|Hà Vũ| Bị Thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Xương Hà x Tô Mộ Vũ

Xưng hô:
Tô Xương Hà: Hắn
Tô Mộ Vũ: Y

========================

Trong Huyên Các, tấm vải đỏ tung bay mái tóc dài của người đang ngồi một mình trước gương.

Chiếc áo khoác đỏ tuột ra, để lộ bờ vai giấu kín bị vũ khí đâm vào, máu nhuộm gần hết lưng.

"Sao không đóng cửa sổ lại? Cẩn thận bị cảm lạnh." Tô Mộ Vũ đặt thuốc xuống, xoay người đóng cửa sổ lại.

Khi quay lại, y thấy Tô Xương Hà đang cắn khăn tay và rút vũ khí ra, vết thương lập tức chảy máu.

"Ngươi đang làm gì vậy!" Y lập tức đi nhanh đến phía sau Tô Xương Hà và dùng gạc ấn vào chỗ đang chảy máu.

Tô Xương Hà cười nói: "Chỉ là vết thương nhỏ, huống chi không có độc, ngươi đừng sợ."

Tô Mộ Vũ không nghe rõ hắn đang nói gì, vết thương dài và sâu. Y không muốn tranh cãi với Tô Xương Hà, chỉ im lặng băng bó vết thương.

Sau khi hắn được băng bó, Tô Xương Hà nắm tay y và kéo y ngồi vào lòng mình.

Tô Mộ Vũ sợ vết thương của hắn sẽ bị rách nên y đặt tay lên ngực hắn, khó hiểu hắn.

"Vừa rồi ta đã phạm sai lầm, trên ám khí này có độc."

"Cái gì!"

Tô Mộ Vũ lo lắng và ngay lập tức đứng dậy để kiểm tra. Tô Xương Hà chỉ ôm chặt eo y, không cho y động đậy.

“Hãy nghe những gì ta nói,” hắn thì thầm vài lời vào tai Tô Mộ Vũ, “Đó là thuốc kích thích tình dục.”

Tô Mộ Vũ làm sao có thể không biết mình bị lừa, chỉ trừng mắt nhìn hắn.

Nếu Tô Xương Hà có thể chịu đựng thêm nữa, e rằng hắn sẽ lập tức thành thánh.

Mỹ nam tức giận, hai má đỏ bừng vì xấu hổ.

Hắn đưa môi Tô Mộ Vũ vào miệng và mút lấy đôi môi mỏng của y cho đến khi chúng chuyển sang màu đỏ.

Tô Mộ Vũ lúc đầu nâng người lên để phục vụ hắn, nhưng sau đó y lo lắng nếu tiếp tục làm như vậy sẽ làm vết thương trên lưng hắn bị thương, nên y muốn trốn về phía sau.

Tô Xương Hà không muốn y trốn, liền mang y ép đến trước gương đồng, ngửi cổ y.

Giống như một con chó con, hắn liên tục liếm láp y, để lại những dấu hôn ướt át trên cổ y.

Khi y thoải mái, Tô Mộ Vũ thường thích cắn vào vai Tô Xương Hà để kìm nén giọng nói ma mị của mình. Lần này, do bị thương ở vai nên y chỉ có thể thở hổn hển.

Tô Xương Hà bị y chọc cười, ôm mặt y nhìn mình.

Đây không phải là lần đầu tiên, nhưng Tô Mộ Vũ cảm thấy xấu hổ khi hắn nhìn mình và quay đầu đi tránh ánh mắt của hắn. Tô Xương Hà trực tiếp hôn y.

Thật lâu sau, Tô Xương Hà tựa đầu lên vai Tô Mộ Vũ.

"Ta thực sự đã yêu ngươi."

Tô Mộ Vũ ngoắc cổ hắn: "Cái gì? Muốn bù đắp bằng lời nói tử tế sao?"

Tô Xương Hà bế y theo chiều ngang

"Đương nhiên sẽ phục vụ ngươi cho đến khi gia chủ Tô gia hài lòng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro