lên một nụ cười khinh thường.

– Con là phó tổng của Royal tại sao lại không cho ta biết! ông ta lớn tiếng hỏi

– Tại sao tôi lại phải cho ông biết? nó hỏi lại

– Nếu con nói thì chuyện hợp tác làm ăn của hai tập đoàn chẳng phải êm xuôi hơn sao? Ông ta nói ra cái lý do ông cho là chính đáng nhất.

– Nực cười, ông đừng tưởng rằng tôi không đọc ra đc hàm ý của ông, em ấy là Phó tổng Royal thì sau lưng em ấy đã đc Royal chống lưng, có địa vị, có vị thế, vì thế ông sẽ có đc lý do chính đáng loại em ấy khỏi những người kế thừa, để chỉ còn lại tôi và cô ta, và tôi chắc chắn là người kế thừa lên làm tổng giám đốc còn cô ta sẽ đc thế chân tôi ở vị trí hiện tại của tôi phó tổng sao? Bum nói thẳng ra

Ông ta ngớ người, không tin đc, hai đứa con của ông đã biết hết tất cả rồi, nhận ra đc sự sắp đặt của ông chỉ qua một câu nói, ông thật sự thua hai đứa con mình rồi.

– Đúng vậy, ta không thể cho Lan Chi một danh phận chính thức, nhưng ta sẽ không Lan Châu bị người ta phỉ nhổ đc, Thiên Băng, con đã có sự nghiệp của mình rồi, con nhường đường cho Lan Châu bước đc k? Ông ta cầu xin

– Nói chuyện chẳng vui tý nào, tại sao tiền của tôi, tôi lại phải nhường cho cô ta? Nó vặt lại, nó đâu có còn nhỏ nữa, ông ta nói chuyện vô lý đến cùng cực.

– Thiên Băng, con đã lớn lên trong nhung lụa, có đã danh phận và địa vị lớn trong xã hội, ngay cả Song Hàn thiếu gia cũng rất yêu thích con, con đã hơn người đời rất nhiều rồi, nhưng Lan Châu nó chẳng có gì cả, qua ngày hôm nay nó sẽ bị người đời kinh rẻ, miệt thị, chỉ có con đường đó mới có thể vớt vác đc số phận của nó thôi, ta cầu xin con, con cho Lan Châu một con đường sống đc không? Bà ta van nài, nước mắt lả chả, cầm tay nó van xin.

– Bỏ bàn tay bẩn thỉu của bà ra khỏi người tôi! Nó hất ta bà ta ra, khuôn mặt hiện rõ sự khó chịu. Lực nó hất ra khá mạnh làm bà ta ngã ngồi ra đất dưới chân nó

– Con quá đáng vừa thôi Thiên Băng! Ông ta lật đật đỡ bà ta dậy, miệng quát mắng nó

– Để tôi nói cho ông biết, tôi sẽ thay mẹ trả thù ông, nhưng bây giờ tôi chưa muốn, ông yên tâm chuyện này hôm nay sẽ không ai biết đâu nhưng tôi sẽ từ từ vạch trần tất cả. con nhóc đó nếu nó không biết điều đụng vào đồ của tôi thì đừng trách tôi độc ác. Và tôi cảnh cáo bà, đừng bao giờ dùng bàn tay bẩn thỉu của bà đụng vào người tôi, biết chưa (nó lấy chân đá vào người bà đang nằm dưới đất trước mặt nó như một lời cảnh cáo), tôi nói rồi đấy! Nó bước thẳng lên phòng

– Những gì em ấy nói ông nhớ rõ rồi chứ, bà cũng nên đi nói lại con gái bà đừng có động vào những gì của em tôi, em ấy tuyệt không hạ thủ lưu tình. Và ông cũng nên tự nhìn lại bản thân mình đi, đường đường là một người đàn ông mà lại bị một người đàn bà dơ bẩn sai khiến, thật mất hết mặt mũi đàn ông, ngu ngốc! Bum bước đi sau khi để lại một nụ cười khinh thường và một ánh mắt thương hại.

Ông ta sững sờ trước những gì Bum nói, chẳng lẽ trước giờ ông bị bà ấy dắt mũi sao, đúng là tất cả ông đều nghe theo và cả việc đưa nhỏ Zy làm một trong những người thừa kế, cả định lợi dụng chức vụ phó tổng Royal của nó để chuộc lợi cho nhỏ cũng là ý của bà ta, chẳng lẽ ông đã quá mê muội bà mà đánh mất phương hướng sao. Ông đã nên lỗi lầm gì, đã làm tổn thương nó và Bum biết sao nhiêu rồi.và ông bỗng dưng nhớ đến mẹ nó, người phụ nữ sắc sảo lạnh lùng nhưng luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho ông. Ông cảm thấy buồn lạ thường. Không dịu dàng nâng đỡ cho bà ta nữa, ông lạnh lùng quay lưng bước về phòng, lúc lướt qua người bà ta vẫn còn đang nửa nằm nửa ngồi trên sàn nhà, mắt ông xẹt qua một tia hoài nghi lẫn chán ghét.

Bà ta đờ đẫn ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, không tin đc, mắt trợn tròn nhìn theo bóng lưng đơn độc đang từ từ bước đi kia, tim bà như vỡ tan, bóng lưng ông đi xa dần, bà cảm thấy những tình cảm của ông dành cho bà cũng nhạt dần qua từng bước chân của ông. Bà thừa nhận bà lợi dụng ông để cho con bà đc một cuộc sống hạnh phúc, đc người người ngưỡng mộ nhưng bà không thể phủ nhận là bà yêu ông rất nhiều, nhiều nhiều lắm, nhưng không đủ để vượt qua chứng ngại vật chất, quyền lực. Bà muốn có đc tình yêu của ông nhưng cũng muốn có đc quyền lực. Ánh mắt ông nhìn bà lúc nãy, có hoài nghi, có chán ghét, những điều đó như mũi tên đâm xuyên tim bà, đau lắm, người bà yêu thương dùng ánh mắt chán ghét nhìn mình. Đau lắm……………… giờ bà phải làm sao để kéo lại được tình cảm kia đây……….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro