Chương 3: Vì 30 năm tuổi già thịnh vượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu nâng cao tỉ lệ lợi nhuận, bạn sẽ thấy đáp án cho tuổi già

    "Mình ơi..., mình. Mình dậy đi đã 7 giờ rồi"

    "Ừ  ... đã 7 giờ rồi à?"

    "Mình mau dậy rồi rửa mặt đi. Bữa sáng em đã chuẩn bị xong rồi."

    "Được rồi... Anh dậy ngay đây!"

    Không còn cách nào khác, Kim Min Seok phải bước ra khỏi giường. Bóng nắng mùa xuân đã in dài trên nền tường trong phòng thông qua cánh cửa sổ.

    "Hai... a!"

    Sau khi vươn vai, anh kéo chăn ra và bắt đầu bước xuống dưới. Ngày cuối tuần không được nghỉ vì tìm kiếm thông tin trên mạng liên quan đến đối sách trù bị cho tuổi già nên giờ người anh uể oải và nặng nề. Điều chỉnh nhiệt độ bình nóng lạnh cho phù hợp và đứng dưới làn nước ấm, anh có cảm giác mệt mỏi dường như tan biến. Anh ăn qua loa rồi mặc quần áo và đi xuống bãi đỗ xe, cho chìa khóa vào ổ và anh đột nhiên nghĩ " không hiểu chiếc xe này có phải là quái vật ăn tiền không nhỉ?"

    "Tiền trả góp hàng tháng tính ra chỉ 600 nghìn won... nhưng còn tiền xăng hàng tháng cũng phải 300 nghìn won , tiền bảo hiểm, tiền bảo dưỡng rồi tiền thuế, tổng cộng cả tháng cũng phải hết 4,5 triệu won... thể nào cũng phải "chào tạm biệt" với mày thôi."

    "Vâng tôi là Kim Min Soek, trưởng phòng kế hoạch và tài chính đây."

    "Min Seok à, tớ là Un Woo đây. Lâu rồi bọn mình không ặp nhau. Tối nay hai đứa làm chén chứ?"

    "Được chứ. Cậu không rủ thì tớ cũng đang thèm rượu đây."

    Sau khi ăn cơm trưa xong, rồi lại vùi đầu vào mạng, Kim Min Seok không thể không vui mừng trước cuộc gọi điện của Jang Un Woo. Nhìn bộ dạng của mình trong giấc mơ mà Tiên ông đã chỉ cho, anh lại càng ghen tị với cuộc sống của Jang Un Woo khi đó, anh cũng mơ ước rằng mình cũng sẽ có được cuộc sống như vậy. Hiện tại, Jang Un Woo đang làm việc với vai trò tư vaanstaij trung tâm PB của ngân hàng nên cứ khi nào gặp là Jang Un Woo lại bàn bạc sôi nổi nào là về ký quỹ, bất động sản hoặc là về gửi tiền tiết kiệm. Bình thường, Kim Min Seok luôn cảm thấy bất mãn bởi chỉ vì Jang Un Woo mà làm mất không khí của tiệc rượu, nhưng lần này thì hoàn toàn khác.

    Đến hơi muộn một chút, ngay từ ngoài cửa, Kim Min Seok đã nhận ra Chei Kyoeng Won- người đang ngồi trong bàn ăn, vừa nướng thịt vừa nâng chén rượu. Đó đúng là người bạn cấp 3 của anh, hiện đang làm việc tại một công ty bảo hiểm.

    Sau khi nói với nhau về hiện trạng của mình, chén đi chén lại,Kim Min Seok bắt đầu thổ lộ những băn khoăn của mình.

    "Này, các cậu đang chuẩn bị thế nào cho tuổi già của mình?"

    Jang Un Woo và Chei Kyoeng Won đều trợn tròn mắt ngạc nhiên trước câu hỏi khác hẳn tính cách của Kim Min Seok thường ngày. Hai người ngạc nhiên như thể ngày mai mặt trời sẽ mọc đằng tây, còn Kim Min Seok chẳng có biểu hiện gì cả, mà chỉ dốc chén lên uống tiếp. Jang Un Woo bắt đầu hỏi trước.

    "Nếu là Kyoeng Won và mình thì đương nhiên việc trù bị cho tuổi già đã được bắt đầu từ lâu rồi. Ngay sau khi vào ngân hàng, ngoài khoản tiền tiết kiệm, mình còn tham gia một sản phẩm bảo hiểm niên kim, cũng khoảng được gần 10 năm rồi. Cách đây không lâu, mình tăng thời gian bảo hiểm lên 20 năm và còn tiết kiệm một khoảng riêng vào quỹ tiết kiệm.. Kyoeng Won à, cậu cũng làm vậy đúng không?"

    "Ừ. Trước khi vào làm tại công ty bảo hiểm mình cũng đã tham gia vào bảo hiểm niên kim. Rồi sau khi vào làm tại công ty, mình cũng đã tham gia vào bảo hiểm niên kim và bảo hiểm khả biến. Min Seok thì sao? Cậu cũng làm như mình chứ?"

    "Thì ra là vậy... Các cậu đều có chuẩn bị cả trước cả rồi. Nhưng sao lại chỉ có mình thế nhỉ. Mình không hề suy nghĩ về vấn đề này cả cho đến bây giờ..."

   Kim Min Seok định kể cho Jang Un Woo nghe câu chuyện của Tiên ông và tương lai mà mình được nhìn thấy, nhưng anh quyết định giữ kín.

   "Mình cũng thử tính cách này cách nọ, nhưng chưa có đáp án."

    Nhìn xuống chén rượu, Kim Min Seok tiếp tục câu chuyện:

    "Hiện giờ thu nhập của mình và vợ mỗi tháng khoảng 5,8 triệu won, nếu trừ các khoản như: chi phí sinh hoạt, lãi suất trả vay mua nhà, tiền trả góp mua xe, rồi các chi phí khác... thì để dành được khoảng 620 nghìn won... Có nghĩa là hai vợ chồng mình tiêu gần hết số tiền kiếm được. Vì vậy, cuối tuần vừa rồi mình và vợ ngồi bàn bạc với nhau sẽ điều chỉnh lại chi tiêu. Nếu làm vậy thì hàng tháng nhà mình sẽ tiết kiệm được 1,79 triệu won. Nếu nhà mình cứ duy trì mức tiết kiệm này thì chắc là không có vấn đề gì lớn... Vấn đề ở đây là sau năm năm nữa, vợ mình sẽ phải nghỉ việc. Rồi chuyện học phí của con cái, và khi vợ mình nghỉ làm, thì số tiền tiết kiệm này chỉ còn được 500 nghìn won. Nếu cứ tiếp tục tiết kiệm với mức đó thì đáp án cho tuổi già chẳng có gì khá khẩm hơn. Nhà mình cũng phải mở rộng hơn, tiền học cho con đầu, rồi đứa thứ 2 sắp ra đời nữa, lại còn phải tiết kiệm cho cuộc sống khi về già sau này, rồi còn trù  bị tiền vốn tiết kiệm hoặc đầu tư... Nếu thử chia 150 nghìn won thì 1 năm sẽ là 1,8 triệu won, 10 năm sau tính cả tiền lãi tiết kiệm cũng chỉ được 20 triệu won đúng không? Với 20 triệu won thì không thể mơ đến việc chuyển nhà được... phải tiết kiệm 20 triệu won trong 10 năm thì tiền học của con cái hàng tháng mấy trăm nghìn won cũng còn chưa đủ nữa... Vấn đề quan trọng nhất là mỗi tháng mình phải để ra được 150 nghìn won thì sau 25 năm nữa cũng chỉ được 68 triệu won mà thôi. Tuổi già của mình có vẻ mù mịt quá. Mình cố vắt óc thế nào cũng không thấy đáp án. Chẳng có đáp án gì cả!"

    "Ha ha ha... hình như cậu cũng bắt đầu trưởng thành rồi đấy. Khi mình nói với cậu là hãy chuẩn bị đi thì lẽ ra là đại gia như cậu phải làm theo chứ..."

    Jang Un Woo nói nửa đùa nửa thật, rồi rót rượu vào chén của Kim Min Seok và tiếp tục câu chuyện:

    "Min Seok à, cậu không cần phải lo lắng quá đâu. Vẫn chưa quá muộn thì chắc chắn vẫn còn có cách mà. Nhưng mà nếu như hôm nay đàn anh này tư vấn cho cậu miễn phí thì cậu sẽ mời rượu chứ?"

    "Được thôi. Nếu cậu giải quyết mọi vướng mắc của mình thì chút rượu này có là gì ?"

    "Được! Trước hết là vấn đề cậu đang băn khoăn là khả năng tiết kiệm... Có mấy cách để tăng thêm khoản tiền tiết kiệm. Trước hết là tăng thu nhập, hoặc giảm bớt chi tiêu, cậu có thể nghĩ đến cách đó để tạo ra khả năng tiết kiệm."

    "Mình biết... Vì vậy mình đang cố gắng để giảm bớt các khoản chi tiêu."

    "Nhưng cậu vẫn nói là không có đáp án? Min Seok à, mình cũng đã từng suy nghĩ giống cậu, nhưng việc tăng thêm thu nhập hoặc giảm bớt chi tiêu để tăng thêm số tiền tiết kiệm cũng chỉ có giới hạn. Đại đa số các gia đình là vậy. Hơn nữa, thời gian làm việc ngày càng ngắn đi còn thời gian tuổi già lại càng dài hơn nên việc nâng cao khả năng tiết kiệm đơn thuần sẽ có hạn chế nhất định. Nói một cách đơn giản, chúng ta kiếm tiền trong 25 năm và phải trải qua 30 năm tuổi già, nên ta sẽ phải tiết kiệm trên 50% thu nhập hiện tại thì mới có thể trải qua tuổi già của mình bằng với mức sống hiện tại, điều này về mặt thực tế là không thể."

    "Nếu vậy, mình phải làm gì?"

    "Đáp án nằm ở tỉ lệ lợi nhuận."

    "Tỉ lệ lợi nhuận?"

    "Đúng vậy. Đó chính là tỉ lệ lợi nhuận. Nếu cậu sử dụng linh hoạt tỉ lệ lợi nhuận thì sẽ giải quyết được hết những vấn đề của mình."

    Kim Min Seok nuốt nước bọt trước lời nói của Jang Un Woo rằng vấn đề của anh sẽ được giải quyết và đợi Jang Un Woo tiếp tục câu chuyện. Ngồi yên lặng từ lúc đến giờ, Chei Kyoeng Won khẽ mỉm cười như thể đã khá hiểu câu chuyện và gật đầu tán thành. Jang Un đưa chén không cho Kim Min Seok rót rượu và tiếp tục nói.

    "Min Seok à, cậu đã nghe nói về lãi kép chưa?"

    Lãi kép... Kim Min Seok đã đã nghe rất nhiều lần và Tiên ông cũng đã sử dụng từ  "lãi kép" này, nhưng anh không có ý niệm rõ ràng về ý nghĩa của từ đó.

    "Lãi kép? Cậu nói lãi kép hả?"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro