Anh còn nhớ em không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Ngưu vội bật dậy, đầu óc loạn hết lên. Cô không tin vào mắt mình nữa.

"Cái gì chứ? Ngày anh Thiên Yết trở về sao? Mới đó mà đã 3 năm rồi sao?"

Cô vớ ngay chiếc máy tính trên bàn, mở lịch bay của ngày 20/10.

Một dòng chữ to tướng: Chuyến bay Anh - Việt: 14:30 PM.

Cô ôm đầu mình, lẩm bẩm: "Sao ở đâu cũng thấy vậy? Chắc mình nổi khùng mất thôi... Aishhh....."

~ Sáng hôm sau ~

6:00 AM

Reng ... Reng ... Reng ...

Tiếng chuông đồng hồ reo lên. Kế đó là cái điện thoại rung rè rè ngay bên tai.

Cô hé một mắt nhìn vào cái điện thoại.

Cô bật dậy, lấy cái gối ném phắt vào tường:

- A a a a a a a...... Sao anh cứ ám tôi vậy hả Thiên Yết ?????

( Thông báo trên điện thoại: 20/10/2015: Anh Thiên Yết đi du học về. )

Cô nằm phịch xuống giường.

Những giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên đôi mắt cô.

Cô khóc...

Cô đang khóc...

Cô đã phải cố gắng xoá hết tất cả kí ức của mình và anh. Từ lúc anh đi, và gửi về cho cô một tấm ảnh anh đang thơm lên má một cô gái khác. Cô đã khóc thật nhiều. Cô càng đau hơn khi thấy anh đăng lên mạng, công khai cho cả thế giới biết. Và anh còn nhẫn tâm, đăng trạng thái: "Người yêu! :* :* :*"

Từ lúc cô nói thích anh, và anh nói anh cũng thế, cô luôn cho rằng cô và anh đều thích nhau.

Mà ai ngờ...

11 năm sau...

Cô vẫn thích anh...

Và anh không còn thích cô...

Anh đã có một cô gái khác, xinh đẹp và tài giỏi hơn cô nhiều...

Nghĩ ngợi một hồi, cô đưa tay lên, lau những giọt nước mắt còn đọng trên mi. Cô nở một nụ cười nhạt. Khẽ nói: "Anh còn nhớ em chứ?"

Kim Ngưu uể oải bước vào nhà vệ sinh. Ngước lên nhìn mình trong gương.

Đôi mắt cô đã đỏ hoe từ khi nào. Đầu tóc thì rối xù. Cô đã dày vò bản thân nhiều quá rồi.

15 phút sau...

Kim Ngưu trở lại vẻ dễ thương, xinh xắn như mọi khi. Cô tung tăng, bước xuống lầu dưới.

- Kim Ngưu ơi!!!!!

Bỗng, một tiếng gọi thất thanh từ bên ngoài cửa.

Kim Ngưu đáp lại:

- Chờ chút xíu!

Cài xong chiếc bờm hoa lên mái tóc, Kim Ngưu vội ra mở cửa.

- Chào cậu. Kim Ngưu!

- Chào các cậu.

Đứng trước cửa nhà Kim NgưuXử Nữ, Nhân Mã, Bạch Dương, Thiên nh Cự Gii.

Kim Ngưu kéo mấy đứa bạn vào nhà, hỏi:

- Mọi hôm biệt tăm biệt tích đi đâu mà giờ này lại đến nhà tui chi vậy?

Nhân Mã chen mỏ:

- Bộ cậu không nhớ sao?

Xử Nữ phe phẩy cái tay, cười cười:

- Đừng có giả vờ nữa!

Cự Giải gật đầu hí hửng:

- Ờ! Ờ!

Kim Ngưu vẫn chưa hiểu, mặt đơ ra:

- Các cậu nói gì tớ không hiểu?

Thiên Bình áp mặt vào Kim Ngưu, lộ rõ vẻ châm chọc:

- Thì đấy đấy!

Ngưu cười nhạt:

- Đấy đấy là gì?

Bạch Dương uốn éo lượn lờ trước mặt Kim Ngưu:

- Anh Thiên Yết! Anh Thiên Yết! Anh Thiên Yết!

Giờ thì Ngưu mới hiểu ra câu chuyện, cô tức đến tím tái mặt mày:

- Nè! Nè! Các cậu nên biết là tớ không liên quan gì đến gã đó nhá!

Cả 5 đứa kia cùng đồng thanh:

- AI BẢO LÀ KHÔNG LIÊN QUAN???

- Thôi. Các cậu ra ngay quán Sky cho tớ! 10 phút nữa có mặt nhá!

Kim Ngưu nói rồi phóng thẳng lên lầu, để lại 5 đứa bạn ngơ ngơ như bò đội nón.

~ 10 phút sau tại quán Sky ~

Kim Ngưu diện một bộ váy màu hồng phấn, đôi giày búp bê trắng tinh. Cô nghĩ đơn giản như vậy là đủ.

Bước vào trong quán, cô đã thấy 5 đứa đã tụ họp đầy đủ.

- Được rồi! Tớ gọi các cậu đến đây để chứng minh rằng tớ và tên Thiên Yết không có dính dáng gì tới nhau nhé! - cô nói với giọng quả quyết.

Cô lôi chiếc điện thoại của mình ra, tìm bức ảnh Thiên Yết chụp với "người yêu" năm nào.

- Đây! Bằng chứng!

Thấy năm đứa bạn vẫn im lặng, cô tưởng bọn bạn đã chịu khuất phục.

Ai ngờ...

Chẳng ai bảo ai...

Năm đứa bạn lôi cô đi xềnh xệch về phía một chiếc taxi, đẩy cô vào, mấy đứa kia cũng chui vô nốt.

Giọng bác tài già vang lên trầm ấm:

- Các cháu muốn đi đâu?

- Dạ, sân bay Nội Bài ạ!

Kim Ngưu bàng hoàng, cô muốn đẩy lũ bạn ra mà chạy trốn nhưng cả người cô đơ lại như hoá đá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro