Chương 20: Bữa Ăn Sóng Gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau màn đấu khẩu vô nghĩa với 3 nàng công chúa xinh đẹp kia, nó nhanh chóng di chuyển đến phòng ăn, tránh cho mấy người kia đợi rồi cằn nhằn nó. Trên đường đi nó đã gặp không biết bao nhiêu ánh nhìn giết người và căm phẫn, nhất là khi bước vào phòng ăn, sát khí càng đặc hơn bao giờ hết, nếu ánh mắt có thể giết người thì nó đã bị lăng trì xử tử cả ngàn lần rồi. Bàn ăn của Avip được đặt ở trung tâm của khu canteen A, do học sinh tất cả học sinh đổ dồn về nên người đông như lễ hội ý. Mấy người kia đi thì bọn họ tự tách ra một đường nhường đường cho họ đi, còn đến nó đi thì bọn họ vây nó lại như kiến bu miếng đường ý. 3 cô nàng xinh đẹp kia xuất hiện phía sau nó cũng được nhường đường, còn riêng nó thì bị giam lại. Bỗng nhiên một con nhỏ tóc nhuộm tím xuất hiện, hất hàm kênh kiệu nhìn nó.

– Cô chính là người vừa mới được chuyển đến lớp Avip đúng không?

– Rồi sao? Nó nhướng mày, vẻ mặt không kiên nhẫn đáp lời

– Đừng tưởng vào học được Avip thì ngon, một con điếm chuyên ăn bám như cô mà có tư cách gì được chuyển vào Avip cơ chứ. Cô được vào đó chỉ có thể là do các Princes thôi, đừng tưởng vịt đã hóa thiên nga, vài ngày nữa là các anh ấy chán cô ngay thôi, lúc đó thì không còn vẻ mặt ngông cuồng kênh kiệu như một bà hoàng nữa rồi! Cô ta cười khinh khỉnh với nó

– Sau hôm nay không còn vẻ mặt ngông cuồng kênh kiệu như một bà hoàng không biết là cô hay là tôi đây? Nó hỏi một cô ngược lại

– Hở? Nhỏ đó ngớ người, nghi ngờ nhìn nó

– Đường tưởng là người của Royal rồi có thể sang chảnh nhé cô gái! Cấp C à, một đứa 16t như cô, có đút lót hối lộ k thế? Ánh mắt nó thể hiện rõ sự không tin được và không hài lòng

– Tại sao cô biết? nhỏ không tin đc, có thể biết nhỏ là người của Royal cũng dễ thôi do sợi dây chuyền huy hiệu màu xanh lá đeo trên cổ của nhỏ kia nhưng s có thể biết được nhỏ hối lộ để được lên cấp C cơ chứ

Nó nhếch môi khinh thường, rút điện thoại từ trong túi áo khoác ra, nhanh chóng bấm một dãy số.

– Bin! Người của Royal không cho em lại bàn ăn này, bọn nó chặn em lại chỗ cửa ý! Nó vô tội nói với cái điện thoại

– Đợi anh! Ngắn gọn, xúc tích, không nhiều lời

Cúp máy, bỏ lại vào túi áo, không thèm để ý đến xung quanh, nó xăm soi mấy cái móng tay của mình. Cả đám người ở đó ngớ người, không biết chuyện gì đang xảy ra

– mấy người đang làm cái trò gì thế hả, muốn chết đúng không? Một tiếng hét uy nghiêm vang lên, những người đang tụ tập trước của bắt đầu toát hết cả mồ hôi lạnh, chân run run quay đầu về hướng phát ra âm thanh ấy

– Boss! Cô nàng tóc tím mặt vừa đỏ vừa xanh [đỏ vì kinh động vì được nhìn Bin gần đến thế, còn xanh là vì sợ, bởi vì biết mình đã đắt tội với Bin]

– Người của Royal bây giờ không biết phép tắc gì hết, muốn làm loạn thì làm à? Bin giận tái cả mặt, không ngờ tay chân của anh lại coi khinh phép tắc đến thế, mà việc này lại xảy đến với nó mới chết

– Cô ta mới có 16t mà đã là cấp C rồi đấy, thiên tài đấy anh ơi, chẳng phải muốn tham gia vào Royal thì phải từ 15t trở lên sao, mới 1 năm mà có thể lên 1 cấp, cô ta là thiên tài đấy, phải bồi dưỡng trọng điểm đấy Bin! Nó tỏ ra thật ngạc nhiên, mắt tròn xoe nói, trong lời nói còn nghe ra cả sự ngưỡng mộ

– Hử, tại sao anh lại không nghe được bất kì báo cáo nào là sao, nếu có nhân vật tầm cỡ như thế thì phải báo cáo lại cho anh để có chính sách bồi dưỡng ngay rồi chứ, 1 năm nay chưa từng xuất hiện một người như thế! Tông giọng của Bin ngày càng trầm đi, anh nhìn thấy được sự thiếu sót trong sự quản lý của mình ở tập đoàn, người của anh có gan dám qua mặt anh cơ đấy

Đọc FULL truyện tại đây

– Anh cũng không phải thần thánh, đâu có 3 đầu 6 tay đâu mà quản hết được chuyện của thiên hạ cơ chứ, sơ sót là điều không thể tránh khỏi, sau này về chấn chỉnh lại là được mà, đâu có quá muộn đâu! Nó nhàn nhạt nói, không biết là đang đấm hay xoa vào cách quản lý của Bin đây

Bin liếc mắt nhìn nó, một ánh mắt không mấy thân thiện và vui vẻ lắm. nó cũng vui vẻ đáp lại ánh nhìn của Bin, nở một nụ cười nhạt nhẽo, ánh mắt nhìn dao cạo, sắc bén và lạnh lùng. Không khí giương cung bạc kiếm tràn khắp mọi ngõ ngách, len lõi qua từng tế bào, mọi người ai cơ thể ai cũng buộc chặt, không dám phát ra tiếng động gì, đến thở cũng chỉ dám thở nhẹ. Nụ cười bên môi nó ngày càng sâu, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt, mà lại lạnh như băng, có trách cứ cũng có không khuất phục.

– Hai người đang làm trò quái gì vậy, đang đứng đấu mắt đấy à, quá giờ ăn lâu rồi đấy, tất cả mọi người ở đât giải tán đi cho tôi! Ken lớn tiếng nói. Vì chờ lâu quá không thấy nó và Bin – người đi giải cứu cho nó nên Ken cũng phải xuất trận đi xem sao – hai người sao thế, sao hùi nãy còn vui vẻ mà bây giờ lại đứng chọi mắt với nhau thế này hả? Ken khó hiểu hỏi

– Bỏ qua đi! Bin lạnh lùng quay lưng đi

– Hừ! nó hừ lạnh, ánh mắt toát lên sự đau lòng

– Có chuyện gì thế hả Ice? Ken hỏi nó, trán hiện rõ 3 dấu chấm hỏi

– Tay chân của Bin qua mặt anh ấy, dám cho người thăng cấp tùy tiện, em chỉ đã kích cách quản lý của anh ấy một chút mà mặt mày anh ấy như thế đấy! Nó bất mãn nói

– Công kích một chút, nhưng mà miệng lưỡi của em thì một chút có vẻ hơi nhìu đấy! Ken thở dài, vụ này khó giải quyết rồi đây

Nó giận dữ đi lên trước, bỏ Ken lại

– Chờ anh với! Ken vội vã chạy theo nó

– Làm cái gì mà lâu quá vậy, mà sao quay lại thì mặt 2 đứa như bánh đa nhúng nước thế kia! Bum mắt chớp chớp nhìn 2 người họ, ngay lập tức anh nhận được ngay 2 ánh nhìn như tia lửa điện bắn thẳng về phía mình, một cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống xuất hiện – Coi như anh chưa từng nói gì đi! Bum vội vàng chữa lỗi, cuối đầu nhìn xuống phần ăn của mình

– Im lặng và ăn đi! Jun lên tiếng, cả bàn ăn im phăng phắc, chỉ còn lại tiếng dao nĩa và tiếng nhai thức ăn.

Bum ăn nhưng mà ăn một bụng tức, anh chỉ quan tâm mới hỏi thôi mà, tại sao lại dùng ánh mắt giết người đó nhìn anh cơ chứ, anh đâu có làm nên tội gì đâu.

Bin lấy điện thoại nhắn tin cho ai đó

– Điều tra cô gái chặn đường của Ice ngày hôm nay cho tôi, tất cả thông tin từ ngày cô ta bước chân vào Royal, người tuyển dụng, cả người cho cô ta thăng cấp. kiểm tra lại tất cả nhân viên của tập đoàn cho tôi, ngày mai phải có cho tôi

– Vâng, thưa Boss

– Làm ngay đi

“hừ, các người gan lắm, có gan quay mặt tôi cơ đấy, có lẽ tôi còn quá nhân từ nên các người mới lộng hành không đặt ai vào mắt như vậy” Bin xiết chặt nắm đấm, con ngươi đen đầy tức giận, cơn thịnh nộ của anh không phải ai cũng có thể chịu được.

“có sức làm có sức chịu” Nó thầm nghĩ trong lòng, nó cảm thấy có một chút có lỗi với Bin, xem ra nó đã nặng lời với Bin rồi, phải tìm thời điểm xin lỗi mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro