Chương 21: Hội Ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sau bao ngày mòn mọi chờ đợi , chị tác giả đã quay lại ;V

– Tối nay tại biệt thự Blue Rose, em có chuyện muốn bàn! Jun, anh đi với em một chút, em có chuyện cần nói với anh. Tý tan học cầm balo giúp em nhé Bum! Em đợi anh ở bãi đỗ xe! Nó ăn qua loa một tý rồi nhanh chóng đứng lên, cuối đầu chào rồi đi trước.

– Em có thể cho anh biết là có chuyện gì không, em với Jun tính đi đâu? Ken hỏi

– Em muốn nói chuyện riêng với Jun tý thôi mà, lâu rồi em với anh ấy mới gặp lại mà không có thời gian nói chuyện! Anh cho tụi em chút thời gian riêng tư đi! Ice chu môi nói

– Có âm mưu gì, nhìn mặt gian lắm! Kun và Bum đồng thời lên tiếng

– Nhiều chuyện, chỗ ngươi ta hẹn hò! Jun lạnh lùng cắt ngang – Đi thôi! Jun vòng tay ôm lấy eo nó

– Tạm biệt! Ánh mắt nó khẽ lướt qua người Bin, nhưng anh không nhìn nó một cái, tâm trạng nó khẽ chùng xuống.

Đám con gái và trai đang bu xung quanh nhanh chóng dẹp ra một con đường ánh mắt dõi theo từngbước chân của nó và Jun từ từ rời xa. Bóng vừa khuất, tiêng xì xào bắt đầu nổi lên nhưng từng đợt sóng trào, không dứt không có hồi kết

– Đi mánh lẻ thế đấy! hừ! Kun tức giận khẽ thầm thì

– Ngươi có sao không, lúc nãy Ice không có ý mún đả kích như vậy đâu, chỉ vì muốn Royal ngày càng phát triển thôi! Ken khe vỗ vai Bin, tỏ ý an ủi

– Tao không trách em ấy, tao chỉ trách bản thân còn chưa làm tốt để xảy ra sai sót lớn như vậy. Bin âm trầm nói, nói là không giân nhưng anh có giận nó.

– Đừng tự trách nữa! Về lớp hay là về Royal? Bum hỏi

– Royal, tớ có chuyện cần xử lí! Bin lạnh nhạt trả lời

– Vậy thì tụi này đi chơi đây! Kun nháy mắt với Bum

– Đừng có mơ, về Royal lun! Ken lạnh lùng đập tắt hy vọng chơi bời của 2 kẻ hào hoa kia

– Wtf? Kun bạo khẩu

– Đi nhanh đi! Bin đứng dậy đi trước

– Giáo viên có hỏi thì báo giùm một tiếng, đi thôi! Bum nói với mấy cô nàng kia rồi khoát vai Kun nghênh ngang mà đi

– Yah, cậu nghĩ cậu là ai mà tôi phải báo với giáo viên giùm hả? Liam trợn mắt la lên

– Bạn cùng lớp có nghĩa vụ giúp đỡ lẫn nhau! Bum nhàn nhạt trả lời

– Ayyo, hôm nay còn thuộc cả nội quy lớp cơ đấy! Kun tỏ ra ngạc nhiên

– Hừ, tụi tôi không báo lại đấy, sao nào? Dani hất mặt tỏ vẻ thách thức

– Không thì thôi, lát cũng có người tự động báo lại cho tụi tôi rồi, cần gì mấy cô! Bum nhếch môi cười khinh khỉnh

– Cậu…! Dani á khẩu

– Lát mình báo lại cho, các câu có việc thì cứ đi đi! Mia nhẹ nhàng nói

– Chỉ có mỗi Mia hiểu chuyện, còn lại toàn những kẽ nhiều lời! Kun hừ lạnh

– Yah, tên kia, ngươi mới nói cái gì đó! Liam quát lớn

– Dữ như bàn chằn, hèn gì chả có ai dám yêu! Bum trề môi

– Ơ….! Liam giật mình, câu nói của Bum như một lưỡi dao đâm thẳng vào tim cô

*Chuông điện thoại của Kun*

– Alo! Nghe này Ken!

– Yah, đang ở đâu thế hả, ra bãi đỗ xe nhanh!

– Ok, ok, chờ tý! Bum đi thôi, 2 người họ đang đợi!

– Chỉ vì 2 con lắm điều này! Ánh mắt Bum tránh qua một chút chán ghét

– Đi thôi! Kun kéo Bum đi, đám đông cũng tự động tách ra thành một đường nhường đường cho hai người họ.

Mọi người cũng nhanh chóng giải tán, chỉ còn lại đám con trai đang ngồi ngắm gái một cách kín đáo còn lũ con gái thì giải tán về lớp hết rồi. Không khí trở nên thật nặng nề.

– Mình đi trước, các cậu cũng mau vào lớp đi, sắp vào lớp rồi đấy! Nhỏ Zy tỏ ra lịch sự nhắc nhở

– Đừng có cố tỏ ra thanh lịch nữa, cô bẩn thiểu từ thể xác đến linh hồn rồi! Dani khinh thường châm chọc

– Cô…. nhỏ Zy giận tím cả mặt

– Mấy cô đừng có ỷ đông hiếp yếu! Nhỏ Libby ngay lập tức bênh vực nhỏ Zy

– Đừng tưởng tụi tôi sợ các cô! Nhỏ Jenny cũng kênh mặt thách thức

– Lũ ngu ngốc! Mia mỉa mai

– Cô dám…! nhỏ Jenny khẽ gầm lên

– Hừ, các cô nghĩ gia tộc các cô sẽ vì các cô mà gây chiến với cả 3 gia tộc chúng tôi sao? Cô nghĩ mấy người bọn cô trong gia tộc có được mấy phần lợi ích với họ, những người không được quyền kế thừa! Liam khinh miệt nói

Cả 3 người bọn họ đều im lặng, những gì Liam nói đều đúng, bọn họ chỉ là con thứ trong nhà, không danh phận chính thức, nên không có quyền được hưởng tài sản thừa kế. Họ cũng như là những con tốt trong ván cờ của gia tộc trên thường trường thôi. Nếu không đem lại lợi ích thì chỉ có thể hy sinh thôi. Đó chính là vết đen trong lòng của bọn họ, mãi mãi cũng không thể xóa nhòa.

Đọc FULL truyện tại đây

– Lũ ranh con miệng còn chưa dứt sữa mà đòi nháo sự đời, các cô nghĩ mình đủ thông minh để đấu lại tụi tôi sao, những người đã được đào tạo để trở thành người thừa kế từ khi mới lọt lòng sao? Liam kiêu căng nói, sau này cô chính là người kế thừa Trần gia, tập đoàn TRISS, đứng đầu thế giới về dầu mỏ.

– Tôi thành thật khuyên mấy cô một câu, để dành sức lực của các cô về nhà mà lấy lòng ba mẹ ông bà các cô đi để họ còn thương tình mà chia chát chát cho chút ít. Còn về Song Hàn, tôi nghĩ 2 cô nên từ bỏ ý định đó nhanh đi, Hàn Kim gia tộc tuyệt đối không chấp nhận các cô đâu! Dani lên tiếng cảnh cáo, ánh mắt sắc lẻm lướt qua 3 người bọn họ

– Đi thôi, có lẽ chúng ta cũng nghĩ luôn thôi, chứ giờ học hành gì nữa! Mia nhẹ nhàng kéo tay Liam và Dani rời khỏi

3 nữ thần sinh đẹp của học viện đã rời đi, lũ con trai cũng nhanh chóng rời khỏi, để lại 3 con người đó ở lại.

– Tại sao chúng ta sinh ra lại chịu người khinh rẻ như vậy, tại sao chúng ta cũng được gọi là tiểu thư, cũng như mấy cô ta, tại sao họ được tôn trọng, còn chúng ta thì không? Nhỏ Libby úp mặt xuống bàn ăn mà khóc nức nở

– Chỉ vì chúng ta không có quyền thừa kế mà chúng ta bị đối xử phân biệt như vậy sao? Nhỏ Jenny cũng rưng rưng nước mắt

– Tất cả im hết đi, chúng ta không thể cam chịu như vậy được! Nhỏ Zy gầm lên

– Chị còn có quyền tranh quyền thừa kế, còn tụi em thì có thể bị đuổi ra khỏi nhà bất kì lúc nào! Nhỏ Jenny ấm ức nói

– Yên tâm chỉ cần chị tranh được quyền thừa kế, chị tuyệt đối không để ai có thể bắt nạt các em nữa

– Chị nói thật chứ? Cả 2 nhỏ Jenny và Libby đồng thanh

– Thật, chị hứa, nhưng mà chị cần 2 em giúp! Nhỏ Zy gật đầu, ánh mắt kiên quyết nhưng có một tia thương hại lướt qua rất nhanh

– Ok chỉ cần chị không quên tụi em thì chuyện gì tụi em cũng có thể giúp chị! Nhỏ Jenny gật đầu chắc chắn

– Hứa danh dự! Nhỏ Libby bổ sung

– Ok, chị tin tưởng 2 đứa! Đôi môi nhỏ Zy xẹt qua một nụ cười lạnh lùng

” Các người cứ từ từ tận hưởng đi, tôi sẽ cướp đi mọi thứ của các người, không ai có thể cướp những thứ của tôi đi, cả anh nữa Jun, anh chỉ có thể là của tôi, Triệu Hoàng Thiên Băng tôi sẽ khiến cho cô thân bại danh liệt, vĩnh viễn không thể ngóc đầu dậy nổi, tôi sẽ giẫm nát cô dưới chân như những gì cô đã làm đối với mẹ con tôi”. Nhỏ Zy hạ quyết tâm, trong mắt hiện lên vẻ âm độc tàn nhẫn.

Quay lại với 2 nhân vật chính của chúng tay, bây giờ họ đang ngồi trong chiếc Bugatti Veyron Super Sport đen tuyền của Jun, không khí có chút trầm lặng quỷ dị

– Ice….

– Jun…. Cả 2 đồng thời mở miệng, không khí trở nên có chút ngượng ngùng

– Em nói trước đi! Jun nói, ánh mắt nhu hòa nhìn nó

– Anh vẫn như ngày xưa nhỉ, vẫn không bao giờ rời bỏ đôi găng tay, 8 năm rồi nhỉ! Nó nhẹ giọng nó

– Em thì ngày càng xinh đẹp hơn rồi, lần đầu gặp lại thật sự anh đã không nhận ra em, nhưng chính giọng nói đó, cử chỉ đó, nó là của em, vẫn như xưa, và chỉ có mình em mới có can đảm lại gần anh! Lần bao đầu tiên sau bao nhiêu năm anh nói một câu dài như vậy

– Em thật sự rất nhớ anh đó Jun à! Nó nhìn thẳng vào mắt anh, nói một câu chân tình.

Vẫn khuôn mặt ấy, với 8 năm trước không khác là bao, chỉ có điều là anh cao hơn rất nhiều, cũng thành thục hơn, vẫn lạnh lùng như vậy, vẫn đôi mắt đen sâu thẳm ấy, cuốn hút nó rơi vào lưới tình với anh…

– Anh cũng rất nhớ em, Thiên Băng! Jun khẽ đưa tay vuốt tóc nó, động tác nhẹ nhàng như đang chạm vào bảo vật thế gian vậy

Nó khẽ mỉm cười, nụ cười tựa nắng mai, soi rọi cả trái tim của Jun, lâu lắm rồi nó mới cười thế này, nụ cười chạm đến đáy mắt, là nụ cười thật lòng của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro