Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Mộ Vũ kéo Tô Xương Hà vào trong một góc bờ hồ vắng vẻ. Cầm tay hắn mà nói.

"Xương Hà, ngươi nghe ta nói..."

" Nghe? Ngươi muốn bỏ ta?"

Nghe Xương Hà nói vậy. Tô Mộ Vũ có chút gấp gáp mà vội nói

"Không phải...ta chỉ muốn rời Ám Hà..."

Tô Xương Hà nâng cầm Tô Mộ Vũ lên, hướng đôi mắt của Tô Mộ Vũ nhìn vào mắt mình.

" Ngươi thích tên nhóc đó?"

" Không, ta chỉ là muốn giúp mà thôi vì y là con của ân nhân của ta thôi..."

Tô Xương Hà nhìn đôi mắt của Tô Mộ Vũ đang hoảng loạn thì liền hôn nhẹ lên mí mắt Tô Mộ Vũ.

"Ngươi có thể rời khỏi Ám Hà...ta sẽ trải đường cho ngươi. Nhưng mà..."

Tô Xương Hà rướn người đến tai Tô Mộ Vũ mà thì thầm rồi cắn nhẹ lên

" Ngươi lại thích hắn... Ngươi làm ta có chút ghen tị rồi đấy!"

- A...ta không có,Xương Hà hãy tin ta

" Vậy chứng minh cho ta thấy đi... Vũ Vũ"

[ Xưng hô hiện tại: Tô Xương Hà (hắn ), Tô Mộ Vũ ( y ) ]

Tô Mộ Vũ chồm lên hôn lấy môi hắn. Tô Xương Hà thấy y hôn mình thì lòng vui như mở hội. Nhưng mà hắn vẫn mặc kệ, để mặc y có cắn có chà đạp lên môi mình cũng chỉ làm ngơ mà không đáp lại

Tô Mộ Vũ thoát khỏi môi hắn. Tức giận mà trừng mắt nhìn hắn.

"Xương Hà!! Ngươi...này...đi đâu!!? Bỏ ta xuống..!!"

Tô Xương Hà bế y lên, dòm thấy có một chiếc thuyền khá lớn có mái che và rèm liền phóng lên đó, chèo thuyền ra giữa sông.

- Ngươi...ngươi làm gì vậy!?? Thả ta ra"

Tô Mộ Vũ vùng vẫy  muốn thoát ra 

"Thả ra để ngươi đi tìm tên tiểu tử kia à? Ta không có ngu "

Hắn đè y xuống. Mặc kệ có là trên sông hay không. Hôm nay y chắc chắn liệt giường

"Nghe ta nói... Đây là trên sông...um... Đừng...~"

Tô Xương Hà hôn nhẹ lên cổ Tô Mộ Vũ, liếm nhẹ rồi cắn lên,y rên lên một tiếng. Định lấy tay đẩy đầu hắn ra liền thấy Tô Xương Hà mặt đen như đít nối,tháo băng quấn trên eo của y ra, rồi ngay lập tức lột đồ y ra.

" Khoan... Xương Hà...ngươi nghe ta..."

Tô Xương Hà không nói, chỉ lấy băng eo của y trói tay y lại. Trói xong mỉm cười nhìn y.

"Ngoan... Ta đang rất giận, thương ngươi xong liền sẽ bớt. Không tính toán nữa!"

Hắn cuối xuống hôn nhẹ vào xương quai xanh của y rồi liếm láp nó, tay y bị tay Tô Xương Hà đè phía trên, liền chẳng thể làm gì mà rên rỉ

"A...ưm... Xương Hà...đừng cắn....ức..."

Tô Xương Hà liếm nhẹ núm vú của y rồi cắn lên một cách không thương tiếc.

"Tại sao không thể chứ... Nhìn ngon thế cơ mà?"

Hắn vẫn cuối đầu liếm nhũ hoa. Y nhẹ giọng trả lời

" Ưm...khi làm nhiệm vụ... Cọ xát vào...đau lắm...."

Nghe y giải thích hắn liền bật cười. Không ngờ là vì lí do đó.

"Vũ Vũ ngoan, sau này ta sẽ băng nó lại. Sẽ không đau nữa "

"A... Đã băng... Vẫn đau...hức...a...~"

"Nhưng nhìn Vũ Vũ rất sướng. Ta không thể không làm nha "

Nhìn Tô Mộ Vũ dù sướng vẫn cố gắng đẩy mình ra. Tô Xương Hà mỉm cười tà dâm nhìn y.

*Có hơi bình lặng nhỉ, Vũ Vũ?"

Hắn dùng nội lực tỏa ra khắp nơi, làm cho mặt hồ bắt đầu hơi run động. Y sợ hãi kéo hai cánh tay bị trói qua cổ hắn.

"Đừng, Xương Hà...ta sợ..."

"Chỉ là một ít trò chơi thôi. Ôm cổ ta..."

Hắn bế y ngồi dậy,ngồi lên đùi hắn. Nhẹ nhàng mở miệng ngậm lấy hai núm vú của y.Tay phải không rảnh mà chạm xuống "tiểu Vũ" đã sớm cương của y.

"Ưm...a... Đừng...hức...lạ quá!"

"Đã làm bao nhiêu lần mà còn lạ à? Là sướng! Nào...mau nói thử xem, Vũ Vũ "

Tay phải của hắn bắt đầu di chuyển nhanh hơn.

-A~...hức...khoan... Xương Hà... Ah...Sướng...đừng...dừng lại...ta sẽ ra mất "

Tô Mộ Vũ liền sướng đến bắn ra,mơ màng mà gục xuống cổ hắn. Hắn cười nhẹ, bế y dựa vào thuyền nghỉ một tí liền cởi đồ mình ra.

" Khoan... Xương Hà đang ở trên sông. Run lắc dữ dội sẽ..."

Hắn lột đồ ra hết. Cơ thể hắn đứng trước mắt y làm y có hơi ngại,liền quay đi chỗ khác. Hắn thấy vậy liền kéo tay ôm y vào lòng.

"Sẽ như thế nào hả, bảo bối."

Tô Mộ Vũ đỏ mặt trả lời

"Sẽ lật thuyền mất!"

"không lo, có nội lực ta trấn giữ,dù có lật ta với ngươi làm trên mặt nước. Cũng rất được "

"Vô liêm sỉ nhà ngươi!!"

Tô Mộ Vũ ẩy đầu hắn ra. Hắn cười lớn, nhẹ nhàng liếm rãnh ngực của y,ngước lên nhìn bảo bối của hắn.

" Vũ Vũ...bảo bối, ta muốn "

Hít từng mùi hương trên cơ thể của y vào trong. Hắn cảm thấy đỡ tức hơn một chút rồi.

"Không....a...Ta...ưm...nói là không mà "

Tô Xương Hà lấy ít sáp bôi trơn đâm thẳng vào hậu huyệt y.

"Ngoan...người ta nói không là có...đừng dối lòng nào x

"Dối cái khỉ... Đừng...hức..sâu quá...bỏ hai ngón tay ngươi ra "

Tô Xương Hà đút hai ngón tay vào vừa nhẹ nhàng đưa đẩy chậm rãi.

"vũ Vũ ngoan một tí... Hay muốn thêm kích thích?"

"Khoan...không...dừng...đủ rồi..."

Nhìn thấy ba ngón tay đã đút vào,y thì có sướng cũng không dám nói. Chỉ úp mặt vào cổ hắn mà rên rỉ,động tác di chuyển của hắn có lúc nhanh lúc chậm, lúc sau lúc nông. Khiến y không kiểm soát được theo.

"Phù...nay làm kĩ một tí, trời chỉ mới trưa. Vậy ta làm tới tối, thử xem Vũ Vũ bảo bối của ta có muốn gặp tên tiểu tử kia không nhé."

Hắn liền rút ba ngón tay ra. Đâm mạnh dương vật mình vào

*Hả? Aaa!!... Đau...Xương Hà...dừng...hức..."

Hắn nhẹ nhàng hôn lên môi y. Cuồn loạn mà thăm nhập khắp nơi. Y hết hơi muốn giẫy ra. Nhưng là nhớ còn ngôi trên thuyền liền chỉ đập nhẹ lên vai hắn

"Ha... Huynh... Sâu...từ từ,Xương Hà..."

"Gọi ta là gì?"

Hắn nắm lấy eo y mà thúc điên cuồng,tư thế ngồi này đương nhiên rất sâu. Sâu đến vô cùng, y ngước cổ lên cố gắng mà thở, rồi rên rỉ cầu xin

"A...phu...phu quân...đừng...sâu...sẽ hỏng... Hức...h....hỏng mất... "

"Bảo bối, sẽ không hỏng đâu."

Hắn nhìn y, rồi từ từ thúc nhẹ nhàng rồi chậm dần ngừng lại. Nhìn y đang hoang mang. Hắn mỉm cười, dụ y ngồi dậy

-"Nước tràn vào rồi?"

Nghe Tô Xương Hà nói vậy, y quay qua nhìn thấy có một lớp nước trên thuyền. Liền sợ hãi ngồi dậy, hắn mỉm cười cũng thuận theo nâng eo y lên. Khi gần thoát, hắn liền nói nhỏ vào tai y.

" Vẫn vậy?"

Hắn thả tay khỏi hông y. Theo quán tính mà gục xuống, lỗ huyệt y ăn cả cự long to khủng liền ngước mặt thở không ra.

" Aaaa...tên khốn....dừng"

Hắn đặt y nằm lên thuyền, cuối đầu hôn lên lưng y mà thúc tiếp. Lần này ra vào còn mạnh hơn.

"Hức... Xương Hà à...ngừng...ngừng lại. Ta chịu....ta sai rồi....hức...ta không nên nói chuyện...a...thân mật với y...hức ~"

"Biết rồi à...bảo bối, nay ta nhắc lại cho Vũ Vũ nhớ nhé...r ghen thì sẽ không biết làm gì đâu nha "

Hắn mỉm cười vuốt tóc lên,hôn lên tấm lưng trắng trẻo của y. Hắn cảm nhận mình sắp bắn. Liền thúc càng nhanh

"Hức...nhanh...dừng....chỗ đó... A...ư ~"

"Vào điểm nhạy cảm đúng không? Chỗ đó là chỗ ta thích nhất trong cái lỗ huyệt của bảo bối đấy!"

Hắn cứ vậy thúc vào điểm nhạy cảm của y. Y bắn ra không biết bao nhiêu lần,hắn gầm lên một tiếng liền bắn ra,ymềm nhũng nằm dài trên thuyền.

Hắn cuối đầu thì thầm vào tay y.

"Ta chưa thỏa mãn. Vũ Vũ, giúp ta nhé!"

Hắn kéo chân y đặt lên vai. Mạnh mẽ thúc vào:

-xKhông... A...hức...đừng...đừng mà x

Hắn hành y đến tối,mặc kệ có hay không gặp Bách Lý Đông Quân. Hắn bây giờ cần nhất là xả giận và cả cơn ghen của hắn.

"Vũ Vũ...ta xin lỗi,ta có hơi quá rồi "

Nhìn qua nhìn lại thấy Tô Mộ Vũ đã ngất nằm trên thuyền. Trời cũng tối, hắn liền mặc đồ cho y,bế y trở về quán trọ Thanh Tùng, thuê một phòng cho y nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#diepbach