Phiên Ngoại: Phỏng vấn Thịnh Thanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Nhã Nhã đại nhân: Gần đây hình như hơi có khuynh hướng đau buồn chia ly mất mát thì phải!? (cười) Vì thế, hôm nay tui đặc biệt tặng cho bà con một phiên ngoại đặc biệt và cũng là phần khá được yêu thích đó nghe, chính là: Thịnh Thịnh Thanh Thanh hỏi và đáp ^__^

***

Câu 1:

Nhã: Hãy liệt kê những món ăn mà hai người thích.

Thanh: Umm. . .

Thịnh: Thanh thích ăn cá và cũng thích ăn hoa quả nữa.

Nhã: Có thể nói cụ thể là món nào không?

Thanh: Umm, như là món cua rang me lần trước . . . .

Thịnh (giật mình): Thanh, ngươi thích ăn hả? Ngày mai ta sẽ sai người làm một đĩa to thật to cho ngươi ăn thỏa thích luôn.

Thanh: . . . . . .

Nhã: Thế còn hoàng đế nhà ngươi thì sao? Thích ăn cái gì?

Thịnh (mặt đầy thành thật): Là Thanh!

Thanh (mặt bắt đầu có chút đỏ): . . . . . .

Câu 2:

Nhã: Ngoại trừ người mình thích ra thì ai là bằng hữu tốt nhất của hai người?

Thịnh: Tần Vọng Thiên

Thanh: Mộc Lăng và bang chủ

Nhã: Từ khi nào thì hai người lại nghĩ như vậy?

Thịnh: khi đại ca nói huynh ấy coi ta như huynh đệ của mình.

Thanh: khi bang chủ và Mộc Lăng thu dưỡng ta, còn cả khi Mộc Lăng vì ta mà phải bôn ba khắp nơi.

Câu 3:

Nhã: Trong mắt hai người thì mọi người xung quanh ai là người trông đẹp nhất?

Thanh (ngẩn người): . . . . Ân Tịch Ly thừa tướng.

Thịnh: Mẹ ta.

Thanh (có chút ngượng ngùng nhìn Ngao Thịnh ): đương nhiên là hoàng hậu nương nương cũng rất xinh đẹp.

Thịnh (vội sờ sờ tay Thanh): không có gì đâu, yêu nghiệt Ân Tịch Ly nhìn cũng không tồi!

Thanh: . . . . . .

Nhã: Hai người có bao giờ nghĩ "Ta biết là hắn rất tốt nhưng thiệt tình là chả thể nào ưa cho nổi" không?

Thịnh: Trước kia thì có rất nhiều người khiến ta nghĩ như thế nhưng hiện tại thì không có ai hết.

Thanh (gật đầu): Ta cũng vậy!

Câu 4:

Nhã: Hai người thích giọng nói của ai?

Thanh (chớp chớp mắt): giọng nói?

Nhã: Phải. Nhưng mà phải trả lời là thích nghe giọng của ai nhất, và đương nhiên là không thể đáp rằng đó chính là người mình thích nga.

Thịnh (ngẫm nghĩ): Viên Liệt.

Thanh: Tiểu Hoàng.

Nhã: Tại sao?

Thịnh: Khi Viên Liệt nói chuyện, giọng của ông ấy nghe như của người chết ấy. Thật là kì diệu.

Thanh: Giọng nói của Tiểu Hoàng nghe rất ôn hòa.

Câu 5:

Nhã: Theo hai người thì ai có võ công cao nhất? Ai thông minh nhất?

Thịnh: Võ công thì là Tư Đồ. Còn thông minh thì là Ân Tịch Ly. Dù rằng ta chẳng muốn thừa nhận tí nào.

Thanh: Võ công cao nhất là bang chủ, còn người thông minh thì là. . . Thịnh Nhi.

Thịnh (giật mình quay sang nhìn Tương Thanh) ~ và thế là hai người bắt đầu nhìn nhau đầy thâm tình.

Câu 6:

Nhã: Thích phong cách ăn mặc của ai nhất?

Thanh: sao lại hỏi gì kì lạ thế . . . . .umm, Thịnh Nhi mặc đẹp nhất.

Thịnh: Đương nhiên là Thanh của ta rồi.

Nhã: Không thể chọn lẫn nhau được.

Thanh (có chút khó xử): umm. . . Ân Tịch Ly.

Thịnh: Mộc Lăng

Thanh (thoáng giật mình mà ngoảng sang nhìn Ngao Thịnh ): Mộc Lăng ư?

Thịnh: Trên người hắn có rất nhiều vũ khí và cơ quan. Nhìn rất tiện lợi!

Thanh: . . . . . .

Câu 7:

Nhã: Hãy liệt kê tên của những người nữ nhi mà hai người thích.

Thịnh: Mẹ ta và Vân Tứ Nương.

Thanh: Vân Tứ Ngương, hoàng hậu nương nương và Hân Hân.

Câu 8:

Nhã: Hai người có bao giờ cãi nhau không?

Thanh: Trước đây thì ngày nào cũng cãi còn bây giờ thì hiếm khi như thế lắm.

Thịnh: Hứ, làm gì có chứ!

Câu 9:

Nhã: Hai người thấy diện mạo của bản thân thế nào?

Thịnh: Đẹp trai khỏi chỗ chê!

Thanh: . . . . . . Cũng không đến nổi nào.

Thịnh: . . . . . .

Câu 10:

Nhã: Món đồ quý giá nhất mà hai người mua là gì, bao nhiêu tiền?

Thịnh: Cơ bản mà nói thì ta chưa bao giờ mua gì cho mình hết. Ngay cả lễ vật tặng Thanh cũng là đồ cống phẩm.

Thanh: . . . .Ta không thích tiêu tiền lung tung.

Câu 11:

Nhã: Hai người cũng tiết kiệm dữ hen. Thế thì muốn tặng cho đối phương cái gì nhất?

Thịnh: hỉ phục của hoàng hậu.

Thanh (đỏ mặt): . . . . . .

Câu 12:

Nhã: Hãy nói tên người mà hai người cảm thấy rất đáng yêu.

Thịnh và Thanh đồng tình đáp: Tước Vĩ gia gia!

Nhã: Ông già đó có gì mà lại bảo là đáng yêu?

Thịnh và Thanh hai lòng như một: chỗ nào cũng đáng yêu hết!

Câu 13:

Nhã: Hai người thích ca hát chứ?

Thanh: . . .Không.

Thịnh: . . . .Không bao giờ.

Nhã: Thế có biết chơi loại nhạc cụ nào không?

Thanh: Ta biết thổi sáo.

Thịnh: . . . .Không biết.

Câu 14:

Nhã: Hai người thích nữ nhi có tính cách thế nào?

Thịnh: giống Vân Tứ Nương ấy.

Thanh: Uhm, ta cũng vậy.

Nhã: Ngược lại, ghét loại nữ nhân nào nhất?

Thịnh: . . . . Lúc nào cũng cần có người chăm sóc.

Thanh: phần lớn nữ hài tử đều cần có người chăm sóc mà.

Thịnh: vì vậy mà ta chỉ thích phần còn lại thôi.

Thanh: . . . . . .

Câu 15:

Nhã: Ba màu sắc mà hai người thích.

Thịnh: Xanh, trắng và đen

Thanh: Trắng, đen và tím.

Câu 16:

Nhã: Nếu mọi chuyện đều xong hết thì hai người có cử hành đại hôn không?

Thịnh: Thế mà cũng hỏi sao.

Thanh: . . . . . . umm.

Nhã: Hai người muốn có một hôn lễ thế nào?

Thịnh: Long trọng, nơi nơi đều cùng chung vui với ta.

Thanh: . . . . . . Đơn giản là tốt rồi.

Nhã: Hình như ai kia với ai kia trái ý nhau nha!

Thịnh: Dù long trọng, náo nhiệt khắp nơi nơi thì cũng có thể đơn giản mà.

Thanh (gật đầu): Thịnh Nhi nói rất đúng.

Câu 17:

Nhã: Nếu người ngươi yêu bị người ta thóa mạ thì ngươi sẽ làm gì?

Thịnh: làm thịt hắn.

Thanh: đánh hắn.

Câu 18:

Nhã: Khi nhắc đến tên ai đó thì hai người có bao giờ liên tưởng đến thứ gì khác không?

Thịnh và Thanh khẽ nhìn nhau — gật đầu.

Nhã: Ví dụ ra xem nào?

Thịnh: Nói đến Mộc Lăng và Tước Vĩ ta lại nhớ tới thức ăn, còn nhắc tới Thanh thì ta lại nghĩ đến cái giường.

Thanh (đạp cho thằng vô sỉ kia một đạp)

Câu 19:

Nhã: Hai người thấy Lạc Đô dạo này thế nào?

Thịnh: không còn mấy tên rác rưởi nữa nên rất sạch sẽ.

Thanh: Rất thanh bình. Dân chúng ai nấy đều an cư lạc nghiệp.

Câu 20:

Nhã: Hai người còn nhớ tình cảnh lần đầu gặp nhau hay không?

Thịnh: đó là số trời. . . . . .

Thanh: nghiệt duyên a. . . . . .

Thịnh: Thanh à, sao ngươi nỡ nào nói vậy~~~

Câu 21:

Nhã: Điểm nào ở đối phương khiến ngươi thích nhất?

Thịnh: Thành thật.

Thanh: . . . .ta cũng không hoàn toàn thành thật như thế đâu.

Thịnh (kề sát mặt vào): Thế ngươi không hoàn toàn thành thật ra sao?

Thanh (đỏ mặt): . . . . . .

Thịnh: Còn ta thì sao! Ngươi thích ta ở điểm nào?

Thanh: . . . . . . Ngươi có rất nhiều ưu điểm.

Thịnh (mỹ mãn)

Câu 22:

Nhã: Có vừa lòng với hình dáng của đối phương không?

Thịnh: Quá vừa lòng hợp ý luôn là đằng khác!

Thanh: . . . . . . vừa lòng.

Nhã: Vóc người của ai đẹp hơn?

Thịnh: Nếu Thanh béo hơn một chút là được rồi.

Thanh: . . . Thịnh Nhi đẹp hơn.

Câu 23:

Nhã: Thích bộ phận nào của đối phương nhất?

Thịnh: Tay Thanh sờ rất đã.

Thanh (quay sang đá)

Thanh: Hắn. . . Lưng hắn rất đẹp.

Thịnh ( nghi hoặc): Thanh, ngươi trông thấy lưng của ta khi nào vậy?

Thanh (vừa đỏ mặt vừa nghiêng người qua đập cho một cái)

Câu 24:

Nhã: Câu thường nói trước khi đi ngủ là gì?

Thịnh: Thanh ơi, lại đây nào.

Thanh: Thịnh Nhi, đừng nháo nữa mà.

Câu 25:

Nhã: Hành động nào của đối phương là gợi cảm nhất?

Thanh: . . . Khi hắn trông vẫn còn rất nghiêm túc.

Thịnh: Ta lúc bình thường và lúc "kia kia" cũng đều rất nghiêm túc.

Thanh (liếc Ngao Thịnh đầy xem thường)

Thịnh: những khi Thanh bối rối, không biết phải làm sao. Nhìn đáng yêu kinh khủng luôn.

Câu 26:

Nhã: Ghét điểm nào ở đối phương nhất?

Thịnh: Sao ta có thể ghét được chớ? Thích còn không kịp nữa là.

Thanh: Hắn chẳng có điểm nào đáng chê trách hết.

Câu 27:

Nhã: Những khi rảnh rỗi thì thường làm gì?

Thịnh: Làm những chuyện hoan hỉ gây ra tiếng động khe khẽ.

Thanh (mặt đỏ): ta đánh chết ngươi!

Câu 28:

Nhã: Trong hai người ai lớn lệnh hơn ai?

Thanh: . . . . . .

Thịnh: . . . . . .

Thịnh: Có chuyện gì thì hai người bọn ta đều cùng nhau thương lượng hết.

Câu 29:

Nhã: Bình thường hay giải trí bằng những hoạt động nào?

Thanh: luyện công này nọ.

Thịnh: Thích cùng Thanh "giải trí".

Thanh (nện cho Ngao Thịnh một đấm)

Thịnh: Sao ngươi lại đánh ta? Ta có nói gì bậy bạ đâu? Tại ngươi nghĩ lung tung thì có!

Thanh: . . . . . .

Câu 30:

Nhã: Có nuôi thú cưng hay không?

Thanh: Ngao Ô và Miêu Ô

Thịnh: Là hai tiểu yêu tinh đó đấy.

Nhã: Chúng là thú cưng thế nào?

Thanh: nói chung thì không có gì khác nhau hết nhưng nhìn chung thì lại khác nhau rất xa

Thịnh: ???

Nhã: Cảm tình của chúng nó ra sao?

Thanh: Rất tốt.

Thịnh: Rất không bình thường.

Thanh: Ngươi cứ hay suy nghĩ lung tung!

Thịnh: Thanh à, làm gì mà có chuyện mèo leo lên đầu cọp nằm? Thế mà là bình thường nỗi gì!

Thanh: ;____;

Câu 31:

Nhã: Hai người có thích loài vật nào khác không?

Thanh: Cũng có. . . Tỷ như ngựa hoặc chim chóc.

Thịnh: Cọp.

Câu 32:

Nhã: Tính cách của hai người quá tương phản nhau. Thế thì khi ở chung có thường xung đột nhau không?

Thịnh: Thanh lõm ta lồi. Rất tương hợp là đằng khác! =))))

Thanh (đỏ mặt): Ta lại đánh chết ngươi này!

Thịnh: Xin lỗi quý vị gần xa! Ta không có nói gì hết ấy!

Thanh (vẫn cứ đánh)

Câu 33:

Nhã: Bình thường thì Thanh phu tử có nhận bổng lộc triều đình cấp không?

Thịnh: đương nhiên là có!

Thanh: Có chứ. Nhưng lần nào cũng quá nhiều thì phải?

Câu 34:

Nhã: Kế tiếp, hãy nói chút gì đó về những người được nêu tên dưới đây. Đầu tiên là Mộc Lăng.

Thịnh: điên điên khùng khùng. . . . Nhưng rất có năng lực, tính tình cũng không xấu lắm, chỉ có điều ưa gây ra phiền phức chút thôi.

Thanh: Umm . . . Tuy huynh ấy thích trêu đùa người khác nhưng lại là người rất tốt.

Nhã: Thế còn Tần Vọng Thiên?

Thịnh: Là một đại ca tốt, là một nam nhân hoàn mỹ.

Thanh: Người có thể chế phục được Mộc Lăng thì tuyệt đối không đơn giản!

Thịnh (gật đầu đồng tình)

Nhã: Tư Đồ rất đẹp trai à không, Tư Đồ Ngận Suất chứ.

Thanh: bang chủ vĩnh viễn là người mạnh mẽ nhất

Thịnh: Hiện tại thì tính nết của hắn tốt hơn trước đây nhiều.

Nhã: Hoàng Bán Tiên

Thanh: Tiểu Hoàng tiên sinh rất tốt.

Thịnh: bây giờ trông ta giống huynh trưởng của huynh ấy hơn.

Thanh: ;____;

Thịnh: Huynh ấy chả lớn thêm được miếng nào hết = =

Thanh: -___-

Nhã: Ân Tịch Ly

Thanh: thông minh nhưng tính tình có hơi ác liệt một chút, thích trêu cợt người khác.

Thịnh: thông minh, nhỏ nhen.

Nhã: Viên Liệt

Thanh: Rất thần bí, đến bây giờ vẫn không có nhiều người hiểu được ông ấy.

Thịnh: ách. . . . Ta thì lại cảm thấy đơn thuần chỉ vì ông ấy phản ứng chậm mà thôi.

Thanh: =.=

Nhã: Viên Lạc

Thanh: Xấu xa, ích kỷ, điên cuồng, đã làm những chuyện tuyệt không thể tha thứ với Thịnh Nhi.

Thịnh: Cũng không có gì hết. Dù sao thì con rùa già đó cũng chết mất xác từ đời nào rồi.

Thanh: .___.

Nhã: Thụy Vương

Thanh: nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không biết lượng sức.

Thịnh: Chính xác!

Nhã: Tề Diệc.

Thanh: Là ngươi ngay thẳng.

Thịnh: Theo ta thì ông ấy quá cố chấp.

Nhã: Hạ Lỗ Minh

Thanh: . . . . Hắn là người tốt, nhưng toàn gặp phải bất hạnh

Thịnh: . . . . . Tình địch!

Thanh: Sao lại nói như vậy?

Thịnh ( nheo mắt nhìn): Chính xác là vậy!

Nhã: Vạn Qua

Thanh: ách. . . Tuy hơi độc địa nhưng cũng không phải là người xấu.

Thịnh: Trong mắt ngươi thì chả ai là xấu hết.

Thanh: Có, cha ngươi.

Thịnh: =.=

Nhã: Tề Linh Hoàng hậu

Thanh: Điên cuồng, mạnh mẽ nhưng cũng thực đáng thương.

Thịnh: Bà chỉ là một nữ nhân bất hạnh.

Nhã: Vân Tứ Nương.

Thanh: Là người rất giản đơn bình dị.

Thịnh: Khiến người khác yêu mến.

Nhã: Kim Linh và Ngân Linh.

Thanh: Hai cô gái trẻ trung thú vị.

Thịnh: Chỉ là hai con nhóc.

Nhã: Tước Vĩ

Thanh: Là người tài cao hiểu rộng.

Thịnh: Lão già rượu thịt!

Thanh: Sao ngươi lại nói sư phụ mình như thế?

Thịnh: Vậy thì. . . . .lão già tham ăn!

Thanh: -___-

Nhã: Tề Tán

Thanh: Rất có tài năng.

Thịnh: Là một nhân tài tuy tính cách hơi quỷ dị.

Nhã: Tống Hiểu

Thanh: rất có tài.

Thịnh: quá ư thành thật.

Nhã: Đặng Tử Minh

Thanh: . . . . . Cáo già.

Thịnh: . . . . . Cáo già.

Nhã: Vương Trung Nghĩa.

Thanh: . . . . . . Là người có căn tiên chăng.

Thịnh: Gã tuyệt đối không phải là người thường đâu.

Nhã: Quý Tư

Thanh: Quý Tướng thật sự rất khó lường.

Thịnh: Tuy nhìn thì thành thật đó nhưng lại có bản lĩnh đến vậy!

Thanh: ;___;

Nhã: Man Vương.

Thanh: Khó mà nói rõ được.

Thịnh: ưa chấp nhặt.

Nhã: Tương Vân

Thanh: Ta nghĩ ông ấy là một người rất bất hạnh.

Thịnh: Khiến người ta phải tiếc hận khi nghĩ đến.

Câu 35:

Nhã: Nếu tính từ lần đầu gặp gỡ quen biết cho đến hiện tại thì đã được bao lâu rồi?

Thanh: Khi gặp hắn thì hắn chỉ mới mười bốn... tính đến lúc này thì đã được sáu năm.

Thịnh: Phải. Ước chừng cũng đã sáu năm rồi.

Câu 36:

Nhã: Ấn tượng đầu tiên về đối phương là thế nào?

Thanh: Một thằng ranh bướng bỉnh ngang ngược!

Thịnh: . . . . Đầu gỗ ngố.

Câu 37:

Nhã: Bắt đầu từ khi nào thì cách nhìn ấy thay đổi?

Thanh: Khi hiểu rõ về hoàn cảnh sinh tồn của hắn.

Thịnh: Khi Thanh lúc nào cũng lo nghĩ cho ta.

Câu 38:

Nhã: Trong suốt quá trình hai người ở cùng nhau thì có chuyện gì là đặc biệt thú vị?

Thanh: Umm. . . . .

Thịnh: cùng nhau chơi xỏ bọn đại thần thì có được tính không?

Thanh (cười tủm tỉm): phải, khi đó rất rất vui.

Câu 39:

Nhã: Nghĩ thế nào về trận chiến cuối cùng này? Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Thanh: Umm . . . . Hẳn nó sẽ rất bi thảm, nhưng cuối cùng thì chúng ta sẽ thắng thôi.

Thịnh: Ta sẽ cướp Thanh về.

Câu 40:

Nhã: Có chuyện gì là không thể nói cho nhau nghe?

Thanh: Umm . . . .

Thịnh: không cần Thanh phải nói thì ta cũng biết.

Thanh (giương mắt nhìn Ngao Thịnh, lòng có chút cảm động)

Thịnh: Không phải là chuyện đó sao, trở về chúng ta sẽ làm liền!

Thanh (đứng bật dậy, tung chân đá cho tên vua kia một cước).

- Kéo màn chờ hồi sau -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#danmei