Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marie Britney là một cô gái trẻ 16 tuổi xuất thân từ gia đình nhà nông ở thị trấn nhỏ cách xa thủ đô chính thống nơi được cho là hoa lệ bật nhất đế quốc Phương Tây.

     Vốn xuất thân từ cấp bậc thấp nhất trong xã hội bấy giờ nên có thể nóI rằng cuộc sống của gia đình Marie trở nên cơ cực hơn. Tàn nhẫn thay ông trời thật biết trêu đùa con người khi vốn cuộc sống đã khó nay lại còn gian khổ khi bản thân Marie được ông bà Winston nhận về làm con gái  nuôi khi họ còn chưa có nổi một mụn con nào.

     Đến khi bà Anna Winston đã mang trong mình một giọt máu chính thống bà đã hoài thai và sinh ra một 2 người con trai lần lượt anh cả là John Winston và người con thứ 2 Kerry Winston. Từ đó tình yêu thương mà cha mẹ nuôi dành cho Marie dần biến mất như tan theo làng sương trắng mịt mù tối đen ngoài kia chỉ còn là sự ghét bỏ và coi cô như một người giúp việc trong gia đình.

      Chính vì bản thân Marie là con nuôi và đặc biệt hơn là cô hoàn toàn chẳng giống ai khi mang trong mình đôi mắt đỏ tựa viên kim cương lấp lánh, màu tóc vàng ánh kim nổi bật.  Dáng vẻ nổi bật toát lên sự cao quý mà chẳng phù hợp với thân phận khiến cả gia đình miệt thị cô nặng nề hơn, rồi Marie đã phải nhuộm màu tóc vàng óng ánh ấy thành màu đen nhem nhuốc khô khan. Nhưng chẳng còn cách nào che đi màu mắt sáng chói ấy nên đành để vậy.

      Còn may mắn hơn cả khi thị trấn nhỏ của cô vẫn còn tồn tại cái gọi là tình thương, ai ai cũng thấu hiểu nổi khổ của cô trong gia đình dột nát kia họ luôn giúp đỡ Marie trong những lúc tù túng khó khăn khiến cô cũng phải cảm động.

      Ý nghĩ ấy của cô đang bay bỗng biết bao thì tiếng gọi vang trời kia lại khiến Marie đáp đất một cách vội vã.

      Ra là dì Anna đang đập cửa phòng bên ngoài gọi lớn tiếng:" Marie dậy nhanh lên đến giờ cô phải làm việc rồi "

      Marie nghe thấy cũng thở dài hẳn là tiếng gọi này như báo thức d.i động trong nhiều năm trở lại đây. Vội chỉnh trang lại rồi ra mở cửa.

      Anna bắt đầu lao vào như mọi hôm nhìn quanh phòng ngủ tồi tàn đỗ nát ấy rồi lớn tiếng chất vấn:" ôi trời ạ ta đã bảo trước rằng hôm nay có khách ghé thăm và khi thức giấc đập vào mắt ta là cái sàn nhà kinh tởm dơ bẩn kia mày đã làm cái gì vậy ?"

      Marie chán nản đứng đó buộc mái tóc dài đang xoa kia lên cô biết thế nào cũng là do người anh trai cả kia đang gây rắc rối cho mình đây mà đáp lại lời nói mỉa mai của bà Anna mà nói thêm:" rõ là hôm wa con đã lau một cách sạch sẽ dưới sự chứng kiến của dì đấy ạ "

     Thái độ bức bối cùng với đó là sự ghét bỏ đến từ Bà Anna càng ngang ngược thêm:" tao không cần biết hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay, mày phải đi dọn dép cái sàn nhà chết tiệt đó trước khi tạo đá thứ dư thừa là mày ra khỏi nhà này hiểu chưa?"

      Nén giận thứ cảm xúc bực tức cùng lời lẽ cay nghiệt độc ác đó Marie chỉ biết cúi đầu xuống mà trả lời:" hiểu rồi ạ "

     Bà ta đã hài lòng với thái độ đó liền xoay người bỏ ra ngoài cố ý đập mạnh cửa vì biết nó sắp hư khi Marie đề cập đến hôm trước và muốn cô phải ngủ trong căn phòng lạnh lẽo đó mãi.

        Sau khi chuẩn bị mọi thứ cô gái trẻ năng động hoạt bát Marie mang trong mình năng lượng tích cực đang tung tăng cầm xô nước lớn đi đến con suối giữa rừng.

        Cảnh tượng ở con suối ấy thật sự đẹp và nhẹ nhàng mang đến hơi hướng tự do thơ mộng. Tiếc là hôm nay không ngắm được rồi vì việc trước mắt là phải lau sàn trước khi khách đến thăm nhà.

       Hứng một làn nước trong veo đã đầy cả xô rồi cô gái nhỏ ấy vẫn đùa nghịch một lát  như lưu luyến người bạn lâu ngày mới gặp vậy.

       Thế là vừa nhận ra ngay cô lập tức xách xô nước lớn về nhà hai tay Marie bắt đầu mỏi nhừ ra khi bản thân đã tham lam hứng đầy nước xô nước cứ chuyển động không ngừng làn nước trong ấy càng lung lay thêm nữa khiến từng bước đi của cô gái nhỏ để lại những giọt nước li ti hẳn ra đất.
 
        Trên đường trở lại nhà Marie bắt gặp những cô gái trẻ hái quả măm xôi chín mọng đầy cả giỏ với khuôn mặt lem luốc vết nhơ họ vẫy tay về phía Marie.
  
        Ý tò mò khiến cô bước từng bước chân đến chỗ họ vui vẻ thăm hỏi:" chào các chị những quả này đã chín đến độ đỏ rực như vậy sao ạ ?"

      Với câu hỏi ngây ngô đó chị gái Arest cũng bật cười với cô nhóc này :" haha chúng thật sự đã rất chín rồi và đã đến mùa đưa chúng về với mọi người, em có thể hái một ít ở cánh rừng kia nếu muốn nhưng khá xa đấy ?"

       Một ý nghĩ loé lên trong đầu Marie có lẻ cô biết phải làm gì tiếp rồi. 

      Arest vươn tay gôm những quả măm xôi trong giỏ tặng Marie vài quả to mọng nước đó.

       Marie hớn hả nhận lấy cả hai tay đầy sự trân trọng và cúi đầu cảm ơn Arest rồi tung tăng về nhà. Dấu tất cả vào trong túi quần rồi xách xô nước lớn về căn nhà ấy, để khỏi phải nghe lời cằn nhằn chán nản của Bà Anna cô đã lẻn đi cửa sau.

Cạch, cạch !!!
 
       Bà Anne đang mang tạp dề nấu nướng trong bếp hâm dở nồi súp nghe tiếng mở cửa quen thuộc kia vang lên bà vẫn bỏ hết công việc đang làm trong bếp cần cái giá súp ra cửa sau đứng chống tay :" mày đã về rất trễ đâý nhanh 1vào nhà làm công việc lau dọn nhiều mọi khi ngay !!! "

      Marie nở nụ cười công nghiệp gượng gạo của bản thân chờ đến lúc Anna rời đi rồi thở dài thật sự mệt mỏi với việc này nhưng có mệt đến đâu cũng phải lao ra làm việc cật lực trước khi nhà Winston đá cô đi. Chỉ đợi đến lúc cô có thể tự lập thì ra khỏi đây là việc sớm muộn thôi.

      Nghĩ đến đấy thôi Anna đã mơ mộng vừa lấy khăn lau sàn vừa lau rồi lại lướt nhẹ trên căn nhà nhỏ ngân nga đến một tương lai tươi sáng đang đợi cô đuổi kịp, niềm hạnh phúc ấy cô sẽ đạt được nó thôi, Marie tin là vậy.

       Đang say sưa thì lại có thêm người đưa cô về thực tại đây. John đã bước vào nhà mặc kệ cô đang lau sàn mà không tránh đi khiến mặt sàn lại bị bẩn bởi những vết buồn đất dính trên giày của mình. Anh ta tuy lớn hơn Marie 2 tôi tuổi nhưng lại thường hay bắt nạt cô và luôn phá phách việc Marie đang làm tuy vậy nhưng anh ta chưa từng hành động đánh đập Marie nên cũng coiii như là người có lương tâm.

       Cái thái độ mệt mỏi sau khi làm việc ở hiệu sách gần nhà của John đã phơi bày khi anh ta nằm dài ra ghế so fa rồi thưởng thức lý trà nóng hổi bà Anna đã bưng ra trong giây phút ấy John dường như đấm chìm trong khoảnh khắc thư giản thì chú Will Winston người đàn ông lớn nhất trong gia đình đã trở về nhà sau 1 tuần làm việc vất vả với bộ đồ chỉnh tề trên người cùng chiếc túi làm việc tại chuồng ngựa ở d.inh thự  nhà công tước Lervon trong thủ đô của đế quốc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro