CHƯƠNG 21: BÔI THUỐC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước tiểu? Tống Thế Kiệt sửng sốt, anh chợt nhớ có người nói, phụ nữ khi lên cao trào cũng sẽ bắn tinh, vậy thì có khác gì tiểu tiện đâu? Tiểu Ngọc Nhi của anh đúng là cực phẩm. Mmmm làm cho cô lên cao trào đỉnh điểm anh cảm thấy thật tự hào.

"Á.. á... a... huhu... xấu hổ ô ô ..." Tống Ngọc Nhân cảm thấy xấu hổ quá đi. Cô thế nhưng lại đi tiểu trước mặt ông xã, làm sao đây?

Nhìn thấy Tiểu Ngọc Nhi của mình xấu hổ, Tống Thế Kiệt vui vẻ không thôi. Muốn tha cho cô, nhưng anh vẫn còn chưa thỏa mãn. Ai biểu cô mê người và dâm đãng như vậy.

Tống Thế kiệt nắm chặt vòng eo Tống Ngọc Nhân, hạ thân hăng hái rong ruổi, cự long thô to lại không ngừng va chạm vào bên trong. Bỗng Tống Ngọc Nhân hét lớn lên "Áaaa... aaaa..." Tống Thế Kiệt mỉm cười ranh mãnh, anh đã chạm đến điểm G của cô, anh muốn thử nên tiếp tục đem cự long cứng rắn cương cứng đâm vào đúng điểm vừa tiếp xúc thỉ đổi được tiếng la hét càng lớn "Á... aaa... aaa... ông xã... aa... ".

"Dừng... lại... đừng... A..." sau một lúc Tống Thế Kiệt cũng theo siêu khoái cảm mà xông lên cao nhất, gầm lên một tiếng rồi phun ra mầm mống nóng bỏng rót đầy trong thân thể của Tống Ngọc Nhân. Cô cũng hét lớn, kêu một tiếng "Ông xã" rồi ngất xỉu.

Tống Thế Kiệt thấy cô ngất xỉu, anh không đành lòng hành hạ cô nữa, rút ra khỏi người cô. Ôm lấy thân thể vô lực mềm mại của Tống Ngọc Nhân đi vào phòng tắm. Tống Thế Kiệt không được ăn thịt nhiều ngày nên tinh lực tràn đầy, căn bản không thể khống chế dục vọng đang chạy ầm ầm trong cơ thể mình. Một khi đã nhấm nháp qua thân thể mê người này, tựa như dính vào thuốc phiện, anh như bị nghiện muốn ngừng mà không ngừng được.

Nhưng nhìn thấy Tống Ngọc Nhân suy yếu nên anh đành đè nén lại. Ngiêm chỉnh giúp cô tắm rửa sạch sẽ.

Tống Thế Kiệt dùng một cái khăn thật to quấn chặt Tống Ngọc Nhân, đặt cô nằm trên giường gối đầu lên đùi mình. Anh nhẹ nhàng sấy khô mái tóc đen dài của cô. Ánh mắt tràn đây yêu thương, cưng chiều nhìn vào gương mặt ai đó đang ngủ say. Trong lòng anh dâng lên niềm hạnh phúc vô bờ bến.

Anh lại suy nghĩ về khoảng thời gian trước đây. Khoảng thời gian anh căm thù nhất. Anh chỉ vì nụ cười toả nắng của cô mà ganh tỵ. Ganh tỵ cái nụ cười mà anh không bao giờ có thể có được sau khi bố mẹ anh qua đời. Anh hận. Hận bọn người đã hại chết ba mẹ anh. Hận mình còn nhỏ vô dụng không làm gì được bọn chúng. Hận ông nội mang về một bé gái mồ côi chỉ biết cười, cười gì chứ? Cười trên nổi đau của anh sao?

Nhưng rồi anh thật sự hận chính bản thân mình, hận mình vì sự ích kỷ, tự phụ ngu ngốc mà đã xém chút nữa huỷ hoại cuộc đời của người con gái mà anh yêu nhất.

Tống Thế Kiệt vuốt ve gò má ửng hồng của Tống Ngọc Nhân. Lúc này trông cô cứ như một thiên thần. Nhưng thiên thần này thật ngốc. Bất quá, anh thích. Vì cái sự ngốc ngếch này mà anh đã không mất cô. Ôm Tống Ngọc Nhân thật chặt như muốn khảm cô vào mình. Anh cũng nhắm mặt lại, môi mỉm cười từ từ đi vào giấc ngủ.

-------------

Tống Thế Kiệt bị tiếng thút thít của Tống Ngọc Nhân làm giật mình tỉnh lại. Anh thấy mắt cô ngập nước đang nhìn anh. Lúc này nhìn cô giống như con thỏ nhỏ trông thật đáng yêu. Anh mỉm cười nhẹ nhàng ôm cô vỗ về "Tiểu Ngọc ngoan, sao lại khóc"

Tống Ngọc Nhân bị cơn đói và cơn đau đánh thức. Cô thật đau, nhưng thấy ông xã (từ chương 19 là chuyển sang ông xã rồi nha) còn đang ngủ. Cô thật buồn, không ai lo cho. Nên uỷ khuất thút thít. Bây giờ nghe được tiếng của Tống Thế Kiệt an ủi vỗ về, cô càng thêm uỷ khuất nức nở.

"Híc híc em đauu.. ô ô.. ông xã chỉ ngủ... không thương em... không ai lo... hức"

Tống Thế Kiệt ngẩn người khi nghe 2 chữ "Ông xã" từ miệng cô thốt ra. Thật ngọt, cô vẫn không quên. Tim anh tràn đầy sung sướng. Nhưng chợt nhớ lại trưa đây mình có bao nhiêu là mãnh mẽ đâm vào cô. Lại là lần đầu nên chắc chắn còn đau. Tống Thế Kiệt đau lòng ôm cô nói "Ông xã xin lỗi, không khóc nữa nha. Em đau ở đây đúng không?"

Tống Thế Kiệt vừa hỏi vừa đưa tay sờ xuống phía dưới, lần đến tiểu huyệt của cô, mmm.. cảm giác non mềm làm anh thật thích, phần thân dưới lại rục rịch ngốc đầu

Tống Ngọc Nhân bị sờ trúng chỗ đau co rúm người la lên "Á.. đau.. híc.."

"Em đau nhiều không?" "Dạ.. híc híc" Tống Ngọc Nhân đã ngừng khóc, chỉ còn tiếng thút thít gật đầu

"Để ông xã xem" Tống Thế Kiệt ngồi dậy "dang chân ra nào"

Tống Ngọc Nhân ngoan ngoãn dang rộng 2 chân ra, đập vào mắt Tống Thế Kiệt là 2 mép môi sưng hồng, nhuỵ hoa bên trong thì cũng vì sưng mà lồi ra ngoài chứng tỏ đã bị chà đạp rất mãnh liệt, anh nuốt nước miếng nói "Trông thật tội nghiệp mà, đáng thương quá".

Tiểu huyệt bị Tống Thế Kiệt nhìn chằm chằm, còn nghe anh nói vậy. Bụng dưới của Tống Ngọc Nhân bỗng nhiên nóng lên, ngây ngô hỏi:

"Ưm... vậy ông xã có thương không?"

"Thương, ông xã thương"

"Vậy ông xã hôn đi, hôn rồi không đau nữa." Dứt lời Tống Ngọc Nhân dang rộng 2 chân ra to thêm nữa. Để lộ hoàn toàn tiểu huyệt ửng hồng, cái lỗ nhỏ thì đang rỉ ra chút dâm dịch còn xót lại.

Tống Thế Kiệt nghe được lời nói lớn mật và hành động của cô thật sự là muốn xịt máu mũi. Đáng chết, Tiểu Ngọc Nhi của anh vậy mà còn biết mời gọi. Cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp phía trên thì nói câu dâm đãng, cái miệng nhỏ ở dưới thì phun trào dâm thuỷ. Thật là muốn giết người mà.

Anh đang cố gắng kiềm chế bản thân để không xông vào cái lỗ nhỏ xinh đẹp chật hẹp này mà cô con khiêu khích như vậy. Hừ...

Kiềm nén dục vọng lại, bình tĩnh, bĩnh tĩnh. Tống Thế Kiệt xuống giường, kéo ngăn tủ lấy ra một lọ thuốc mỡ. Quay lại, Tống Thế kiệt duỗi ngón tay quẹt một ít thuốc mỡ rồi nhẹ nhàng dịu dàng vuốt ve cửa huyệt.

Tống Ngọc Nhân bị vuốt ve càng thêm mẫn cảm, một dòng dâm dịch mới từ tiểu huyệt chảy ra.

Đôi mắt đen của Tống Thế Kiệt càng thêm tối. Không nghĩ nhiều cúi mặt chôn giữa hai chân cô liếm láp, chiếc lưỡi thô dài tách ra 2 mép môi sưng đỏ, nhẹ nhàng liếm, mút. Thăm dò sâu vào tiểu huyệt ra sức liếm mút. Tiểu huyệt bị kích thích vừa đau vừa sướng, dẫn đến càng chảy ra nhiều dâm dịch, khiến cho Tống Thế Kiệt liếm phát ra tiếng vang nho nhỏ.

"Nha... Đừng... aaa.. " Tống Ngọc Nhân thở hổn hển rên rỉ, mông cứ lắc qua lắc lại. Tống Thế Kiệt quyết tâm muốn trừng phạt cô nhóc ngốc nghếch này, đem đầu lưỡi thăm dò tất cả bên trong tiểu huyệt, ra vào nhanh, môi cùng răng theo lưỡi từ bên ngoài liếm láp đến tận bên trong, làm cho cô khoái cảm chợt tăng, tiểu huyệt xoắn chặt lại càng chảy ra càng nhiều dâm dịch."Aaa... Nha... Aaa..." Tống Ngọc Nhân run rẩy tới cao trào.

Cự long to của Tống Thế Kiệt đã sung lên thật to "Ông xã căng đến mức sắp nổ tung rồi, đâm chết cái tiểu huyệt dâm đãng này.. hừ"

Tống Thế Kiệt vừa nói, vừa lấy tay Tống Ngọc Nhân đặt lên hai con thỏ của mình, một tay kia để ở trên bụng cô, banh hai bắp đùi trắng noãn của cô sang hai bên đến hết cỡ. Vừa mới trải qua cao trào, Tống Ngọc Nhân mắt còn đang mơ màng cả cơ thể ửng đỏ, 2 mép môi thì còn đang mấp máy, lỗ nhỏ tiểu huyệt thì không ngừng tuôn ra dâm dịch làm cho cự long thô to của anh lại to thêm và càng thêm căng đau. A than nhẹ một tiếng "Chết tiệt, Tiểu Ngọc của anh quả là đâm đãng, hừ" một tay cầm cự long của mình lên tự an ủi, một tay kia nhanh chóng quẹt thuốc mỡ rồi đưa vào lỗ nhỏ tiểu huyệt thơm mềm vừa mới bị mình liếm láp ướt đẫm.

"Nha... a... thích.. ô.n.g x.ã..." bị đợt kích thích mới, Tống Ngọc Nhân lại rên rỉ ra tiếng.

"Thật muốn đâm em ngay bây giờ" Tống Thế Kiệt thở hổn hển, một tay tăng nhanh tốc độ khuấy động cự long của mình, một tay kia còn không ngừng quệt thuốc mỡ mà bôi lên tiểu huyệt ra sức chà xát, cắm vô rút ra "Hừ... tiểu huyệt dâm đãng." 2 mắt nhìn chòng chọc vào tư thái mị hoặc chọc người của cô trên giường, 2 mắt giống như lửa cháy hừng hực.

Tống Ngọc Nhân thở hổn hển, trong tiểu huyệt có ngón tay của anh vẫn đang ra vào, cô thật đau nhưng cũng thật thích. Lắc đầu qua lại la hét "Aaa... a.. ông... xã.." Tiểu huyệt đang kẹp chặt ngón tay anh nhanh chóng co rút lại, một lần nữa cô đạt tới cao trào.

Mà Tống Thế Kiệt sau khi thấy cô đã lên cao trào lần nữa thì cũng nhanh chóng khuấy động cự long của mình lên xuống vài lượt nữa thật mạnh. Anh gầm lên một tiếng, rồi bắn hết mầm mống tinh dịch của anh lên bụng của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro