Chương 0: Tiết Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mây đen buông xuống, tinh kỳ lay động.Yến thành đứng sừng sững trong tuyết giống như hòn đảo cô lập với thế gian, bị binh lính Đại Lương bao vây.Đứng đầu đại quân là tướng quân toàn thân giáp bạc, áo choàng màu đỏ máu phấp phới sau lưng. Chàng nhấc tay, thốt ra hai chữ còn lạnh hơn băng tuyết:"Công thành!"Lời vừa thốt ra, hàng loạt tiếng "giết" nối tiếp nhau rung trời.Trên tường thành sớm đã lung lay truyền đến một trận náo động, ngay sau đó là tiếng quát lạnh lùng của tướng lĩnh Bắc Tề: " Thiệu tướng quân, ngươi nhìn xem đây là ai, rồi hạ lệnh công thành cũng không muộn!"Lời vừa dứt, một nữ tử bị áp giải lên tường thành.Nữ tử kia có mái tóc đen dài được vén lại sau tai, lộ ra một gương mặt thanh tú mộc mạc, gió bắc lạnh như dao cắt qua khuôn mặt mềm mại của nàng, khiến môi nàng càng đỏ, sắc mặt càng trắng, giống như đóa hoa phù dung ẩn trong băng hàn, đơn giản mà thật chói mắt.Bốn phương lập tức yên tĩnh.Vị tướng quân trẻ tuổi thần sắc không một chút dung động, tay lại lần nữa giơ lên.Dưới thành đại quân tiến lên một bước, khí thế dồn dập khiến cho binh lính trên tường thành không khỏi run sợ.Tướng lĩnh Bắc Tề kéo lấy nữ tử, đẩy nàng lên phía trước, tức giận hét lên:"Thiệu tướng quân, ngươi nhìn rõ xem, đây chính là nương tử của ngươi. Chỉ cần ngươi lui binh, ta đảm bảo nàng bình an vô sự, nếu không, phu nhân ngươi ắt phải mất mạng!"Tướng quân trẻ tuổi sững sờ.Một thuộc hạ bên cạnh thấp giọng nói:"Tướng quân, kia đúng là phu nhân của ngài."Tướng quân trẻ tuổi ghìm dây cương, nhìn chằm chằm vào nữ tử trên tường thành.Hóa ra, đây chính là vợ thê tử của chàng.Dường như cảm nhận được ánh mắt nam tử, ánh mắt nữ tử trên tường thành hơi đổi, từ xa đối mắt nhìn chàng.Phương Bắc nhiều lần bị người Tề tàn phá cướp bóc, thành trì bị chiếm đóng, giờ đây không biết phải có bao nhiêu ương máu của những tướng sĩ đổ xuống mới vây được thành trì, sao có thể vì mình nàng mà dừng bước?Nữ tử mấp máy môi.Trời giá lạnh, lại rất lâu chưa mở miệng nói, trong nhất thời nàng không thể thốt lên một từ.Ý niệm trong đầu vừa mới thoàng qua, một mũi tên sắc nhọn từ xa bay đến, ngay sau đó là một trận đau đớn kịch liệt.Nàng vô thức cúi đầu, chỉ thấy máu ở trong lồng ngực phun ra, dòng máu nóng mang đến chút hơi ấm trong gió rét rồi tiêu tan.Tên khốn này ngay cả một cơ hội để nói lời hiên ngang lẫm liệt cũng không cho nàng nói.Khoảng khắc đón chờ cái chết, nàng oán hận nghĩ."Tướng quân"Thuộc hạ bên cạnh tương quân nhịn không được mà hô lên một tiếng.Tướng quân trẻ tuổi thần sắc bình tĩnh thu hồi cung, che đi đáy mát áy náy, lạnh lùng thốt ra hai chữ lúc trước: " Công thành!"Đầu xuân, năm Minh Khang thứ 25, Đại Lương thu phục Yến thành. Thứ tử Tĩnh An hầu, Bắc chinh tướng quân Thiệu Minh Uyên được phong làm Quan Quân Hầu, khải hoàn về kinh.Mà thê tử của chàng là Kiều thị, một điệu nhiệt huyết vĩnh viễn lưu lại trên tường thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh